Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2670. Đáp án của khởi điểm

“Xem ra không ước chắc là không ổn rồi.” Trong lòng Hàn Sâm đang suy nghĩ, mình nên cầu nguyện cái gì.
Nguyện vọng hắn ước lần trước khiến cho tượng thần trong tháp Thiên Mệnh tự phát nổ cả hai mắt, hình như bây giờ có thể thử lại một lần, nói không chừng còn có hiệu quả giống nhau.
Nhưng cho dù đã khiến cho Thần Hư Vô tự phát nổ hai mắt thì cũng không có tác dụng gì, sức mạnh của hắn vẫn còn, vẫn có thể tạo thành uy hiếp với Hàn Sâm, hút đi tuổi thọ của Hàn Sâm.
“Bất kể ta cầu nguyện thứ gì, trừ phi Áo Giáp Hắc Tinh ra tay, nếu không cuối cùng cũng sẽ bị hút đi tuổi thọ. Vậy chỉ bằng hỏi một vấn đề muốn hỏi, có lẽ sẽ có được một chút thông tin có ích cũng nên.” Hàn Sâm nghĩ một chút, nhìn vào Thần Hư Vô và nói: “Ta ước có được câu trả lời cho một vấn đề có thể không?”
“Đương nhiên, bản thần không gì không biết, không gì không thể, có thể trả lời bất cứ vấn đề gì của ngươi.” Thần Hư Vô thản nhiên nói.
“Ta muốn biết, có phải ngươi cũng giống như ta, cũng là một sinh vật trong đại vũ trụ, hay là ngươi đến từ một nơi khác ở bên ngoài đại vũ trụ. Bất kể có phải hay không, ta đều muốn biết nơi thần được sinh ra †ên là gì?” Hàn Sâm nhìn Thần Hư Vô hỏi.
Trong mắt Thần Hư Vô thoáng qua một tia sáng, hắn nhìn chằm chằm vào Hàn Sâm nhấn từng chữ hỏi: “Ngươi xác định muốn hỏi vấn đề này sao? Biết được những thứ này không có bất kỳ tác dụng gì với ngươi hết.”
“Ta đã nói rồi, ta chẳng thiếu gì hết nhưng mà lại rất tò mò về ngươi. Nếu ngươi nhất định muốn ta ước thì ta chỉ muốn biết đáp án của vấn đề này thôi.” Hàn Sâm nói.
Thần Hư Vô nhìn chằm chằm Hàn Sâm, khẽ nhíu mày nói: “Đây là ba vấn đề, ngươi chỉ có thể từ đó chọn ra một vấn để để biết đáp án.”
“Vậy thì hãy nói cho ta biết, Thần Hư Vô, ngươi có phải là sinh vật của đại vũ trụ gen không?” Hàn Sâm trầm ngâm một lúc, nhìn chằm chằm Thần Hư Vô hỏi.
Kỳ thật Hàn Sâm vẫn luôn hoài nghi, thần có rất khả năng là ở bên trong Thần Điện Gen. Ngay cả sự tồn tại khủng bố như Cổ Thủy Thần cũng bị một chưởng giết chết, loại sức mạnh đó thực sự quá kinh người. Ngoại trừ những tên tự xưng là thần này, Hàn Sâm thực sự không nghĩ ra được, ai có thể có được sức mạnh to lướn như vậy.
Song nếu Hàn Sâm đi hỏi nơi mà thần được sinh ra là ở đâu, Thần Hư Vô hoàn toàn có thể trả lời một cái tên mà Hàn Sâm không biết, Hàn Sâm cũng không biết nơi đó rốt cuộc ở đâu, phải chăng ở bên trong đại vũ trụ. Cho nên Hàn Sâm nghĩ tới nghĩ lui, vẫn hỏi một vấn đề trực tiếp đơn giản nhất, trước tiên xác định thần có phải là sinh vật của đại vũ trụ gen hay không rồi tính sau. Đây là khởi nguồn của mọi nỗi băn khoăn, đã có khởi nguồn chính xác này, những vấn đề đằng sau mới có thể suy ra được những kết luận chính xác, cho nên điều này rất quan trọng.
Lần này Thần Hư Vô không có do dự, trực tiếp trả lời: “Không phải, ta là †hần, đương nhiên là đến từ Thần Giới.”
Sau khi Hàn Sâm nghe được đáp án khẽ gật đầu. Tuy cách nói của Thần Hư Vô rất mơ hồ, thậm chí có ý đồ cố tình xuyên tạc nhưng Hàn Sâm vẫn đã đạt được đáp án mà hắn muốn.
Thần không phải là sinh vật của đại vũ trụ gen, chỉ một câu trả lời này thôi là đủ rồi. Chí ít để Hàn Sâm biết, thần mà hắn đối mặt cũng không phải đơn giản như cường giả cấp Thần Hóa, mà là sự tồn tại của cấp bậc cao hơn.
Nếu nói những tên này là thần thì theo như Hàn Sâm thấy, bọn họ càng giống như những ác ma xâm lược thế giới con người.
Sự tồn tại của Hàn Kính Chi và đám Huyết Mệnh Giáo luôn luôn đọ sức với những sinh vật đáng sợ này, sự cố gắng mà họ đã bỏ ra là điều mà những sinh vật bình thường không thể tưởng tượng được.
Khi Hàn Sâm có được đáp án, hắn cảm giác trên người có một cỗ sức mạnh đang trôi đi,rời khỏi cơ thể của hắn bay về phía Thần Hư Vô.
Lần trước Hàn Sâm đã có kinh nghiệm, biết thứ rời khỏi hắn là tuổi thọ của hắn. Song tốc độ trôi đi của lần này nhanh hơn so với lần trước rất nhiều, có thể nhìn thấy hơn một nghìn tuổi thọ của hắn đang tuôn chảy ra ngoài tựa như tuyết lở.
Mà Thần Hư Vô chỉ lạnh lùng nhìn Hàn Sâm, thân thể hiện ra ánh sáng hư vô kỳ dị khiến hắn trông giống như một vị thần bên trong hư vô vậy.
Trong nháy mắt, hơn một trăm năm tuổi thọ đã rời khỏi thân thể của Hàn Sâm khiến cho Hàn Sâm cảm nhận được cảm giác mệt mỏi không ngừng truyền đến từ trên người, hơn nữa tuổi thọ trôi đi vẫn không có dấu hiệu dừng lại, mà ngược lại càng ngày càng nghiêm trọng.
Hàn Sâm đã có sự chuẩn bị tâm lý phải bỏ ra tuổi thọ với số lượng lớn trước nên cũng không có gì bối rối. Tìm hiểu bí mật của thần chắc chắn sẽ không dễ dàng xong chuyện như vậy.
Lúc trước hắn lấy được lượng lớn tuổi thọ từ chỗ thần ngẫu, tổn thất như vậy vẫn có thể chống đỡ được.
Thế nhưng một giây sau, Áo Giáp Hắc Tinh bên trong hồn hải lại có phản ứng. Khi lượng lớn tuổi thọ của Hàn Sâm trôi đi, khí tức thần bí của Áo Giáp Hắc Tinh đột nhiên bùng phát ra bên ngoài, trong nháy mắt đã tràn ngập thân thể Hàn Sâm.
Nhưng cảm giác lần này Áo Giáp Hắc Tinh mang đến cho Hàn Sâm có chút khác biệt so với trước kia. Loại khí tức này là thứ mà trước kia Hàn Sâm chưa từng cảm nhận được ở trên người Áo Giáp Hắc Tinh.
Nhưng loại khí tức này lại khiến Hàn Sâm thấy hơi quen thuộc. Cẩn thận ngẫm lại, Hàn Sâm chợt nhớ ra đã từng gặp loại khí tức này ở đâu. Thần ngẫu mà trước đó bị Áo Giáp Hắc Tinh đánh nổ, trên người hắn chính là loại khí tức này.
Không có thời gian để Hàn Sâm suy nghĩ nhiều, trên người Áo Giáp Hắc Tinh đã bùng lên thần quang kỳ dị, lập tức bay ra từ trong hồn hải, giáng một quyền vào Thần Hư Vô trên đài đá.
Thần Hư Vô đang đón nhận tuổi thọ của Hàn Sâm, căn bản không có nghĩ đến sẽ có biến cố như vậy, hơn nữa hắn vốn không cho rằng ở đây sẽ có sức mạnh gì có thể làm tổn thương hắn, cho nên hoàn toàn không có phòng bị.
Bùm!
Cảnh tượng mà Hàn Sâm nhìn thấy lần nữa tái diễn. Cơ thể của Thần Hư Vô bị một quyền của Áo Giáp Hắc Tinh oanh tạc chia năm xẻ bảy, lập tức từng luồng sinh cơ từ bên trong tượng đá vỡ vụn đó trào ra ngoài.
“Tuổi thọ +1… Tuổi thọ +1…“
Âm thanh nhắc nhở tuổi thọ gia tăng điên cưồng vang lên, sinh cơ với số lượng lớn rót vào trong người Hàn Sâm, làm cho tuổi thọ của hắn tăng vọt.
Giữa khoảnh khắc thần ngấu bị phá hủy đó, ở một tòa thần điện trong hư vô, sắc mặt Thần Hư Vô biến đổi rất khó coi: “Lực Thiên Giáp… Thần Thiên Giáp… Lần trước ta chỉ phế hai mắt thần ngẫu của ngươi mà thôi… Ngươi lại dám trực tiếp hủy hoại thần ngẫu của ta… Món nợ này của chúng ta vẫn chưa xong đâu…”
Hàn Sâm hoàn toàn không biết, chỉ vì một sự trùng hợp, hắn đã gián tiếp nhảy vào chiến tranh giữa hai vị thần.
Áo Giáp Hắc Tinh đã trở về hồn hải, mà hơn một nghìn bảy trăm năm tuổi thọ ban đầu của Hàn Sâm cũng tăng vọt đến hơn hai nghìn sáu trăm năm, dường như đã tăng lên gần ngàn năm tuổi thọ.
“Quả nhiên muốn làm giàu sau một đêm, vẫn phải giết thần.” Trong lòng Hàn Sâm hả hê, bởi vì sinh cơ và tuổi thọ tăng lên với số lượng lớn trong chớp mắt làm cho thân thể của hắn đều tản ra sinh cơ khủng khiếp.
Hàn Sâm không dám tiếp tục ở lại trong tháp Thiên Mệnh, ôm lấy Lý Khả Nhi đi xuống phía dưới. Quả nhiên, lần này khi hắn xuống đến tầng đầu tiên, đã thấy được cổng chính của tháp, cũng không còn xuất hiện bậc thang đá hướng xuống phía dưới nữa.
“Vừa rồi xảy ra chuyện gì vậy?” Lý Khả Nhi tỉnh lại từ trong hôn mê.
“Không biết, người đàn ông vừa rồi có chút quái dị, sau khi ngươi đánh hắn một quyền thì bản thân bị choáng váng mà thiếp đi, người đàn ông đó cũng bị ngươi đánh nát, hóa thành một đống đá vụn.” Hàn Sâm nói
ra câu trả lời mà mình nghĩ kỹ cho Lý Khả Nhi.
“Sao lại vậy được?” Lý Khả Nhi nửa tin nửa ngờ nhìn Hàn Sâm, hơi không tin tưởng lắm nhưng nàng lại không nhìn ra sơ hở trong tư duy của Hàn Sâm. Khi đi lên đỉnh tháp một lần nữa, kết quả lại chỉ nhìn thấy một đống đá vụn, dường như thật sự giống như Hàn Sâm đã nói.
Hết chương 2670.
Bạn cần đăng nhập để bình luận