Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 120: Bạn Gái Của Tôi Là Kỷ Yên Nhiên

- Tôi nói này bồ tèo, cậu còn muốn cây cung thú hồn thần huyết kia hay không, lâu như vậy vẫn không liên lạc với cậu được, Quyền ca cũng đã đi tới không gian thứ hai Thần Chi Tí Hộ Sở rồi.
Sau khi Hàn Sâm nhấc máy, lập tức nghe được âm thanh có chút oán giận của Phương Cảnh Kỳ.
Hàn Sâm lập tức vỗ đầu, a lên một tiếng:
- Thật ngại quá, gần đây đều đang huấn luyện quân sự, không được phép mở máy truyền tin, tôi quên mất việc này, vậy cây cung thú hồn thần huyết kia vẫn còn chứ?
- Còn thì vẫn còn, Quyền ca cho ngón tay cái cây cung kia, nhưng mà…
Nói tới chỗ này, Phương Cảnh Kỳ dừng lại một chút.
- Nhưng mà làm sao?
Hàn Sâm hỏi tiếp.
- Tôi hỏi cậu một câu, cậu nói rõ cho tôi nghe, cậu có lấy được thú hồn Nghịch Lân hay không? Có tính lấy ra trao đổi hay không?
Phương Cảnh Kỳ nói.
Hàn Sâm hơi do dự một chút, sau đó nói:
- Tôi đạt được thú hồn, bọn họ định dùng cây cung thú hồn thần huyết kia trao đổi với tôi sao?
- Cái thú hồn kia là loại hình gì?
Phương Cảnh Kỳ lại hỏi tiếp.
- Một cái khiên tròn lớn trên mặt có gai nhọn.
Hàn Sâm đáp.
- Ha ha, vậy thì thành rồi, nếu như cậu muốn đổi, tôi liền giúp cậu liên hệ với ngón tay cái, để cho hai người gặp mặt nói chuyện với nhau.
Phương Cảnh Kỳ cười nói.
- Vậy thì phiền phức anh liên lạc giúp tôi một chút đi.
Hàn Sâm không phải loại người thuần túy dựa vào sức mạnh kia, tác dụng của cái khiên này đối với hắn quả thật không lớn, có thể đổi được cây cung thú hồn thần huyết kia thì không thể tốt hơn rồi.
- Được, tôi sẽ gọi lại cậu sau.
Tắt máy truyền tin, Hàn Sâm liếc mắt nhìn Lữ Mông và Thạch Chí Khang đang bị Trương Dương bắt xếp hàng dưới trời nắng, xoay người liền chạy tới trạm chuyên chở ở trong trường học.
Con dị sinh vật mà hắn nuôi trước khi tham gia huấn luyện kia, chắc hẳn đã sắp tiến hóa thành sinh vật thần huyết rồi, vừa vặn lấy nó ra tẩm bổ một chút.
Hàn Sâm vẫn chưa đi đến trạm chuyên chở, Phương Cảnh Kỳ liền liên lạc với hắn, hỏi bây giờ hắn có thời gian đi gặp bọn ngón tay cái hay không, sau khi Hàn Sâm hỏi rõ ràng thời gian địa điểm, liền từ trạm chuyên chở tiến vào trong thế giới Tí Hộ Sở.
...
- Khiên tốt, thực sự là một tấm khiên tuyệt thế!
Ở trong một khu rừng nhỏ không người, ngón tay cái yêu thích không buông tay xoa xoa chiếc khiên Nghịch Lân ở trong tay, giống như là đang xoa lên da dẻ mềm mại của tình nhân.
- Cung cũng là cung tốt.
Trong tay Hàn Sâm cầm lấy một cây cung lớn màu đen khảm sừng, tương tự cũng lộ ra vẻ si mê.
- Cậu nói xem muốn đổi như thế nào?
Ánh mắt của ngón tay cái hừng hực nhìn tới Hàn Sâm.
- Trao đổi với nhau.
Hàn Sâm nhẹ giọng nói.
- Được được được, anh hùng cùng chung lý tưởng.
Ngón tay cái vui mừng giơ ngón tay cái lên với Hàn Sâm.
- Chúc anh sau này vung khiên hoành hành tứ hải không ai có thể ngăn cản.
Hàn Sâm cười nói.
Ngón tay cái vung vẩy chiếc khiên lớn có gai nhọn trong tay, cười ha ha nói:
- Tôi cũng chúc Hàn huynh đệ cậu cung thần vô địch không gì không bắn được.
Hai người đều nhìn nhau nở nụ cười, từng người thu lại bảo bối trước sau rời khỏi khu rừng nhỏ, đều hết sức hài lòng đối với lần giao dịch này.
Hàn Sâm trở lại bên trong gian phòng của mình ở Tí Hộ Sở, yêu thích không buông tay tiếp tục nghịch cây cung khảm sừng kia.
Cây cung khảm sừng này là do thú hồn cấp thần huyết Ma Giác Xà biến thành, tầm sát thương lớn nhất có thể đạt đến gần hai ngàn mét, đây chính là tầm sát thương, chứ không phải nói tới tầm bắn xa nhất.
Lực lượng để kéo Ma Giác Xà cung còn ít hơn Tận Thế Chi Hồn nhiều, quả thực chính là mộng tưởng cao nhất của xạ thủ.
Thậm chí Hàn Sâm còn có hơi hoài nghi, phối hợp với nhãn lực của mình sau khi dùng Yêu Tinh Nữ Hoàng biến thân, hơn nữa dùng cây Ma Giác Xà cung này, trực tiếp ở trong phạm vi hai ngàn mét bắn chết con ruồi đều không hề khó khăn gì.
- Ngựa tốt phối yên tốt, nếu lại có thêm một mũi tên thú hồn cấp thần huyết thì sẽ càng hoàn mỹ hơn.
Hàn Sâm xoa xoa Ma Giác Xà cung đắc ý nghĩ.
Đương nhiên mũi tên thú hồn thần huyết không dễ dàng tìm được như vậy, Hàn Sâm nuôi nấng con Tiểu Vân Thú kia cũng đã tiến hóa đến cấp thần huyết, Hàn Sâm trực tiếp làm thịt bắc nồi.
Hàn Sâm chỉ hận là tay nghề của mình quá kém, ngoại trừ nấu canh hầm thịt thì những món khác đều không biết, ăn lâu, cho dù đồ ăn ngon tới đâu đi nữa thì cũng có chút chán ngán.
Nhưng khi âm thanh thần gen tăng lên 1 điểm vang lên ở trong đầu, Hàn Sâm vẫn hưng phấn khó có thể nói lên lời.
Cuối cùng thì con Tiểu Vân Thú thần huyết này lại cống hiến cho Hàn Sâm năm điểm thần gen, để thần gen của hắn đạt đến 39 điểm.
Tần Huyên biết hắn mới vừa vào học, thời gian huấn luyện vô cùng căng thẳng, gần đây đều không tìm hắn, chuyện này cũng để cho Hàn Sâm mừng rỡ không thôi.
Mãi cho đến lúc sắp tối, Hàn Sâm mới trở lại phòng kí túc, nhìn thấy ba người bọn Thạch Chí Khang đều đang ở trong phòng chơi Thượng Đế Chi Thủ.
Nhìn thấy Hàn Sâm trở về, Thạch Chí Khang chạy tới ôm lấy vai Hàn Sâm, cười hắc hắc nói:
- Lão tam à, chúng tôi đều đang chơi Thượng Đế Chi Thủ, cậu cũng tham gia đi, anh em tốt phải có phúc cùng hưởng có nạn cùng chịu.
Lữ Mông lại bĩu môi một cái nói:
- Tiểu tứ, liền trình độ kia của cậu, cho dù lão tam chơi, chỉ sợ cũng sẽ mạnh hơn cậu, cậu như thế thì sẽ bị hành hạ.
- Lão nhị chú ít nói nhảm đi, không phải chỉ mới thắng anh hai trận thôi sao, đây là trạng thái của anh không được tốt, chờ anh khôi phục trạng thái, xem anh có giết chú người ngã ngựa đổ hay không.
Thạch Chí Khang nói xong lại cười híp mắt nói với Hàn Sâm:
- Lão tam à, cùng nhau chơi đi, dù sao cậu cũng nhàn rỗi, theo tôi luyện tay nghề một chút.
- Được đó, chơi trên Internet hay sao?
Hàn Sâm cười nhẹ.
- Trường học của chúng ta có mạng lưới chiến đấu Thượng Đế Chi Thủ chuyên biệt, cậu đăng kí một tài khoản rồi thêm tôi vào, ID của tôi là Cột Chống Trời.
Thạch Chí Khang vội vã tỉ mỉ dạy cho Hàn Sâm phải tạo tài khoản như thế nào.
Hàn Sâm đăng kí một tài khoản trên mạng lưới chiến đấu của trường học, ID làm lại một lần nữa, suy nghĩ một chút Hàn Sâm ở bên trong điền lên “Bạn Gái Của Tôi Là Kỷ Yên Nhiên.”
Thử một lần thì đúng là đăng kí thành công, tên tiểu tứ Thạch Chí Khang ở bên cạnh vẫn đang giục Hàn Sâm mau một chút tiến vào trò chơi kết bạn với y.
Sau khi Hàn Sâm tiến vào trò chơi, gửi một yêu cầu kết bạn cho Thạch Chí Khang.
- CMN, lão tam, ID này của cậu đủ ngầu a.
Sau khi Thạch Chí Khang nhìn thấy ID của Hàn Sâm liền kêu lên một tiếng quái dị.
Lữ Mông vội vã đến gần liếc mắt nhìn, bĩu môi cười nói:
- Lão tam, cậu lấy ID như vậy, ở trên mạng lưới chiến đấu là tự muốn ăn đòn, đám người chơi Thượng Đế Chi Thủ ở trong trường chúng ta, bọn họ đều coi Kỷ Yên Nhiên là nữ thần đấy.
- Không thấy được nha lão tam, chí hướng của cậu rất cao xa, tôi rất thích.
Sau khi Trương Dương nhìn tới, hết sức hài lòng vỗ vỗ vai Hàn Sâm.
- Được rồi, ít nói nhảm, trước hết để cho tôi hành hạ cậu một ván… không phải… là luyện tập một chút…
Thạch Chí Khang hưng phấn nói lỡ miệng, vội vã đổi giọng nói lại.
- Đến rồi.
Hàn Sâm tiếp nhận lời mời của Thạch Chí Khang, tiến vào gian phòng trong của anh ta, sau khi Thạch Chí Khang chọn độ khó xong liền trực tiếp bắt đầu.
Sau mười mấy lần đếm ngược, trò chơi chính thức được bắt đầu.
Lữ Mông cùng Trương Dương đều không có tâm tình xem hai người bọn họ đối chiến, ở trên mạng lưới chiến đấu từng người đều bắt đầu ván mới, từng người đi vào chơi.
Thạch Chí Khang hưng phấn trong lòng, anh ta bị Trương Dương và Lữ Mông hành hạ cả một buổi chiều, vừa lúc muốn ở trên người Hàn Sâm tìm về chút tự tin, trong lòng còn thầm nghĩ ván đầu tiên không nên quá ác, miễn cho Hàn Sâm bị ăn hành không muốn chơi nữa, chỉ cần hơi hơi thắng một chút, thì có thể để cho Hàn Sâm chơi thêm mấy ván với anh ta, để cho anh ta đã nghiền.
Bạn cần đăng nhập để bình luận