Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 557: Bão Ngọc Nguyên Dương Công

Hàn Sâm trở lại gian phòng của mình, nghiên cứu cẩn thận năm cái bản in kia, dùng tạo nghệ hiện tại của hắn đối với cổ văn, xem hiểu Bão Ngọc Nguyên Dương Công cũng không có bất cứ vấn đề gì.
Mặc dù là cổ bản, nội dung cũng khá là thâm ảo, nhưng mà nói tóm lại đúng là một môn công pháp cường tráng thận.
Chỉ là xem xét tỉ mỉ những cổ văn đó, đều cảm giác được một luồng huyền ảo khó tả trên đó, mỗi lần nhìn thêm một lần, lại giúp cho Hàn Sâm cảm nhận được nhiều thêm một phần lý giải.
Xem càng nhiều, cuốn Bão Ngọc Nguyên Dương Công nguyên bản này cũng không được tính là nan giải cho lắm, ở trong mắt Hàn Sâm lại càng thêm thâm ảo huyền diệu.
- Thì ra Bão Ngọc Nguyên Dương Công là như vậy, không hề bỉ ổi giống như Chu Đình nói, đây là một loại phương pháp cường hóa nội tạng cùng loại với Cổ Tà Chú, chỉ có điều Cổ Tà Chú cường hóa trái tim, Bão Ngọc Nguyên Dương Công cường hóa hai thận.
Hàn Sâm càng xem càng cảm thấy vui mừng.
Hàn Sâm thậm chí còn cảm thấy có chút ngoài ý muốn, theo sự huyền diệu của Bão Ngọc Nguyên Dương Công, đây tuyệt đối là một môn bí thuật bất truyền, tại sao Chu Đình lại đơn giản cho hắn như vậy.
Theo Hàn Sâm, Bão Ngọc Nguyên Dương Công không chút hơn Cổ Tà Chú một chút nào, nếu như nói cường hóa trái tim là cường hóa động cơ, khiến cho động lực của thân thể tăng mạnh trên phạm vi lớn, cường hóa hai thận như vậy, chẳng khác nào là cường hóa nguồn năng lượng.
Hai thận trước khi tu luyện được xem như đốt than đá sinh ra nhiệt năng, là việc lãng phí nguồn năng lượng, chất lượng năng lượng chuyển hóa ra cũng không có hiệu quả. Nhưng sau khi cường hóa, năng lượng hai thận sản sinh ra tương đương với xăng tinh khiết, thậm chí là năng lượng hạt nhân, mặc kệ là hiệu suất chuyển đổi hay tính bền bỉ của năng lượng đều mạnh hơn rất nhiều.
Tựa như nhiên liệu bình thường không có khả năng thúc đẩy tên lửa nhảy vào trong vũ trụ, sau khi cường hóa hai thận sẽ có thể để cho Hàn Sâm sử dụng ra rất nhiều thể kỹ mạnh mẽ mà trước kia không có cách nào sử dụng, hơn nữa sức chịu đựng, tính bền bỉ và bạo lực cũng sẽ được tăng cường ở trên phạm vi lớn.
Có thể nói sau khi chân chính luyện thành Bão Ngọc Nguyên Dương Công, năng lực tác chiến thực tế của Hàn Sâm sẽ tăng lên trên diện rộng, đặc biệt là năng lực tác chiến bền bỉ, trước kia ra tay toàn lực, lực lượng có thể bảo trì ở đỉnh phong trong một hai giờ đã không tệ rồi, nhưng sau khi hai thận cường hóa, liên tục bảo trì một ngày thậm chí càng lâu hơn đều không thành vấn đề.
Một môn bí kỹ mạnh mẽ như vậy, Hàn Sâm không cho rằng Chu Đình sẽ có lòng tốt tùy tiện cho hắn như vậy, bí kỹ như thế, cho dù muốn Hàn Sâm cầm một cái thú hồn thần huyết Bạo Tẩu đi đổi, Hàn Sâm cũng sẽ không chút do dự đổi.
Hàn Sâm đoán kỳ thật là đúng, Chu Đình cũng có luyện Bão Ngọc Nguyên Dương Công, hơn nữa phần bản in này trước khi rơi vào trong tay Chu Đình, cũng có không ít người luyện tập qua, nhưng mà tác dụng luyện ra được kỳ thật cũng không quá lớn, chỉ có thể cường hóa thể lực một chút, còn có bộ phận hiệu quả tráng dương mà thôi.
Đều là quan sát bản in, nhưng chính thức lĩnh ngộ chân nghĩa ở bên trong đó lại không có mấy người, sở dĩ Hàn Sâm có thể lĩnh ngộ chân nghĩa trong đó, đó là bởi vì sau khi đại não của hắn dung hợp huyết tinh, năng lực nhận thức đã vô cùng mạnh mẽ, thứ hai là sau khi hắn tu luyện Động Huyền Kinh, mạch suy nghĩ cũng trở nên vô cùng rõ ràng, cảm nhận chân nghĩa trên bản in vô cùng đơn giản.
Nếu như đổi thành người bình thường, dù sao bản in không phải là Bão Ngọc Nguyên Dương Bi, chân nghĩa lưu lại bên trên cực kỳ yếu ớt, năng lực cảm nhận của người bình thường có hạn, căn bản không đủ để phân biệt một chút biến hóa huyền diệu như vậy, không cách nào hiểu rõ cả bộ Bão Ngọc Nguyên Dương Công.
Hàn Sâm bắt tay vào tu luyện Bão Ngọc Nguyên Dương Công, chỉ là mới tu luyện mấy lần, hẵn đã cảm giác được hai thận ấm áp như đá nung, giống như có hai cái lò lửa nhỏ nấp ở bên trong thận, khiến cho tinh khí của Hàn Sâm no đủ, có loại ảo giác cho dù chạy ba ngày ba đêm cũng không cần nghỉ ngơi.
- Quả nhiên là bí pháp tốt, nếu thật sự có thể luyện đến mức tận cùng, “đánh” mười người cũng không phải chuyện gì khó.
Hàn Sâm âm thầm mừng rỡ.
Đây cũng là công pháp cần tích lũy trong thời gian dài, Hàn Sâm cũng không gấp, tâm tư vẫn đặt ở bên trên việc làm như thế nào mới có thể săn giết Ngân Nhãn Băng Xà Vương, không có một cặp kiếm thần huyết, sức chịu đựng mạnh hơn nữa cũng không giết được cặp Dị Linh kia.
Cũng may hiện tại Hàn Sâm nắm trong tay Hắc Thần Tí Hộ Sở, mặc dù những cường giả thủ hạ kia không hoàn toàn chịu sự khống chế của hắn, vẫn âm thầm nghe lệnh của vị Đông Lâm kia, nhưng mà loại chuyện triệu tập bọn họ cùng đi săn giết sinh vật thần huyết này, Hàn Sâm vẫn có thể làm chủ.
Hàn Sâm cẩn thận nhìn danh sách những cao thủ vượt 100 bên trong Hắc Thần Tí Hộ Sở, sau đó chọn lựa mười một cao thủ, chuẩn bị mang theo bọn họ cùng đi giết Ngân Nhãn Băng Xà Vương.
- Đoàn trưởng, chúng tôi đã từng cùng Hắc Thần đi săn giết qua con Ngân Nhãn Băng Xà Vương kia, thật sự là khó có thể thành công, ở loại địa phương đó, thực lực của chúng tôi khó có thể phát huy ra, bị bầy rắn cuốn lấy sẽ vô cùng phiền toái, sẽ có nguy hiểm tới tính mạng.
Mấy cao thủ đã từng đi theo Hắc Thần tới Xà Cốc, nghe Hàn Sâm nói muốn đi săn giết Ngân Nhãn Xà Vương, sắc mặt cũng thay đổi, vội vàng khuyên bảo Hàn Sâm, hi vọng hắn có thể bỏ ý định này đi.
- Tôi đã quyết định, không cần nhiều lời, mấy người chỉ cần chấp hành mệnh lệnh của tôi thôi.
Hàn Sâm lạnh nhạt nói.
Mấy cao thủ kia đều có chút bất đắc dĩ, vị Đông Lâm kia đã đạt thành hiệp nghị với Hàn Sâm, bọn họ chỉ có thể nghe theo mệnh lệnh của Hàn Sâm.
Hàn Sâm mang theo mười người tiến về Băng Xà Cốc, có địa đồ chỉ dẫn, trên đường đi cũng không gặp phải quá nhiều trở ngại, thuận lợi đi tới vị trí băng cốc.
Nói là băng cốc, kỳ thật càng giống như là một cái sông băng đại hạp cốc, khe nứt lớn hơn trăm dặm chạy dài ở bên trong, tích đầy tuyết trắng thật dày, không cẩn thận trượt chân xuống liền sẽ bị tuyết vùi vào bên trong.
Ở trên mặt tuyết thỉnh thoảng có thể nhìn thấy mặt tuyết nhúc nhích, nhìn kỹ, đó chính là một con băng xà dài hẹp màu bạc trắng chui tới chui lui ở trong tuyết.
Toàn thân mấy con băng xà đó bạc trắng, đôi mắt như là đèn bạc, tiến vào trong tuyết lập tức hòa cùng một thể với tuyết trắng, không nhìn kỹ rất khó có thể phát hiện ra tung tích của bọn nó.
Bên trong khe nứt lớn như thế không biết có bao nhiêu băng xà tồn tại, nếu như vô tình bị cắn một cái sẽ lập tức bị trúng hàn độc. Băng xà cấp nguyên thủy cũng không sao, nếu như là bị băng xà cấp biến dị cắn trúng, cho dù là cường giả vượt 100, trong khoảng thời gian ngắn thân thể cũng sẽ bị đông cứng lại, hàn độc của bọn nó vô cùng đáng sợ.
Mười Tiến Hóa Giả vượt 100 kia vô cùng sợ hãi băng xà, lề mà lề mề không chịu đi vào trong cốc.
Hàn Sâm thấy thế cũng không tức giận, chỉ cười một cái nói:
- Như vậy đi, tôi cũng sẽ không để mấy người vào cốc mạo hiểm, tự tôi đi vào dẫn con Ngân Nhãn Băng Xà Vương kia ra, đến lúc đó mấy người giúp tôi chém giết nó, mấy người thấy như thế nào?
- Được được.
Mấy Tiến Hóa Giả kia gật đầu liên tục, bọn họ không muốn đi vào Băng Xà Cốc, thực sự là quá nguy hiểm, tự Hàn Sâm muốn đi vào, chết ở bên trong cũng không trách bọn họ được.
- Nhưng mà tôi nói rõ mất lòng trước được lòng sau, chờ tôi dẫn Ngân Nhãn Băng Xà Vương ra, nếu có người lâm trận chạy trốn, đừng trách tôi ác độc, đến lúc đó cho dù vị Đông Lâm kia cũng không nói được gì.
Ánh mắt của Hàn Sâm lạnh lẽo đảo qua mặt mấy người.
Mấy Tiến Hóa Giả kia vội vàng nói:
- Xin đoàn trưởng yên tâm, chúng tôi sao có thể là loại người đó, nhất định dùng hết toàn lực phụ trợ đoàn trưởng chém giết Ngân Nhãn Xà Vương.
Ngoài miệng thì nói như thế, nhưng trong lòng bọn họ lại cảm thấy, nếu Hàn Sâm dám một mình đi vào trong cốc, vậy đã có chín phần là chết ở bên trong rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận