Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Ầm!
Lúc Hàn Sâm còn đang miên man suy nghĩ, người phụ nữ đã đi vào căn nhà gõ, trực tiếp đóng cửa gỗ lại.
“Có nên nói cho người phụ nữ này biết ta tu luyện vật ngữ gen không? Nếu nói cho nàng, ta có thể biết được nhiều bí mật hơn từ nàng, nhưngchẳng may người phụ nữ này coi ta là chuột bạch để nghiên cứu thì chẳng phải rất tồi tệ sao?”. Tâm trạng Hàn Sâm rất phức tạp.
Người phụ nữ đã từng nói không cho phép Hàn Sâm đụng vào bất cứ vật gì của nàng. Hàn Sâm cũng không muốn chà đạp chứng bệnh thích sạch sẽ và chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế của nàng, nên chỉ đành bay đến hàng rào ở phía ngoài tường, lúc này mới hạ xuống mặt đất, ngồi ở chỗ đó, nhìn ngắm biển mây màu vàng nhạt, tiện tay lấy ra khối rubic Vạn Giới chụp một cảnh rồi gửi cho Bảo Giám trưởng lão.
Bảo Giám trưởng lão đã phát sóng hình ảnh lần trước Hàn Sâm gửi về ra ngoài, thu hút sự chú ý của rất nhiều chủng tộc, bao gồm tộc Hoàng Cực.
Biển mây màu vàng nhạt kia cũng trở thành mục tiêu tìm kiếm của đông đảo cường giả. Hình ảnh Hàn Sâm gửi về lần này lại được phát sóng, rất nhiều thế lực đại khái đã xác định tất cả các địa điểm biển mây kia của Hàn Sâm.
Thế nhưng bởi vì Ma Linh ẩn hiện ở gần khu vực đó, người bình thường hoàn toàn không dám đi vào.
Nhưng tộc Hoàng Cực không lo lắng nhiều như vậy. Mặc dù Bảo Cầm bị thương nặng rồi trốn trở về, thế nhưng Tộc Hoàng Cực đã nhanh chóng phái cường giả Thần Hóa mới tiến vào tinh vực Thiên Hà.
Hàn Sâm ngồi trên đảo nhỏ mấy giờ, muốn suy xét thật kỹ về việc có nên nói cho người phụ nữ hắn tu luyện vật ngữ gen hay không.
Bỗng dưng, biển mây ở phía xa đang cuồn cuồn, từng đám mây Cự Long gầm thét, kéo Luân Hải Ma Xa về hướng đảo.
“Ma Linh đến rồi!” Hàn Sâm thoáng giật mình trong lòng, vội vàng đứng lên chuẩn bị đi.
Người phụ nữ không giết hắn không có nghĩa là Ma Linh sẽ không giết hắn.
Aw”
“Ngươi vào đây.” Không biết từ lúc nào người phụ nữ đang đứng ở chỗ cửa sổ, nhìn Hàn Sâm nói.
Hàn Sâm lên tiếng, đi về phía trong sân.
“Chân.” Người phụ nữ cau mày nói.
Hàn Sâm vội vàng bay lên, lơ lửng giữa không trung rồi tiến vào trong sân nhỏ, sau đó bay vào trong nhà nhỏ, không đụng vào bất cứ thứ gì mà lơ lửng ở trong phòng.
“Đợi lát nữa không được phép nói, cũng không được phép phát ra bất cứ âm thanh nào.” Người phụ nữ nhíu mày dặn dò Hàn Sâm hai câu.
Hàn Sâm gật đầu, cũng không trả lời thành tiếng.
“Như lúc này mới ngoan.” Người phụ nữ rất hài lòng với biểu hiện của Hàn Sâm.
Khi trước Hàn Sâm đã từng thấy hai lần, Ma Linh đứng ở ngoài hàng rào nhìn vị trí chỗ cửa sổ, nhìn một lần là nửa ngày. Lúc đầu người phụ nữ không để ý tới hắn, thế nhưng lại trở nên rất gắt gỏng, cuối cùng vẫn không nhịn được mà đẩy cửa sổ ra mắng Ma Linh một trận.
Chờ người phụ nữ mắng mệt rồi. Lúc này Ma Linh quay người rời đi, giống như hắn tới đây chỉ vì muốn bị mắng.
Hàn Sâm rất tò mò về mối quan hệ giữa người phụ nữ và Ma Linh, thế nhưng nhìn dáng vẻ của người phụ nữ thì hắn cảm thấy không nên hỏi vấn đề này là tốt nhất.
“Ngươi có muốn biết hắn là ai hay không?” Đột nhiên người phụ nữ lại trừng Hàn Sâm rồi hỏi.
“Không muốn.” Hàn Sâm không hề nghĩ ngợi gì mà lập tức lắc đầu. Lúc
hắn bị người phụ nữ chăm chú nhìn thì cảm thấy tim bỗng đập nhanh hơn, lập tức biết ngay có chuyện không hay.
“Vậy ngươi có muốn biết lúc trước Thánh Chủ làm thí nghiệm gì hay không?” Người phụ nữ hơi ngơ ngác, sau đó nở nụ cười, nheo mắt lại nhìn Hàn Sâm rồi hỏi.
Hết chương 2460.
Bạn cần đăng nhập để bình luận