Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 3002. Lam Huyết khởi động

Bóng người trong cánh cổng Thần Điện Gen cũng không có động tác gì, chỉ nhìn thoáng qua Hàn Sâm đã bị Lam Huyết xối ướt toàn thân, lạnh nhạt nói: “Hi vọng ngươi sẽ không hối hận.”
Sau câu nói này, bóng dáng kia xoay người đi, dần dần biến mất dưới ánh đèn sáng trưng bên trong Thần điện, cửa lớn Thần Điện Gen cũng ầm ầm đóng lại.
Sinh vật các tộc vốn cho rằng sẽ có một cuộc đại chiến kinh thiên, ai ngờ lại kết thúc như thế. Sau khi cánh cổng Thần Điện Gen đóng lại, tất cả những Thần miếu trong Thần cung cũng dừng công kích. Nhất thời, †oàn bộ Thần cung đều khôi phục sự yên tĩnh.
“Trời ạ, ngay cả chư thiên Thần Linh bị sỉ nhục như vậy cũng không dám ra tay với hắn, người đàn ông kia rốt cuộc có lai lịch ra sao? Là sự †ồn tại kinh khủng của bộ tộc nào vậy?”
“Không phải là đại lão tộc Thái Thượng chứ?”
“Tuy tộc Thái Thượng rất mạnh nhưng cũng không thể khiến chư thiên Thần Linh đều lùi bước chứ?”
“Rốt cuộc hắn muốn làm gì với Hàn Thần phụ đây?”
Nhất thời các tộc đều sôi nổi bàn luận, suy đoán lai lịch của một nam một nữ kia và mục đích của hắn.
Vẻ mặt thủ tọa Trấn Thiên Cung hơi biến đổi: “Tuy Thần cung hiện thế, chư thiên Thần Linh cũng bị quy tắc của Thần cung chế ước, chỉ có thể thủ trong Thần miếu của mình, không thể vượt qua Thần miếu chiến đấu nhưng người đàn ông kia buông lời khinh thường như vậy mà người trong Thần Điện Gen kia cũng có thể nhịn được cục tức này. Lẽ nào, người đàn ông kia thật sự là Thánh Chủ sao?”
Cung chủ Trấn Thiên Cung nhìn chằm chằm người đàn ông kia hồi lâu mới lên tiếng: “Hắn không phải là Thánh Chủ. Tuy màu máu có vẻ giống với Thánh Chủ trong truyền thuyết nhưng ta và ngươi đều biết, Thánh Chủ không thể còn sống được, hắn tuyệt đối không phải Thánh Chủ.”
“Bất kể có phải hay không, hắn có thể khiến người trong Thần Điện Gen phải kiêng ky, e rằng cũng là một mối họa lớn. Hắn dùng máu của mình xối lên người Hàn Sâm để làm gì?” Sắc mặt thủ tọa Trấn Thiên Cung vẫn rất khó coi.
Cung chủ Trấn Thiên Cung trầm ngâm một lát, nói “Ngươi nói Hàn Sâm xuất thân từ Tí Hộ Sở, hắn rất có thể không phải là huyết mạch Tinh tộc thuần túy, chuyện này sợ rằng không đơn giản như vậy.”
Trong lúc hai người nói chuyện, người đàn ông kia đã thu tay về, vết thương trên tay cũng tự động khép lại mà toàn thân Hàn Sâm bị lam huyết nhuộm thành màu lam hoàn toàn, trông như một Lam Tinh Linh †ỏa ra ánh sáng lam.
Lam huyết như bị bọt biển hấp thu, dần dần thẩm thấu vào trong da, thân thể Hàn Sâm cũng dần khôi phục dáng vẻ vốn có, tóc màu đen, da trắng nõn.
Nhưng trong mạch máu của hắn, máu đỏ lại dần bị máu lam đồng hóa, cũng biến thành máu lam giống hệt.
Người đàn ông đứng dưới tán ô, lui về phía sau mấy bước, dường như đang ngắm nhìn tác phẩm nghệ thuật do mình sáng tạo ra, hứng thú đánh giá Hàn Sâm.
Hàn Sâm chỉ cảm thấy máu toàn thân như đang sôi trào, dù có vòng lặp thời gian cũng không thể ngăn cản sức mạnh của lam huyết cuồn cuộn rít gào trong cơ thể.
Sau khi bị lam huyết đồng hóa, máu đỏ tinh hóa ban đầu cũng hòa tan ra, mang theo một cỗ sức mạnh quỷ dị mà ly kỳ trào lên, thẩm thấu vào cơ quan và bắp thịt toàn thân Hàn Sâm, mạch máu như những con rắn nhỏ màu lam nổi lên trên da.
“Grào!” Hàn Sâm ngửa mặt lên trời phát ra tiếng gâm đau đớn.
Theo tiếng gầm kia, hào quang lam trên cơ thể bùng nổ như núi lửa phun trào, bao lấy cả người Hàn Sâm vào trong.
Giờ khắc này, vòng lặp thời gian do Sát Na Chỉ Cảnh tạo thành đã mất tác dụng với Hàn Sâm, khiến cho thân thể hắn khôi phục sự tự do.
“Quả nhiên, Hàn Sâm cũng không phải Tỉnh tộc đơn thuần, bên trong thân thể hắn cũng có huyết mạch của Thánh Chủ, nếu không sẽ không thể nào dung hợp sức mạnh Lam Huyết được.” Cung chủ Trấn Thiên Cung thở dài.
“Ngươi là ai?” Hàn Sâm đã khôi phục tự do nhìn chằm chằm người đàn ông dưới tán ô hỏi. Bây giờ hắn cảm thấy toàn thân đang tràn ngập một loại sức mạnh khác thường.
Tuy Hàn Sâm hoài nghi người đàn ông này chính là Nhân Đế nhưng lại không thể xác nhận được.
“Ta là ai không quan trọng. Ngươi chỉ cần biết, sức mạnh này là ta cho ngươi, như vậy là đủ rồi.” Người đàn ông nói xong lập tức xoay người đi ra ngoài Thần miếu Sát Na.
Cô gái áo đỏ vẫn che ô đi theo phía sau người đàn ông. Rất nhanh hai người đã ra khỏi Thần miếu Sát Na, biến mất giữa tinh không.
Hàn Sâm không có thời gian đi truy xét người đàn ông kia rốt cuộc là ai, trước tiên giải quyết phiền phức ở đây mới là việc chính, không thể để Bảo Nhi bị vây ở đây được.
Hàn Sâm vừa nghĩ vậy bèn lao về phía Nữ Thần Sát Na, Quang Âm Tiễn Nữ đánh ra, hai con giao long một đen một trắng quấn quanh cắt vào cổ Nữ Thần Sát Na.
Rắc!
Vậy mà sức mạnh của Quang Âm Tiễn chỉ cắt đứt được vài cọng tóc của Nữ Thần Sát Na, trên cổ cũng chỉ xuất hiện một vết đỏ. Hơn nữa, ở vòng lặp sau đó, Nữ Thần Sát Na đã khôi phục lại nguyên trạng.
“Tuy Quang Âm Tiễn có thể phá vỡ sức mạnh thời gian nhưng lực phá hoại lại không mạnh lắm. Hơn nữa, nhờ Lam Huyết mà bản thân mình mới thoát khỏi trói buộc của vòng lặp thời gian nhưng bọn họ vẫn còn ở trong vòng lặp thời gian. Dù ta có thể giết Nữ Thần Sát Na cũng vô dụng, vòng lặp thời gian còn tồn tại thì Nữ Thần Sát Na vẫn sẽ sống lại.” Hàn Sâm khẽ cau mày. Hắn có thể cảm nhận được sức mạnh lam huyết bên trong thân thể nhưng sức mạnh kia lại không nghe hắn sai khiến.
Từ bỏ ý định giết chết Nữ Thần Sát Na, Hàn Sâm lách mình đến bên cạnh Nhật Nguyệt Thần Viên, muốn thử bắt nó mang ra khỏi Thần miếu Sát Na.
Hàn Sâm không dám lấy Bảo Nhi và Kim Mao Hống ra làm thí nghiệm, đành phải oan ức Nhật Nguyệt Thần Viên vậy.
Đáng tiếc, Hàn Sâm nhanh chóng phát hiện ra, bản thân hắn cũng khó mà mang nó ra khỏi vòng lặp thời gian được. Bất kể đi đâu, nó vẫn sẽ xuất hiện trong vòng lặp thời gian. Hơn nữa, cơ thể nó cũng không thoát khỏi phạm vi Thần miếu Sát Na.
“Làm sao bây giờ?” Trong đầu Hàn Sâm hiện lên vô số ý nghĩ.
Hiện tại, dựa vào sức mạnh Lam Huyết, bản thân hắn có thể bỏ qua sức mạnh Sát Na Chỉ Cảnh, muốn đi ra ngoài cũng không khó.
Nhưng Bảo Nhi và Kim Mao Hống lại bị vây ở chỗ này. Đây là điều Hàn Sâm tuyệt đối không thể chấp nhận được.
Dưới tình huống như vậy, cho dù Hàn Sâm sử dụng thể Thần Linh Siêu Cấp thì cũng chỉ có thể khiến bản thân không bị vòng lặp thời gian ảnh hưởng chứ không cứu được đám người Bảo Nhi.
“Sức mạnh lam huyết không bị vòng lặp thời gian ảnh hưởng. Nếu ta có thể khống chế sức mạnh này thì không biết có thể giết chết Nữ Thần Sát Na được không?” Hàn Sâm nghĩ đến người đàn ông nhỏ Lam Huyết ở trên người mình, nơi mà lam huyết tiếp xúc không còn bị vòng lặp thời gian ảnh hưởng nữa.
Hàn Sâm thử khống chế sức mạnh trong lam huyết, kết quả lại không như mong muốn, sức mạnh kia hoàn toàn không bị Hàn Sâm khống chế.
Hàn Sâm do dự một lát, bèn vận chuyển Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh. Hắn biết, chỉ có thuật gen này mới có thể khống chế sức mạnh Lam Huyết nhưng trong lòng hắn vẫn còn hơi kiêng ky, nên vừa rồi mới không sử dụng Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh nhưng bây giờ lại không lo được nhiều như vậy.
Một khi Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh mở ra, sức mạnh lam huyết trong thân thể sẽ lập tức vận chuyển không ngừng theo Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh. Huyết dịch nhanh chóng lưu chuyển, thậm chí vượt qua cả tốc độ vận chuyển của Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh. Đã không còn là Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh khống chế sức mạnh lam huyết vận chuyển, mà là sức mạnh lam huyết lôi kéo Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh điên cuồng vận chuyển.
“Sắp bắt đầu rồi sao?” Bên trong cung điện, Nhân Đế nheo mắt lại, nhìn đôi mắt màu đen của Hàn Sâm đang dần nổi lên ánh sáng màu lam, tự lẩm bẩm.
Hết chương 3002.
Bạn cần đăng nhập để bình luận