Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 418: Đầu Óc Có Vấn Đề

Hàn Sâm lại càng thêm hoảng sợ, lui nhanh về phía sau, đang muốn triệu hoán Thánh Chiến Thiên Sứ cùng Hoàng Kim Sa Trùng Vương bị trọng thương ra, ngăn cản trước một chút rồi nói sau, không có cái gì quan trọng hơn cái mạng nhỏ.
Thế nhưng mà Hàn Sâm lui về sau một bước, lại phát hiện thiếu nữ kia cũng không hè công kích hắn, chỉ là đứng ở nơi đó trừng một đôi mắt to nhìn hắn, trong mắt tựa hồ cũng không có địch ý.
Linh quang trong đầu Hàn Sâm lóe lên, buông tha cho việc triệu hoán Hoàng Kim Sa Trùng Vương cùng Thánh Chiến Thiên Sứ.
Nếu như thiếu nữ này muốn động thủ với hắn, có lẽ vừa rồi cũng đã động thủ, nhưng mà lúc cô ta ở gần Hàn Sâm nhất lại vẫn không để ý đến, chạy tới đánh cho Hoàng Kim Sa Trùng Vương một quyền, nói rõ là rất có thể cô ta cũng không muốn ra tay với Hàn Sâm.
Bây giờ nếu Hàn Sâm triệu hoán Hoàng Kim Sa Trùng Vương cùng Thánh Chiến Thiên Sứ ra tay với cô ta, sẽ chọc giận cô ta, đó chẳng phải là chính mình muốn chết hay sao?
Trong lòng Hàn Sâm nghĩ như thế, ánh mắt lại nhìn chằm chằm vào thiếu nữ, vẫn đang cẩn thận đề phòng.
Mặc dù coi như là thiếu nữ kia không có địch ý với hắn, nhưng đây cũng chỉ là thoạt nhìn mà thôi, lòng người khó dò, huống chi toàn thân thiếu nữ này đều lộ ra vẻ cổ quái.
Thiếu nữ kia quả nhiên không động thủ với Hàn Sâm, chỉ là trừng mắt nhìn Hàn Lâm, bộ dáng tựa hồ rất là tò mò.
- Tiểu muội muội, tôi là Hàn Sâm, cô tên là gì?
Hàn Sâm cảm giác giằng co tiếp như vậy cũng không phải là biện pháp, nhưng mà lại không biết nên nói cái gì cho phải, đành phải rặn ra một nụ cười nói một câu.
- Linh.
Hàn Sâm vốn không ôm hi vọng quá lớn, nhưng mà vượt qua suy nghĩ của Hàn Sâm, vậy mà cô gái kia mở cái miệng nhỏ nhắn ra trả lời câu hỏi của Hàn Sâm.
Giọng của thiếu nữ kia vô cùng thanh thúy dễ nghe, chỉ là lại khiến cho Hàn Sâm nghe tới hơi nghi hoặc một chút, không biết là cô ta họ Lâm hay là họ gì.
- Lâm?
Hàn Sâm nhìn thiếu nữ kia nghi ngờ hỏi.
- Linh.
Thiếu nữ kia nói xong ngồi xổm xuống mặt đất, dùng ngón tay viết một chữ Linh, dĩ nhiên là văn tự vô cùng tiêu chuẩn của Liên Minh.
Nhìn thấy chữ Linh này, trong lòng Hàn Sâm hơi buông lỏng ra một chút, Liên Minh cùng Tu La tộc chinh chiến nhiều năm, đối với văn hóa của Tu La tộc tự nhiên là cũng hiểu rất rõ, chữ viết của Tu La tộc thì nhân loại cũng có học tập qua.
Mặc dù Tu La tộc cũng biết chữ của loài người, nhưng mà đừng nói là Tu La hoàng tộc, cho dù là Tu La tộc thông thường, cũng sẽ không dùng chữ viết của nhân loại.
Thiếu nữ này sử dụng chữ viết tiêu chuẩn của Liên Minh rất tự nhiên, có lẽ khả năng là nhân loại lớn hơn một chút.
- Linh, đây là tên của cô à? Cô họ gì?
Hàn Sâm lại hỏi thêm một câu.
- Chính là Linh.
Thiếu nữ lại vẫn chỉ nói một câu như vậy, cũng không giải thích gì thêm, vẫn nhìn Hàn Sâm như trước, giống như trên mặt của Hàn Sâm đang nở hoa vậy.
Hàn Sâm cảm thấy đầu óc của thiếu nữ này không tốt lắm thì phải, liếm môi một cái, cười rạng rỡ nói:
- Chúng ta là bạn chứ không phải là địch nhân đúng không?
- Là bạn không phải là địch nhân.
Linh khẽ gật đầu.
Hàn Sâm vui mừng quá đỗi, giang hai tay ra nói:
- Chúng tôi là bạn tốt, không đánh nhau?
- Bạn tốt, không đánh nhau.
Linh lại gật đầu một cái, giống như là đồng ý với Hàn Sâm vậy.
Trong lòng Hàn Sâm càng thêm mừng rỡ, cảm giác như thiếu nữ tên Linh này quả nhiên là đầu óc có chút vấn đề, hình như chỉ số thông minh cũng không quá cao, giống như là một đứa bé ba bốn tuổi thôi vậy.
- Chẳng lẽ là vừa rồi dùng đầu đập xuống đất, đập hỏng đầu óc mất rồi?
Hàn Sâm mừng thầm trong lòng, thử đi tới hai bước, chỉ tới gen sinh mệnh tinh hoa ở trên mặt đất hỏi:
- Cô nói cho tôi, tôi có thể lấy đi không?
Lần này Linh không nói gì, nhưng mà nhẹ gật đầu, rõ ràng cho thấy là đã đồng ý với Hàn Sâm.
Hàn Sâm vui mừng như điên, vốn cho là lần này sẽ vô cùng thiệt thòi, Hoàng Kim Sa Trùng Vương cùng siêu cấp sủng vật trang giáp đều bị trọng thương chưa nói, chính mình có thể giữ được mạng nhỏ hay không cũng là một vấn đề, càng không cần suy nghĩ tới gen sinh mệnh tinh hoa nữa.
Thế nhưng mà ai lại biết phong hồi lộ chuyển, hắn vẫn còn có cơ hội lấy đi những khổi gen sinh mệnh tinh hoa này, làm sao hắn có thể không thích được.
- Tôi thật sự có thể lấy đi những vật này à?
Hàn Sâm chỉ chỉ vào những khổi gen sinh mệnh tinh hoa đó, vừa chỉ về chính mình, nhìn về phía Linh xác nhận một lần nữa.
- Có thể.
Linh gật đầu lia lịa, thoạt nhìn thì bộ dáng rất chân thành.
- Cảm ơn… cám ơn… cô thực sự là một người tốt…
Bây giờ Hàn Sâm rốt cục đã có thể xác định, đầu của cô bé này tuyệt đối là không dùng được, nhất định là vừa rồi bị đụng hư rồi, nếu không ai sẽ tùy tiện đem gen sinh mệnh tinh hoa tặng cho người khác như vậy?
Hàn Sâm vẫn có chút không yên lòng, thử thăm dò đi về phía một khối gen sinh mệnh tinh hoa, vừa cầm lên vừa nhìn sang Linh, nhưng cô gái tên Linh kia đã ngồi xuống một tảng đá ở bên cạnh, dùng đôi bàn tay nhỏ bé nâng cái cằm mượt mà, hứng thú nhìn hắn, thoạt nhìn căn bản là không có ý tứ muốn động thủ.
- Cô cho tôi, vậy tôi có thể ăn chứ?
Hàn Sâm lè lưỡi làm ra bộ dạng muốn thè lưỡi ra liếm khối gen sinh mệnh tinh hoa kia.
Linh nhìn hắn cũng không nói gì, ánh mắt lại cười thành trăng lưỡi liềm.
- Tôi thật sự ăn nhé.
Hàn Sâm làm bộ thè lưỡi ra liếm một cái ở phía trên, Linh chỉ là cười khanh khách ngồi nhìn mà thôi, giống như là rất vui vẻ.
Hàn Sâm thấy hình như là Linh thật sự cho hắn ăn, cũng không có tâm tư hại hắn, lại liếm thêm mấy cái, Linh cũng chỉ ngồi nhìn mà thôi, khiến cho Hàn Sâm hoàn toàn yên lòng.
- Xem ra thật sự là đầu bị đụng hỏng rồi, vậy thì dễ làm rồi.
Hàn Sâm không khách sáo nữa, bắt đầu thè lưỡi ra liếm từng ngụm.
Ăn gen sinh mệnh tinh hoa của Tinh Tinh Thú, siêu cấp thần gen +1.
Rất nhanh, một khối gen sinh mệnh tinh hoa nhỏ màu xanh nhạt này đã bị Hàn Sâm liếm đi hơn phân nửa, không ngừng có âm thanh siêu cấp thần gen gia tăng vang lên trong đầu, khiến cho trong lòng Hàn Sâm rất là hưng phấn.
Bây giờ rốt cục Hàn Sâm đã có thể khẳng định được, cô bé Linh hình như đầu óc có vấn đề này, cũng không có địch ý gì đối với hắn, trên cơ bản cũng đã yên lòng.
Trên thực tế lấy thực lực của Linh, nếu quả thật muốn ra tay với hắn, Hàn Sâm không nghĩ ra có biện pháp nào có thể tránh được độc thủ của cô ta.
Chênh lệch về tố chất thân thể quả thật là quá lớn, tố chất thân thể vượt qua 100 điểm, đều là cường giả đứng đầu trong số những Tiến Hóa Giả, huống chi Hàn Sâm còn chưa tiến hóa.
Thế nhưng mà chuyện này cũng khiến cho Hàn Sâm rất nghi hoặc, nếu như Linh là nhân loại, cho dù cô ta là siêu cấp thần gen đại viên mãn, cũng không thể có tố chất thân thể vượt qua 100 điểm, chuyện này chính Hàn Sâm cũng có nhận thức, hắn đoán chừng coi như chính mình ở trong ao tiến hóa hoàn thành tiến hóa, sau khi trở thành Tiến Hóa Giả, tố chất thân thể cũng chỉ trong khoảng 60 đến 70 mà thôi, khoảng cách vượt qua 100 điểm vẫn còn chút chênh lệch.
Mặc dù vẫn có chút không rõ ràng cho lắm, nhưng mà bây giờ hình như đầu óc của Linh có vấn đề, lại không có ác ý gì với hắn, còn để cho hắn tùy tiện lấy gen sinh mệnh tinh hoa, món lợi dễ dàng như vậy không chiếm thì đúng là phí.
Hàn Sâm một lần nữa gọi Miêu Quân ra, cũng nhặt gen sinh mệnh tinh hoa của Bạch Ngọc Lục Túc Tê trở về, tính cả mấy khối gen sinh mệnh tinh hoa lúc trước kia đều chất lên trên lưng Miêu Quân.
- Cảm ơn mỹ nữ, lần sau có duyên sẽ gặp lại, tôi nhất định sẽ mời cô ăn tiệc, tôi đi trước đây.
Hàn Sâm phất phất tay nói với Linh, liền mang theo Miêu Quân hướng ra bên ngoài mà đi.
Mặc dù Linh không có ác ý gì đối với hắn, nhưng mà cô gái này có lai lịch quỷ dị, đầu óc lại có vấn đề, ai biết lát nữa cô ta có thể sẽ nổi điên lên hay không, Hàn Sâm cảm thấy vẫn là mau chóng cách xa cô ta một chút thì tốt hơn.
Thế nhưng mà lúc Hàn Sâm mới đi vào trong đường hầm, lại phát hiện ra Linh vậy mà cũng đi theo đằng sau, liền không nói tiếng nào cứ theo ở phía sau hắn như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận