Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 3281. Hội Thân Loạn tập kích

Chỉ thấy trên bầu trời đầy sao phía trước xuất hiện một cơn bão điện †ừ lớn, những dải màu sắc lấp lánh bao phủ toàn bộ bầu trời đầy sao.
“Thưa các vị đại nhân, không ổn rồi, chúng ta gặp phải một cơn bão hạt lớn, và phi thuyền đã bắt đầu mất kiểm soát…” Một thuyền viên chạy đến và lớn giọng nói mà trong mắt đầy kinh hãi.
Hắn chưa kịp nói xong, ánh sáng của đèn trong phi thuyền đột nhiên †ắt ngấm, bên trong phi thuyền trở nên tối đen. Hơn nữa, bọn họ rõ ràng cảm giác được thân thuyền đang nhanh chóng nghiêng ngả.
Thông thường thì trong phi thuyền đều có hệ thống trọng lực, ngay cả khi phi thuyền chuyển động, giống như khoang hành khách, nó sẽ luôn được duy trì ở một mức không thay đổi.
Đám người Hàn Sâm có thể cảm nhận được độ nghiêng ngả của phi thuyền, điều này chứng minh phi thuyền gặp vấn đề lớn, ngay cả hệ thống trọng lực cũng mất tác dụng.
Nhưng rất nhanh, ánh sáng lại lọt vào mắt đám người Hàn Sâm, cơn bão đầy màu sắc bên ngoài phi thuyền lập lòe như dòng điện, ánh sáng sặc sỡ xuyên qua một số cửa sổ quan sát tinh thể, bên trong khoang thuyền cũng rực rỡ sắc màu, ánh mắt của mọi người dường như bị mù loà.
Dù là bóng tối hay cường quang thì cũng không thể khiến Hàn Sâm mất tầm nhìn, qua cửa sổ quan sát bằng pha lê, Hàn Sâm thấy trong chuỗi hạt có một sinh vật mờ ảo giống Thần Long đang bơi lội, thân hình cũng đang nhảy múa trong chuỗi hạt, đôi khi hiện ra một phần bóng hình.
Hàn Sâm nhìn thấy khí tức trên người sinh vật đó thì biết ngay thân phận của nó: “Thú Phá Giới!”
Thiên Đế khẽ cau mày, hắn vốn tưởng rằng mình đã cắt đuôi được kẻ giám sát, có lẽ có thêm chút thời gian, nhưng không ngờ thú Phá Giới lại xuất hiện nhanh như vậy: “Đến nhanh quá!”
Hàn Sâm vừa mới bắt đầu, hơn nửa khí tức trên người hắn nhất thời chưa bị cắt đứt.
“Chúng ta đi thôi!”
Hàn Sâm khai triển Động Huyền Khí Tràng, bao phủ cả phi thuyền, muốn cố mang theo cả phi thuyền cùng rời đi khi sử dụng Tinh Không Đại Na Di.
Nhưng Hàn Sâm nhanh chóng phát hiện không gian này trở nên vô cùng quỷ dị, giống như bị một loại lực lượng nào đó ngăn cách với tinh không, không thể dịch chuyển tức thời được.
Người của Triệu Ngưng Nhi chuyển động theo những nốt nhạc kỳ lạ, đôi cánh của nàng dang ra phía sau, mở miệng phát ra một tiếng kêu nhẹ. Các sóng âm thanh đã phân tán các cơn bão xung quanh, nhưng vẫn còn những cơn bão hạt lớn ở phía xa tồn tại.
“Grào!” Một tiếng rồng gầm xuyên qua hư không vũ trụ, đan xen với sóng âm của Triệu Ngưng Nhi, khiến cho sóng âm của Triệu Ngưng Nhi càng ngày càng yếu.
Triệu Ngưng Nhi nhướng mày, đang muốn dồn hết toàn lực sử dụng âm thanh Vấn Tâm, nàng còn chưa kịp nói thì đã thấy bão hạt trước mặt đang tiêu tan.
Phi thuyền dần lái ra khỏi cơn bão hạt, nhưng khung cảnh xung quanh không còn là tinh vực Vạn Không nữa mà là một lục địa vô biên với mặt đất cắm đầy các loại vũ khí.
“Lợi Nhẫn Thiên!” Sắc mặt Hàn Sâm và Thiên Đế đồng thời hơi đổi, cả phi thuyền bị cưỡng chế kéo đến Đệ Nhất Thiên của Tam Thập Tam Thiên.
Ngay sau đó, đám người Hàn Sâm nhìn thấy một sinh vật hình rồng khổng lồ bay lơ lửng trên bầu trời phía trên rừng rậm vũ khí, toàn thân là điện quang và tản ra ánh sáng đầy màu sắc. Cơn bão hạt vừa rồi chắc chắn là kiệt tác của nó.
Trên đỉnh đầu của sinh vật hình rồng đó là một con quái vật giống người mà không phải người, giống trùng bọ nhưng không phải trùng bọ với mái tóc dài màu đỏ tươi, ba mắt và một chiếc mai bao phủ khắp cơ thể.
“Hàn Sâm, thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi lại đâm đầu vào, là kẻ địch của hội Thần Loạn ta. Ngươi cũng nên có giác ngộ phải chết ha?” Người lạ đứng trên đầu Thất Thải Thần Long, nói rất quái gở.
“Ngưng Nhị, ngươi bảo vệ Thu Ý và phi thuyền này cho tốt!” Bóng dáng của Hàn Sâm lóe lên, bay ra khỏi phi thuyền. Thiên Đế cũng cùng hắn xuất hiện trên bầu trời: “Ta đi cùng ngươi!”
Hàn Sâm không có định ra tay ngay, nhìn người lạ hỏi: “Nên xưng hô với ngươi thế nào? Ngươi giữ chức vụ gì trong hội Thần Loạn?”
Con Thất Thải Thần Long đó phải là một con thú Phá Giới, nhưng người lạ này không phải là một con thú Phá Giới.
Kẻ lập dị ngạo nghễ trả lời: “Bản tôn là xạ ảnh của trưởng lão hội Thần Loạn.”
Hàn Sâm tiếp tục cười hỏi, tươi cười như một người qua đường vô tội: “Không biết vì sao trưởng lão lại cản đường của bọn ta?”
“Hừ, nếu không phải hội trưởng đại nhân bao dung, không tính toán với ngươi, ngươi đã sớm chết vạn lần rồi. Bây giờ còn dám can thiệp vào kế hoạch thực nghiệm của hội Thần Loạn bọn ta, sao có thể dung túng cho ngươi tiếp tục sống trên thế giới này được nữa chứ, chịu chết đi!” Xạ ảnh âm hiểm nói, vỗ vào cặp sừng của Thất Thải Thần Long.
Thất Thải Thần Long đột nhiên cuộn người lại, chuỗi hạt đầy màu sắc lập tức tràn ngập khắp thế giới, đám người Hàn Sâm lại mất tầm nhìn.
Ánh mắt Thiên Đế nghiêm nghị, một luồng lực lượng khác thường dâng lên trên người, nhưng lại không đánh về phía những chuỗi hạt đâu đâu cũng có kia.
Khi Hàn Sâm đang thắc mắc không biết Thiên Đế đang làm gì thì đột nhiên nghe thấy vô số âm thanh vũ khí rung lên.
Giây tiếp theo, hắn nhìn thấy vô số vũ khí phá không bay lên, giống như nước mưa chảy ngược, bay lên từ dưới đất, chỉ trong chớp mắt đã xé †oạc những chuỗi hạt trên khắp bầu trời kia.
Hàn Sâm kinh ngạc nhìn những binh khí đan xen khắp rời kia, nhưng binh khí đều là binh khí mà Lợi Nhẫn Thiên cắm xuống đất, và rồi vô số vũ khí đó đã bị Thiên Đế lôi ra sử dụng, bộc phát ra lực lượng đáng sợ và không ngừng va chạm với bão hạt.
Không ngừng có vũ khí bị phá hủy bởi chuỗi hạt, nhưng càng có nhiều vũ khí phá không bay lên hơn, giống như vô cùng vô tận vậy, trong khi đó thì cơn bão hạt lại càng ngày càng yếu.
Trong lòng Hàn Sâm cảm thấy có chút kỳ quái: “Thiên Đế thật sự có thể khống chế chủng gen vũ khí trong Lợi Nhẫn Thiên sao?”
Trước khi Hàn Sâm giúp Triệu Ngưng Nhi thoát khỏi hội Thần Loạn, hội Thần Loạn đã ẩn nhãn lâu như vậy đều không hề có động tĩnh gì, nhưng hắn vừa chạm vào mệnh hồn trên người Thiên Đế thì một vị trưởng lão và một thú Phá Giới đã đến, chứng tỏ Thiên Đế quan trọng với hội Thần Loạn hơn, ít nhất cũng quan trọng hơn Triệu Ngưng Nhi.
Bây giờ lại thấy Thiên Đế có thể khống chế vũ khí của Lợi Nhẫn Thiên, khiến Hàn Sâm càng thấy nghi hoặc trong lòng hơn, có lẽ linh hồn của Thiên Đế cũng không phải bình thường.
Có lẽ, ở kiếp trước khi hắn là người đứng đầu bát Ma Tướng dưới trướng Cổ Ma, thì thân phận của hắn càng thêm kinh người, hơn nữa còn có liên quan gì đó với Tam Thập Tam Thiên, nếu không thì rất khó giải thích cho việc vì sao Thiên Đế lại khống chế được chủng gen vũ khí của Lợi Nhẫn Thiên. Hơn nữa, lực lượng sở trưởng của hắn ở kiếp trước là lực Tam Thập Tam Thiên, điều này cũng thật quá trùng hợp.
Cơn bão hạt đã bị đánh tan, thân hình của Thất Thải Thần Long và xạ ảnh lại xuất hiện.
Thiên Đế lạnh lùng nhìn chằm chằm xạ ảnh rồi nói: “Ngươi không đủ tư cách giết bọn ta, nếu muốn tính mạng của bọn ta thì bảo Tần Tu tự mình đến.”
Còn vô số vũ khí giữa thiên địa đều nhằm vào xạ ảnh trưởng lão và Thất Thải Thần Long, dường như chỉ cần Thiên Đế ra lệnh thì có thể xé xác bọn họ thành vạn mảnh.
Xạ ảnh trưởng lão lại không hề bối rối chút nào, như thể đã sớm đoán trước được điều này sẽ xảy ra.
“Lâm Cấm, ngươi hung hăng quá sớm rồi đấy!” Xạ ảnh trưởng lão nhẹ nói một câu, đột nhiên duõi tay ấn lên đầu Thất Thải Thần Long, ánh mắt hung ác, lớn tiếng quát: “Đến đây đi, thú Phá Giới Lưu Quang, cho bọn họ nhìn thấy thực lực thật sự của ngươi!”
Theo tiếng gầm của xạ ảnh trưởng lão, cơ thể của Thất Thải Thần Long tỏa sáng, dần biến thành một thanh Long Thương lập lòe ánh điện, bị xạ ảnh trưởng lão nắm trong tay.
Hết chương 3281.
Bạn cần đăng nhập để bình luận