Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 3348. Gặp lại người cũ

Mặc dù chỉ xảy ra trong tích tắc, nhưng Hàn Sâm đã có chuẩn bị từ trước, hắn thấy rõ ràng tia lãnh quang ban nãy là cái gì khi nhìn chăm chú, và rồi thấy hơi sửng sốt.
Thịt chim nướng bị đẩy bay lên không trung không tới ba mét, vẫn chưa rơi xuống đật thì thịt phía trên đã bị gặm sạch, chỉ còn lại mỗi xương là rơi tán loạn trên mặt đất, còn lãnh quang kia thì lại bay trốn vào trong rừng rậm ở nơi xa, biến mất tăm, mà tất cả những thứ này chỉ xảy ra trong nháy mắt.
Hàn Sâm nhìn về nơi lãnh quang biến mất khẽ nhíu mày, trong ánh mắt †oát ra vẻ ngạc nhiên nghi ngờ, thứ cướp thịt ăn của hắn lại là một con chuột trắng nhỏ to bằng lòng bàn tay.
Nói nó là chuột trắng nhỏ thì hình như có hơi không đúng, mặc dù cả người nó là màu trắng, nhưng thần hình khá gầy cao, càng giống một con chồn màu trắng có hình thể khá nhỏ.
Nó là sinh vật chủng loại gì thì cũng không làm Hàn Sâm thấy giật mình được, điều làm Hàn Sâm thấy kinh ngạc thật sự đó là, lúc nó bay lên cướp thịt của hắn, trên người nó rõ ràng có lực lượng hệ phong, nếu không thì nó cũng không bay xa được như vậy.
“Nơi này là Phàm Trần Thiên mà ha, sao lại có sinh vật sử dụng lực lượng hệ phong để phi hành được?” Hàn Sâm nghĩ nát óc cũng không ra, chuyện này quả thực là quá quỷ dị.
Theo lý luận, ngoài chủ của Phàm Trần Thiên là Táng Đạo Thiên thì không còn những sinh vật khác có thể sử dụng lực lượng siêu phàm ở bên trong Phàm Trần Thiên mới đúng, nhưng con chuột trắng nhỏ này lại làm được.
“Chẳng nhẽ lực lượng của con chuột trắng nhỏ này đã mạnh tới mức đủ để đột phá quy tắc của Phàm Trần Thiên?” Trong lòng Hàn Sâm mãi không nghĩ ra được đáp án.
Kế tiếp Hàn Sâm nướng hết đống thịt chim còn dư lại, sau mỗi lần nướng chín thì Hàn Sâm đều xoay người sang chỗ khác một lát, rồi tới khi hắn quay đầu lại thì thịt nướng đều bị gặm sạch rồi.
Sức ăn của chuột trắng nhỏ lớn vô cùng, thịt của Kim Sí Đại Bàng đều bị nó ăn hết, không còn thừa lại chút gì.
Hàn Sâm không ăn được thịt nướng, nhưng cũng không tức giận, trong lòng hắn còn thấy có chút hứng thú, có lẽ con chuột trắng nhỏ này là hi vọng giúp hắn đột phá Phàm Trần Thiên.
Dập tắt đống lửa, Hàn Sâm đứng dậy rời đi, hắn phải tìm cách thu thập nhiều gen Phá Giới một chút trước lúc Táng Đạo Thiên phát hiện hắn, có lẽ sẽ hữu dụng.
Phàm Trần Thiên đương nhiên là hung hiểm, nhưng cũng là một kỳ ngộ, thú Phá Giới ở nơi này cũng đều trở nên vô cùng yếu, săn giết càng thêm phần dễ dàng.
Đi hơn mười dặm đường thì Hàn Sâm lại phát hiện một con thú Phá Giới, đó là một con cự tượng, toàn thân tuyết trắng như ngọc, một đôi ngà voi như được đúc từ bạc.
Hàn Sâm cũng không mất quá nhiều sức, chỉ mất vài chục phút là đã đập nát được đầu của cự tượng.
“Săn giết thú Phá Giới Bạch Mu Tượng, phát hiện gen Phá Giới.
Hàn Sâm đào gen Phá Giới ra rồi nuốt chửng, nhưng lại chỉ tăng thêm được hai điểm gen Phá Giới, cũng không biết là do tỷ lệ Phá Giới của cự tượng quá thấp, hay là do nguyên nhân khác.
Không tiếp tục tìm kiếm thú Phá Giới ngay, Hàn Sâm cắt thịt cự tượng xuống, xâu đoạn thịt ngon nhất, nhiều tinh hoa nhất lên nướng, thoáng cái mùi thơm lan bốn phía.
Hàn Sâm mới vừa xoay người rồi quay đầu lại thì phát hiện thịt mũi của cự tượng được nướng chín đã mất tăm.
“Tên kia quả nhiên là đi theo.” Hàn Sâm thầm nghĩ trong lòng, sau đó lại nướng mấy miếng thịt, kết quả vẫn thế, mỗi lần chỉ cân Hàn Sâm quay người đi là thịt đã nướng chín sẽ biến mất.
Cũng không biết với thân thể nho nhỏ đó của con chuột trắng nhỏ kia thì nuốt trôi nhiều thịt như vậy kiểu gì.
Một con cự tượng nặng tới mấy tấn, Hàn Sâm nướng hơn phân nửa, kết quả lại đều bị con chuột trắng nhỏ đó ăn hết, còn dư lại một phần nhỏ thịt, Hàn Sâm không nướng nữa, hắn đứng dậy rời đi luôn.
Sau khi Hàn Sâm đi xa thì lại đi ngược về, rồi phát hiện phần thịt cự tượng còn dư lại kia vẫn còn ở nơi đó, không bị ăn mất.
“Tên kia cũng kén chọn thật, không ăn thịt sống à?” Trong lòng Hàn Sâm thấy có hơi nghi ngờ.
Nếu như trước kia thứ đó cũng không ăn thịt tươi, vậy thì chỉ có một khả năng, có lẽ nó là sủng vật mà người khác nuôi nên mới có cơ hội ăn thịt chín, nếu không thì con kia chuột trắng nhỏ kia chắc chắn không thể tự mình nướng ăn được.
Đương nhiên, cũng có khả năng lúc trước chuột trắng nhỏ là ăn thịt sống, nhưng thịt nướng của Hàn Sâm đã làm nó kén chọn, nên bây giờ không ăn thịt sống nữa.
“Nếu như là loại khả năng trước thì e người có thể nuôi loại sủng vật
này ở Phàm Trần Thiên, cũng chỉ có mỗi Táng Đạo Thiên thôi.” Hàn Sâm thầm nghĩ.
Không ngừng lại quá lâu, Hàn Sâm đứng dậy tiếp tục tìm kiếm thú Phá Giới, thú Phá Giới sau khi bị hắn tìm được rồi giết, nếu thịt nướng được thì hắn sẽ nướng, nhưng số thịt đó đều bị con chuột trắng nhỏ kia ăn hết.
Thời gian lâu rồi, hình như con chuột trắng nhỏ kia cũng chẳng sợ hắn nữa, nó xuất hiện ở chỗ cách Hàn Sâm khá gần một cách trắng trợn luôn, mỗi lần khi Hàn Sâm nướng thịt thì nó sẽ ở phía xa nhìn chằm chằm.
Chỉ cần thịt chín là chẳng cần Hàn Sâm xoay người, nó đã vội vàng nhào lên gặm rồi, như gió cuốn mây tan, nhanh đến không thể tin nổi.
Nhưng mà dù nó có ăn nhiều tới đâu thì cái bụng nhỏ của nó cũng không thấy phình ra tí nào, cứ như vực sâu không đáy vậy.
Sau khi ăn xong thì con chuột trắng nhỏ này lại trốn tới chỗ xa, nhìn Hàn Sâm từ xa xa, cũng không có có ý tới làm quen.
“Bạch nhãn lang… Không đúng… Bạch nhãn thử…” Hàn Sâm thầm mắng ở trong lòng, hắn định mượn lực lượng của chuột trắng nhỏ, nhưng mà hắn cho chuột trắng nhỏ ăn bảy, tám con thú Phá Giới rồi mà vẫn không tài nào lấy được sự tin tưởng của con chuột trắng nhỏ đó.
“Thôi cứ từ từ vậy.” Hàn Sâm cũng hết cách rồi, chỉ đành vừa tìm kiếm thú Phá Giới để săn, vừa tiếp tục thử giao lưu với chuột trắng nhỏ, hy vọng có thể khiến nó hoàn toàn buông bỏ phòng bị với hắn.
Mặc dù vẫn chưa hấp dẫn được chuột trắng nhỏ thành công, nhưng gen Phá Giới của Hàn Sâm lại tăng thêm không ít, đã được bốn mươi ba điểm gen Phá Giới rồi. Nếu như nơi này có đủ thú Phá Giới để hắn săn giết thì có khi qua mười ngày nửa tháng nữa là gen Phá Giới của hắn sẽ đạt tới giá trị lớn nhất.
Nhưng hiển nhiên thú Phá Giới cũng không dễ tìm như vậy, lần này Hàn Sâm đi một hồi lâu nhưng vẫn không tìm được một con thú Phá Giới nào, nhưng lại thấy rất nhiều sinh vật bình thường. Hàn Sâm không hứng thú gì với những sinh vật bình thường kia, chỉ lo lên đường thôi.
Khi đi tới bên cạnh một dòng suối nhỏ, Hàn Sâm đang ở bên dòng suối uống nước thì lại nghe thấy thượng du có tiếng bước chân, hắn ngẩng đầu trông qua thì thấy ngay một khuôn quen thuộc.
“Là ngươi?” Hai người gần như cùng lúc lên tiếng, hơn nữa còn đồng loạt bày ra tư thế chiến đấu.
Người đi từ trên thượng du của dòng suối nhỏ xuống là một người đàn ông, mặc một bộ áo đen, mặt mày ôn hòa dị thường, trông như thể không có gì đặc biệt, nhưng mà Hàn Sâm lại biết ở dưới sự ôn hòa đó là một dã tâm đáng sợ nhường nào.
“Cổ Ma, sao ngươi lại ở chỗ này?” Hàn Sâm nhìn người đàn ông trước mặt hỏi.
“Thế sao ngươi lại ở đây?” Cổ Ma cười dài nhìn Hàn Sâm, cũng không định nhượng bộ như lần trước.
Thoáng cái đã có vô số ý nghĩ xuất hiện trong đầu Hàn Sâm: “Cổ Ma là ngẫu nhiên tới Phàm Trần Thiên, hay là có nguyên nhân đặc biệt gì khác? Hắn mới Phá Giới không lâu, hình như không có năng lực vọt vào Tam Thập Tam Thiên… Khoan đã… Một nơi lớn như Tam Thập Tam Trọng Thiên, sao cứ phải là Táng Đạo Thiên trở thành chủ của Phàm Trần Thiên, hơn nữa Cổ Ma cũng tới nơi này?”
Hết chương 3348.
Bạn cần đăng nhập để bình luận