Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2167. Trở về Nguyệt Chi Hiệp

Hàn Sâm ngồi trên phi thuyền của Trấn Thiên Cung đưa hắn trở về Nguyệt Chi Hiệp. Tuy không thể thật sự mang một nửa Hải Xuyên Sơn về nhưng Cung chủ Trấn Thiên Cung vẫn cho hắn một thuyền Hải Xuyên Thạch.
Vốn dĩ phải ngồi tàu khách quay về nhưng hiện tại tàu Hàn Sâm ngồi lại là tàu chở hàng, toàn bộ hàng chất đầy một thuyền đều là Hải Xuyên Thạch. Khi tàu đầy ắp, ai ai trong Trấn Thiên Cung cũng phải liếc nhìn.
Đã từng thấy đệ tử ký danh mang đồ đi nhưng chưa từng thấy đệ tử ký danh kéo một thuyền Hải Xuyên Thạch rời đi như này bao giờ.
Mặc dù những Hải Xuyên Thạch này không phải nửa ngọn núi nhưng cũng đủ để Hàn Sâm xây dựng một căn cứ cỡ lớn rồi, Hàn Sâm vẫn rất thoả mãn.
Chuyện một đao bổ đôi Hải Xuyên Sơn được lưu truyền càng lúc càng kỳ diệu trong Trấn Thiên Cung. Sau này Cung chủ Trấn Thiên Cung và viện trưởng lão từng tự điều tra, phát hiện hoá ra là trên Hải Xuyên Sơn có vết nứt chứ cũng không có liên quan quá lớn đến sức mạnh của Hàn Sâm, một đao kia của Hàn Sâm chỉ đúng lúc biến thành kíp nổ tách đôi ngọn núi thôi.
Dù vậy thì sự tích một đao bổ Hải Xuyên của Hàn Sâm cũng đã lưu truyền rộng rãi trong Trấn Thiên Cung, gần như đã trở thành một truyền thuyết.
Rất nhiều năm sau, mỗi khi có đệ tử ký danh rời đi, để lại tên trên tấm bia Hải Xuyên, nhìn thấy nửa ngọn Hải Xuyên Sơn trôi nổi ở đó thì sẽ không nhịn được mà hỏi đã có chuyện gì xảy ra.
Đệ tử cũ của Trấn Thiên Cung lập tức dương dương đắc ý, kể lại truyền thuyết một đao bổ Hải Xuyên cho những người mới kia.
Cái tên Hàn Sâm cùng với nửa ngọn Hải Xuyên Sơn vĩnh viễn lưu lại trong lịch sử của Trấn Thiên Cung.
Tất nhiên Hàn Sâm biết Hải Xuyên Sơn không có vết nứt, sở dĩ nứt ra chắc chắn nguyên nhân đến từ con thạch trùng kia.
Đáng tiếc trước đó khi Hải Xuyên Sơn nứt ra, bởi vì tình hình quá hỗn loạn, hắn căn bản không nhìn thấy thạch trùng. Lúc đó hắn cũng đã từng dùng Động Huyền Khí Tràng tìm kiếm nhưng không tìm thấy con thạch trùng đó.
“Sinh mạng kì dị như vậy không biết là đẳng cấp gì nhỉ, có khi lại là một sinh vật Thần Hoá cũng nên.” Khi Hàn Sâm đang suy nghĩ, Bảo Nhi ngồi ở bên cạnh bỗng triệu hồi tiểu hồ lô của nàng ra.
Hàn Sâm có hơi nghi hoặc. Nếu không có chuyện gì, Bảo Nhi rất ít khi triệu hồi ra tiểu hồ lô của nàng, không biết sao lại đột nhiên triệu hồi ra.
Ngay vào lúc Hàn Sâm đang nghỉ ngờ, chỉ thấy Bảo Nhi hơi lắc tiểu hồ lô, võ đáy hồ lô một cái, trong miệng hồ lô lập tức rơi ra một đồ vật, rơi lên mặt bàn.
Hàn Sâm nhìn qua, nhất thời vừa kinh ngạc vừa vui mừng. Chỉ thấy thứ đồ rơi ra bên trong tiểu hồ lô lại là một con thạch trùng mập mạp. giống như con tằm, chính là con thạch trùng trong Hải Xuyên Sơn kia.
“Ta nói sao lại không nhìn thấy thạch trùng, hóa ra là bị Bảo Nhi thu đi rồi” Hàn Sâm nhìn thấy Bảo Nhi đang tò mò dùng ngón tay chọc chọc thân thể của con thạch trùng mập mạp kia.
Thạch trùng tức giận ngóc mình lên, nhưng nó cũng không có tay chân, bị Bảo Nhi dùng ngón tay chọc lăn tới lăn lui ở trên bàn lại không có một chút năng lực phản kháng nào.
Hàn Sâm nhìn với vẻ kinh ngạc, thạch trùng có thể ngưng tụ ra một ngọn Hải Xuyên Sơn nhưng bản thân nó hình như không có sức mạnh quá lớn, e rằng sức lực còn không bằng dị chủng cấp Nam Tức bình thường.
“Trên tinh cầu Nhật Thực cũng có núi lửa. Đến lúc đó ném nó vào trong núi lửa thử xem, không biết nó còn có thể ngưng tụ Hải Xuyên Thạch nữa không.” Trong lòng Hàn Sâm thầm nghĩ.
Bảo Nhi ngồi đó đùa nghịch thạch trùng, Hàn Sâm đã lên mạng tra tài liệu liên quan đến Hải Xuyên Thạch và thạch trùng.
Nơi sản xuất Hải Xuyên Thạch lớn nhất chính là biển dung nham Luyện Ngục. Đó là một không gian dị chủng đặc biệt, là một đại dương dung nham vô biên vô tận. Ở đó thi thoảng có thể nhìn thấy những hòn đảo lộ ra dung nham, đó đa phần đều là Hải Xuyên Thạch tích tụ mà thành.
Song, bởi vì trong biển dung nham Luyện Ngục có rất nhiều dị chủng hệ Hỏa, trong đó không thiếu cấp Vương, thậm chí còn có dị chủng hệ Hoả cấp Thần Hoá tồn tại, cho nên đi đến biển dung nham Luyện Ngục đào Hải Xuyên Thạch là công việc vô cùng nguy hiểm, tỉ lệ tử vong khá cao.
Sinh vật bình thường tiến vào cũng chỉ đào ít Hải Xuyên Thạch vụn vặt trở về, mạnh tay làm hẳn một ngọn Hải Xuyên Sơn Thạch trở về giống như Trấn Thiên Cung chắc cũng chỉ có cường giả Thần Hoá mới có thể làm được.
Những thứ có thể tìm kiếm được trên mạng đều là tài liệu liên quan đến Hải Xuyên Thạch nhưng chưa từng có một ai nhắc đến thạch trùng. Có lẽ sinh vật bình thường vốn không biết được quá trình hình thành của Hải Xuyên Thạch, cũng chưa từng gặp được thạch trùng Hải Xuyên bao giờ.
Hàn Sâm không nhịn được liếc nhìn thạch trùng Hải Xuyên trên bàn. Lúc này nó đã bị Bảo Nhi chỉnh cho mệt tâm luôn rồi. Bất kể Bảo Nhi có đùa giỡn nó thế nào đi chăng nữa, nó vẫn cứ nằm ở đó giả chết, không động đậy chút nào, dường như là biết nó càng phản kháng thì Bảo Nhi sẽ càng chơi vui hơn.
Quả nhiên, con thạch trùng Hải Xuyên kia không động đậy chút nào, không bao lâu Bảo Nhi đã mất đi hứng thú với nó.
Hàn Sâm cầm thạch trùng lên xem thử, thoạt nhìn cơ thể con này giống như một pho tượng đá màu trắng xám, cầm vào hơi ấm, trừ điều này ra thì chẳng còn gì khác.
Khí tức trên người nó cũng không phải là rất mạnh, Hàn Sâm cảm thấy hơi khó hiểu, không biết nó làm nứt Hải Xuyên Sơn thế nào.
Hàn Sâm để Bảo Nhi thu thạch trùng Hải Xuyên vào trong hồ lô trước, đợi sau khi trở về sẽ đưa nó đến núi lửa bên kia thử xem, nói không chừng sẽ có thu hoạch bất ngờ.
Phi thuyền có cường giả của Trấn Thiên Cung áp tải, cả đoạn đường cũng không có phong ba gì, Hàn Sâm mang theo một thuyền Hải Xuyên Thạch trở về Nguyệt Chỉ Hiệp.
Trên một tinh cầu khá nguyên thuỷ, các loại sinh vật hung ác ngang ngược trải khắp mặt đất. Một người đàn ông cầm đao mà đi, những hắn đi qua sinh vật đều bị giết chết. Nhưng máu thịt xương cốt của
chúng lại không sót lại chút nào, mọi thứ đều bị thanh đao trong tay người đàn ông nuốt chửng hết.
Thanh đao kia vô cùng kì dị, được tạo thành do từng khớp xương nối với nhau giống như xương sống của một loài động vật nào đó, lưỡi đao cũng lộ ra hình răng nhọn. Cốt đao dữ tợn dài khoảng hai mét lại bị người đàn ông tuỳ tiện vung lên, một đao là có thể chém chết một sinh vật hung ác ngang ngược, sau đó hút hết toàn bộ máu thịt xương cốt của chúng vào bên trong cốt đao, khiến huyết khí trên lưỡi cốt đao càng ngày càng nồng đậm.
Mà thoạt nhìn, người đàn ông đang cầm cốt đao cũng hơi kì lạ. Mặc dù trên đầu hắn có ba khuôn mặt hình như là tộc Hủy Diệt, nhưng hắn lại chỉ có một đôi tay, hơn nữa ba khuôn mặt kia cũng hơi khác với tộc Hủy Diệt.
Trong ba khuôn mặt của tộc Hủy Diệt bình thường thì ở giữa là một đầu chim, hai bên lần lượt là khuôn mặt của một người đàn ông và một người phụ nữ, đây mới là tộc Hủy Diệt chính thống.
Nhưng cả ba khuôn mặt của người đàn ông này đều là khuôn mặt đàn ông, khuôn mặt ở phía trước không có biểu cảm gì, một khuôn mặt bên trái dữ tợn như quỷ, một khuôn mặt bên phải lại tuấn mĩ như tiên.
Người đàn ông lạ lùng này không ngừng tàn sát trên tinh cầu nguyên thuỷ, trên mặt lại không hề tỏ vẻ nhàm chán hoặc không kiên nhẫn gì. Từng sinh mạng bị cốt đao trong tay hắn thu hái, mà từ đầu đến cuối vẻ mặt của hắn đều chưa từng thay đổi.
Khi người đàn ông đang tàn sát, khuôn mặt tuấn mĩ như tiên trong đó nhìn về phía bầu trời. Chỉ thấy một chiếc phi thuyền phá vỡ tầng khí quyển từ từ hạ xuống, không bao lâu đã đậu ở nơi không xa hắn.
Một thiết giáp từ trên phi thuyền bước xuống, rất nhanh đã đi đến trước mặt người đàn ông đang tàn sát.
“Baal, có người trả số tiền lớn mời ngươi đi giết đệ tử của Nữ Hoàng Đao Phong, ngươi có nhận không?” Trong thiết giáp truyền ra giọng nói như của thiết bị điện tử.
“Ngươi biết quy tắc của ta mà.” Người đàn ông tên Baal không hề ngừng tàn sát. Cốt đao trực tiếp chém thân thể của một con hung thú †ừ giữa thành hai nửa, lưỡi đao giống như răng nhọn trên cốt đao nuốt chứng thi thể của hung thú, trong nháy mắt đã nuốt xuống toàn bộ, lệ khí trên cốt đao càng nặng thêm mấy phần, huyết sắc cũng càng thêm nồng đậm.
“Đây là tư liệu của hắn, ta dám bảo đảm, Hàn Sâm này tuyệt đối đáng để giết.” Trong Thiết Giáp chợt bắn ra hình chiếu, bên trong đều là tư liệu liên quan đến Hàn Sâm.
Baal liếc nhìn một cái, ánh mắt dần dần bị hình ảnh hấp dẫn. Hồi lâu sau mắt loé qua một tia dị mang: “Vậy ta nhận việc này.”
Hết chương 2167.
Bạn cần đăng nhập để bình luận