Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2593. Mị Thần Giản

Tử Đồng Giản lại bị Hàn Sâm coi làm mũi tên bắn ra ngoài, lần này sức mạnh bắn ra càng thêm mãnh liệt, trong nháy mắt Tử Đồng Giản rời khỏi Lục Hạch Xà Cung thì đã thuấn di biến mất.
“Dịch chuyển tức thời không có tác dụng với bổn tọa, trừ phi ngươi có thể dịch chuyển tức thời mà không sinh ra bất kỳ độ chấn động không gian nào.” Mông Liệt thờ ơ nói, đồng thời vươn tay ra trong không trung.
Chỉ thấy Tử Đồng Giản vừa hay từ nơi đó phá không mà ra, đúng lúc bị bàn tay Mông Liệt bắt được.
Lần này Mông Liệt không sử dụng Hoàng Kim Sư Đầu Đao mà trực tiếp dùng tay bắt lấy Tử Đồng Giản, chính vì muốn nắm chặt Tử Đồng Giản trong tay nhìn kỹ xem rốt cuộc là vũ khí Thần Hóa gì.
Nhưng trong nháy mắt bàn tay Mông Liệt sắp bắt được Tử Đồng Giản, Tử Đồng Giản lại lệch khỏi quỹ tích vốn có một cách quỷ dị rồi biến mất trong tầm mắt Mông Liệt.
Chờ Mông Liệt lại nhìn thấy Tử Đồng Giản, Tử Đồng Giản đã đụng vào ngực hắn.
“Tài bắn cung được đấy..” Mông Liệt lơ đễnh, lực lượng của một mũi †ên của Hàn Sâm ngay cả đao quang hoàng kim của hắn cũng không phá vỡ được thì còn lâu mới đả thương được thân thể Thần Binh Hoàng Kim của hắn, nhưng lời còn chưa nói hết sắc mặt Mông Liệt đã thay đổi, hắn cúi đầu nhìn, thấy thanh Tử Đồng Giản kia đâm xuyên qua trái tim hắn, Thần Huyết hoàng kim đang chậm rãi chảy ra thuận theo nơi Tử Đồng Giản đâm vào.
“Sao có thể…” Mông Liệt dường như không tin vào mắt mình, thân thể Thần Binh Hoàng Kim của hắn có thể trực tiếp va chạm với vũ khí Thần Hóa mà không bị thương. Nhưng Hàn Sâm chỉ là một cấp Vương, cho dù sử dụng vũ khí Thần Hóa cũng không thể nào phá vỡ thân thể Thần Binh Hoàng Kim của hắn được.
Nhưng ngực lại truyên đến cảm giác đau đớn kịch liệt nói cho hắn biết đây là sự thật.
“Trừ phi…” Mông Liệt nghĩ đến một khả năng, mí mắt nhảy thẳng, hoàn toàn không có tâm tư đánh trả Hàn Sâm mà một tay bắt lấy chuôi của Tử Đồng Giản.
“Trừ phi là thanh vũ khí Thần Hóa trên cấp Hóa Điệp… Mới có thể xuyên thủng thân thể Thần Binh Hoàng Kim của ta…” Trong ánh mắt Mông Liệt lóe ra ánh sáng nóng rực, mạnh mẽ rút Tử Đồng Giản ở ngực ra.
Tử Đồng Giản được rút ra, vết thương xuyên qua trái tim tự động khép lại, trong chớp mắt đã hoàn toàn phục hồi không để lại vết thương nào cả.
Trước đó Hàn Sâm nhìn thấy Tử Đồng Giản bất ngờ đâm thủng trái tim Mông Liệt trong lòng còn có chút vui mừng, nhưng bây giờ nhìn thấy cảnh này cũng thầm nhíu mày, không thể không bội phục sự khủng bố của cường giả Thần Hóa.
“Cảm ơn ngươi đã tặng một vũ khí Thần Hóa mạnh như vậy cho ta, nếu ngươi đã hào phóng như vậy thì thôi cũng đưa Ngưng Thị của Medusa cho ta luôn đi.” Mông Liệt nắm Tử Đồng Giản, Thần Quang hoàng kim trên người phóng lớn, từng luồng năng lượng hoàng kim tràn lên Tử Đồng Giản làm Tử Đồng Giản kia dần biến thành màu vàng kim.
Hoàng thể Thần Binh Hoàng Kim có thể biến dị chủng thành Thần Binh Hoàng Kim, cũng có tác dụng đồng hóa cực mạnh với vũ khí Thần Hóa, mặc dù không thể thay đổi bản chất vũ khí Thần Hóa nhưng sau khi đồng hóa, thì món vũ khí đó Mông Liệt sẽ sử dụng được.
Nhìn thấy toàn bộ Tử Đồng Giản sắp bị đồng hóa thành màu vàng kim, sắc mặt Mông Liệt lại đột nhiên thay đổi, chỉ thấy ánh sáng tím trên Tử Đồng Giản tỏa sáng rực rỡ, chú văn thần bí trên thân lóng lánh kỳ dị, trong nháy mắt đánh bay bàn tay Mông Liệt.
“Sao có thể… Chẳng nhẽ… Chẳng nhẽ đó là vũ khí Chân Thần…” Mông Liệt kinh ngạc nhìn bàn tay của mình, phần tay ban nãy nắm Tử Đồng Giản, màu Hoàng Kim bên trên giờ đã bị đẩy lùi lộ ra thân thể huyết nhục.
Một thanh vũ khí Thần Hóa không ai khống chế lại có thể loại bỏ sức mạnh Thần Binh Hoàng Kim của hắn, điều này thật sự không thể tưởng tượng nổi.
Mông Liệt ngẩng đầu, ánh mắt nóng rực nhìn chằm vào Tử Đồng Giản đã trở lại trong tay Hàn Sâm, trên mặt lộ ra nụ cười: “vũ khí Chân Thần… Lại là vũ khí Chân Thần… Hàn Sâm… Ngươi đúng là có vận khí lớn… Cùng lúc có được hai vũ khí Chân Thần, không biết bao nhiêu cường giả Thần Hóa muốn có một cái cũng không được, mà trên người một cấp Vương như ngươi lại có cả hai.”
“Nếu biết ta là người có vận khí lớn, vậy ngươi cần gì phải làm khó ta, làm như vậy chẳng phải là nghịch thiên sao?” Hàn Sâm cầm Tử Đồng Giản, thản nhiên nói.
Mông Liệt cười ha ha một tiếng, Thần Quang hoàng kim trên bàn tay phóng đại, Trong nháy mắt đã biến bàn tay bằng máu bằng thịt đang lộ ra về trạng thái hoàng kim, rồi cười to nói: “Con đường tiến hóa vốn là con đường nghịch thiên, vạn vật, sự tiến hóa của vạn sinh linh được thành lập trên sự hủy diệt của các sinh vật khác, những gì ngươi ăn, ngươi dùng đều là những sinh vật khác trong vũ trụ, nếu không nghịch thiên cũng chỉ có thể trở thành một đống phân trên con đường tiến hóa của sinh vật khác. Nếu đã như vậy thì sao ta còn sợ trời chứ?”
“Ngươi thân mang vận khí lớn vậy thì ta sẽ đoạt vận khí lớn của ngươi để ta sử dụng, có hai vũ khí Chân Thần này thì con đường sau này của Tộc Hoàng Cực ta càng thêm thuận lợi ba phần. Đây chính là số mệnh của ta, cũng là số mệnh của Tộc Hoàng Cực ta.” Thần Quang hoàng kim trên người Mông Liệt tùy ý phóng thích, giống như nhuộm toàn bộ tinh không thành màu vàng kim, âm thanh giống như Thần m hư ảo làm chấn động trời đất run rẩy không ngừng, giống như vũ trụ vạn vật sinh ra cộng hưởng vì lời nói của hắn.
Mặc dù đứng ở góc độ đối địch, nhưng Hàn Sâm không thể không thừa nhận Mông Liệt nói rất có đạo lý.
Trong vũ trụ một ngọn cỏ, một khúc gỗ, một hòn đá, một dòng nước đều có sinh mệnh, cho dù là Tộc Hoàng Cực hay là nhân loại, muốn sinh tồn tiến hóa thì bản thân phải đứng vững trên vô số sinh mệnh thi cốt, nếu như sợ số mệnh gì đó vậy thì không cần sống nữa, dứt khoát tự đào một cái hố chôn sống mình còn hơn.
“Nói có lý!” Ánh mắt Hàn Sâm trong suốt, Tử Đồng Giản lại bị Hàn Sâm đặt trên Lục Hạch Xà Cung, sức mạnh của thuật Băng Cơ Ngọc Cốt, Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh và Hồn Y Khổng Tước Vương đều bị hắn vận hành đến cực hạn.
Xương thịt toàn thân Hàn Sâm đều phát ra rung động giống như sấm chớp, huyết mạch ở trong mạch máu gầm thét, trái tim như động cơ điên cuồng vận hành khiến cả người hắn như lớn lên một vòng, toàn thân tràn ngập sức mạnh mênh mông.
Thất thải hà quang di chuyển trên vũ y, cuối cùng ngưng tụ trên Tử Đồng Giản khiến hoa văn trên Tử Đồng Giản càng ngày càng sáng, như hóa thành từng quang phù thần bí vây quanh bốn phía.
Ngay cả tai thú trên đầu và đuôi sau lưng Hàn Sâm cũng tản mát ra sắc tím tà dị.
Nhìn thấy dáng vẻ của Hàn Sâm và Tử Đồng Giản, Mông Liệt đột nhiên mừng rỡ kêu to: “Ta biết rồi… Cuối cùng ta cũng biết… Đó là tộc khí Ái Thần Chi Giản của Hồ Tộc… Chẳng trách có thể đả thương thân thể Thần Binh Hoàng Kim của ta…”
“Ái Thần Chi Giản gì chứ… Đây rõ ràng chính là một thanh…” Hàn Sâm nghe thế nào cũng cảm thấy cái tên này có chút kỳ quặc.
Nhưng Mông Liệt lại cười lớn: “Ái Thần Chi Giản còn có tên là Mị Thần Giản, vốn tưởng lúc Thủy Tổ của Bách Biến Hồ Tộc xông vào Thần điện gen thì nó nó đã bị hủy, không ngờ nó vẫn còn tồn tại trên thế giới này, đã thế còn nằm trong tay của ngươi, thật sự là trời giúp Tộc Hoàng Cực ta, chắc chắn danh tiếng của Tộc Hoàng Cực ta ở trong vạn tộc sẽ càng nổi hơn…”
Mông Liệt càng nói càng phấn khởi, đôi mắt mù nhìn chằm vào Tử Đồng Giản trong tay Hàn Sâm như muốn phóng ra ánh sáng.
Hết chương 2593.
Bạn cần đăng nhập để bình luận