Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1026: Tiểu Ngân Ngân

Hàn Sâm từ Liên Minh trở lại Tí Hộ Sở, Bảo Nhi liền bay nhào vào trong ngực Hàn Sâm, cái miệng nhỏ nhắn hôn lên gò má của Hàn Sâm, thân thiết kêu lên:
- Ba ba. . . Bảo Nhi nhớ ba ba. . .
- Bảo Nhi ngoan, ba ba cũng nhớ con.
Hàn Sâm hôn lên gương mặt Bảo Nhi một cái, ánh mắt dò xét mọi nơi, cũng không nhìn thấy thân ảnh của Tiểu Ngân Ngân.
Mở ra Động Huyền Khí nhìn, phát hiện ra Tiểu Ngân Ngân đang nằm trên cửa thành cổ, con mắt tựa hồ đang dừng ở phương xa.
Hàn Sâm ôm Bảo Nhi đi tới trước cửa thành, vừa cười vừa nói:
- Tiểu Ngân Ngân, tao đã trở về, ở đây không có nhân vật mạnh mẽ nào, không cần thủ ở đó.
Tiểu Ngân Ngân xoay đầu lại nhìn Hàn Sâm, sau đó lại quay đầu nhìn về phía phương xa, Hàn Sâm từ trên mặt của Tiểu Ngân Ngân, vậy mà thấy được một tia phức tạp cực kỳ nhân tính hóa, có lo lắng, không nỡ bỏ, rất khó nói được rõ ràng, khiến cho Hàn Sâm cảm thấy có chút lo lắng.
Hàn Sâm khẽ nhíu mày, nhìn về phía ánh mắt Tiểu Ngân Ngân đang ngưng mắt nhìn, phát hiện ra phương hướng nó nhìn, chính là phương hướng Quỷ Kiếp Sơn Mạch.
Hàn Sâm nhảy lên rơi xuống bên cạnh Tiểu Ngân Ngân, vuốt ve đầu Tiểu Ngân Ngân nói:
- Nhanh như vậy đã nhớ đám bạn nhỏ của mày rồi sao?
Hàn Sâm cho rằng Tiểu Ngân Ngân là đang nhớ những dị sinh vật bên trong Quỷ Kiếp Sơn Mạch kia, những dị sinh vật đó tốt với Tiểu Ngân Ngân như vậy, cũng khó trách Tiểu Ngân Ngân sẽ nhớ chúng nó.
Đột nhiên, Hàn Sâm nghe được một tiếng thét dài giống như quỷ mị từ phương xa truyền đến, như gào như khóc, khiến cho người nghe có chút tim đập nhanh, mà tiếng thét kia, tựa hồ chính là ở phương hướng Quỷ Kiếp Sơn Mạch truyền tới.
Tiểu Ngân Ngân lập tức gắt gao nhìn về phía tiếng thét dài truyền tới, hồi lâu sau mới xoay đầu lại, trơ mắt nhìn Hàn Sâm, đi đến bên cạnh Hàn Sâm, dùng đầu dụi vào bắp chân Hàn Sâm, bộ dáng giống như là vô cùng không nỡ.
Trong lòng Hàn Sâm cả kinh, ý thức được chuyện tựa hồ có chút không đúng, ngồi xổm xuống bưng lấy gương mặt của Tiểu Ngân Ngân hỏi:
- Tiểu Ngân Ngân, xảy ra chuyện gì thế?
Tiểu Ngân Ngân nhẹ nhàng kêu một tiếng, duỗi đầu lưỡi ra nhẹ nhàng liếm lấy vài cái lên gò má của Hàn Sâm, nhưng sau đó liền xoay người nhảy xuống cửa thành, đi đến phương hướng Quỷ Kiếp Sơn Mạch, đi được không bao xa, lại quay đầu nhìn Hàn Sâm, nhưng sau đó lại xoay người đi, đi không bao xa, lại quay đầu nhìn Hàn Sâm.
Hàn Sâm lập tức nhảy lên muốn đuổi theo Tiểu Ngân Ngân, nhưng mà Tiểu Ngân Ngân lại hét to một tiếng với hắn, giống như là đang ngăn trở hắn đuổi theo, sau đó lại hướng hắn lắc đầu.
- Tiểu Ngân Ngân, đến cùng là đã xảy ra chuyện gì?
Trong lòng Hàn Sâm cực kỳ khó chịu, không để ý tới Tiểu Ngân Ngân ngăn cản, để Bảo Nhi ở lại Tí Hộ Sở, chính mình vừa đuổi theo Tiểu Ngân Ngân vừa lớn tiếng hỏi.
Hàn Sâm đột nhiên nghĩ đến một ít chuyện, ban đầu lúc Tiểu Ngân Ngân ở trong Quỷ Kiếp Sơn Mạch, vì sao không trực tiếp đi ra gặp hắn, đây không giống như là phong cách của Tiểu Ngân Ngân, nó vẫn luôn dính lấy Hàn Sâm đấy, không có đạo lý gì chờ tới tận lúc Hàn Sâm đi ra ngoài Quỷ Kiếp Sơn Mạch mới hiện thân.
NGAO!
Tiểu Ngân Ngân một lần nữa hét to một tiếng đối với Hàn Sâm, ngăn cản Hàn Sâm đi tới.
- Tiểu Ngân Ngân, có phải là có ai đó đang uy hiếp mày hay không? Để mày không thể không trở về? Có phải là chủ nhân của tiếng hú kia hay không?
Hàn Sâm lại càng nhanh chóng xông tới chỗ Tiểu Ngân Ngân.
Mặc dù Tiểu Ngân Ngân không phải là nhân loại, nhưng mà từ lúc nó mới sinh ra, Hàn Sâm vẫn nuôi nó, hơn nữa Tiểu Ngân Ngân cũng đã cứu Hàn Sâm mấy lần, Hàn Sâm đã sớm coi nó thành là thân nhân.
Nếu như nó muốn trở lại Quỷ Kiếp Sơn Mạch sống cùng những dị sinh vật đó thì cũng thôi đi, cho dù trong lòng Hàn Sâm không muốn, cũng sẽ không bắt buộc Tiểu Ngân Ngân làm chuyện nó không thích.
Nhưng nếu là có thứ gì đó bắt buộc Tiểu Ngân Ngân, Hàn Sâm lại mặc kệ như thế nào cũng không thể trơ mắt ra nhìn nó trở về.
Tiểu Ngân Ngân bởi vì bị Hàn Sâm kêu gọi, có vẻ hơi do dự, nhưng mà lúc này, lại một tiếng thét dài như gào như khóc truyền đến, Tiểu Ngân Ngân lập tức cắn răng một cái, kêu lên một tiếng đối với Hàn Sâm, sau đó xoay người rời đi, lôi điện trên người bộc phát, đẩy nhanh tốc độ phóng tới phương hướng tiếng kêu gào truyền tới.
Tốc độ của Tiểu Ngân Ngân thật sự là rất nhanh, không phải là Hàn Sâm có thể sánh ngang, Hàn Sâm càng đuổi càng xa, mắt thấy Tiểu Ngân Ngân đã sắp biến mất ở trong tầm mắt của hắn.
Hàn Sâm cắn răng một cái, mạnh mẽ mở ra đạo khóa gen thứ tám, khiến cho tốc độ của mình tăng lên thêm một bước, điên cuồng đuổi tới chỗ Tiểu Ngân Ngân.
Nhưng mà Hàn Sâm vẫn dần dần bị Tiểu Ngân Ngân kéo dài khoảng cách, tuy nhiên Hàn Sâm vẫn một mực chạy về phía Quỷ Kiếp Sơn Mạch, hắn biết nhất định là Tiểu Ngân Ngân sẽ đi về bên kia.
Tiểu Ngân Ngân biết rõ Hàn Sâm đang đuổi theo, sau khi lại nghe được một tiếng hét dài, liền ngừng lại.
Hàn Sâm mau chóng đuổi theo, thấy Tiểu Ngân Ngân ngừng lại, lập tức mừng như điên, nhưng lúc hắn đang muốn xông tới, trên người Tiểu Ngân Ngân bắn ra lôi điện, một tia chớp trực tiếp đánh lên trên người Hàn Sâm, đánh Hàn Sâm té xuống đất.
Tiểu Ngân Ngân thét lên vài tiếng đối với Hàn Sâm, giống như là đang đuổi Hàn Sâm trở về, bảo hắn đừng đuổi theo nữa.
Hàn Sâm ở trên mặt đất đứng lên, lại không hề có ý tứ tức giận, vẫn đi về phía Tiểu Ngân Ngân, vừa đi vừa nói chuyện:
- Nếu là tự mày muốn trở về, tao sẽ không ngăn cản mày, còn không thì coi như là Thiên Vương lão tử cũng đừng mơ tưởng mang mày từ bên cạnh tao đi.”
OÀ..ÀNH!
Tiểu Ngân Ngân lại phóng ra một tia chớp đập tới, một lần nữa đánh Hàn Sâm té xuống đất, lại hướng Hàn Sâm kêu lên một tiếng, nhưng mà ánh mắt lại có chút lay động.
Hàn Sâm không quan tâm, sau khi đứng lên lại phóng tới chỗ Tiểu Ngân Ngân.
Lôi điện trên người Tiểu Ngân Ngân nhảy lên, nhưng mà đúng là vẫn không thể bổ ra luồng lôi điện thứ ba, gầm nhẹ một tiếng, sải chân phóng tới chỗ Hàn Sâm, nhảy vào trong ngực Hàn Sâm.
- Tiểu Ngân Ngân, tao sẽ không để cho mày rời khỏi tao đâu.
Hàn Sâm hung hăng vuốt vuốt đầu Tiểu Ngân Ngân.
Tiểu Ngân Ngân dùng lưỡi liếm gò má Hàn Sâm, ô ô thấp giọng kêu hai tiếng.
Đột nhiên, Tiểu Ngân Ngân lại từ trong ngực Hàn Sâm nhảy xuống, con mắt nhìn chằm chằm vào một phương hướng, lông bạc toàn thân đều dựng đứng lên.
Hàn Sâm cũng cảm thấy có một luồng khí tức kinh khủng đang áp sát, ngưng mắt nhìn lại, lại chỉ thấy ở bên trên thảo nguyên, có một thân ảnh màu đen giống như quỷ mỵ đang chậm rãi đi tới.
Thân ảnh kia đi rất chậm, nhưng mà mỗi lần đi một bước, đều khiến cho Hàn Sâm cảm thấy thế giới của mình giống như là bị áp súc một tảng lớn, giống như thế giới mà mình dung thân càng ngày càng nhỏ, mà thân ảnh giống như quỷ mị kia lại tựa hồ như càng lúc càng lớn, giống như muốn chiếm cứ toàn bộ thế giới của Hàn Sâm.
Hàn Sâm biết rõ là thân ảnh kia cũng không có thay đổi gì lớn, chỉ là bởi vì khí thế của nó quá mạnh, cho nên mới làm cho Hàn Sâm có loại ảo giác này.
Bây giờ rốt cuộc thì Hàn Sâm đã hiểu rõ, Tiểu Ngân Ngân vì sao lúc ở trong Quỷ Kiếp Sơn Mạch không tới gặp hắn luôn, lúc trước Hàn Sâm còn tưởng rằng Tiểu Ngân Ngân muốn cho hắn một sự ngạc nhiên, bây giờ xem ra cũng không có chuyện như vậy.
Tiểu Ngân Ngân không phải là không muốn ra, mà là bị thân ảnh quỷ mị kia ngăn lại, không thể gặp mặt Hàn Sâm, cho đến tận lúc Hàn Sâm gặp phải khó khăn ở trên thảo nguyên, Tiểu Ngân Ngân mới không nhịn được nữa hiện thân tới cứu.
Hàn Sâm nhìn chằm chặp vào thân ảnh giống như quỷ mị kia, chỉ là khí thế kinh khủng kia, cũng đã để cho Hàn Sâm khắc sâu sự mạnh mẽ của nó, mặc dù là con Đại Bạch Xà kia, chỉ sợ là cũng không có khí thế kinh khủng như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận