Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 3226. Động Huyền Phá Giới

Hàn Sâm được vầng sáng vàng mà hồ lô nhỏ màu vàng rủ xuống tẩm bổ, tuy lực lượng của Chính - Nghịch Động Huyền Kinh cuồng bạo, nhưng cũng không xé rách hắn hoàn toàn được.
Hai lực lượng dần dung hợp và cũng dần trở nên bình tĩnh.
Đột nhiên, có bóng dáng chợt lóe qua, một quái nhân trông giống rắn mối đi tới trước mặt Hàn Sâm, thứ mà hai mắt đỏ ngầu của nó nhìn không phải Hàn Sâm, mà là thanh kiếm Thốn Khôi bên hông Hàn Sâm, trong mắt tràn đầy vẻ tham lam.
Kiếm Thốn Khôi là phối kiếm của lão hội trưởng hội Thần Loạn, có lực lượng khủng bố phi thường, trước kia bị cắm ở bên trong Binh Nhẫn Thiên là vì không có một sinh vật nào rút được nó ra.
Bây giờ Hàn Sâm đã rút nó ra, nên đương nhiên Hận Quỷ muốn cướp kiếm Thốn Khôi về dùng.
“Táng Đạo Thiên chỉ kêu ta giết chết Hàn Sâm, không nói tới kiếm ‘Thốn Khôi, ta lấy được kiếm Thốn Khôi rồi âm thầm giấu đi, sau này dù
hắn có hỏi tới thì cũng có thể nói là chưa từng thấy.” Hận Quỷ hạ quyết †âm trong lòng, muốn chiếm kiếm Thốn Khôi làm của riêng.
Thân hình chợt lóe, Hận Quỷ đã đến trước mặt Hàn Sâm, lạnh lùng đánh giá Hàn Sâm.
Hàn Sâm ở lại bên trong Phàm Trần Thiên có hơi lâu, chắc là đã bị đánh thành người phàm rồi, nhưng Hận Quỷ vẫn cẩn thận quan sát hắn, cũng không tỏ ra khinh định sao nhãng vì điều đó.
Rất nhanh Hận Quỷ cũng đã xác nhận, Hàn Sâm đúng là đã gần giống phàm thể rồi, lúc này mới hơi buông lỏng.
“Dù ngươi có chống cụ thế nào cũng vô dụng thôi, sức mạnh của Phàm Trần Thiên không phải cứ cậy mạnh là đối kháng được. Dù Thần Linh tới đây thì cũng bị đánh rớt thành phàm nhân thôi.” Hận Quỷ nói rồi thì chộp về phía kiếm Thốn Khôi bên hông Hàn Sâm, muốn lấy kiếm Thốn Khôi trước.
Nhưng hắn còn chưa lấy được kiếm Thốn Khôi thì đã có một đôi tay nhỏ bé cướp được kiếm Thốn Khôi trước hắn, Hận Quỷ quay đầu nhìn lại thì thấy cô bé bên cạnh Hàn Sâm, hai tay ôm kiếm Thốn Khôi, trợn †o mắt lên lườm hắn.
“Đưa thanh kiếm cho ta.” Hận Quỷ nhìn chằm chằm vào Bảo Nhi đầy lạnh lùng nói.
“Sao phải đưa cho ngươi chứ? Đây là kiếm của cha ta mà.” Bảo Nhi quệt miệng nói.
“Kêu ngươi đưa cho ta thì đưa đi, bớt nói lời vô ích, nếu không ta sẽ đánh nát đầu ngươi đấy.” Lúc Hận Quỷ nói chuyện thì móng vuốt cũng đã giơ lên, hiển nhiên là hắn chẳng có kiên nhẫn.
“Ngươi cứ đụng vào ta thử mà xem, cha ta sẽ đánh nát đầu ngươi trước đấy.” Bảo Nhi ôm kiếm lui về sau hai bước, nháy mắt nói.
“Vậy để ta xem thử, rốt cuộc là đầu ta nát trước hay đầu ngươi nát trước.” Hai tay của Hận Quỷ chộp tới đầu Bảo Nhi và kiếm Thốn Khôi trong tay nàng.
Nhưng mà hắn còn chưa thành công thì đột nhiên thấy có bóng dáng ở trước mặt chợt lóe, một bóng dáng mặc áo giáp liền thể màu đen chắn ở trước mặt Bảo Nhi, rõ ràng là Hàn Sâm ban nãy còn ngồi ở kia, Hận Quỷ thấy hoảng sợ trong lòng, vội vàng lui ra sau một đoạn.
Hàn Sâm chém thần binh, mà thực lực thần binh chẳng kém gì Hận Quỷ, thì sao mà Hận Quỷ không sợ cho được.
Nhưng rồi Hận Quỷ lại nghĩ, nơi này là Phàm Trần Thiên, lực lượng của Hàn Sâm đã bị quy tắc của Phàm Trần Thiên áp chế, dù còn dư lại chút lực lượng thì chắc cũng không nhiều, hoàn toàn không phải đối thủ của hắn.
“Nếu ngươi đã muốn chết trước thì bổn tọa sẽ thành toàn cho ngươi.” Hận Quỷ nói rồi, hào quang đỏ trong mắt sáng rực, khói khí màu đen trên người như ngọn lửa cháy rực, chộp thẳng về phía Hàn Sâm.
“Bảo Nhị, cất kỹ hồ lô của ngươi.” Hàn Sâm trả hồ lô nhỏ màu vàng kia lại cho Bảo Nhi, nếu không có hồ lô nhỏ này tẩm bổ hắn thì e rằng Hàn Sâm chưa chắc đã vượt qua được cửa ải này an toàn.
Nhưng hồ lô nhỏ lúc này chỉ còn lớn chừng nắm tay, rõ ràng là bị hao tổn vô cùng nghiêm trọng.
Sau khi vứt hồ lô nhỏ màu vàng cho Bảo Nhi thì Hận Quỷ đã tới trước mặt hắn, khói khí màu đen kinh khủng kia cuộn trào mãnh liệt như thủy triều, chiếu cho Hận Quỷ trông giống ác quỷ địa ngục.
Không nói hai lời, Hàn Sâm trực tiếp ngưng tụ lực lượng của Chính - Nghịch Động Huyền Kinh, hai luồng lực lượng đan vào nhau và ngưng kết trên lòng bàn tay hắn, làm cho lòng bàn tay bị chiến giáp Động Huyền màu đen bao quanh kia càng đen hơn, giống như nó hấp thu mọi ánh sáng vậy, làm cho người ta không thấy rõ được bàn tay ấy, chỉ thấy một vùng mông lung thôi.
Lực lượng của Động Huyền Kinh để Hàn Sâm nhìn trộm được nguồn gốc quy tắc của vũ trụ, mà Nghịch Động Huyền Kinh thì lại là một cực đoan khác, để cho Hàn Sâm nắm giữ lực lượng mô phỏng quy tắc.
Trước kia Hàn Sâm phải sử dụng kỹ xảo của Chích Thủ Già Thiên để cố phá vỡ xích trật tự, còn Nghịch Động Huyền Kinh thì không phiền phức như thế, bởi vì hắn có thể khống chế quy tắc thông qua mô phỏng quy tắc, làm lực lượng của quy tắc trở thành lực lượng mà hắn sử dụng được, hoàn toàn không cần phí công đi xé đứt xích trật tự.
Mà khi lực lượng của Chính - Nghịch Động Huyền Kinh kết hợp lại với nhau thì sẽ xảy ra sự thay đổi về chất, lực Phá Giới mà hai loại lực lượng này sinh ra cũng không phải phá hoại quy tắc vũ tụ thuần túy, nếu như phải dùng một từ để hình dung về lực Phá Giới của Động Huyền Kinh thì phải là hai chữ “Sửa đổi “này.
Sửa đổi quy tắc căn nguyên nhất của vũ trụ, loại năng lực này thì đến cả Thần cũng khó có. Trên thực tế Thần mới là sinh vật tuân thủ quy tắc nhất, mỗi tội Thần biết lợi dụng nó hơn sinh vật khác mà thôi, bọn họ cũng không có năng lực thay đổi quy tắc.
Lực Phá Giới của Động Huyền Kinh có thể sửa đổi quy tắc của đại vũ trụ, xét từ phương diện nào đó thì loại lực lượng này còn mạnh hơn trực tiếp phá hư quy tắc của đại vũ trụ.
Ngón tay của Hàn Sâm gảy một cái, giống như đang gảy dây đàn, nhưng trong tay hắn không có đàn và cũng không có tiếng nhạc vang lên.
Thậm chí Hận Quỷ cũng chẳng hiểu rốt cuộc hắn gảy hai cái để làm gì,dáng vẻ hiện giờ của Hàn chẳng thể nào ngăn được công kích của hắn.
Nhưng mà giây tiếp theo, sắc mặt của Hận Quỷ lại thay đổi, hắn cảm giác không gian bốn phía xung quanh người hắn hình như trở nên vô cùng quỷ dị, người hắn như bị lực lượng nào đó trói buộc, móng vuốt không tài nào đâm tiếp về phía trước được nữa dù chỉ chút xíu, cứ như thể có một tường thành vô hình chắn ở trước mặt hắn vậy.
Hận Quỷ lắc mình lùi về phía sau, cảm giác bản thân vẫn còn bình thường và rồi hắn thử đổi một tấn công từ một hướng khác. Hận Quỷ nhảy vọt lên tới đỉnh đầu của Hàn Sâm, vung một móng vuốt chộp tới đầu Hàn Sâm.
Hàn Sâm vẫn đứng ở đó không nhúc nhích, ngón tay lại cử động vài cái như đang gảy đàn, người khác thì cho rằng nó là động tác vô nghĩa, nhưng mà bản thân Hàn Sâm thì lại biết, ở dưới ngón tay của hắn, phân tử thái cực của Phàm Trần Thiên bị ngón tay của hắn kích thích, và sửa đổi trật tự sắp xếp.
Phân tử thái cực kết hợp lại với nhau tạo thành bánh răng vũ trụ, bánh răng lại ăn khít lại với nhau và tạo thành xích trật tự.
Bây giờ sắp xếp của phân tử thái cực bị Hàn Sâm làm loạn lên rồi, kích cỡ của bánh răng vũ trụ cũng thay đổi theo nên đương nhiên xích trật tự cũng sẽ cùng thay đổi theo.
Vốn là quy tắc của Phàm Trần Thiên, giờ đây lại bị Hàn Sâm sửa đổi.
Loại sửa đổi này cũng không phá hỏng trật tự và quy tắc của Phàm Trần Thiên, nhưng nó sẽ làm cho quy tắc của Phàm Trần Thiên sản sinh ra sự thay đổi cực lớn.
“AI” Đột nhiên Hận Quỷ phát ra một tiếng hét thảm.
Người hắn như bị hút mất hàm lượng nước vậy, khô quất lại nhanh chóng, chỉ trong chớp mắt đã trông giống như thây khô rồi.
“Không… Không thể nào… Ta có Tị Trần Châu trong người… Sức mạnh của Phàm Trần Thiên không có hiệu quả với ta mới đúng chứ… Hơn nữa có dù có tác dụng… Thì cũng không nên đáng… Đáng sợ như thế được…” Hận Quỷ còn chưa nói hết lời thì đột nhiên cả người hắn biến thành tro bụi, tất cả tinh hoa sinh mệnh và lực lượng của hắn đều bị phân tử thái cực hút hết sạch, người hắn hóa luôn thành tro bụi.
Hết chương 3226.
Bạn cần đăng nhập để bình luận