Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 811: Triệu Hoán Sủng Vật

Hàn Sâm đuổi theo Vương Vũ Hàng đi ra ngoài, lại cảm giác thấy có rất nhiều khí tức kinh khủng đang tới gần Không Thanh Đằng, hiển nhiên là bị bọn quản lý Khúc kinh động.
Nguyên bản thời điểm Không Thanh Quả thành thục còn cần một khoảng thời gian nữa, bọn quản lý Khúc hiển nhiên cũng không biết lúc nào mới thật sự thành thục, lúc này đã đi xuống tay, khiến cho những sinh vật khủng bố kia không thể không đi ngăn cản, nếu không thì Không Thanh Quả sớm bị hái xuống, hiệu quả sẽ giảm bớt đi rất nhiều.
Coi như là Hàn Sâm có rất nhiều sinh vật siêu cấp thần huyết mạnh mẽ trợ giúp, cảm giác được số lượng của những khí thế khủng bố đó cũng phải động dung, vô cùng khủng bố.
- Hi vọng bọn quản lý Khúc kia sẽ không chết hết, không có người sống hỏi khẩu cung thì sẽ khá phiền toái.
Hàn Sâm thầm nghĩ.
Bay qua hai ngọn núi, rất nhanh đã đuổi kịp Vương Vũ Hàng, chỉ thấy y bị con chim cú mèo kia không ngừng tấn công, té vô cùng chật vật, áo giáp trên người có rất nhiều nơi đều đã bị xé nứt rồi, còn có thể nhìn thấy máu tươi đang chảy ra.
Mặc dù tổn thương cũng không thật sự nặng, nhưng mà bộ dáng đầu đầy bụi đất kia lại hết sức thê thảm.
Hàn Sâm vội vàng thả tiểu thiên sứ ra, chặn đánh con cú mèo đang đuổi theo Vương Vũ Hàng.
- Đoàn trưởng, rốt cuộc cậu đã tới.
Vương Vũ Hàng hưng phấn kêu lên, cũng bất chấp vết thương trên người, liền chạy tới phía Hàn Sâm bên này.
- Chậm đã, chú đừng tới đây, tiếp tục hấp dẫn sự chú ý của con chim cú mèo kia, để chúng tôi tiêu diệt nó.
Hàn Sâm vội vàng ngăn cản Vương Vũ Hàng chạy tới.
Vương Vũ Hàng vội vàng lên tiếng, dùng cung tên tiếp tục công kích con chim cú mèo kia, mà con cú mèo muốn đánh về phía Vương Vũ Hàng, nhưng lại bị tiểu thiên sứ chặn lại.
Vương Vũ Hàng thấy con cú mèo kia không chạy qua được, lập tức vui mừng, vừa bắn tên tới con cú mèo vừa kêu lên:
- Đến đây đến đây, Vương gia gia của mày ngay ở chỗ này, đến ăn tao đi!
Cổ nhân nói không hề sai, không tìm đường chết thì sẽ không chết, Vương Vũ Hàng vừa mới kêu không được vài tiếng, lại đột nhiên nghe thấy con chim cú mèo kia phát ra một tiếng kêu lạ giống như là tiếng trẻ con khóc nỉ non.
- Ha ha, chim chết, mày khóc cũng vô dụng, có bản lĩnh tới nha. . . ôi. . .
Vương Vũ Hàng đang hưng phấn trêu chọc con chim cú mèo kia.
Đột nhiên có một con chuột bự dài hơn một thước từ dưới đất chui ra, cắn một cái ở trên mông y, răng chuột bén nhọn trực tiếp cắn thủng khôi giáp của y, cứ thế mà xé thịt ở trên mông ra một khối.
Vương Vũ Hàng bụm lấy bờ mông gào thảm, phát hiện ra từ trong đất chui ra là một đàn chuột bự màu đen, cũng không biết có bao nhiêu con, giống như là thuỷ triều nhào tới phía y.
- CMN, con vật này còn có thể triệu hoán bầy chuột. . . đoàn trưởng mau cứu mạng a. . .
Vương Vũ Hàng triệu hồi ra một thanh trường thương quét loạn, nhưng mà bầy chuột kia thật sự quá nhiều, quét bay đi hơn mười con, lại có càng nhiều con xông lại.
Hàn Sâm dùng Động Huyền Khí quét qua những con chuột kia, không khỏi hơi có chút kinh ngạc, đám chuột này cũng không phải thật sự là dị sinh vật, trong cơ thể chúng cũng không có khí tức sự sống, hẳn là thứ do con chim cú mèo kia triệu hồi ra, cùng loại với những con côn trùng do ngân giáp trùng mẫu triệu hoán ra.
- Không thể tưởng được con chim cú mèo này còn có khả năng triệu hoán thú, chuyện này cũng vô cùng thú vị.
Hàn Sâm rút Xích Diễm Bạo Long Đột ra, bay lên đánh tới con chim cú mèo kia, đồng thời trong miệng nói:
- Chú nhỏ, chú chịu đựng một chút trước, tôi sẽ lập tức xử lý con quái điểu này.
- Cậu nhanh lên, tôi thật sự không chống nổi nữa rồi. . . ai ôi!!!
Vương Vũ Hàng lại bị một con chuột cắn một cái, lập tức trên cánh tay có một miếng thịt bị xé xuống.
- Tôi sẽ lập tức làm xong.
Trong mắt Hàn Sâm lóe lên một tia sát cơ.
Bành!
Xích Diễm Bạo Long Đột quét ngang lên, cùng tiểu thiên sứ phối hợp, trực tiếp quét trúng thân thể con cú mèo kia, đập nó bay lên.
Tiểu thiên sứ nhảy lên thật cao, hai tay cầm kiếm tàn nhẫn bổ xuống con cú mèo, Hàn Sâm lại đập lên một đòn.
Con cú mèo kia là sinh vật siêu cấp thần huyết đời thứ nhất, bị Hàn Sâm liên thủ với tiểu thiên sứ đập ngã trái ngã phải, lông vũ trên người bắn loạn, máu tươi vẩy ra, không hề có lực đánh trả.
Thật vất vả tìm được một cơ hội muốn bay đi, lại bị Hàn Sâm thò tay hút lại, cứ thế mà hút con cú mèo đã bị thương rất nặng kia trở về.
BA~ ! BA~ ! BA~ !
Dưới sự công kích liên tục không ngừng, con cú mèo kia căn bản không có cơ hội đánh trả, trước sau cũng chỉ mấy phút, đầu màu trắng của con cú mèo đã bị tiểu thiên sứ một kiếm chém xuống.
“Săn giết sinh vật siêu cấp thần huyết Linh Miêu Ưng, đạt được thú hồn Linh Miêu Ưng, không thể ăn thịt, thu được gen sinh mệnh tinh hoa, hấp thu có thể ngẫu nhiên đạt được 0 đến 10 điểm siêu cấp thần gen.”
Hàn Sâm nghe được âm thanh kia liền mừng rỡ trong lòng, đã rất lâu rồi không lấy được thú hồn siêu cấp thần huyết, không biết đây là thú hồn siêu cấp thần huyết loại hình gì.
Linh Miêu Ưng vừa chết, những con chuột bự đó lập tức tiêu tán vô tung, mà Vương Vũ Hàng lại giật mình nhìn Hàn Sâm nói:
- Đoàn trưởng, cậu càng ngày càng trâu bò rồi, vậy mà vài phút đã đánh chết một con sinh vật siêu cấp thần huyết.
- Đã rất chậm rồi.
Hàn Sâm rơi xuống dưới đất, cười nói với Vương Vũ Hàng:
- Chú rời khỏi nơi này đi, tôi còn phải qua bên kia nhìn một chút.
- Tôi cùng đi với cậu, tôi cũng muốn đánh chết những tên rác rưởi kia.
Vương Vũ Hàng tức giận nói, nghĩ đến mình bị những người kia nhốt ở trong lồng, y liền vô cùng khó chịu.
- Những tên rác rưởi đó chỉ sợ đã chết gần hết rồi.
Hàn Sâm lạnh nhạt nói.
- Cái gì?
Vương Vũ Hàng hơi ngẩn người, rất nhanh liền tỉnh lại, giật mình hỏi:
- Chẳng lẽ nơi đó còn có sinh vật siêu cấp thần huyết khác?
- Chẳng những có, hơn nữa số lượng còn nhiều vô kể, nếu như chú nhỏ thật sự hận bọn họ như vậy, tình nguyện chịu chết cũng muốn xem thi thể của bọn họ, vậy thì cùng đi thôi.
Hàn Sâm cười nói.
Mặt Vương Vũ Hàng lập tức biến sắc, đanh định nói điều gì, lại đột nhiên nhìn thấy phía Không Thanh Đằng bên kia có một ngọn lửa màu đen phóng lên trời, giống như núi lửa bộc phát.
- Khụ khụ, đoàn trưởng tự coi chừng, tôi ở phía dưới chờ tin tức tốt của cậu.
Vương Vũ Hàng nói xong nhanh như chớp hướng bên ngoài Không Thanh Đảo chạy đi, tốc độ nhanh kinh người.
Hàn Sâm nhìn thoáng qua thú hồn Linh Miêu Ưng mà mình vừa mới lấy được, vậy mà lại là một cái thú hồn sủng vật.
- Chuyện này cũng thú vị đây, nếu như nuôi nấng Linh Miêu Ưng trưởng thành, vậy thì đồng nghĩa với việc có được một quân đoàn rồi.
Hàn Sâm đối với chuyện này cũng cảm thấy rất hứng thú, nhưng đáng tiếc nuôi nấng tới trạng thái chiến đấu, còn cần một chút thời gian.
Nhưng mà hắn săn giết sinh vật siêu cấp thần huyết càng ngày càng dễ dàng, cho nên cũng không tính là quá khó khăn.
Tử Vong Tang Chung uống máu, Linh Miêu Ưng ăn thịt, cũng có thể cùng một chỗ nuôi nấng, sẽ không có gì xung đột cả.
Không có tâm tư triệu hoán Linh Miêu Ưng ra nhìn kỹ, ánh mắt của Hàn Sâm đã chuyển hướng về phía Không Thanh Đằng bên kia, thỉnh thoảng có một tiếng rống lên kinh khủng cùng tiếng lực lượng va chạm nhau truyền đến, thoạt nhìn chiến đấu vô cùng kịch liệt.
- Hi vọng Quỷ Huyết Đế đã xuất thủ, nếu không thì sẽ rất phiền toái.
Hàn Sâm đi tới chỗ Không Thanh Đằng bên kia, nhưng mà mới đi không được bao xa, chỉ thấy có mấy người chật vật chạy về bên này, dĩ nhiên là bọn quản lý Khúc.
Tình huống hiện tại của bọn họ có chút không tốt lắm, mấy người thoạt nhìn cũng đã tiêm Tu La dịch vào, trên người còn có một chút tổn thương.
- Hàn Sâm!
Bọn quản lý Khúc cũng đã nhìn thấy Hàn Sâm, sắc mặt lập tức biến hóa, hiển nhiên bọn họ biết mặt Hàn Sâm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận