Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 3042. Suối phun ác linh

Hàn Sâm đi tới trước sườn đất, đang chuẩn bị nâng quyền phá luôn sườn đất thì Dương phu tử lại vội vàng bước tới ngăn cản, hắn nói: “Đại nhân, không thể làm vậy, trước khi trứng gen chưa được ấp nở thì cực kỳ yếu ớt, không chịu nổi nắm đấm của ngươi đâu, nếu bị tổn hại thì chủng gen bên trong sẽ trở nên vô dụng.”
Hàn Sâm đành phải bỏ tay xuống, nhìn Dương phu tử hỏi: “Vậy phải làm thế nào để đào trứng gen.”
Dương phu tử bất đắc dĩ nói: “Đại nhân hãy đứng đây đợi một lát, lão hủ lập tức đào trứng gen ra.”
Dương phu tử thật sự cảm thấy bất đắc dĩ, hắn chỉ là một phu tử, lại không có chủng gen sử dụng được. Cho dù ngày thường có người mời hắn đi tìm địa mạch cũng sẽ không để hắn làm cái việc này.
Nhưng mà bây gờ Dương phu tử lại không còn lựa chọn nào khác. Hắn đã nhận Hàn Sâm là chủ, sao có thể để Hàn Sâm tự tay làm cu li được đúng không? Chỉ có thể tự mình ra tay.
Bây giờ Dương phu tử đã bắt đầu cảm thấy may mắn, may mà mình không dẫn Hàn Sâm tới Vạn Cổ Thần sơn. Bởi nơi đó toàn là núi đá, dù hắn có mệt đến chết cũng không đào được.
Nơi này chỉ có bùn đất và cây cỏ nên việc đào bới cũng dễ hơn rất nhiều.
Dương phu tử đi xung quanh gò đất vài vòng, lại lấy xẻng nhỏ ra đào ít bùn đất trên mặt đất rồi cẩn thận quan sát, thỉnh thoảng lại dùng mũi ngửi, thậm chí còn liếm thử bằng lười, làm Hàn Sâm nhìn mà trợn mắt há miệng.
Cuối cùng, Dương phu tử chọn một địa điểm rồi lấy xẻng nhỏ bắt đầu đào từng xẻng từng xẻng một. Cái xẻng đó vốn đã nhỏ, sức lực của Dương phu tử lại không lớn nên đào một lúc lâu mới đào sâu được hai thước. Dương phu tử mệt đến nỗi tái hết mặt mũi, ngồi ở bên cạnh thở hổn hển.
Hàn Sâm ở bên cạnh cười nói: “Dương lão, phu tử đều văn nhã giống ngươi như vậy à?”
Dương phu tử nghe hiểu ý trong câu nói của Hàn Sâm, thở hổn hển trả lời: “Người nào cũng có thể học thuật tìm địa mạch, quý tộc có thể sử dụng chủng gen đương nhiên sẽ học được dễ hơn. Phu tử không có huyết mạch Thần Linh như ta đều là bị cuộc sống bức ép đưa đẩy, nên buộc phải học.”
“Hay là để ta đào nhé?” Hàn Sâm thấy Dương phu tử mệt tới nỗi sắp không thẳng được eo, trên trán vẫn luôn đổ mồ hôi lạnh bèn nói.
“Đại nhân cứ ngồi là được, địa mạch ở đây vô cùng yếu ớt, chôn không sâu, chắc là sắp đào tới rồi, chờ thêm một lát là được.” Dương phu tử lắc đầu nói.
Hàn Sâm thấy Dương phu tử khăng khăng như thế nên cũng không nói thêm gì, bèn đứng bên cạnh nhìn hắn đào đất với vẻ mặt đầy hứng thú.
Đào thêm một lúc thì đột nhiên nghe thấy tiếng răng rắc, giống như cỏ bị chặt đứt vậy, vẻ mặt Dương phu tử lập tức thay đổi: “Không phải là đào hỏng trứng gen rồi đấy chứ? Không đúng, theo ta tính thì hẳn là còn nửa thước nữa mới đúng, không thể nào tính sai được.”
Dương phu tử nghĩ vậy rồi vội vàng nhấc xẻng lên, khoảnh khắc xẻng được nhấc khỏi mặt đất, lập tức thấy một dòng suối phun ra từ vết nứt của cái xẻng đó.
Nhưng dòng nước của suối phun đó có hơi kì lạ, nó có màu tím đậm, một cột nước được hình thành đang phun lên trời kia cao khoảng một mét. Sau khi rơi xuống lập tức bao phủ hố đất mà Dương phu tử đào, chất lỏng màu tím trong hố cũng càng ngày càng nhiều.
Dương phu tử đơ người ra, sau đó nhìn kỹ vào chất lỏng màu tím như suối phun kia, vẻ mặt lập tức đại biến, thất thanh kêu lên: “Địa tuyền ác linh… Sao nơi này lại có thể có địa tuyền ác linh…”
Hàn Sâm thấy vẻ mặt của Dương phu tử trở nên hoảng sợ, thân hình già nua liên tục lùi về phía sau, suýt nữa thì ngã lăn xuống mặt đất, ngay cả xẻng cũng suýt ném đi bèn vội vàng vươn một tay đỡ lưng hắn, sau khi giúp hắn đứng vững lại mới hỏi: “Cái gì mà địa tuyền ác linh, không phải ngươi nói nơi này có trứng gen sao?”
Sắc mặt Dương phu tử tái nhợt, liên tục nói: “Chúng ta đi nhanh thôi, nơi này không thể tiếp tục đào được nữa, nếu tiếp tục đào thì cả hai chúng ta đều sẽ chết mất.”
“Ngươi phải nói lí do cho ta nghe trước đã, vừa rồi vẫn không sao cơ mà, sao bây giờ lại không thể đào nữa?” Hàn Sâm lại không chút nóng nảy, cười nhạt nói.
Dương phu tử hận không thể lập tức nhanh chóng chạy đi, nhưng mà Hàn Sâm không đi, hắn cũng không thể chạy trước được nên đành phải vội vàng giải thích: “Lúc trước là ta nhìn nhầm, cho rằng nơi này chỉ là một địa mạch nhỏ. Nhưng mà không ngờ nơi này vậy mà lại có suối phun ác linh, nếu không đi thì chúng ta chắc chắc sẽ đại hoạ lâm đầu.”
“Cuối cùng suối phun ác linh là chuyện thế nào?” Hàn Sâm lại không có ý định rời đi. Hắn kéo Dương phu tử lại, nhìn cái hố vẫn đang phun trào nước suối màu tím đó rồi hỏi.
Trong lòng Dương phu tử thật sự rất sốt ruột, hận không thể dùng xẻng đập Hàn Sâm hôn mê rồi sau đó kéo hắn nhanh chóng chạy khỏi nơi này.
Tiếc là giá trị vũ lực của hắn không đủ, bị Hàn Sâm kéo lại muốn chạy cũng không chạy được, chỉ có thể nôn nóng nói: “Không phải lúc trước †a đã nói với ngươi vạn vật đều có Thần, trứng gen là thứ được ngưng kết từ Thần của vạn vật sao?”
“Đúng rồi, ta vẫn nhớ rõ.” Hàn Sâm gật đầu nói.
“Thứ gọi là Thần nói thẳng ra chính là linh, vạn vật đều có linh, mà những linh này ngưng tụ với nhau sẽ kết thành trứng gen. Vạn vật có tốt có xấu, thì linh tất nhiên cũng sẽ có tốt có xấu. Bình thường nếu nhìn thấy mây tía xuất hiện trên địa mạch, thì chỗ linh của chỗ địa mạch đó rất có thể là ác linh. Thường thường là một số chiến trường cổ đại, hoặc là nơi có rất nhiều người chết sẽ xuất hiện loại địa mạch ác linh này.”
Dương phu tử hơi dừng lại rồi nói tiếp: “Ta chưa từng nghe nói vùng thảo nguyên này có chiến trường gì, không ngờ nơi này không những có khí ác linh, mà đến linh của địa mạch cũng đã kết thành mà tuyền luôn rồi. Điều này chứng tỏ phía dưới địa mạch là nơi cực ác, nếu không rời đi, chúng ta sẽ chịu ảnh hưởng của suối phun ác linh đó, rất có thể sẽ có chuyện không may xảy ra trên người chúng ta, thôi thì chúng ta đi mau thôi ha?”
Sau khi Hàn Sâm nghe xong thì khẽ đảo mắt, hắn hỏi: “Dựa theo cách nói của ngươi thì nơi có suối phun ác linh cũng là nơi có địa mạch cực kỳ mạnh mẽ đúng không, chắc là có thể kết ra trứng gen cao cấp chứ nhỉ?”
“Lời này không sai, nhưng nếu bị suối phun ác linh dính vào người sẽ có điềm xấu lớn, hơn nữa trứng gen do địa mạch cực ác thế này kết ra, tính tình đều cực kỳ hung ác, huyết mạch Thần Linh bình thường hoàn toàn không thể áp chế được nó. Nếu cứ cố ấp nở dung hợp, thì có khi còn cắn ngược lại chủ nữa ấy chứ. Trứng gen càng mạnh thì nguy hiểm với chủ nhân càng lớn, chúng ta không nên chạm vào… Dương phu tử nhìn hố đất sắp bị màu tím chất lỏng rót đầy, vẻ mặt càng thêm khó coi, hận không thể chạy trốn luôn.
“Thì ra là thế, Dương lão, ngươi đi trước đi.” Hàn Sâm thả Dương phu tử ra rồi đi thẳng về phía chỗ suối phun kia.
“Đại nhân, ngươi muốn làm gì?” Dương phu tử vốn muốn chạy, nhưng mà nhìn thấy Hàn Sâm đi về phía suối phun ác linh thì lại vội vàng kêu lên.
“Ngươi đi về trước đi, khi nào trở về ta sẽ đi tìm ngươi.” Hàn Sâm nói rồi nhặt lên xẻng nhỏ mà Dương phu tử ném xuống, sau đó ngồi xổm bên cạnh hố đất chuẩn bị đào tiếp.
“Đại nhân, không thể làm vậy, theo lão hủ biết, người nhìn thấy suối phun ác linh, đừng nói là đào, cho dù bị nước suối ác linh dính vào một chút thôi cũng sẽ có chuyện xấu xảy ra. Thành chủ trước kia của thành Vạn Cổ Thần này là bởi vì đào phải một suối phun ác linh, bị nước suối ác linh dính vào người rồi cuối cùng biến thành một con quái vật mắt tím gặp người nào giết người đó. Đây vẫn là trong tình huống hắn không đào trứng gen đó…” Dương phu tử nôn nóng vội vàng lên tiếng khuyên.
“Ngươi đi về trước đi, ta có chừng mực.” Hàn Sâm không để ý tới lời khuyên của Dương phu tử, hắn đào luôn.
Chư thiên Thần Linh hắn còn không sợ thì sợ cái gì ác linh.
Hết chương 3042.
Bạn cần đăng nhập để bình luận