Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 3167. Trận chiến bắt đầu.

Huyết Thần Long: Biến dị cấp Thần (thể chung cực). Kỹ năng gen: Huyết Long Thăng Thiên, Long Phệ, Thần Huyết Biến.
Huyết Thần Long thông thường có ba loại kỹ năng gen cực phẩm, tương xứng với Kim Sí Khổng Tước Vương, nhưng Huyết Thần Long có †hần mạch Huyết Long gia trì. Về mặt sức chiến đấu chân thực, Kim Sí Khổng Tước Vương kém hơn nó rất nhiều.
Hàn Sâm vốn định dùng Chú Thần Đình chế tạo nó thành chủng gen thần linh, nhưng cũng phải cần một khoảng thời gian, hiện tại đại chiến sắp đến, còn cần đến nó, chỉ có thể hoãn một chút trước.
Thời gian ba ngày trôi qua rất nhanh, thần linh ban huyết mạch cho Phượng Phi Phi không ở thành Ngọc Bích, cho nên nàng rời khỏi thành Ngọc Bích đi tham gia trận chiến Thần Tiền.
Lý Băng Ngữ cũng dùng cớ này rời khỏi thành Ngọc Bích, trở về Vô Vi Đạo cung.
Trước khi đi, Lý Băng Ngữ vô cùng tin tưởng muốn ám sát Tần Bạch, cắt đứt huyết mạch truyền thừa của đế quốc Đại Tần.
Nàng quả thực tìm được rất nhiều cơ hội, thế nhưng càng ngày càng hiểu rõ Hàn Sâm hơn, nàng đã phát hiện mục đích của mình căn bản không có khả năng thực hiện.
Cho dù khi Hàn Sâm không có ở đây, nàng cũng không giết được Tần Bạch.
Có Kiếm Bất Cô, có Tiểu Phi Ngư bên cạnh Bảo Nhi, bất cứ một ai cũng khiến nàng bận tâm quá nhiều, căn bản không có cơ hội ra tay.
“Tông chủ, ngươi rốt cục trở về.” Một đám nữ đệ tử nhìn thấy Lý Băng Ngữ trở về, đều mừng rỡ, Tô Linh Nhi càng vui mừng ra mặt.
Lý Băng Ngữ lần này đi hung hiểm dị thường, có thể còn sống trở về, đã để Tô Linh Nhi chờ sư muội đệ tử rất là cao hứng.
“Mọi chuyện trong tông đều tốt chứ?” Lý Băng Ngữ nhàn nhạt hỏi.
“Có Lăng sư thúc chiếu cố, trong tông đến là không có vấn đề gì lớn.” Tô Linh Nhi nói.
Lý Băng Ngữ nhìn nét mặt của các nàng, liền biết trong tông chắc chắn phát sinh một vài chuyện.
Năm đó Kiếm Bất Cô trục xuất Vô Vi Đạo cung ra khỏi Tần quốc, sư phụ Lý Băng Ngữ, tông chủ Bất Vi tông, chết đi trong chiến dịch kia, mà Bất Vi tông đã không có trưởng bối có thể tiếp nhận vị trí Tông chủ đời tiếp theo. Lý Băng Ngữ trẻ tuổi đành tiếp nhận vị trí tông chủ Bất Vi tông, tuổi mới hơn hai mươi, đã gánh vác trách nhiệm của một tông.
Vô Vi Đạo cung có chín đại tông, Bất Vi tông là tông môn yếu nhất trong đó. Lý Băng Ngữ có thể dẫn dắt Bất Vi tông đi tới một bước ngày hôm nay, có thể nói là trả giá tâm huyết mà người thường không cách nào tưởng tượng được.
Nhưng dù sao đây cũng là thiên hạ đặt thực lực cao hơn hết, dù cho trong nội bộ Vô Vi Đạo cung, Bất Vi tông cũng là một loại tương đối bị khinh bỉ. Đệ tử Bất Vi tông khó tránh khỏi phải chịu chút cơn giận không đâu. Mặc dù Lý Băng Ngữ cố gắng thay đổi loại hiện trạng này, nhưng dưới tình huống không có cường giả đỉnh cấp tọa trấn, chung quy khó mà đứng ngang hàng với tám tông khác.
“Tô Linh Nhi, từ giờ trở đi, ngươi chấp chưởng Bất Vi tông thay ta, tạm thay vị trí Tông chủ.” Trên đại điện tông môn của Bất Vi tông, Lý Băng Ngữ giao tín vật đại biểu tông chủ Bất Vi tông cho Tô Linh Nhi.
“Tông chủ, ngươi làm gì vậy?” Tô Linh Nhi không nhận đồ vật, kinh sợ nhìn về phía Lý Băng Ngữ.
“Ta muốn vào giếng Bất Vi.” Lý Băng Ngữ lạnh nhạt nói.
Tô Linh Nhi nghe vậy thì kinh hãi: “Tông chủ, ngươi không thể đi vào. Nơi đó quá nguy hiểm, nhiều tiền bối của Bất Vi tông ta đã tiến vào giếng Bất Vi, cuối cùng đều không thể sống sót mà đi ra ngoài, cường giả tiền bối chết bên trong đó không có một ngàn cũng có tám trăm…”
Lý Băng Ngữ lại ngăn cản Tô Linh Nhi nói tiếp, khuôn mặt Hàn Sâm thoáng hiện qua trong đầu, ánh mắt nàng trở nên kiên nghị: “Thế giới này đang thay đổi, càng ngày càng nhiều cường giả xuất hiện. Nếu chúng ta không thể đuổi theo tiết tấu của thời đại, thì sẽ bị thời đại đào thái.”
“Thế nhưng không nhất định phải vào giếng Bất Vi, còn có rất nhiều phương pháp có thể mạnh lên.” Tô Linh Nhi nói.
Lý Băng Ngữ lắc đầu nói: “Không đủ, những phương pháp kia không thể để ta trở nên đủ mạnh, chỉ có con chủng gen trong giếng Bất Vi mới có thể khiến ta chân chính chống lại được những cường giả kia.”
Tô Linh Nhi còn muốn nói điều gì, lại bị Lý Băng Ngữ mạnh mẽ ngăn lại.
“Cầm nó đi. Nếu ta không thể ra khỏi giếng Bất Vi, thì sau này ngươi chính là tông chủ của Bất Vi tông ta.” Lý Băng Ngữ nhét tín vật cho Tô Linh Nhi, rồi tự quay người mà đi.
Tô Linh Nhi muốn đuổi theo, lại nghe thấy âm thanh lạnh lùng của Lý Băng Ngữ truyền đến: “Dừng lại, gánh vác trách nhiệm ngươi nên gánh, đây là mệnh của ta, cũng là số mệnh của ngươi.”
Ánh mắt Tô Linh Nhi chớp lên, sau khi nhìn bóng lưng Lý Băng Ngữ biến mất trên đại điện Bất Vi tông, cuối cùng không tiếp tục nói ra một câu.
Ba ngày sau đó, bảng đối chiến rốt cục hiện ra.
Phía trên màn sáng Thần Tiền, lít nha lít nhít tên người, nhưng tên những người này đều có một tiền tố, trên cơ bản đều là thần nào đó.
Ví dụ như phía trước hai chữ Kim Tệ mà Hàn Sâm dùng chính là (thần Tài) Kim Tệ, điều này đại biểu Kim Tệ là huyết mạch của một hệ thần Tài, thay mặt thần Tài xuất chiến.
Hàn Sâm cố gắng tra một chút, phía trước Nguyên Bảo của Bảo Nhi và Chiêu Tài của Phượng Âm Âm cũng đều có chữ “thần Tài”. Thế nhưng ngoài Phượng Âm Âm, hắn và Bảo Nhi đều không phải huyết mạch thần Tài, bây giờ lại có tiền tố thần Tài, Hàn Sâm suy đoán nguyên nhân có thể là bởi vì bọn họ tham chiến bên trong miếu thần Tài.
Bảo Nhi có vẻ rất hưng phấn, đamh quan sát đối thủ của nàng.
Tên của đối thủ rất phổ thông, là loại nhét vào trong đám người thì không tìm được, mà lại thuộc về thần hệ không có danh tiếng gì, là một thần linh mà Hàn Sâm chưa từng nghe nói, chắc hẳn không phải thần linh cao cấp gì.
Đối thủ của Phượng Âm Âm cũng như thế, Hàn Sâm đại khái có thể tưởng tượng được, các nàng chắc hẳn có thể thuận lợi tiến vào vòng tiếp theo, thế là lại đi nhìn đối thủ của mình.
Hắn chưa nghe nói về tên của đối thủ, nhưng thần linh đối phương phụ thuộc, Hàn Sâm lại như sấm bên tai.
Thần Hư Vô, một trong mười hai vị thần linh cấp Hủy Diệt, bản thân có thuộc tính không gian, nhưng lại không phải thuộc tính không gian tuyệt đối, còn có một chút thuộc tính thần bí gia trì, là một vị thần bí nhất trong mười hai chính thần Hủy Diệt.
Truyền thuyết Thần Hư Vô là sinh ra trong hỗn độn thiên địa sơ khai, là một vị thần linh vô cùng cổ xưa, mạnh mẽ. Hiện tại Thần Hư Vô là thần linh Hoàng thị Yến quốc thủ hộ.
Đối thủ tên là Yến Bắc Phi, đại khái có thể đoán được, hẳn là thành viên của Hoàng tộc Yến quốc.
Trên thực tế, Hàn Sâm không biết Yến Bắc Phi, thế nhưng trong đại vũ trụ bây giờ, người này tuyệt đối là nhân vật tiếng tăm lừng lẫy.
Nhắc đến bốn chữ đao khách Phi Yến này, trong bảy đại đế quốc, thật rất ít người không biết.
Lúc này Yến Bắc Phi cũng đang quan sát bảng đối chiến, nhìn thấy đối thủ của mình là Kim Tệ, thuộc vê một hệ của thần Tài.
“Nhị ca, không ngờ tới ngươi và ta lại được phân xa như thế, e là phải chiến tranh trước top 8, mới có cơ hội phân thắng bại.” Một người đàn ông mỉm cười nhìn Yến Bắc Phi, nói.
“Yến Đan, trận chiến này, ta tất đưa ngươi lên trước, để người trong thiên hạ này biết, Yến quốc chúng ta cũng xuất hiện một nhân vật có thể xưng hùng thiên hạ.” Yến Bắc Phi nhìn người đàn ông kia với ánh mắt kiên định rồi nói.
“Nhị ca, ngươi tội gì chứ, thiên phú và tư chất của ngươi đều không kém ta, thực lực cũng không dưới ta, chúng ta đều có cơ hội.” Yến Đan nói.
Yến Bắc Phi lại lắc đầu, nói: “Ta đã cẩn thận nghiên cứu bảng đối chiến rồi, nếu quả thật không có gì bất ngờ xảy ra, ta sẽ gặp được Trác Đông Lai trước top 8.”
“Thế mà là hắn?” Yến Đan thay đổi sắc mặt.
Yến Bắc Phi lại nói với ánh mắt sáng rực: “Như vậy là tốt nhất, ta sẽ dùng hết tất cả lực lượng, ngăn Trác Đông Lai ngoài top 8, đánh ra một con đường thông đến top 4 vì ngươi, ngươi chớ khiến ta thất vọng.”
Yến Đan lộ vẻ nghiêm nghị, khom người tới đất, chăm chú nói: “Đan chắc chắn sẽ vào hai vị trí đầu.”
Hết chương 3167.
Bạn cần đăng nhập để bình luận