Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 3314. Bị nhốt ở Tam Thập Tam Thiên

Sức mạnh của thể Thần Linh siêu cấp không khiến Hàn Sâm thất vọng, đầu ngón tay cứ thế ấn vào trong bia đá, mặc dù chỉ sâu khoảng một †ấc, nhưng vậy cũng đủ rồi.
Trong đầu Hàn Sâm hiện lên phù hiệu thần bí kia, ngón tay theo đó mà vẽ, chậm rãi để lại một vết khắc lên trên bia đá.
Chỉ là một nét bút chưa đến mười centimet, nhưng lại khiến Hàn Sâm cảm thấy linh thể suy yếu nghiêm trọng, sức mạnh tiêu hao vô cùng dữ dội, đến mức hắn còn hơi lo lắng, không biết mình có thể khắc lại một phù hiệu hoàn chỉnh lên trên bia đá hay không.
Chữ viết trên tấm bia gen phát sáng, vẫn luôn tản ra ý niệm thần bí, dường như đang nói với Hàn Sâm rằng hắn không có tư cách khởi động bia gen.
Hàn Sâm không hề để ý, ngón tay vẫn không ngừng chuyển động trên bia gen, sức mạnh toàn thân để ngưng tụ vào đầu ngón tay, để lại một vết lại một vết khắc lên trên bia đá.
Phù hiệu kia cũng không phức tạp, tất cả cũng chỉ có bảy nét, nhưng không có nét nào là nét ngang nét thẳng, mỗi một nét vẽ đều có đường cong, bảy nét đan xen vào nhau, tạo thành một phù văn thần bí.
Mỗi khi đầu ngón tay Hàn Sâm để lại một nét trên bia đá, linh thể của hắn lại mờ đi một phần, sau khi khắc xong bảy nét, linh thể của hắn đã nhạt hệt như thủy tinh trong suốt, gần như sắp tiêu tán đế nơi.
“Cuối cùng cũng khắc xong rồi.” Hàn Sâm cũng không thả lỏng, ánh mắt nhìn chằm chặp vào phù hiệu mà hắn vừa khắc trên bia gen.
Khi hoàn thành nét vẽ cuối cùng của phù hiệu, phù hiệu thoạt nhìn bình thường không có gì lạ, bỗng chốc tỏa ra ánh sáng chói lóa, dập dờn những nhịp điệu cổ xưa khó hiểu.
Cùng với việc phù hiệu tỏa ra ánh sáng lấp lánh trên bia gen, dường như toàn bộ Tam Thập Tam Thiên có hơi chấn động, hố đen trong hư không đang dần co lại.
“Không ngờ có hiệu quả thật.” Hàn Sâm vui mừng khôn xiết.
Mà trong hội Thần Loạn, Tần Tu lại khẽ nhíu mày, đám người xạ ảnh trưởng lão lại lộ ra khiếp sợ nghi ngờ: “Sao có thể như vậy? Thông đạo không gian đang dần biến mất?”
Tần Tu bước ra một bước, người đã đi lên trên một tế đàn, Thiên Đế bị nhốt ở chính giữa Tế Đàn, cả người tỏa ra sức mạnh kì lạ, sức mạnh kia đang không ngừng hòa vào trong tế đàn, mà sức mạnh của tế đàn lại ảnh hưởng đến toàn bộ Tam Thập Tam Thiên.
“Sức mạnh của Thiên Đế không hề suy giảm, vì sao thông đạo không gian lại co vào rồi biến mất chứ?” Tần Tu nhíu mày suy nghĩ, nhưng cũng không nghĩ ra được đáp án.
Hố đen của hai đại vũ trụ đang nhanh chóng co vào, đã có hố đen hoàn toàn biến mất, mệnh hồn không thể chui vào đại vũ trụ gen đều bị ngăn ở bên ngoài, chỉ có thể phóng đến đại vũ trụ đế quốc.
Hàn Sâm nhìn thấy hết hố đen này đến hố đen khác biến mất, cuối cùng tảng đá lớn trong lòng cũng rơi xuống.
Mặc dù bây giờ tình hình của đại vũ trụ gen vẫn không hề lạc quan, nhưng dù sao cũng tốt hơn khi có mệnh hồn cuồn cuộn không dứt tiến vào nhiều.
Phù hiệu trên tấm bia gen vẫn đang tỏa ra ánh sáng lấp lánh, nhưng so với trước đó, ánh sáng này đã mờ đi rất nhiều, Hàn Sâm phát hiện vết khắc trên bia đã đang dần biến mất.
“Cổ Ma, vì sao vết khắc lại tự động khép lại?” Hàn Sâm nhìn Cổ Ma trong hồn hải hỏi.
“Bia này là nền móng vũ trụ, cho dù vũ trụ bị hủy diệt, nó cũng chưa chắc bị hủy diệt, có thể để lại vết khắc trên tấm bia đã là không dễ rồi, ngươi còn muốn mãi mãi để lại vết khắc trên nó sao?” Cổ Ma lạnh nhạt nói ra: “Cho dù là phù hiệu do lão hội trưởng để lại trên nó cũng chỉ có thể duy trì lâu hơn chút thôi, nếu ngươi muốn luôn trấn áp sức mạnh của Thiên Đế, vậy thì cứ cách mỗi khoảng thời gian, sau khi phù hiệu biến mất, ngươi cần phải khắc lại phù hiệu kia lên trên bia gen.”
“Khắc một phù hiệu đã tiêu hao hơn phần nửa sức mạnh của ta rồi,
nhìn tốc độ biến mất của phù hiệu này, nếu muốn liên tục khắc phù
hiệu, vậy ta cũng không cần làm cái gì nữa, sau này chỉ có thể luôn
canh giữ ở trong Tam Thập Tam Thiên này thôi.” Hàn Sâm lạnh nhạt nói ra.
Cổ Ma mỉm cười: “Không ai ép ngươi, nếu ngươi muốn đi, cũng không ai có thể giữ ngươi lại”
Hàn Sâm cười: “Không hổ là phó hội trưởng của hội Thần Loạn, ngươi tính toán nhốt ta ở nơi này như vậy, ta còn không thể bới móc ra khuyết điểm của ngươi.”
“Không hẳn, nếu không phải là ta, căn bản không có người nào có thể giải quyết tình hình khó khăn của đại vũ trụ gen lúc này, nếu không phải theo như nhu cầu mỗi bên, ngươi nên cảm ơn ta mới đúng.” Cổ Ma cười nói.
“Lời này cũng không sai.” Hàn Sâm thả Cổ Ma ra.
Cổ Ma có mưu đồ với bia gen, chắc chắn hắn sẽ ngăn cản Tần Tu đến Tam Thập Tam Thiên, từ điều này cho thấy, để Cổ Ma sống tiếp sẽ có tác dụng lớn hơn, nếu không Hàn Sâm cũng sẽ không bỏ qua cho hắn.
“Bây giờ ngươi và ta có cùng chung một kẻ địch, lại nói, nên coi nhau là bạn bè mới đúng.” Sau khi ra ngoài, Cổ Ma mỉm cười nói với Hàn Sâm.
“Có một người bạn như vậy, ta thấy hơi sợ hãi.” Hàn Sâm cũng cười nói.
Cổ Ma lại lắc đầu nói ra: “Ngươi cũng không sợ ta, nếu không sẽ không bỏ qua cho ta, ngươi và ta giống nhau, đều sợ Tần Tu, bởi vì chúng ta đều là người tuân thủ quy tắc trò chơi, chúng ta đều chơi đúng quy tắc, sẽ không vượt quá giới hạn. Vì vậy cho dù ngươi có mạnh tới đâu thì ta cũng sẽ không sợ ngươi, nhưng Tần Tu thì không giống vậy, hắn sẽ làm một số chuyện vượt quá quy tắc, người như vậy mới đáng sợ, không phải là bởi vì hắn mạnh như thế nào, mà bởi vì hạng người như hắn, dù là ai cũng không cách nào đoán được hắn sẽ làm ra chuyện gì”
Hàn Sâm biết Cổ Ma nói đúng, người tuân thủ quy tắc không đáng sợ, bởi vì mọi người đều biết giới hạn quy tắc ở đâu, cho dù đối phương mạnh mẽ cỡ nào thì cũng không cần sợ hãi.
Nhưng Tần Tu lại không giống vậy, hắn không có giới hạn kia, hắn có thể muốn làm gì thì làm, hơn nữa hắn còn có thực lực như vậy, đây mới là đáng sợ thật sự.
“Nhân lúc phù hiệu còn chưa biến mất, có thể nhờ ngươi đưa ta rời khỏi Tam Thập Tam Thiên hay không?” Cổ Ma hơi hành lễ nói.
“Được” Hàn Sâm dứt khoát đưa Cổ Ma ra khỏi Tam Thập Tam Thiên.
Hàn Sâm không biết Cổ Ma có tuân thủ quy tắc trò chơi hay không, nhưng mà Hàn Sâm rất chắc chắn, Cổ Ma nhất định sẽ nghĩ cách lấy được bia gen, màbia gen cũng là điều Tần Tu muốn, như vậy là đủ rồi.
Đưa Cổ Ma ra khỏi Tam Thập Tam Thiên xong, Hàn Sâm trở lại trước bia gen, hố đen của đại vũ trụ gen đã hoàn toàn đóng lại, mà phù hiệu trên tấm bia gen kia cũng mờ đi rất nhiều, Hàn Sâm đoán phù hiệu kia có thể duy trì tối đa mấy ngày mà thôi.
Nếu đến lúc đó hắn không thể khắc lại phù hiệu thì Thiên Đế vẫn có thể mở ra những vết nứt không gian kia.
“Mấy ngày cũng chỉ đủ để ta khôi phục linh lực tiêu hao mà thôi.” Hàn Sâm nhíu mày suy nghĩ.
Hắn đang lợi dụng Cổ Ma chống lại Tần Tu, Cổ Ma cũng đang lợi dụng hắn chống lại Tần Tu, hơn nữa còn nhốt hắn chỉ có thể ở trong này không thể rời đi, cũng coi như là một hòn đá ném hai con chim.
“Cùng là phó hội trưởng, chắc hẳn Đại Thiên Ma cũng không xa lạ gì với tấm bia gen này mới đúng.” Hàn Sâm khôi phục lại thân xác, ngồi bên dưới bia gen, thả lỏng cả thể xác và tinh thần, rất nhanh đã tiến vào mộng đẹp.
“Tiểu tình lang của ta, ngươi đúng là nhẫn tâm, lâu như vậy cũng không đến gặp người ta.” Đại Thiên Ma u oán xuất hiện trong giấc mơ của Hàn Sâm, cánh tay như ngọc ôm Hàn Sâm từ phía sau, gương mặt kề sát vào mặt Hàn Sâm.
Sau khi nàng bị thương thì sống nhờ trong giấc mơ của Hàn Sâm, nếu Hàn Sâm không nằm mơ, nàng sẽ không cách nào xuất hiện, cũng không cách nào rời đi, trong khoảng thời gian này, Hàn Sâm vẫn luôn không ngủ, Đại Thiên Ma bị nhốt trong giấc mơ, hoàn toàn không biết bên ngoài đã xảy ra chuyện gì.
Hết chương 3314.
Bạn cần đăng nhập để bình luận