Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 801: Siêu Cấp Dị Linh

Từng luồng thánh quang giống như không tiếc tiền đánh lên trên vết thương cự thú, lập tức khiến cho tình huống của cự thú chuyển biến tốt đẹp lên rất nhiều, lúc này Hàn Sâm mới thở dài ra một hơi.
- Cuối cùng đã tạm thời ổn định được cục diện.
Hàn Sâm dời sự chú ý lên trên người của quái vật cương thiết khôi giáp.
Ở bên trong Động Huyền Khí của hắn, dùng thân pháp Động Huyền cũng không khó để né tránh công kích của quái vật cương thiết khôi giáp, Hàn Sâm cũng không trông cậy vào việc mình có thể đả bại nó, chỉ là quần nhau, ngăn chặn y lại là tốt lắm rồi.
Hàn Sâm thỉnh thoảng tìm cơ hội đánh ra thánh quang tới con cự thú kia, giúp cự thú chữa trị vết thương trên người, giúp nó có thể tiếp tục đối kháng với con cự viên kia.
Hiện tại Hàn Sâm đang chờ tiểu yêu tinh giải quyết xong con thằn lằn, sau đó có thể lấy nhiều đánh ít, đến lúc đó thì dễ làm rồi, hiện tại hắn muốn chiến thắng con quái vật khôi giáp này thật sự là rất khó khăn.
- Đáng tiếc Tiểu Ngân Ngân còn đang trong quá trình lột xác, bằng không muốn đánh hạ Tí Hộ Sở siêu cấp này cũng không phải là việc gì khó.
Trong lòng Hàn Sâm nghĩ như vậy.
Hắn dùng Động Huyền Khí quét qua quái vật cương thiết khôi giáp, phát hiện ra con quái vật cương thiết khôi giáp này là một sinh vật siêu cấp thần huyết đời thứ hai, trong cơ thể có khí tức sinh mệnh kỳ dị lưu chuyển.
- Khí tức lưu chuyển này của nó, không phải là phương pháp điều động ánh kiếm màu xanh lục đấy chứ? Nếu là như thế, vậy thì thật sự tốt quá rồi, ánh kiếm này dùng tốt vô cùng, cũng đủ ngầu.
Hàn Sâm vừa chạy vừa ghi nhớ khí tức lưu chuyển của quái vật khôi giáp.
Tình thế của tiểu yêu tinh bên kia có vẻ tốt, nắm tay nhỏ đánh cho thằn lằn kêu rên liên hồi, trong miệng phụt ra máu tươi, nhưng mà sau khi rơi xuống mặt đất lại trực tiếp biến thành hàn băng.
Hàn Sâm tùy tiện quét qua con thằn lằn một cái, bên trong thân thể của nó là một mảnh hỗn độn, có lẽ chỉ là một con sinh vật siêu cấp thần huyết đời thứ nhất.
Con cự viên màu xám kia cũng giống như vậy, cũng chỉ là sinh vật siêu cấp thần huyết đời thứ nhất, Hắc Hổ đang vỗ cánh bay ở trên bầu trời vì khoảng cách quá xa, Hàn Sâm không nhìn rõ tình huống của nó, không biết nó là đời thứ nhất hay là đời thứ hai.
Mắt thấy thằn lằn sắp bị tiểu yêu tinh giết chết, trong lòng Hàn Sâm đang vui mừng, trong lòng lại đột nhiên cảm thấy sợ hãi, trong mắt lộ ra vẻ kinh hãi.
Chỉ thấy ở trong chỗ sâu của Tí Hộ Sở có một luồng khí tức sinh mệnh kinh khủng tới gần bên này, mặc dù đi không nhanh, nhưng mà khí tức kia lại vô cùng khủng bố.
Hàn Sâm dùng mặt nạ Quỷ Nhãn nhìn sang, liền thấy một vùng khí tức sinh mệnh đỏ ngầu từ bên cạnh xuất hiện, hiển nhiên là một tên rất khủng bố đang đến gần bên này.
- Thảm rồi, bên trong Tí Hộ Sở vẫn còn có sinh vật siêu cấp thần huyết khác.
Trong lòng Hàn Sâm phiền muộn, cũng đã chiến tới mức này rồi, nhưng có vẻ như hôm nay sẽ không thu hoạch gì.
Nếu như sinh vật khủng bố kia gia nhập vào trong chiến đoàn, cân bằng lực lượng sẽ một lần nữa bị phá vỡ, Hàn Sâm đã khó có thể quyết định chiến cuộc.
Thế nhưng mà cứ rút đi như vậy, Hàn Sâm cũng không cam lòng, nhìn thoáng qua tiểu yêu tinh đã sắp diệt sát thằn lằn, Hàn Sâm cắn răng một cái vọt tới phía khí tức kinh khủng kia.
Chỉ cần hắn có thể kéo thêm một khoảng thời gian ngắn nữa, để cho tiểu yêu tinh giết thằn lằn, như vậy thì còn có cơ hội chiến một trận.
Quái vật cương thiết khôi giáp ở phía sau đuổi theo Hàn Sâm, Hàn Sâm vừa trốn tránh vừa phóng tới chỗ khí tức kinh khủng kia, sau khi vượt qua mười bốn mười lăm tòa cung điện, rất xa liền nhìn thấy một cái thềm đá dài lớn nối thẳng hướng lên bầu trời, ở chỗ cao nhất của Tí Hộ Sở, có một tòa cung điện hùng vĩ đứng vững ở trên đỉnh núi.
Lúc này ở trên bậc thềm kia có một cô gái cao quý mặc áo giáp màu đen hoa mỹ đang đi xuống, dáng người cao gầy, so với Hàn Sâm còn cao hơn một cái đầu, nhưng tỉ lệ lại hoàn mỹ khiến cho người ta cảm thấy kinh hãi, cặp đùi đẹp thon dài, bộ ngực cao vút, eo thon nhỏ.
Nhưng mà mỗi một cử động của cô ta lại gây ra một loại cảm giác tràn đầy lực lượng và tôn quý, như là một con báo cái tập trung cả xinh đẹp và hung ác ở trên thân.
- Đây mới là Dị Linh trong Tí Hộ Sở sao?
Hàn Sâm lập tức bỏ đi cách nghĩ lúc trước, quái vật cương thiết khôi giáp quả nhiên không phải là Dị Linh ở trong Tí Hộ Sở này.
Lúc này Dị Linh kia đang lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Hàn Sâm, trong đôi mắt phượng lộ ra vẻ lạnh lùng, mái tóc dài màu đen một mực rủ xuống mặt đất, cả người đều có một loại sát cơ vô hình lan tràn ra bốn phía.
Dị Linh này mặc áo giáp bao bọc toàn thân, đỉnh đầu lại đội đế quan, tay không cầm binh khí, nhưng mà đôi tay trắng đẹp như ngọc kia lại khiến cho Hàn Sâm có một loại cảm giác hết sức nguy hiểm.
- Mặc kệ như thế nào cũng phải kiên trì đến lúc tiểu yêu tinh tiêu diệt thằn lằn mới được.
Hàn Sâm cắn răng một cái, cũng không đợi Dị Linh kia đi xuống liền đã vọt lên trên thềm đá.
Gần đây Động Huyền Khí của hắn đại thành, linh thức vô cùng nhạy cảm, hơn nữa còn có thân pháp Động Huyền, dưới công kích của hai sinh vật siêu cấp thần huyết mạnh mẽ, chỉ quần nhau trong một thời gian ngắn có lẽ sẽ không có vấn đề gì quá lớn.
Hàn Sâm bị quái vật cương thiết khôi giáp đuổi theo đằng sau, hiển nhiên nó vô cùng phẫn nộ đối với việc Hàn Sâm dám khinh nhờn Dị Linh kia, đại kiếm trong tay và kiếm quang vung vẩy càng thêm hung mãnh.
Chỉ là Hàn Sâm toàn lực thi triển thân pháp Động Huyền, mặc dù không thể cùng nó chính diện chống lại, nhưng nó muốn tổn thương Hàn Sâm cũng không phải là chuyện dễ dàng gì.
Hàn Sâm mới đi lên mấy trăm bậc thềm đá thì Dị Linh kia đã đi xuống rồi, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Hàn Sâm, giống như là có chút miệt thị, bàn tay trắng như ngọc khẽ nâng lên, nắm thành nắm đấm, một quyền đánh tới Hàn Sâm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận