Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1032: Phượng Hoàng Thần Sơn

Sở dĩ muốn gặp mặt trên cộng đồng giả lập, là vì trong người Tần Quân Hào có khế ước Dị Linh, y một mình trốn đến Kiếm Lô Tí Hộ Sở, ở lại trong Tí Hộ Sở lúc nào cũng có thể sẽ có nguy hiểm đến tính mạng, có thể sẽ bị khế ước phản phệ.
Hàn Sâm đăng nhập lên cộng đồng giả lập, nhìn thấy Lâm Vi Vi, Lâm Hạ, Trần Hổ, Triệu Hâm, còn có một người đàn ông trung niên cao lớn hùng tráng, Hàn Sâm không biết, có lẽ đây chính là Tần Quân Hào rồi.
Lâm Vi Vi giới thiệu Tần Quân Hào cho Hàn Sâm, Tần Quân Hào cũng không có khách khí, trực tiếp kể tình huống hiện tại cho Hàn Sâm nghe.
- Vốn dĩ tôi và thất ca nghĩ đến mọi người còn không biết có Đế Linh tồn tại, không thể tưởng được hiện tại trong Liên Minh không chỉ biết có Đế Linh tồn tại, mà còn có người đang săn giết sinh vật siêu cấp thần huyết ở Tí Hộ Sở cấp thấp, xác định cấp bậc dị sinh vật phía trên sinh vật thần huyết, khiến tôi và thất ca có chút lo lắng.
Sau khi Tần Quân Hào nói xong lại thở dài nói.
- Tin tức này của Tần lão ca rất hữu ích đối với chúng tôi, mặc dù chúng tôi biết có Đế Linh và sinh vật siêu cấp thần huyết, nhưng cũng không biết ở đây cũng có Đế Linh tồn tại, nếu như không phải anh liều chết tới báo tin, chúng tôi không có chuẩn bị gì, chỉ sợ sẽ bị Đế Linh kia đánh đến mức trở tay không kịp, đây là một đại ân.
Hàn Sâm nghiêm mặt nói cảm ơn.
Tần Quân Hào khoát khoát tay:
- Không cần khách sáo chuyện đó, lời cần nói tôi cũng nói rồi, mọi người mau chóng sớm tính toán, nếu như có thể đi thì mau đi, không thể đi thì ở lại Liên Minh đi, Kiếm Lô Tí Hộ Sở đó không thể ở nữa.
Hàn Sâm trầm ngâm một chút rồi hỏi:
- Tần lão ca, ở trong Thánh Kiếm Tí Hộ Sở, ngoại trừ Kiếm Thánh Đế Quân ra, còn có Đế Linh khác hoặc là sinh vật siêu cấp thần huyết không?
Tần Quân Hào nghĩ nghĩ rôi nói:
- Đế Linh khác thì không có rồi, nhưng có hai con sinh vật siêu cấp thần huyết, nghe nói một con trong đó bởi vì Kiếm Thánh Đế Quân đã cứu mạng của nó, cho nên nó mới có thể cam nguyện thần phục Kiếm Thánh Đế Quân, còn có một con hình như là có ước định gì đó với Kiếm Thánh Đế Quân, cho nên mới phải ở lại Tí Hộ Sở, giúp đỡ trấn thủ Thánh Kiếm Tí Hộ Sở.
Hàn Sâm nghe nói ở trong Thánh Kiếm Cung kia có hai con sinh vật siêu cấp thần huyết, lập tức có chút buồn bực
Kiếm Thánh Đế Quân kia muốn đi Sa Mạc Phượng Hoàng gì đó, nếu như bên trong không có sinh vật siêu cấp thần huyết, hắn có thể vọt thẳng vào chiếm lấy Linh Hồn Chi Thạch của Kiếm Thánh Đế Quân kia.
Nhưng bây giờ có hai con sinh vật siêu cấp thần huyết trông coi Linh Hồn Chi Thạch, Hàn Sâm cũng không có tâm tư kia, nếu chỉ có một con, hắn dùng trạng thái Siêu Cấp Đế Linh còn có thể thử một lần, hai con thì quá mạo hiểm.
Dù sao ngoại trừ sinh vật siêu cấp thần huyết, trong Tí Hộ Sở Đế Linh khẳng định còn có rất nhiều sinh vật thần huyết cường đại cùng Dị Linh hoàng tộc, thời gian tiến vào trạng thái Siêu Cấp Đế Linh quá có hạn, khả năng đánh hạ được không lớn.
Tí Hộ Sở kia thật lớn, nếu như Kiếm Thánh Đế Quân cố ý ẩn núp, chỉ sợ trong thời gian một tiếng, ngay cả Dị Linh Thần Điện hắn cũng không nhất định có thể tìm được.
- Tần lão ca, có thể nói rõ chi tiết tình huống về Sa Mạc Phượng Hoàng cùng Thần Sơn là như thế nào hay không?
Nếu đã không thể đi tới Tí Hộ Sở Đế Linh, Hàn Sâm lại đánh chủ ý tới Kiếm Thánh Đế Quân.
- Tôi biết cũng không nhiều lắm, những điều tôi biết sẽ nói hết với cậu.
Tần Quân Hào cặn kẽ nói về Sa Mạc Phượng Hoàng và Thần Sơn cho đám Hàn Sâm nghe.
Hiện tại Sa Mạc Phượng Hoàng là địa bàn của dị sinh vật, nhưng mười vạn năm trước, chỗ đó đã có một vị Đại Đế tồn tại, chiếm lĩnh mấy trăm ngàn dặm Đại Sa Mạc Phượng Hoàng.
Vị Đại Đế kia chính là dùng “Phượng Hoàng” làm danh hiệu, đã từng là tuyệt thế ngang ngược danh chấn không gian thứ ba Tí Hộ Sở.
Nhưng về sau Phượng Hoàng Đại Đế hình như đã tấn chức tới không gian thứ tư Tí Hộ Sở, mà hắn lại không có đời sau, tòa Phượng Hoàng Tí Hộ Sở kia cũng tự động đóng lại biến thành một tòa Thần Sơn.
Đã từng có rất nhiều cường giả đi vào trong Sa Mạc Phượng Hoàng tìm kiếm qua tung tích Thần Sơn, hy vọng có thể tìm kiếm được chí bảo mà Phượng Hoàng Đại Đế lưu lại.
Tuy trên cơ bản đều tay không mà về, ngay cả vị trí Thần Sơn cũng không tìm tới.
Thánh Kiếm Tí Hộ Sở chính là gần kề Đại Sa Mạc Phượng Hoàng, Kiếm Thánh Đế Quân luôn rất quan tâm tới bảo khố của Phượng Hoàng Đại Đế, nhưng y cũng không tìm thấy tung tích của Thần Sơn.
Đến khi thất ca tiến vào không gian thứ ba Tí Hộ Sở, thế mà lại ngẫu nhiên đến Thánh Kiếm Tí Hộ Sở.
Khi đó Kiếm Thánh Đế Quân vừa mới đại bại, tâm tình vô cùng không tốt, vốn là muốn trực tiếp giết thất ca, căn bản không cho y cơ hội sống sót.
Thế nhưng thất ca lại dựa vào một thân sở học của mình, đả động Kiếm Thánh Đế Quân, về sau bởi vì trợ giúp Kiếm Thánh Đế Quân tìm được vị trí Thần Sơn, càng được Kiếm Thánh Đế Quân thưởng thức.
- thất ca đúng là nhân vật phi phàm, lại có thể tìm được Thần Sơn mà ngay cả Đế Linh cũng không tìm được, quả nhiên là một kỳ nhân.
Trần Hổ sợ hãi thán phục.
Đám người Hàn Sâm cũng rất ngạc nhiên, đều cảm thấy thất ca đúng thực không giống bình thường.
Tần Quân Hào lại thấy giống như mình được khen thưởng vậy, đắc ý nói:
- Không phải tôi thay thất ca khoác lác đâu, nếu như chỉ luận vũ lực, thất ca ở trong Liên Minh chưa được xếp hạng, nhưng thất ca là giáo sư địa chất học, hơn nữa y còn có bí thuật phong thuỷ tổ truyền, bí thuật kia ở Tí Hộ Sở cũng có tác dụng, chỉ cần là chuyện mà thất ca muốn tính, vậy thì tuyệt đối sẽ chính xác, ngay cả Đế Linh cũng phải ngoan ngoãn nghe y đấy. Nếu không phải thất ca không muốn xuất lực cho Đế Linh, muốn dẫn Kiếm Thánh Đế Quân dẫn tới Thần Sơn cũng không phải việc gì khó, cũng sẽ không để Kiếm Thánh Đế Quân trông coi Thần Sơn nhiều năm như vậy.
- thất ca đúng là một kỳ nhân.
Hàn Sâm không khỏi túc nhiên cảm thấn.
- Có kỳ nhân cũng vô dụng, không có thực lực thì nói gì cũng vô dụng.
Tần Quân Hào lại bất đắc dĩ lắc đầu:
- Trước đây không lâu Kiếm Thánh Đế Quân ở bên ngoài Thần Sơn đã tìm được một kiện chí bảo của Phượng Hoàng Đại Đế, dựa vào món chí bảo đó, Kiếm Thánh Đế Quân đã đã tìm được phương pháp tiến vào Phượng Hoàng Thần Sơn, lần này Kiếm Thánh Đế Quân mang theo thất ca tiến vào Thần Sơn, thất ca nói dù thế nào cũng sẽ nghĩ biện pháp ngăn cản Kiếm Thánh Đế Quân lấy được bảo vật, chỉ sợ lần này tám chín phần là không về được.
Tần Quân Hào nói đến đây lại thở dài một tiếng, hốc mắt đều có chút đỏ lên:
- Thật sự là ông trời không có mắt, thất ca là người tốt như vậy, không nên táng thân ở một địa phương như thế. Những năm này nếu không có thất ca chiếu cố tôi. . .tôi đã sớm không biết chết bao nhiêu lần rồi, lần này có thể an toàn trở lại Liên Minh, cũng đều nhờ thất ca thiết kế, nếu không dù tôi có mười cái mạng cũng không thể đến Kiếm Lô Tí Hộ Sở.
- Tần lão ca, thất ca không phải có để lại một tấm bản đồ sao? Trên bản đồ kia có vị trí Phượng Hoàng Thần Sơn không?
Trong lòng Hàn Sâm hơi động, liền vội vàng hỏi.
- Có.
Tần Quân Hào gật đầu nói.
- Có thể cho tôi một phần địa đồ hay không.
Hàn Sâm lập tức hỏi.
- Đương nhiên có thể, nhưng cậu muốn nó làm gì?
Tần Quân Hào nghi ngờ hỏi.
- Đi Phượng Hoàng Thần Sơn nhìn một chút, nếu như có cơ hội, có lẽ có thể giúp thất ca một tay.
Hàn Sâm nheo mắt lại nói ra.
Tần Quân Hào lập tức kinh hãi:
- Vậy thì tuyệt đối không được, không chỉ ở trong Phượng Hoàng Thần Sơn nguy cơ trùng trùng, mà Kiếm Thánh Đế Quân kia, nhân loại chúng ta cũng tuyệt đối không thể địch nổi, cậu đi như thế chẳng phải là chịu chết sao? Tôi biết cậu tốt bụng muốn cứu thất ca, nhưng làm như vậy không thể được, thất ca và Kiếm Thánh Đế Quân có khế ước trong người, cho dù cứu được cũng vô dụng.
- Chỉ cần người còn sống, tóm lại sẽ có biện pháp.
Hàn Sâm cũng không giải thích nhiều, chỉ là hỏi Tần Quân Hào lấy một phần địa đồ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận