Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1835. Tỉnh câu Nhật Thực

“Chuẩn bị tâm lý gì cơ?” Hàn Sâm có chút nghi ngờ hỏi. Tất nhiên việc được phân chia một tinh cầu là một chuyện tốt, thế nhưng nghe ngữ khí của Isa, dường như chuyện này lại không giống như vậy.
“Hiện tại ngươi là đệ tử của ta, mọi việc đều do ta lo liệu, thế nhưng khi ngươi đã sở hữu một tinh cầu cho riêng mình, vì vậy mọi chuyện chỉ có thể dựa vào chính ngươi, ngay cả ta cũng không thể can thiệp vào sự phát triển của tinh cầu, hơn nữa hằng năm ngươi còn phải đóng thuế nhất định cho tộc, đó không phải là một số tiền nhỏ.” Isa dừng lại một chút rồi nói: “Mặc dù có rất nhiều tinh cầu cầu thuộc Nguyệt Chỉ Hiệp, thế nhưng hầu hết các tinh cầu tốt hơn đều đã bị chiếm giữ bởi các vương công quý tộc, bây giờ không có nhiều sự lựa chọn, thứ còn lại không phải những tinh cầu cằn cỗi thì cũng là những tinh cầu rất phức †ạp, nếu ngươi làm không tốt, có thể ngay cả tiền thuế cũng không nộp được, chỉ khiến cho mọi người chế giêu.”
“Đồ đệ không cần một tinh cầu nào, chỉ muốn được ở bên cạnh Nữ Hoàng, ngày đêm lắng nghe lời dạy dỗ của ngươi.” Hàn Sâm vội vàng nói.
Đùa gì chứ, cuối cùng cũng ôm được một cái cây to, có thể ngồi trên vô số tài nguyên và hưởng dụng, có điên mới đi đến những tinh cầu chim không thèm đậu kia.
Sắc mặt Isa trở nên lạnh lùng: “Ngươi là đệ tử của Nữ Hoàng Đao Phong ta, gặp khó khăn thì sao lại có thể rút lui, hơn nữa đây là quy định của Rebet tộc, không thể không đi, nếu ngươi muốn làm ta mất mặt, đến khi ngay cả tiền thuế cũng không nộp được, không cần người khác phải ra tay, bản hoàng sẽ đích thân xử lý ngươi.”
Hàn Sâm vẻ mặt chua xót: “Nữ Hoàng đại nhân, ta mới là một tiểu nam tước, hơn nữa ngay cả một thuộc hạ để trợ giúp cũng không có, làm sao có thể phát triển một tinh cầu đây?”
Isa nhìn bộ dạng của Hàn Sâm, không giấu nổi nụ cười: “Ngươi cũng đừng quá lo lắng, ba năm đầu khai hoang sẽ được miễn thuế, tiền thuế sẽ bắt đầu tăng dần từ năm thứ tư, tiền thuế ban đầu không cao, nếu ngươi chăm chỉ làm thì sẽ không có vấn đề gì. Hơn nữa ngươi là đệ tử của ta, ta cũng sẽ chỉ điểm ngươi ở một vài phương diện, ngươi yên tâm đi.”
“Về vấn đề nhân lực, ngươi cũng không cần lo lắng, sau khi sở hữu tinh cầu riêng, ngươi có thể chiêu mộ thuộc hạ của mình. Hiện nay Vũ tộc đang suy tàn, nhiều nơi xảy ra chiến tranh và loạn lạc, muốn chiêu mộ một vài người rất đơn giản.” Isa vừa cười vừa nói.
Mặc dù Hàn Sâm rất không tình nguyện đến cái tinh cầu kia, thế nhưng thấy Isa không cho hắn một điểm nào để thương lượng, thế là hắn cũng chỉ có thể cam chịu số phận.
May mắn thay, Isa nói sẽ tiếp tục dạy hắn đao pháp, cũng không hoàn toàn không quan tâm mà bỏ mặc hắn mới khiến cho Hàn Sâm cảm thấy tốt hơn.
“Vậy mà đao Quỷ Nha lại từ chối ta, lẽ nào hắn thật sự có thiên phú bẩm sinh về đao pháp sao? Tiếc rằng hắn không phải người của Rebet tộc, nếu không chắc chắn hắn có thể phát huy được hết sức mạnh của sức mạnh Tuyệt Nha, nếu không thì cũng là một sự lựa chọn không †ồi.” Isa nhìn theo bóng lưng rời đi của Hàn Sâm, trong lòng suy nghĩ.
“Dạ Hà Vương đại nhân, Hắc Cương và Hàn Sâm đều có vũ khí cấp vương, dựa theo quy định của tộc ta có thể sở hữu một tinh cầu riêng của mình, trong số các tinh cầu còn lại, những nơi tốt cũng không còn nhiều, ngươi đã có sắp xếp gì cho bọn họ chưa?” Một vị quan chức mang tinh đồ đến trước mặt Dạ Hà Vương, cung kính xin chỉ thị.
Dạ Hà Vương nhìn lướt qua tinh đồ, do dự một lúc rồi nói: “Cứ phân †inh cầu Thiên Viên cho Hắc Cương đi.”
“Tinh cầu Thiên Viên? Đó là một trong số ít những tinh cầu còn lại có mỏ quặng phong phú, nơi đây có rất nhiều quặng kim loại quý hiếm, hơn nữa việc phân chia tài nguyên của các dị chủng khác nhau cũng rất hợp lý, lần trước công tước Iwaki đã tiêu tốn rất nhiều tiền để nhờ ngươi cung cấp cho hắn tinh cầu Thiên Viên, ngươi cũng không gật đầu, Hắc Cương thực sự rất may mắn.” Vị quan chức cười nói.
Dạ Hà Vương khẽ mỉm cười: “Hắc Nguyệt Vương là thợ rèn đao nổi tiếng ở Rebet tộc của ta. Thiên phú của Hắc Cương quá xuất sắc, lại nhận được sự công nhận của đao khí cấp vương, trong tương lai sẽ trở thành một vũ khí mạnh mẽ, đem đến cho hắn sự giàu có, tương đương với việc đặt nền móng cho sự phát triển của tộc chúng ta, tinh cầu này không dành cho ai khác ngoài hắn.”
“Vương thượng cao kiến.” Vị quan chức cười cười hành lễ, lại nói: “Trong số các tinh cầu còn lại, dựa vào việc tinh cầu Bối Ngọc là giàu có nhất, có phải sẽ phân cho Hàn Sâm, đệ tử của Nữ Hoàng Đao Phong bệ hạ hay không?”
Dạ Hà Vương đột nhiên lắc đầu và nói:”Tinh cầu Bối Ngọc thì ta vẫn còn dự định khác, giao tinh cầu Nhật Thực cho hắn đi.”
Vị quan chức nghe đến tên của tinh cầu Nhật Thực thì sửng sốt: “Vương thượng, chưa kể ở tinh cầu Nhật Thực không có tài nguyên khoáng sản, ngay cả thực vật và tài nguyên nước cũng rất khan hiếm, mặc dù có rất nhiều tài nguyên dị chủng, thế nhưng thời tiết lại rất xấu, dị loại lại phân bố rải rác, có rất nhiều chủng loại, các tử tước bình thường rất khó sống được ở đó. Những tinh cầu như vậy thường được phân cho những tộc nhân từ cấp bá tước trở lên, nếu phân cho Hàn Sâm, có phải là có chút…”
Dạ Hà Vương hừ lạnh: “Mặc dù tinh cầu Nhật Thực chỉ có tài nguyên dị chủng, thế nhưng vẫn được coi là một tinh cầu giàu có, có thể phân cho hắn thì đã là một đặc ân rồi.”
Nói xong, Dạ Hà Vương lại cười lạnh nói: “Dù sao thì Hàn Sâm cũng không thuộc tộc ta, hơn nữa gen trong cơ thể hắn rất không ổn định, đầu tư quá nhiều tài nguyên vào hắn thì không đáng, nếu không phải nhìn mặt của Nữ Hoàng Đao Phong, đừng nói là tinh cầu Nhật Thực, ngay cả tinh cầu cằn cỗi nhất hắn cũng không có phần.”
Vị quan chức cười khổ, Hàn Sâm đi đến tinh cầu Nhật Thực, e rằng còn khổ hơn việc đi đến tinh cầu cằn cỗi.
Đi đến tinh cầu cằn cỗi ít nhất sẽ không nguy hiểm đến tính mạng, đi †inh cầu Nhật Thực thì lại không chắc.
Theo quy định của Rebet tộc, ngay cả Nữ Hoàng Đao Phong cũng không được can thiệp vào quá trình phát triển của các tinh cầu trong Nguyệt Chi Hiệp, Hàn Sâm chỉ có thể tự mình chiêu mộ nhân lực để phát triển, nếu không chiêu mộ được những người từ cấp bá tước trở lên, muốn phát triển tinh cầu Nhật Thực thực sự rất khó, hơn nữa còn nguy hiểm đến tính mạng.
“Liệu Nữ Hoàng bệ hạ có đồng ý không?” Vị quan chức nói một cách thận trọng.
“Việc phân chia các tinh cầu thuộc quyền của Dạ Hà Vương ta, Nữ Hoàng Đao Phong cũng không thể nói bất cứ điều gì, nếu tên nhóc kia có ý kiến gì, hắn có thể không đi.” Dạ Hà Vương hừ lạnh nói.
“Tinh cầu Nhật Thực?” Khi Isa nhìn thấy tinh cầu được giao cho Hàn Sâm cũng không khỏi hơi nhíu mày. Sự phản kháng của những người trong tộc với việc nàng bồi dưỡng cho Hàn Sâm còn lớn hơn so với trong tưởng tượng của nàng.
Nếu tinh cầu Nhật Thực được giao cho một vị công tước hoặc vương giả để phát triển thì đến đấy cũng không thể tính là khó, thế nhưng nỗ lực bỏ ra và những gì nhận lại không tương xứng với nhau, không có một công tước nào tình nguyện đi đến một nơi như vậy.
Đối với nam tước hay tử tước mà nói, tinh cầu Nhật Thực có thể coi như một kho báu lớn, thế nhưng bọn họ căn bản không có năng lực phát triển nó.
Tinh cầu Nhật Thực giống như một gân gà, ăn vào thì vô vị mà bỏ đi thì lại tiếc.
Vậy mà bây giờ Dạ Hà Vương lại giao tinh cầu Nhật Thực cho nam tước Hàn Sâm, rõ ràng là cố ý gây khó dễ.
Isa nói cho Hàn Sâm về tình hình của tinh cầu Nhật Thực, sau đó suy nghĩ một hồi rồi nói: “Nếu ngươi không muốn đi cũng không sao, tạm thời ở đây cùng ta luyện tập đao pháp trước đi.”
Làm sao một người kiêu ngạo và tự phụ như Isa lại dễ dàng từ bỏ như vậy, ngay cả cách để giải thích cũng không có.
Nếu nàng giải thích một chút, nói rằng bản thân chỉ muốn bồi dưỡng Hàn Sâm đến cấp công tước, những vương giả kia cũng sẽ không gây sự như vậy, rất có thể sẽ hợp tác với một hai người khác.
Thế nhưng tính cách của Isa là như vậy, ngay cả giải thích nàng cũng không thèm, người khác càng làm khó dễ nàng, nàng càng muốn làm nên công chuyện.
Sau khi Hàn Sâm nghe kể về tình hình của tinh cầu Nhật Thực, đôi mắt lại sáng lên, hành lễ với Isa rồi nói: “Nữ Hoàng đại nhân, ta tình nguyện đi đến tinh cầu Nhật Thực”
“Ngươi muốn đi thật sao?” Isa hơi ngạc nhiên nhìn Hàn Sâm, nàng đã nói rõ ràng về tình trạng của tinh cầu Nhật Thực, vậy mà Hàn Sâm vẫn lựa chọn đi đến tinh cầu Nhật Thực, quả thật có chút nằm ngoài dự đoán của nàng.
Hết chương 1835.
Bạn cần đăng nhập để bình luận