Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 563: Vây Giết Xà Vương

Mắt thấy Hàn Sâm càng ngày càng tiếp cận lối vào, bọn Vương Lượng lập tức kết thành chiến trận, chuẩn bị nghênh chiến Xà Vương.
Bọn họ đều là cao thủ trong số những Tiến Hóa Giả, lại từng là quân nhân phục vụ qua nghĩa vụ quân sự hoặc đang tại ngũ, chiến đấu rèn luyện hàng ngày vẫn còn rất đều đặn đấy, đối mặt với tình huống như vậy cũng không bối rối.
Sau khi bọn họ đứng vào vị trí không bao lâu, Hàn Sâm đã dẫn theo Xà Vương cùng bầy rắn chạy ra khỏi băng cốc, đã không có tuyết đọng che lấp nữa, thoạt nhìn bầy rắn còn nhiều hơn gấp mấy lần.
Huyết chiến lập tức bắt đầu, Hàn Sâm cũng không tiếp tục chạy trốn nữa, triệu hồi ra Quỷ Trảo quay người nghênh đón Ngân Nhãn Băng Xà Vương.
Coong!
Lách mình tránh thoát Ngân Nhãn Băng Xà Vương cắn xé, Quỷ Trảo chém lên trên người Ngân Nhãn Xà Vương, chém ra được một cái vảy rắn màu bạc, nhưng mà ngân giáp của Ngân Nhãn Băng Xà Vương quá dầy, cũng chỉ chém ra ba vết thương mà thôi, chỉ có thể coi như là vết gãi, liền trọng thương cũng không được tính, càng không có khả năng chí mạng.
Bọn Vương Lượng cũng bắt đầu trùng kích bầy rắn, triển khai trận pháp, theo từng phương hướng vây quanh Ngân Nhãn Băng Xà Vương.
Đã mất đi tuyết đọng yểm hộ, những con băng xà cấp nguyên thủy và băng xà cấp biến dị kia sao có thể là đối thủ của cao thủ vượt 100, không biết bao nhiêu băng xà đã bị chém giết, trong lúc nhất thời máu tươi nhuộm đỏ mặt đất, vô số xác rắn đứt đoạn bay múa.
Mười cao thủ Tiến Hóa Giả vượt 100 vây công Ngân Nhãn Băng Xà Vương, con Ngân Nhãn Băng Xà Vương kia vẫn tung hoành bá đạo như cũ, đuôi rắn trong lúc co lại, tảng băng giống như núi nhỏ đều bị nó đập vỡ vụn sụp xuống, bọn Hàn Sâm càng không dám chính diện chống lại.
Dị sinh vật khổng lồ trời sinh lực lớn vô cùng, không phải nhân loại có thể sánh được, con Ngân Nhãn Băng Xà Vương này có vảy cứng rắn thịt lại dày, mặc dù bọn Hàn Sâm để lại trên thân thể của nó không ít vết thương, nhưng vẫn không thể chân chính chí mạng, ngược lại khiến cho Ngân Nhãn Băng Xà Vương càng thêm điên cuồng.
Nhìn Ngân Nhãn Băng Xà Vương giống như là hung thú viễn cổ, trong lòng Hàn Sâm âm thầm có chút buồn bực, Quỷ Trảo quá ngắn, căn bản không đủ để trọng thương Xà Vương to lớn như vậy, nếu như hắn có một thanh binh khí dài hơn một chút, có lẽ còn có cơ hội.
Hiện tại Hàn Sâm đã bắt đầu cảm thấy may mắn là mình dẫn theo bọn Vương Lượng chạy tới, nếu không thì mình hắn căn bản không có khả năng chém giết con Ngân Nhãn Băng Xà Vương này được.
- Mấy người đánh trước đi, tôi nghỉ ngơi một lúc.
Hàn Sâm thoát thân ra ngoài vòng chiến, nói với bọn Vương Lượng.
Trong lòng bọn Vương Lượng lập tức mắng to:
- Chúng tôi giúp cậu giết Xà Vương, cậu lại né tránh để cho chúng tôi dốc sức liều mạng, đây cũng quá là vô sỉ đi.
Đang lúc thầm mắng trong lòng, lại đột nhiên nhìn thấy một ngọn lửa màu đỏ sáng lên, một con chim lửa màu đỏ thẫm giống như là phượng hoàng từ trên người Hàn Sâm bay lên, ánh lửa hừng hực đem bốn phía đều ánh lên một tầng màu đỏ.
Bọn Vương Lượng phát hiện lực lượng thú hồn của mình vậy mà tăng lên trên diện rộng, lập tức vừa mừng vừa sợ:
- Thú Hồn Quang Hoàn, lại có phạm vi lớn như vậy, chẳng lẽ là Thú Hồn Quang Hoàn thần huyết?
Lực lượng thú hồn trên người mấy người đều được tăng lên trên diện rộng, chiến đấu dễ dàng hơn, chỉ cảm thấy áp lực giảm nhiều, nét vui mừng đều lộ rõ trên mặt.
Hàn Sâm lưu Viêm Vực Điểu trên chiến trường, mình thì lui ra bên ngoài, quan sát bọn Vương Lượng vây công Ngân Nhãn Băng Xà Vương.
Trong số mười người, có sáu người sử dụng binh khí thần huyết, trong đó binh khí nặng chỉ có ba thanh, một thanh trường thương một thanh trường phủ cùng một thanh chiến chùy.
Ba người này có uy hiếp lớn nhất đối với Ngân Nhãn Băng Xà Vương, nhưng mà bởi vì vảy giáp của Ngân Nhãn Băng Xà Vương quá cứng rắn, bọn họ cũng không thể gây thương tổn nặng cho nó được.
- Cấp thần huyết mà thôi, không có khả năng không có sơ hở, phải có nhược điểm mới đúng.
Hàn Sâm xem xét tỉ mỉ mỗi một cử động của Ngân Nhãn Băng Xà Vương.
Thế nhưng mà cũng không nhìn thấy có nhược điểm gì, một thân vảy bạc chọi cứng với mười Tiến Hóa Giả vượt 100 công kích, căn bản là không có bất kỳ chỗ nào cần cố kỵ, mặc kệ để cho tất cả công kích đều đánh lên trên người nó.
Bành!
Một cao thủ Tiến Hóa Giả né tránh không kịp, bị đuôi rắn quét trúng, lập tức bị quét bay ra ngoài, bay xa hơn mười mét mới ngã xuống mặt đất, trong miệng không ngừng nôn ra máu, cũng may không có nguy hiểm tới tính mạng, rất nhanh đã bò lên.
Hàn Sâm lao tới một lần nữa gia nhập chiến đoàn, đền bù chỗ trống của Tiến Hóa Giả kia, một lần nữa triển khai đại chiến với Ngân Nhãn Băng Xà Vương.
- Đoàn trưởng, vảy của con Xà Vương này quá cứng rắn, căn bản là giết không chết, không bằng lui lại trước rồi nghĩ biện pháp sau đi?
Vương Lượng vừa chiến vừa la lớn.
Vài người khác cũng đều nổi lên thoái ý, chiêu thuật gì cũng đều đã dùng hết, nhưng căn bản không có cách nào trọng thương Xà Vương, khiến cho bọn họ không nhìn thấy một tia hi vọng nào, trong lòng không khỏi nhụt chí.
Nhìn không tới hy vọng là đáng sợ nhất, dù là đổ máu dốc sức liều mạng, chỉ cần có thể trọng thương địch nhân, như vậy thì không có gì đáng sợ, nhưng mà như thế này căn bản không thấy hy vọng thắng lợi, lại dễ làm cho người ta đánh mất chiến ý.
Hàn Sâm cũng không lên tiếng, tiếp tục chiến đấu với Xà Vương, ánh mắt thỉnh thoảng đánh giá thân thể khổng lồ của Xà Vương.
Hắn vốn là muốn chờ một chút, hi vọng độc của Quỷ Trảo có thể có chút tác dụng, nhưng mà hiện tại xem ra độc tố của Quỷ Trảo đối với con Xà Vương này cũng không có tác dụng gì, Xà Vương vẫn vô cùng uy mãnh, không có một chút dấu hiệu trúng độc nào.
- Toàn thân máu thịt xương cốt của Xà Vương đều vô cùng cứng cỏi, cho dù âm kình của mình xuyên vào cũng vô dụng, xem ra chỉ có thể đánh tới đầu rắn, có lẽ âm kình có thể làm bị thương đầu óc của nó.
Hàn Sâm tính toán trong lòng.
Chỉ là muốn đánh trúng đầu rắn, đây chính là chuyện cực kỳ mạo hiểm, không cẩn thận thì sẽ bị Xà Vương cắn, nhìn răng rắn sắc nhọn dài đến gần một mét, chỉ cần bị cắn trúng, cho dù không trúng độc, cũng sẽ trực tiếp bị cắn thủng thân thể lập tức mất mạng.
Bành!
Lại một Tiến Hóa Giả khác bị đuôi rắn quét trúng, trường kiếm đều bị trực tiếp đập cho cong, lực lượng mạnh mẽ của Xà Vương thật sự khiến cho người ta sợ hãi.
- Đoàn trưởng, mau lui lại đi, không giết được con Xà Vương này.
Lại có người khuyên nhủ.
Hàn Sâm lại chỉ nói:
- Tiếp tục chiến đấu, tất cả mọi người nghe theo chỉ huy của tôi, ai cãi mệnh lệnh của tôi, cũng không cần trở lại Tí Hộ Sở nữa, tự mình trực tiếp đi tìm vị Đông Lâm kia giải thích đi.
- Vương Lượng, dời 3m sang trái, tấn công bên trái Xà Vương, Triệu Cường, dời 2m sang phải rồi tiến lên 1m, công cánh phải. . .
Hàn Sâm mau chóng ra lệnh.
Mấy người bọn Vương Lượng không có cách nào, chỉ có thể nghe theo mệnh lệnh của Hàn Sâm mà làm việc, nhưng mà bọn họ không biết làm như vậy thì có ý nghĩa gì.
Chiến trận đều là ngày thường luyện tập cùng phối hợp, nào có kiểu lâm trận chỉ huy như vậy, nhân vật cao minh hơn nữa, cũng không có ai có thể tạm thời chỉ huy ra một chiến trận.
Bởi vì ở trong thực tế có quá nhiều nhân tố ngoài ý muốn, căn bản không có khả năng thuần túy do người chỉ huy, chủ yếu vẫn phải dựa vào năng lực cùng phản ứng của mỗi cá nhân, cùng với huấn luyện chiến trận hàng ngày.
Thế nhưng mà Hàn Sâm lại khác, ở trong mắt hắn xem ra, bọn Vương Lượng chỉ là quân cờ mà thôi, chỉ là khuếch đại bí kỹ Động Huyền Kinh, điều khiển bọn họ làm con cờ của mình để chiến đấu là được.
Vừa rồi Hàn Sâm lui ra ngoài, không chỉ là vì quan sát nhược điểm của Xà Vương, còn là quan sát năng lực cùng đặc điểm của bọn Vương Lượng, sau khi hiểu rõ thực lực và đặc điểm của bọn họ, mới có thể làm ra chỉ huy chuẩn xác nhất.
Ban đầu bọn Vương Lượng chỉ là bất đắc dĩ nghe theo Hàn Sâm chỉ huy, cũng không cho rằng việc này có lợi ích gì, nhưng mà chỉ chốc lát sau, bọn họ phát hiện ra dưới sự chỉ huy của Hàn Sâm, bọn họ ứng phó Xà Vương cùng bầy rắn trở nên dễ dàng hơn rất nhiều, vậy mà không hề nguy cấp giống như vừa rồi nữa, cũng không có ai bị Xà Vương đánh trọng thương nữa.
Trong lúc nhất thời mọi người đều kính nể với Hàn Sâm khó có thể nói rõ, bọn họ cũng đều là quân nhân, trước kia cũng đã gặp không ít cao thủ am hiểu chỉ huy trong quân, nhưng mà so sánh với Hàn Sâm thì như một trời một vực, từ trước tới nay chưa từng thấy có ai có thể chỉ huy vận dụng tỉ mỉ lại không có chút quy luật nào như vậy, quả thực không thể tưởng tượng nổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận