Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1803. Bị bắt

Ngay khi cuộc chiến sắp bắt đầu, một mũi tên từ trên trời rơi xuống bất ngờ bắn xuống bãi cát giữa mọi người khiến ai nấy đều kinh ngạc. Ngẩng đầu nhìn lên chỉ thấy nhóm Chaos tộc đang bay trên bầu trời, nặng nề bao vây lấy tất cả.
Nhìn thấy những hàng cung tên nhắm vào mình, sắc mặt của mọi người đều thay đổi rõ rệt, ngay cả Hàn Sâm cũng không ngoại lệ.
Việc thoát khỏi bốn Chaos tộc trước đây, đã tốn rất nhiều công sức,
hiện tại bị bao nhiêu Chaos tộc vây quanh, muốn xông ra ngoài cũng không được, trừ khi Hàn Sâm lại biến thành trạng thái thể Thần Linh
siêu cấp, nếu không với tốc độ này của hắn thì cũng không thể thoát khỏi vòng vây của Chaos tộc.
Đáng tiếc là hắn vẫn còn đang trong thời kỳ suy yếu, chưa kể cho dù có biến thành thể Thần Linh siêu cấp thì thời gian tồn tại quá ngắn, giết một ít Chaos tộc cũng không thành vấn đề, nhưng để giết hàng trăm Chaos tộc và sau đó lao ra thì không phải là điều có thể.
An”
“Bỏ vũ khí xuống giơ tay lên.” Một Chaos tộc lạnh lùng nói với Hàn Sâm và những người khác bằng thứ ngôn ngữ thông dụng.
Đối mặt với bao nhiêu cung tên, không ai dám lộn xộn. Tuy rằng mặt mũi rất khó coi, nhưng vẫn đành phải ném tất cả binh khí trong tay xuống đất, giơ hai tay lên trên đầu một cái.
Hàn Sâm đã treo bao kiếm trở lại thắt lưng từ lâu, giơ hai tay lên trên đầu giống như những thượng tộc khác.
Chaos tộc xông lên, dùng cung tên chĩa vào bọn họ, sau đó lấy dây leo ra trói lại tất cả bọn họ lại, tiếp đó dùng giáo gỗ xuyên qua dây leo, hai Chaos tộc khiêng một cái. Bọn họ được mang về như một con lợn rừng.
“Chaos tộc này ăn chay đúng không? Bọn họ không có sở thích ăn thịt người chứ?” Trong lòng Hàn Sâm thầm chán nản, nếu như không bị bọn họ làm phiền thì có lẽ hắn đã đi xa rồi, hắn cũng sẽ không bị những Chaos tộc bao vây.
May mắn thay, dường như những Chaos tộc này không có ý tưởng giết họ ngay lập tức mà tiếp tục mang họ đến nơi sâu trong sa mạc.
Sau khi đi bộ ba bốn ngày, cuối cùng trước mắt cũng nhìn thấy một ốc đảo. Ốc đảo này lớn hơn ốc đảo Hàn Sâm ở lúc trước rất nhiều, từ xa có thể nhìn thấy rất nhiều nhà gỗ trong đó, nơi này có một nhóm của những người Chaos tộc. Mọi người được đưa vào một bãi đất trống trong ốc đảo, trên bãi đất trống đó có rất nhiều cột đá, Hàn Sâm đã nhìn thấy Isa bị trói vào một cây cột. Tuy nhiên, chiếc mặt nạ trên mặt Isa vẫn còn đó, tuy nhiên hình như vết thương ngay giữa tim nàng ta đã ổn.
Rõ ràng những tên thượng tộc đó không nhận ra Isa là ai, ngay cả hai tên Rebet tộc cũng nhìn Isa với ánh mắt trống rỗng, có vẻ như ngay cả họ cũng không biết danh tính thực sự của Isa. Hàn Sâm và những người khác đều bị trói vào cột đá, Hàn Sâm ở khá gần vị trí của Isa, họ là hai cột đá cạnh nhau.
Khi Isa nhìn thấy Hàn Sâm, ánh mắt nàng rơi vào bao kiếm trên eo Hàn Sâm. Đôi mắt nàng sáng lên, sau đó lộ ra vẻ nghi hoặc, rõ ràng nàng đang tự hỏi tại sao bao kiếm lại trở thành như bây giờ.
Chaos tộc chỉ lấy đi vũ khí bằng gỗ, không thu đao trên người Hàn Sâm, bỏ qua bao kiếm đó, mà thật ra hiện tại Hàn Sâm có bao kiếm này cũng vô dụng.
“Những Chaos tộc này muốn làm gì chúng ta?” Cái tên thượng tộc mắt ưng mỏ điểu không nhịn được mà hỏi.
Nhưng không ai có thể trả lời hắn ta, không ai biết những Chaos tộc đó muốn làm gì, sau khi các Chaos tộc trói buộc họ ở đây thì đều giải tán.
Có rất nhiều đứa trẻ Chaos tộc đang tò mò nhìn xung quanh cứ như thể chúng đang xem động vật trong sở thú.
Mặc dù Chaos tộc bị ảnh hưởng bởi Ma Trủng, thậm chí không có lấy một quý tộc, họ chỉ có thể ngưng tụ ra chiến giáp gen, thế nhưng huyết thống của họ rất tốt, con cái cả nam lân nữ do họ sinh ra đều rất tuấn †ú và xinh đẹp, mà tố chất thân thể cũng rất khá.
Công tử Vichy của Ma tộc nhỏ giọng hỏi Isa: “Vị tiểu thư Rebet tộc này, ngươi bị bọn họ bắt khi nào? Ngươi có biết bọn họ định làm gì với chúng ta không?”
lsa hoàn toàn không để ý tới Vichy, nàng đường đường là cường giả cấp vương sắp đạt tới cấp Thần hóa, nếu không bị Hàn Sâm đánh trọng thương thì làm sao có thể bị đám Chaos tộc bắt? Điều này khiến nàng thật sự xấu hổ, vì vậy Isa không muốn quan tâm đến những người đàn ông này chút nào vì sợ rằng mọi người có thể nhìn ra thân phận thực sự của nàng.
Nhìn thấy Isa mặc kệ hắn, Vichy không khỏi nhíu mày, đương nhiên hiện tại hắn không có khả năng uy hiếp Isa nói.
Một người đàn ông Rebet tộc nói: “Bây giờ chúng ta đã đến nước này rồi, tất cả chúng ta đều ở trên cùng một con thuyền, nếu ngươi biết điều gì đó thì hãy nói với mọi người, có lẽ chúng ta có thể nghĩ ra cách để trốn thoát.”
Mấy bộ tộc khác cũng phụ họa theo, hy vọng sẽ hỏi được điều gì đó từ lsa.
Nhưng Isa làm như không nghe thấy, nàng vẫn nhắm mắt nghỉ ngơi, thậm chí còn không nhìn bọn họ chút nào.
Người đàn ông Rebet tộc đã rất tức giận và hét lên: “Ngươi không nghe thấy ta nói chuyện với ngươi sao? Ta là công tước Iwaki, ta ra lệnh cho ngươi trả lời câu hỏi của ta.”
Nhưng Isa vẫn nhắm mắt nghỉ ngơi như thể nàng chưa nghe thấy lời của công tước Iwaki. Hàn Sâm tò mò nhìn Isa, hơi lạ là công tước Iwaki còn không biết Isa. Theo quan điểm của Hàn Sâm, Isa phải là một nhân vật lớn, nhất định không phải thứ mà công tước có thể so sánh được, làm sao công tước Iwaki này lại có thể không nhận ra nàng được.
Sắc trời dần dần tối sầm, dường như đám trẻ con Chaos tộc có đã mệt mỏi sau khi ngắm nhìn bọn họ. Tất cả đều trở về nhà gỗ, toàn bộ ốc đảo yên tĩnh chỉ còn lại có những người này bên ngoài.
Nhìn thấy dường như Chaos tộc đã ngủ say, không ai nhìn bọn họ, thượng tộc muốn dùng thủ đoạn để bứt ra khỏi dây leo, thử xem có thoát được hay không. Nhưng không biết những sợi dây leo đó làm bằng gì, không thể gỡ ra được.
“Hú!” Bên ngoài ốc đảo vang lên một tiếng kêu lạ, mọi người giật mình, tưởng rằng một Chaos tộc đã phát hiện ra động tĩnh của bọn họ. Nhìn xung quanh, cửa của những ngôi nhà gỗ ấy đều đóng chặt, không có Chaos tộc nào đi ra.
Sau đó họ lại nghe thấy những âm thanh kỳ do quái chủng phát ra, rất nhanh đã lan rộng như thể những tiếng động lạ đó phát ra từ khắp nơi.
Mà những tiếng động kỳ lạ kia càng ngày càng gần, không bao lâu đã nhìn thấy cách đó không xa xuất hiện một đôi mắt xanh lục, mà khắp nơi xung quanh bọn họ đều có, xem ra số lượng rất nhiều.
“Những thứ đó là gì? Không phải nói trong Ma Trủng ngoài Chaos tộc ra thì không có sinh vật nào khác sao?” Thượng tộc mắt ưng mỏ điểu đột nhiên nói.
Sắc mặt của những thượng tộc khác cũng rất khó coi, hiển nhiên những thứ kỳ lạ này đang vây quanh bọn họ, xem ra Chaos tộc cũng không phải chủng tộc đơn giản như vậy.
Hết chương 1803.
Bạn cần đăng nhập để bình luận