Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2586. Tử Đồng Giản

Minh Nguyệt cũng xem như là có trình độ cao nhất trong cấp Vương, nhưng một đòn dùng toàn lực của nàng lại chẳng tạo ra được vệt trắng nào trên nham thạch, độ cứng của nham thạch đã vượt xa sức tưởng tượng.
“Tiểu Hồng Điểu!” Hàn Sâm gọi Tiểu Hồng Điểu một tiếng.
Tiểu Hồng Điểu hiểu ý của Hàn Sâm, mở miệng nhổ ra một ngọn Phượng Hoàng Viêm, thiêu đốt những nham thạch bên cạnh Tử Đồng Giản.
Vượt ra ngoài dự liệu của mọi người, Phượng Hoàng Viêm của Tiểu Hồng Điểu đã đốt nửa giờ đồng hồ, những nham thạch đó mới bắt đầu hơi ửng hồng, muốn nung chảy nó thành chất lỏng không biết còn cần bao nhiêu thời gian.
Cố Khuynh Thành nhìn nham thạch hơi đỏ đó nói: “Hắc Động Tri Chu đã nuốt không biết bao nhiêu tinh cầu và thiên thạch, trong đó không thiếu kim loại cao cấp và chất liệu đặc biệt. Nhưng mà với năng lực tiêu hoá của Hắc Động Tri Chu, sau khi hòa tan và phân giải số kim loại và chất liệu đó, thì chỉ còn sót lại cực kì ít chất liệu khó hấp thụ, cuối cùng dần tích tụ lại, hình thành nên số nham thạch này, nhan thạch có thể ngăn chặn được khả năng tiêu hoá của Hắc Động Tri Chu cấp Thần Hoá, thì đã đủ biết loại chất liệu này đáng sợ nhường nào, lực lượng cấp Thần Hoá bình thường e là rất khó phá được số nham thạch này.”
Hàn Sâm khẽ gật đầu, đồng ý với cách nói của Cố Khuynh Thành, nghe nói Hắc Động Tri Chu là dị chủng Thần Hoá khủng bố cấp Thần Điệp, nhưng mà đến cả nó cũng không tiêu hoá được thứ này, thì muốn nung chảy nó không phải chuyện dễ đâu.
May mà Tiểu Hồng Điểu có thể thiêu đốt từ từ, có công mài sắt, có ngày thành kim, qua một thời gian dài thì kiểu gì cũng sẽ nung chảy được.
Nhưng mà lúc Tiểu Hồng Điểu vẫn đang phun lửa, thì đột nhiên nhìn thấy bên trên Tử Đồng Giản lại bộc phát ra cơn lốc, cơn lốc đó cuốn Phượng Hoàng Viêm ra ngoài, rơi trên người của bọn người Hàn Sâm, thiêu cho bọn họ kêu như chết cha chết mẹ.
Tiểu Hồng Điểu nhanh chóng thu Phượng Hoàng Viêm lại, nhưng mà Phượng Hoàng Viêm đã đốt cháy đem tóc của vài người bọn họ, tuy rằng không có bị thương quá nặng, nhưng mà nhìn vẫn rất thê thảm.
“Tử Đồng Giản này thỉnh thoảng sẽ nhả ra cơn lốc, đốt từ từ chắc chắn là không được rồi, còn cách nào khác không?” Hàn Sâm nhìn đám người Cố Khuynh Thành.
Mọi người ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta, ai cũng không nghĩ ra cách gì tốt.
“Vậy thì thử, thử từng cái một.” Hàn Sâm nói rồi triệu hồi Hồn Y Khổng Tước Vương ra, đi về phía Tử Đồng Giản, thất thải hà quang chuyển động trên hai tay, nắm lấy Tử Đồng Giản.
Hoa văn thần bí bên trên Tử Đồng Giản phát ra tử quang chói mắt, cơn lốc khủng khiếp từ trên Tử Đồng Giản lao ra ngoài, thôi cả đám lăn lông lốc không ngừng.
Hàn Sâm liều mạng bắt lấy cán giản, hai chân giãm lên nham thạch, hai tay đồn sức muốn nhổ Tử Đồng Giản ra khỏi nham thạch. Hắn đã dùng hết toàn lực nhưng Tử Đồng Giản vẫn không hề động đậy, mà cơn lốc bên trên thanh giản lại càng ngày càng mạnh, thổi Vỹ Y trên người Hàn Sâm bay phần phật, tóc bay tứ tán.
Bạn cần đăng nhập để bình luận