Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 299: Tên Phiền Toái

Trước một thiết bị 3D cá nhân, sắc mặt Hoàng Ngọc Lỗi có chút đờ đẫn, y không thể tin được chuyện hơn một giờ trước mình đã gặp phải.
Một gia hỏa lúc bắt đầu bị y hoàn toàn áp chế, lại có thể trong vòng một tiếng ngắn ngủn, không chỉ chuyển bại thành thắng, hơn nữa còn dùng Nghịch Lưu Thập Tam Sát mà y am hiểu nhất để đánh bại y, lúc này y đã chấn kinh đến mức không thể dùng lời nào để hình dung, thậm chí không thể tin được sự thật này .
- Không có khả năng . . . điều này sao có thể . . . dù thiên phú có trác tuyệt thế nào, Nghịch Lưu Thập Tam Sát cũng không thể luyện thành trong hơn một giờ như vậy, đặc biệt là phương pháp vận dụng phát lực chữ “Hoạt”, đây là phương pháp cần khổ luyện mới có thể học được.
Trong lòng Hoàng Ngọc Lỗi thoáng động, nghĩ tới một khả năng, sắc mặt càng thêm khó coi .
- Người kia nhất định là đã học được Nghịch Lưu Thập Tam Sát, chỉ là từ đầu đã muốn nhục nhã mình nên mới sẽ cố ý giả bộ như vậy, nhất định là thế, nếu không phải thì làm sao hắn mới chỉ nhìn mười mấy lần, lại có thể học được Nghịch Lưu Thập Tam Sát, đây căn bản là chuyện không thể nào.
Trong lòng Hoàng Ngọc Lỗi dâng lên cảm giác phẫn nộ khó có thể khống chế, nếu như chỉ đơn thuần thất bại cũng không sao cả, nhưng bây giờ y cảm giác mình bị người khác trăm phương ngàn kế tính toán như vậy, sao y có thể nuốt trôi nỗi nhục này .
Thế nhưng Hoàng Ngọc Lỗi cũng hiểu rõ, y cũng không phải đối thủ của tên ” Lính quèn trên chiến hạm ” kia, Nghịch Lưu Thập Tam Sát của đối phương còn quỷ dị hơn cả y, y hoàn toàn không có lòng tin có thể đánh một trận nữa với đối phương.
Nhưng nỗi nhục này Hoàng Ngọc Lỗi lại không thể nào nuốt trôi được, nghĩ tới nghĩ lui, con ngươi Hoàng Ngọc Lỗi khẽ đảo một vòng, cầm lấy máy truyền tin bấm một số.
Không bao lâu, máy truyền tin đã két nối được, một thanh niên tóc đỏ có vẻ bằng tuổi Hoàng Ngọc Lỗi xuất hiện trong máy truyền tin.
Thanh niên kia vừa cười vừa nói:
- Ngọc Lỗi, tiểu tử cậu tấn chức thành Tiến Hóa Giả, sao không mời chúng tôi ăn mừng một bữa hả?
- Trúc ca, chuyện chúc mừng chúng ta sau này hãy nói, đại tỷ có ở đó không?
Hoàng Ngọc Lỗi có chút chột dạ hỏi.
- Đại tỷ đi tới nhà hàng Nữ Hoàng để biểu diễn rồi, buổi tối mới về, cậu có chuyện tìm chị ấy à?
Từ Trúc kinh ngạc nhìn Hoàng Ngọc Lỗi, thằng nhóc này bình thường sợ đại tỷ nhất, nhìn thấy đại tỷ giống như chuột thấy mèo vậy, sao hôm nay y chủ động hỏi tới đại tỷ nhỉ.
- Không có việc gì.
Hoàng Ngọc Lỗi vội vàng khoát tay nói, sau đó âm thầm thở dài một hơi, rồi mới nói với Từ Trúc:
- Trúc ca, hôm nay em lên trên đấu trường giác đấu rồi.
- Vừa mới tấn chức Tiến Hóa Giả đã không thể chờ? Sao hả, bị người ta hành hạ rồi à?
Từ Trúc cười hì hì nói, Hoàng Ngọc Lỗi mới tấn chức lên thành Tiến Hóa Giả không được bao lâu, tố chất thân thể còn chưa tăng lên, ở đấu trường giác đấu bị người khác hành hạ cũng là chuyện rất bình thường.
Mặt Hoàng Ngọc Lỗi đỏ lên, giống như chuyện này rất mất mặt vậy, y vốn không muốn nói cho người khác biết, nhưng tên “lính quèn trên chiến hạm” kia thật sự quá khinh người, y thật sự nuốt không trôi cơn tức này, muốn tìm Từ Trúc lên đấu trường giác đấu giúp y giáo huấn tên “lính quèn trên chiến hạm” kia một chút, cho nên dù y có cảm giác có chút mất mặt, nhưng vẫn kể lại mọi chuyện cho Từ Trúc nghe .
Sau khi Từ Trúc nghe xong lại căn bản không tin Hoàng Ngọc Lỗi, y vừa cười vừa nói:
- Ngọc Lỗi, muốn để anh đây giúp chú hả giận thì nói rõ, dùng hơn một giờ đã học được Nghịch Lưu Thập Tam Sát, còn có thể dùng Nghịch Lưu Thập Tam Sát đánh bại chú, việc này làm sao có thể chứ?
- Cho nên em mới tức giận, người kia căn bản đã sớm biết Nghịch Lưu Thập Tam Sát, hắn rõ ràng muốn em mất mặt, mới cố ý giả vờ như không biết, hắn dùng trăm phương ngàn kế nhục nhã em như vậy…em nuốt không trôi cơn tức này.
Hoàng Ngọc Lỗi nghĩ đến chuyện này, nhịn không được có chút tức giận nói ra.
- Chuyện này cũng có thể, nếu đã biết Nghịch Lưu Thập Tam Sát, vậy thì rất có thể là người võ đạo quán Chiến Thần chúng ta, nhưng võ đạo quán Chiến Thần có nhiều phân quán như vậy, chú lại không biết người kia, cũng rất khó tìm được hắn là ai, có lẽ là trước kia chú đã đắc tội với người nào ở trong võ đạo quán rồi, nên người khác mới cố ý chơi chú như vậy?
Từ Trúc trầm ngâm nói .
- Trúc ca, em mới vừa tấn chức thành Tiến Hóa Giả, em có thể đắc tội ai chứ? Hơn nữa cho dù em đắc tội với người ta, em cũng không đắc tội với người có học Nghịch Lưu Thập Tam Sát mà.
Hoàng Ngọc Lỗi lẩm bẩm một câu rồi vội nói:
- Trúc ca nhanh lên đấu trường giác đấu đi, không nhanh người kia rời khỏi đấu trường giác đấu, muốn tìm hắn cũng không dễ dàng gì.
- Tôi còn đang ở bên ngoài, chú phải chờ tôi đi tìm chỗ có thiết bị 3D chứ? Dùng máy truyền tin cũng không chơi được đấu trường giác đấu.
Từ Trúc nói ra.
- Vậy anh nhanh lên đi.
Hoàng Ngọc Lỗi nóng nảy thúc dục, sợ tên “lính quèn trên chiến hạm” kia logout.
Chờ hơn nửa giờ, Từ Trúc mới tìm được một nơi có thiết bị 3D để đăng nhập lên diễn đàn tiến vào trường giác đấu, Hoàng Ngọc Lỗi vội vàng nói tài khoản của Hàn Sâm cho Từ Trúc, để Từ Trúc khiêu chiến Hàn Sâm.
Từ Trúc trực tiếp gửi lời khiêu chiến đến “lính quèn trên chiến hạm”, nhưng rất nhanh hệ thống đã thông báo: “Đối phương đã rời khỏi diễn đàn trường giác đấu.”
Hoàng Ngọc Lỗi lập tức buồn bực nói:
- Trúc ca, em đã nói là anh nhanh lên đi, anh lại tới muộn như vậy, người kia cũng đã đi rồi.
- Không vội, không phải chú nói hắn có chiến tích bốn thắng bại hơn một ngàn sao? Người này nhất định thường xuyên lên trường giác đấu, về sau nhất định có thể gặp lại.
Từ Trúc cười một cái nói .
Hoàng Ngọc Lỗi không có biện pháp khác, cũng chỉ có thể như vậy.
Sau khi Hàn Sâm thắng được Hoàng Ngọc Lỗi rồi rời khỏi trường giác đấu, hắn vội vã rời đi như vậy, chính là vì muốn dạy bộ đao pháp Nghịch Lưu Thập Tam Sát này cho Trương Đan Phong .
Hắn đã đồng ý sẽ giúp Trương Đan Phong tìm một đao pháp thích hợp, nhưng hắn cho Trương Đan Phong thẻ cấp S Thánh Đường, Trương Đan Phong lại không chịu, lúc trước hắn dạy đao pháp khô lâu cho Trương Đan Phong, nhưng vì tính cách và tố chất thân thể không phù hợp, cho nên Trương Đan Phong không thể học được tinh túy trong đó.
Khô lâu đao pháp có yêu cầu rất mạnh đối với tính dẻo dai của thân thể và năng lực nắm giữ tiết tấu, mà Trương Đan Phong lại đi theo con đường bạo lực, không học được đao pháp khô lâu cũng rất bình thường.
Một bộ Nghịch Lưu Thập Tam Sát này lại thích hợp với Trương Đan Phong, Hàn Sâm vội vã rời khỏi trường giác đấu như vậy, chính là muốn dạy bộ Nghịch Lưu Thập Tam Sát này cho Trương Đan Phong, để y luyện thử một chút.
Bấm số của Trương Đan Phong, đúng lúc Trương Đan Phong cũng không tiến vào thế giới Tí Hộ Sở, sau khi Hàn Sâm mô tả qua về Nghịch Lưu Thập Tam Sát cho y xem, Trương Đan Phong rất ưa thích, liền khen đao pháp tốt, hơn nữa rất hưng phấn muốn Hàn Sâm truyền thụ các loại kỹ xảo Nghịch Lưu Thập Tam Sát cho y.
Chờ đến khi Hàn Sâm dạy xong Ngịch Lưu Thập Tam Đao, thời gian đã đến nửa đêm, Hàn Sâm đang chuẩn bị đi ngủ một giấc, nhưng mà máy truyền tin lại vang lên.
Hàn Sâm nhìn thoáng qua máy truyền tin, là số của Dương Mạn Lệ, sau khi nhận, thân ảnh Dương Mạn Lệ đã hiện ra.
- Cấp trên cho tiểu đội chúng ta một gã rất phiền toái, đám Ma Cờ Bạc đều không giải quyết được, chỉ có thể nộp lên.
Dương Mạn Lệ lạnh nhạt nói.
Hàn Sâm khẽ nhíu mày, hỏi một câu:
- Cô cũng không giải quyết được sao?
- Hơn một tháng nữa, tôi cũng sẽ tấn chức tới không gian thứ hai Tí Hộ Sở rồi, có một số việc cậu nên tự mình đi làm.
Hai mắt Dương Mạn Lệ hơi chớp chớp.
Cô rất ít khi nói dối, khi nói dối sẽ có một chút mờ ám như vậy, Dương Mạn Lệ sở dĩ báo với Hàn Sâm, đó là bởi vì cô thật sự không giải quyết được tên phiền toái kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận