Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1262: Lại Được Thú Hồn

Lúc trong lòng Hàn Sâm đang vui mừng, tiểu thiên sứ đã bắt được gen sinh mệnh tinh hoa sau khi Thâm Uyên Cự Thú tiêu biến lưu lại, bay trở về bên cạnh Hàn Sâm.
Hàn Sâm tiếp nhận gen sinh mệnh tinh hoa, liền thu hồi tiểu thiên sứ cùng Kỵ Sĩ Phản Nghịch về.
- Vận khí không tệ, vậy mà đạt được thú hồn rồi.
Hàn Sâm thu hồi gen sinh mệnh tinh hoa, cười nói với Tần Huyên ở bên cạnh.
Thế nhưng mà Tần Huyên lại lộ ra vẻ mặt phức tạp nhìn Hàn Sâm, lúc trước cô ta chỉ đoán đó là sinh vật thần huyết, nhưng khi nhìn thấy gen sinh mệnh tinh hoa, Tần Huyên lập tức đã biết đó chính là sinh vật siêu cấp thần huyết.
Một con sinh vật siêu cấp thần huyết lại dễ dàng bị Hàn Sâm chém giết như thế, chuyện này quá khó tin rồi.
Phải biết rằng hiện tại mặc dù nhân loại đã thu hoạch được siêu cấp thần gen, nhưng mà muốn săn giết sinh vật siêu cấp thần huyết vẫn là chuyện cực kỳ khó khăn, đừng nói là không gian thứ ba Tí Hộ Sở, coi như là ở trong không gian thứ hai Tí Hộ Sở, cũng phải vây công mới có thể săn giết.
Ở trong không gian thứ ba Tí Hộ Sở, càng chưa từng nghe nói tới chuyện có người săn giết được sinh vật siêu cấp thần huyết, mà Hàn Sâm lại có thể tùy tiện chém giết một con, thậm chí chính hắn cũng không hề động thủ, chỉ là thú hồn đã đủ giúp hắn thu phục rồi.
Nghĩ đến thú hồn, Tần Huyên lại nghĩ tới, vừa rồi bọn họ cưỡi con thú hồn tọa kỵ kia, vậy mà cũng có thể đấu bất phân thắng bại với sinh vật siêu cấp thần huyết.
Tần Huyên nhìn Hàn Sâm than nhẹ một tiếng:
- Hiện tại rốt cuộc tôi đã hiểu, vì sao cậu có thể đánh hạ được Tí Hộ Sở Đại Đế, thực lực của cậu đã xa xa vượt qua trình độ của người trong Liên Minh rồi.
Hàn Sâm cười nói:
- Chuyện này cũng không có gì cả, chờ gen của cô nhiều lên, mở ra khóa gen nhiều hơn, lấy được nhiều thú hồn, đối với cô mà nói thì đây cũng là chuyện rất đơn giản thôi.
Tần Huyên lại chỉ lắc đầu không nói thêm gì nữa, mặc dù đã sớm biết Hàn Sâm rất mạnh, nhưng mà tận mắt thấy thấy hắn mạnh mẽ như vậy, cô vẫn có rất nhiều cảm xúc.
Nhớ năm đó ở trong không gian thứ nhất của Tí Hộ Sở, Hàn Sâm còn là một con gà khẩn trương đến mức liền dị sinh vật cùng nhân loại biến thân đều không phân biệt rõ, mà Tần Huyên lúc đó đã là chúa tể một phương bên trong Tí Hộ Sở.
Lúc này mới qua bao nhiêu năm, Tần Huyên lại phát hiện ra mình đã hoàn toàn không theo kịp bước chân của Hàn Sâm nữa rồi, người đàn ông này đi thật sự quá nhanh quá xa.
Nghĩ đến chuyện năm đó, Tần Huyên theo bản năng sờ lên cái mông của mình, trên mặt hơi đỏ lên.
Hàn Sâm tự nhiên không biết Tần Huyên đang suy nghĩ gì, hắn nói với Tần Huyên nói ra:
- Theo tôi được biết, có Dị Linh mạnh mẽ đang dòm ngó Ngư Vương, chúng ta vẫn lặng lẽ đi vòng đi, miễn bị những Dị Linh đó phát hiện ra.
- Đây là địa bàn của cậu, tất cả mọi chuyện cậu tự tính toán đi.
Tần Huyên phục hồi lại tinh thần nhìn Hàn Sâm nói ra.
Hàn Sâm mang theo Tần Huyên rời khỏi đường sông đi vòng về phía ngọn núi có hồ lớn, miễn bị bọn Quỷ Dạ Xoa nhìn thấy.
Trên đường Hàn Sâm giết mấy con sinh vật thần huyết cho Tần Huyên ăn, để cho cô bổ sung thêm một ít thần gen, tiện tăng cường một ít thể chất.
Về phần siêu cấp thần gen, về sau chậm rãi bổ sung là được, chỉ là thịt của sinh vật thần huyết cũng đã ăn không hết rồi, hiện tại không cần phải đi ăn thịt của những dị sinh vật cấp thấp đó.
Thấy Hàn Sâm tiện tay diệt sát sinh vật thần huyết, trong lòng Tần Huyên càng thêm bùi ngùi:
- Người đàn ông này đã phát triển đến trình độ khiến cho mình chỉ có thể ngưỡng vọng, mình nhất định phải càng thêm cố gắng mới được, nếu không chỉ sợ liền bóng lưng của hắn đều không nhìn thấy.
Trên đường đi vừa giết vừa ăn, khiến cho thần gen của Tần Huyên tăng lên nhanh chóng, mặc dù là lúc ở trong không gian thứ nhất của Tí Hộ Sở cùng không gian thứ hai Tí Hộ Sở, có cao thủ trong gia tộc giúp đỡ, Tần Huyên cũng chưa từng thể nghiệm qua tốc độ thu hoạch gen như vậy, thu hoạch thần gen quả thực đơn giản giống như là hô hấp uống nước vậy.
Hơn nữa Hàn Sâm lại cho Tần Huyên một ít thú hồn biến dị và thú hồn thần huyết không dùng được, để cho chính Tần Huyên cũng có thể thử săn giết dị sinh vật.
Chỉ là sau khi nhìn Hàn Sâm săn giết dị sinh vật cao cấp, chính Tần Huyên lại đi săn giết dị sinh vật cấp thấp, mặc dù rất cố gắng săn giết, cũng có biểu hiện rất không tệ, nhưng như thế nào cũng có cảm giác thành tựu.
Hàn Sâm ở trên đường luyện hóa gen sinh mệnh tinh hoa của Thâm Uyên Cự Thú xong, thêm gen sinh mệnh tinh hoa của Băng Lang Thần lúc trước, khiến cho siêu cấp thần gen của Hàn Sâm đã cao tới 81 điểm, viên mãn đã dễ như trở bàn tay.
Mặc dù còn chưa viên mãn, nhưng mà khí lực của Hàn Sâm đã không khác gì sinh vật siêu cấp thần huyết, thậm chí so với sinh vật siêu cấp thần huyết bình thường còn mạnh hơn một chút.
Tiếc nuối duy nhất là tốc độ tu luyện Động Huyền Kinh không theo kịp tốc độ cường hóa thân thể, Động Huyền Kinh mở ra khóa gen càng về sau lại càng khó.
Hàn Sâm thật sự rất bội phục đối với Động Huyền Tử, hắn có được khí lực mạnh như vậy, tu luyện Động Huyền Kinh đã khó khăn như thế này, Động Huyền Tử ở dưới tình huống không có Tí Hộ Sở, lại có thể tu luyện tới cảnh giới phá toái hư không, quả thực đã không thể dùng thiên tài để hình dung, đó chính là quái vật trong quái vật rồi.
Nguyên bản Hàn Sâm còn có chút đắc ý với thiên phú cùng năng lực học tập của mình, nhưng mà mỗi khi nghĩ đến Động Huyền Tử, liền cảm thấy có chút đần độn vô vị, một chút thiên phú kia so sánh với Động Huyền Tử, thật sự không là cái gì cả.
Nhưng mà mặc kệ là khoa học hay là tu luyện, kẻ thành công phần lớn đều là người đứng ở trên vai người khổng lồ, mới có thể đi càng cao càng xa, hiện tại Hàn Sâm cũng là đứng ở trên vai tiền nhân ngắm nhìn bầu trời, để cho mình cách tinh không gần thêm một chút, tìm kiếm con đường lên trời thuộc về hắn.
Trên đường đi không tiếp tục đụng phải sinh vật siêu cấp thần huyết, mặc dù Hàn Sâm có lòng muốn bổ sung siêu cấp thần gen viên mãn, nhưng cũng chỉ có thể đợi chờ cơ hội khác tới.
Một lần nữa nhìn thấy ngọn núi lớn trong mây kia đã là nửa tháng sau, chỉ thấy thác nước giống như Ngân Long từ trên đám mây chảy xuôi xuống, vẫn tráng lệ hùng hồn như cũ.
Bởi vì Hàn Sâm là chạy đường vòng mà tới, lúc Hàn Sâm đến gần hồ lớn, Ngư Vương còn chưa có xuất hiện, đoán chừng hiện tại còn đang trên đường.
Ngay từ đầu Hàn Sâm không dám tiếp cận hồ lớn, chỉ là ở phía xa tìm một cái sơn động bí ẩn để ẩn thân.
Chờ màn đêm buông xuống, mới một thân một mình phủ thêm Dạ Chi Áo Choàng hướng về hồ lớn, tìm một vòng xung quanh hồ lớn, hy vọng có thể phát hiện ra tung tích của bọn Quỷ Dạ Xoa.
Không biết là do bọn Quỷ Dạ Xoa còn chưa tới, hay là bọn họ giấu quá kỹ, Hàn Sâm ở bên trong dãy núi xung quanh tìm suốt cả đêm, cũng không thấy bọn Quỷ Dạ Xoa.
Nhưng mà Hàn Sâm lại ngoài ý muốn phát hiện ra một con sinh vật siêu cấp thần huyết, con sinh vật siêu cấp thần huyết kia ở trong chỗ sâu ngay trong hồ lớn, sinh cơ kinh khủng tỏa ra liền hồ lớn kia đều không thể che giấu được, Hàn Sâm không cần Động Huyền Khí đã có thể rõ ràng cảm giác được.
- Kỳ quái, Ngư Vương còn chưa tới, trong hồ lớn này lại có sinh cơ khủng bố như vậy, chẳng lẽ có những sinh vật siêu cấp thần huyết bạo tẩu khác cũng đang có ý đồ với cây tử đằng, lại đến đây trước một bước?
Hàn Sâm dừng ở bên hồ lớn âm thầm suy tư.
Không dám đánh rắn động cỏ, Hàn Sâm tạm thời lui trở về sơn động trước, đợi bọn Ngư Vương cùng Quỷ Dạ Xoa đến.
Ở trong sơn động chờ đợi hai ngày, đêm hôm ấy đột nhiên nghe được ở phương hướng hồ lớn truyền đến một ít âm thanh cổ quái, giống như là tiếng nổ của đồ uống Tuyết Bích, hết sức thanh thúy dễ nghe.
Hàn Sâm lưu lại tiểu thiên sứ cùng Bảo Nhi bảo vệ Tần Huyên, bản thân phủ lên Dạ Chi Áo Choàng, hướng về phương hướng hồ lớn lặng lẽ đi tới, muốn nhìn một chút xem bên kia xảy ra chuyện gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận