Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 3300. Máy đầu thai

“Khả Nhi sư tỷ, hôm nay có thời gian ra cùng nhau ra ngoài đi dạo không?” Một chàng thanh niên tộc Thái Thượng nho nhã đi đến trước mặt Lý Khả Nhi, gương mặt tươi cười hỏi.
“Không rảnh.” Lý Khả Nhi dứt khoát từ chối, trong lòng vô cùng buồn phiền.
Bởi vì Thái Thượng Cảm Ứng Thiên của nàng vẫn không có đột phá lớn, cho nên trong tộc dự định để nàng kết hôn sinh con đời sau duy trì huyết mạch tộc Thái Thượng. Mà chàng thanh niên tên Lý Viêm này chính là đối tượng kết hôn mà trong tộc đã sắp xếp cho nàng.
Nét mặt của Lý Viêm có hơi khó coi, giận tái mặt nói: “Lý Khả Nhi, ngươi phải biết rõ đây là quyết định của các trưởng lão trong tộc, ta cũng là bị ép phối hợp, thái độ này của ngươi là sao chứ?”
Lý Khả Nhi thản nhiên nói: “Nếu đã miễn cưỡng như vậy thì đi nói với tộc trưởng và trưởng lão hủy bỏ là được.”
Trong lòng Lý Khả Nhi buồn phiền không thôi, nàng vốn không muốn kết hôn gì cả.
Lý Viêm nghe xong câu này sắc mặt càng khó coi hơn: “Ngươi đừng cho rằng ta không biết, ngươi nhìn trúng tên Kim Tệ kia, nhưng thật đáng tiếc Kim Tệ chính là Hàn Sâm. Đừng nói đến hắn đã chết rồi, mà cho dù chưa chết như trong lời đồn trước đây thì người ta cũng là tằm của Linh Lung sư tỷ, không hề liên quan gì đến ngươi. Lúc đầu ngươi muốn Kim Tệ làm tằm của ngươi kết quả người ta cũng chẳng thèm để ý, hà tất gì phải tự mình đa tình?”
Bản thân Lý Viêm không phải là thành viên trọng yếu của tộc Thái Thượng, chỉ có thể xem như là công cụ sinh sản thôi. Lần trước khi Hàn Sâm đến tộc Thái Thượng cũng chỉ gặp tộc trưởng của tộc Thái Thượng và người của Hoa Viên Không Trung, Lý Viêm không biết tin đồn nói Hàn Sâm còn sống là thật hay giả.
Lý Khả Nhi lười để ý đến hắn, xoay người rời đi.
“Ngươi đứng lại cho ta, Lý Khả Nhi ta nói cho ngươi biết, cho dù ngươi bằng lòng hay không đều chỉ có thể kết hôn với ta. Đây chính là quy củ của tộc Thái Thượng không ai có thể cãi lời, ngươi cũng không ngoại
lệ.” Lý Viêm hơi tức giận nắm tay của Lý Khả Nhi giữ lại nói.
Lý Khả Nhi tỏ vẻ không vui quay lại hất tay của Lý Viêm ra, vừa định nói gì đó thì đột nhiên dừng lại, lúc nàng quay đầu lại nơi ánh mắt quét qua có một nam nhân đang đi đến bên này.
Lúc Lý Khả Nhi nhìn rõ nam nhân đó ngay lập tức cơ thể khế run lên lộ ra nét mặt không thể tin được.
Vừa nãy khi Hàn Sâm đi đến đã nghe cuộc nói chuyện của Lý Khả Nhi và Lý Viêm, hắn đi đến bên cạnh Lý Khả Nhi nói: “Khả Nhi, nếu như ngươi không muốn gả thì ta có thể nói chuyện với tộc trưởng các ngươi, có lẽ hắn sẽ nể mặt ta một chút.”
Lý Khả Nhi không nói gì, Lý Viêm hừ lạnh nói : “Ngươi là cái thá gì? Chuyện của tộc Thái Thượng ngươi cũng quản được sao?”
“Đương nhiên chuyện của tộc Thái Thượng ta không có tư cách quản, nhưng cho chút ý kiến có lẽ vẫn được.” Hàn Sâm nói xong thì quay qua nói với Lý Khả Nhi: “Khả Nhi, bọn Tiểu Hoa có phải ở Thiên Ngoại Thiên không? Sao ta lại không thấy bọn họ trong căn cứ?”
Lý Khả Nhi gật đầu: “Bọn họ xây một căn cứ mới, ta dẫn ngươi đi.”
“Đứng lại cho ta, ngươi rốt cuộc là ai?” Lý Viêm cứ tưởng Hàn Sâm là người của Hàn Phỉ, nhưng nghe giọng điệu của hắn thì hình như không biết sự việc ở căn cứ Kính Hồ.
Nghĩ như vậy người này rất có khả năng là tên nhãi tự tiện xông vào Thiên Ngoại Thiên, theo quy tắc tộc Thái Thượng hắn có quyền bắt lấy kẻ xâm nhập này trước.
Lý Khả Nhi nhìn Lý Viêm, bĩu môi nói: “Hắn cũng chẳng phải là người giỏi giang gì, chính là người đã chết trong miệng ngươi mà thôi, ngươi có hứng thú để hắn chết thêm lần nữa phải không?”
Lý Viêm khẽ ngẩn người, đến khi phản ứng lại thì sắc mặt thay đổi, nhìn chằm chằm vào Hàn Sâm một cách đầy nghỉ ngờ nói: “Lý Khả Nhi, ngươi tùy tiện tìm một người đến giả mạo Kim Tệ? Đừng xem ta là đứa trẻ ba tuổi chứ? Cả vũ trụ này ai không biết Hàn Sâm đã chết cùng với Tần Tu kia rồi, lời đồn Kim Tệ chưa chết căn bản chỉ là chuyện cười.”
Lý Khả Nhi mỉm cười rồi nói với Hàn Sâm: “Hắn không tin ngươi là Kim Tệ, có phải ngươi nên chứng minh chút không.”
“Bây giờ trên người ta chẳng mang theo thứ gì có thể chứng minh ta là Kim Tệ, tặng ngươi một mảnh tiền vàng vậy.” Ngón tay giữa và ngón trỏ của Hàn Sâm chụm vào nhau, ngay lập tức ngưng tụ ra một đồng tiền vàng thuận tay bắn ra, đồng tiền vàng đó bay qua chỗ Lý Viêm.
Lý Viêm không dám xác định đây có phải là Hàn Sâm hay không nên không dám mạo hiểm tiếp chiêu, nhưng thân pháp dao động, đồng tiên vàng trông chậm chạp ném qua kia lại rơi lên người hắn.
Sắc mặt Lý Viêm thay đổi cực lớn, chỉ có thể ngưng tụ sức mạnh muốn đánh văng đồng tiền vàng đó, nhưng đồng tiền vàng đó chạm vào nắm đấm lại giống như bị dính trên nắm tay của hắn vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận