Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1976. Huyền Nguyên Giao

Hàn Sâm nhìn thoáng qua, chỉ thấy toàn thân vật kia có những miếng vảy giống như mặc ngọc, đỉnh đầu không có sừng dài, vị trí tương đương với lỗ tai lại mọc ra một đôi cánh màu mực, dưới bụng mọc ra móng vuốt như chim ưng, nó đang nhanh chóng xông về phía bọn hắn, trên thân quấn quanh hơi khói màu đen khủng bố, nhìn vô cùng quỷ dị.
Tốc độ của Huyền Nguyên Giao quá nhanh, đừng nói có đám thú Móng Quỷ ngăn lại, cho dù không có bọn nó ngăn cản, mấy người Thiên Vũ Hạc cũng không chạy thoát Huyền Nguyên Giao nổi.
Trong nháy mắt Huyền Nguyên Giao đã vọt tới khoảng cách cách bọn họ chưa đến hai mươi mét, sau đó mở rộng miệng phun một cái vào đám người Hàn Sâm, khói đen giống như long tức cuồn cuộn trào ra, trong chốc lát đã tràn ngập toàn bộ lối đi.
“Nguyên khí của Huyền Nguyên Giao có kịch độc, không thể hít vào.” Thiên Vũ Hạc quát to một tiếng, sau đó vân khí trên người tăng vọt, vết máu giữa mày đột nhiên mở ra, hóa thành một con mắt nằm dọc tản mát ra ánh sáng kỳ dị, làm khí thế của hắn lại lần nữa bùng nổ.
“Thiên vân vô tướng, kiếm trảm thương khung!” Thiên Vũ Hạc quát to một tiếng, trên cổ kiếm trong tay bộc phát ra kiếm khí màu trắng kinh khủng, điên cuồng chém xuống một nhát.
Luồng khí độc màu đen cuồn cuộn như rồng bị kiếm khí màu trắng của hắn sống sờ sờ chém ra, kiếm khí bay vọt thẳng lên trên đỉnh đầu của Huyền Nguyên Giao, lúc này mới hoàn toàn tiêu tán.
“Các ngươi đi trước đi!” Thiên Vũ Hạc cầm kiếm vọt về phía Huyền Nguyên Giao, vân khí trên thân bốc lên, giống như vị tiên nhân nào đó đang ngự mây mà bay.
“Mang Tố Y đi” Vân Tố Thường đẩy Vân Tố Y về phía Nhật Sơ, đồng thời Thiên Nhãn giữa mày cũng theo đó mở ra, kiếm khí trên cổ kiếm trong tay bộc phát, cùng Thiên Vũ Hạc một trái một phải nhằm về phía Huyền Nguyên Giao.
Hai người bọn họ song kiếm sở chí, tức khắc bổ ra nguyên khí của Huyền Nguyên Giao, trong nhất thời vậy mà có thể ngăn cản được Huyền Nguyên Giao, giết đến thiên hôn địa ám, Huyền Nguyên Giao kia thế mà cũng không làm gì được bọn họ.
“Thiên tộc thật là lợi hại, Thiên Nhãn vừa mở ra, sức chiến đấu lại có thể tăng lên đến trình độ này.” Trong lòng Hàn Sâm hơi kinh ngạc.
Sức chiến đấu mà Thiên Vũ Hạc và Vân Tố Thường biểu hiện ra bây giờ sợ rằng cũng đủ để đánh một trận với sinh vật cấp Hầu Tước, thậm chí còn có khả năng chém chết sinh vật cấp Hầu Tước.
Nhưng mà Huyền Nguyên Giao lại không phải cấp Hầu Tước bình thường có thể so sánh được, lân giáp cả người nó cứng rắn vô cùng, lại thêm quái lực vô biên, sau khi Thiên Vũ Hạc và Vân Tố Thường chém đứt nguyên khí của nó, sức mạnh đã không còn đủ để tiếp tục phá vỡ lân giáp của nó nữa.
Kiếm khí trắng tinh như tuyết chém lên trên mặc lân, chỉ có thể lưu lại một vết xước mờ mờ.
Hàn Sâm để Chú Ngữ bắn mấy phát vào Huyền Nguyên Giao, đạn súng ngắn bắn vào bên trên, lập tức bị đụng đến nát vụn, hóa thành từng vệt sáng tiêu tán.
“Thật mạnh!” Trong lòng Hàn Sâm lại thầm kêu một tiếng.
“Hàn cư sĩ, làm phiền ngươi mang theo Tố Y rời khỏi động Huyền Nguyên trước.” Nhật Sơ nói, trong tay không ngừng đánh ra Chân Ngôn Linh Văn, một số Chân Ngôn Linh Văn rơi xuống mặt đất tạo thành một khu vực tăng mức, một số thì rơi thẳng lên trên người Vân Tố Thường và Thiên Vũ Hạc, gia tăng sức mạnh và tốc độ cho bọn họ.
Còn có một ít là đánh thẳng vào trên thân con Huyền Nguyên Giao kia, nhưng hình như không có tác dụng quá lớn.
Ba đại cao thủ vây công Huyền Nguyên Giao, tức khắc chọc giận nó, ở giữa hai cánh đang khép mở tỏa ra hắc quang quỷ dị, hắc quang kéo dài ra ngoài, hóa thành một đôi long dực, khiến tốc độ của Huyền Nguyên Giao tăng lên đáng kể.
Chỉ thấy hai cánh Huyền Nguyên Giao dang rộng, thân thể dài hơn mười mét kia hóa thành một dải lụa màu đen lăng không cuốn tới.
Rắc!
Vân Tố Thường né tránh không kịp, bị Huyền Nguyên Giao cắn vào cổ kiếm của nàng, thế mà lại một ngụm cắn nát cổ kiếm.
Gần như là đồng thời, dải lụa màu đen vẫy đuôi một cái, quật lên trên người Nhật Sơ, ánh sáng màu trắng trên người Nhật Sơ lập lòe, Chân Ngôn hóa thành vòng bảo hộ ở trên người hắn, nhưng dưới một đuôi này, Chân Ngôn vẫn bị quật cho vỡ vụn, cả người giống như sao băng đâm thẳng vào vách đá, làm sập một vùng vách đá, kêu thảm một tiếng, máu tươi trong miệng điên cuồng phun ra.
“Hỏng rồi, là dị chủng đột biến, có được lân giáp cường hóa, năng lực phi hành cùng với tốc độ!” Thân hình Thiên Vũ Hạc di động như mây, ôm lấy Vân Tố Thường, kiếm khí trong tay tung hoành, chém đứt nguyên khí màu đen Huyền Nguyên Giao phun ra.
“Chú Ngữ, bảo vệ nàng.” Hàn Sâm phân phó Chú Ngữ một tiếng, sau đó rút Quỷ Nha đao ra, giày Tuyệt Nha Thố xuất hiện ở dưới chân, găng †ay chồn Xích Hà cũng bọc lấy bàn tay cầm đao.
Thân hình thoắt ẩn thoắt hiện, trong chớp mắt đã đến đằng sau Huyền Nguyên Giao, một cái Khuyển Nha Giao Thác, chém vào phần gáy của Huyền Nguyên Giao.
Lại chỉ nghe thấy một tiếng coong, Quỷ Nha đao phối hợp với lực Tuyệt Nha vậy mà không thể hoàn toàn xé rách vảy của Huyền Nguyên Giao, chỉ để lại một vết đao ở phía trên, mặc dù trên vết đao lây dính một chút lực Tuyệt Nha, hiện ra một vệt khói tím, nhưng hầu như cũng không có tác dụng gì.
“Cứng như vậy sao?” Hàn Sâm giật mình trong lòng.
“Đừng liều mạng, đi nhanh đi, nó là dị chủng đột biến, phương diện nào đó của thân thể đã vượt qua cực hạn đẳng cấp bản thân.” Thiên Vũ Hạc chém ra một kiếm, hấp dẫn sự chú ý của Huyền Nguyên Giao, đồng thời lớn tiếng nói.
Thế nhưng tốc độ của Huyền Nguyên Giao quá nhanh, đôi cánh rung lên, lập tức hóa thành dải lụa màu đen cuốn đến trước người Thiên Vũ Hạc, kiếm khí của Thiên Vũ Hạc chém lên trên dải lụa, lại chỉ khiến kiếm khí tiêu tán, căn bản không thể thương tổn được nó.
Mắt thấy dải lụa màu đen đã sắp quấn lấy Thiên Vũ Hạc, chỉ thấy Thiên Vũ Hạc thét dài một tiếng, ôm Vân Tố Thường phóng lên cao, nhược hạc tiếu cửu thiên, gần như giống như thuấn di né tránh công kích của Huyền Nguyên Giao.
Chỉ là sắc mặt của Thiên Vũ Hạc cũng tái nhợt đi mấy phần, đôi tay run run đẩy Vân Tố Thường về phía Vân Tố Y: “Tố Thường, Tố Y, các ngươi với Nhật Sơ ra khỏi động trước, nơi này giao cho ta và Hàn Sâm.”
“Grào!” Huyền Nguyên Giao một kích không trúng, vậy mà quay người cuốn một cái, lại vọt về phía Nhật Sơ mới vừa bò dậy từ trong đống đá vụn.
Nhật Sơ cắn răng, dưới chân ánh sáng vàng lập lòe giống như đạp lên hoa sen, một bước lưu lại một Chân Ngôn Văn Linh, tốc độ tăng lên tới cực hạn.
Thế nhưng vẫn không thể né tránh được công kích của Huyền Nguyên Giao, một cái móng giao chộp lấy trước người hắn.
Nhật Sơ võ ra một chưởng, hóa thành một cái Chân Ngôn Quang Linh kỳ dị đụng vào móng giao kia, dưới sự va chạm của kim quang và hắc quang, Nhật Sơ lại lần nữa bay ra ngoài, đâm vào trên vách đá, Chân Ngôn Thần Quang trên người lại bị chấn nát.
Giao tính hung ác độc địa, chẳng ngó ngàng gì lại tiếp tục nhào về phía Nhật Sơ, bên trong thiên nhãn của Thiên Vũ Hạc bắn ra thần quang, khóe miệng tràn ra máu tươi, vân khí trên người lại lần nữa cuồn cuộn lên, kiếm khí ngưng thành Giao Long màu trắng, phát ra tiếng long ngâm, điên cuồng chém về phía Huyền Nguyên Giao.
Mắt thấy hai con Giao Long một trắng một đen đã sắp chạm vào nhau, con Huyền Nguyên Giao lại là xảo trá vỗ mạnh hai cánh, hóa thành dải lụa màu đen né tránh kiếm khí của Thiên Vũ Hạc, nhào tới phía Vân Tố Thường và Vân Tố Y đang lùi lại phía sau.
“Sư muội cẩn thận!” Sắc mặt Thiên Vũ Hạc đại biến, thế nhưng một kiếm kia đã khiến sức mạnh của hắn gần như tiêu hao cạn kiệt, không còn thừa sức đi cứu các nàng.
Vân Tố Thường biết tốc độ của các nàng căn bản không thể trốn thoát khỏi công kích của Huyền Nguyên Giao, cắn răng vọt lên, đồng thời triệu hoán ra một thanh cổ kiếm, thiên nhãn giữa mày lóe ra thần quang, ngưng tụ ra một luồng kiếm khí nghênh diện về phía Huyền Nguyên Giao.
Hàn Sâm toàn lực lao tới, nhưng mà tốc độ của giày Tuyệt Nha Thố cũng chỉ v0
Hết chương 1976.
Bạn cần đăng nhập để bình luận