Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 946: Xạ Thủ Tàng Hình

- Hóa ra cô ta chính là Kinh Cức Bá Tước, thế này thật đúng là trùng hợp, nói như vậy, đến lúc đó mình không được dùng dùng dao găm huyết sắc rồi, nếu không lại bị cô ta nhận ra, như thế sẽ có chút phiền phức.
Hàn Sâm may mắn mình mang theo cung tiễn tới.
Động Huyền Khí đã sớm được triển khai, từ khi hắn mở ra đạo khóa gen thứ hai, phạm vi hoạt động của Động Huyền Khí tăng lên rất nhiều lần, trực tiếp bao phủ toàn bộ đội ngũ của Kinh Cức Bá Tước.
Đội ngũ Kinh Cức Bá Tước rất đông, Hàn Sâm quan sát sinh cơ, ngoại trừ chính cô ta, còn có một Dị Linh cấp quý tộc, sinh vật biến dị bên người tổng cộng có bảy con.
Sinh vật nguyên thủy cũng có 200~300 con, đội ngũ như vậy, cho dù là có được Long Huyết Xà trợ lực, nếu như bọn họ giết tơi Tí Hộ Sở, cho dù có thể đánh thắng, cũng sẽ là thắng thảm.
- May mắn lúc này mình đi tới Kim Cức Tí Hộ Sở trước một chuyến, nếu không thật sự đã hại đám người Hoàng lão rồi.
Hàn Sâm thầm cảm thấy may mắn, ánh mắt lại không rời khỏi những dị đó sinh vật.
Hắn đang tìm kiếm cơ hội săn giết những sinh vật biến dị đó, giết Dị Linh không có tác dụng gì, bọn họ có thể phục sinh, chỉ có giết những sinh vật biến dị kia mới có thể chính thức làm suy yếu thực lực của Kim Cức Tí Hộ Sở.
Kinh Cức Bá Tước mang tới bảy con sinh vật biến dị, Hàn Sâm quan sát một lát, đã chọn được một mục tiêu.
Đó là một Kim Sí Ưng bay bên cạnh Kinh Cức Bá Tước, trong mắt nó có lôi điện màu vàng lập loè, hiện lên vẻ lãnh khốc và tàn bạo, trên lông vũ cũng có lôi điện, dưới ánh mặt trời lấp loé không yên.
Một sinh vật biến dị hệ lôi điện, nhìn liền biết sức tấn công của nó hết sức khủng bố, nhưng mọi sự chỉ là tương đối, có được lực phá hoại cường đại, thì cường độ thân thể nó trong số những sinh vật biến dị sẽ khá yếu.
Đặc biệt là vùng lông tơ trước ngực, không cứng rắn giống như cánh hay trên sống lưng, là nơi đột phá rất tốt.
Hàn Sâm ẩn thân trong chỗ tối, trong tay nắm trường cung mượn của An Ny, triệu hoán ra mũi tên Hảo Diễm Hào Thú đặt ở phía trên, chậm rãi kéo dây cung.
Cảm giác vô cùng nặng, cường độ của cây cung ngay cả Hàn Sâm đều có cảm giác phải cố hết sức, lực eo bộc phát ra rất cường đại, ngưng tụ khí lực toàn thân mới có thể khéo căng dây cung ra.
Mũi tên chậm rãi ngắm tới Kim Lôi Ưng, khi Kim Lôi Ưng khẽ đập hai cánh, trong mắt Hàn Sâm lóe lên một tia sáng lạnh, đồng thời mũi tên Hỏa Diễm Hào Thú trong tay cũng được bắn ra ngoài.
Không một tiếng động, mũi tên giống như một U Linh đốt lên hỏa diễm xẹt qua bầu trời, lập tức xuất bắn trúng lồng ngực của con Kim Lôi Ưng kia, trực tiếp xuyên qua ngực của nó, máu tươi lập tức phun ra.
Kim Lôi Ưng hét thảm một tiếng, lôi điện màu vàng trên người tuôn ra, nhưng cũng chỉ là hồi quang phản chiếu trong tích tắc, từ không trung rơi xuống, vùng vẫy vài cái rồi không còn động tĩnh.
Lúc này Kinh Cức Bá Tước và một đám Dị Linh cùng dị sinh vật mới phản ứng lại, trên gương mặt xinh đẹp của Kinh Cức Bá Tước hiên lên vẻ tái nhợt, Kim Lôi Ưng ngay bên cạnh cô ta, lại bị người bắn chết, đây tuyệt đối là chuyện không thể tha thứ.
Hét lên một tiếng, tất cả dị sinh vật và Dị Linh đều nhanh như tên bắn vây giết đến hướng người bắn mũi tên, Kinh Cức Bá Tước hạ tử lệnh, dù như thế nào cũng phải giết người đánh lén này.
Thế nhưng chờ đến khi bọn chúng bao vây chỗ kia, lại không phát hiện ra bất cứ bóng dáng kẻ nào, không ngửi được mùi địch nhân, cũng không cảm giác được khí tức sinh mạng khác, giống như ở đây căn bản không có người khác vậy.
“Săn giết sinh vật biến dị Kim Lôi Ưng, không thu được thú hồn, có thể ăn thịt, hấp thu có thể ngẫu nhiên đạt được từ 0 đến 10 điểm gen biến dị.”
Trong nháy mắt khi Hàn Sâm bắn mũi tên kia ra, không thèm nhìn kết quả, người đã nhanh chóng di chuyển vị trí, nhanh chóng di động trong ngọn núi như rừng kiếm này.
Hắn căn bản không sợ bị phát hiện ra tung tích, Động Huyền Khí đã xóa đi khí tức sinh mệnh trên người hắn, cũng ẩn dấu chấn động trên mũi tên Hảo Diễm Hào Thú, trong phạm vi Động Huyền Khí, trừ phi dùng mắt nhìn thấy mũi tên của hắn, nếu không cho dù tên bắn đến trước người, cũng không thể phát hiện mũi tên này tồn tại.
Trong Động Huyền Khí, Hàn Sâm bắn tên ra chính là tên bắn lén âm tàn nhất, căn bản khó có thể cảm giác được chấn động của mũi tên, nếu không phải như thế hắn cũng không thể trực tiếp bắn trúng bộ vị yếu ớt trên thân thể Kim Lôi Ưng, trực tiếp bắn chết nó.
Hàn Sâm cảm thấy tiếc là hắn không có cách nào lấy được thi thể Kim Lôi Ưng.
Chờ đám Kinh Cức Bá Tước phát hiện Kim Lôi Ưng bị bắn chết, lại tìm ra vị trí Hàn Sâm đứng để bắn ra mũi tên, Hàn Sâm đã sớm chuyển dời đến chỗ nó.
Còn hắn lại mô phỏng năng lực của Khúc Lan Khê, cũng trợ giúp hắn xóa đi mùi trên người, mặc dù không thể vận dụng xảo diệu như Khúc Lan Khê, nhưng xóa đi mùi của người khác, che đậy mùi của mình cũng đủ rồi.
Cho dù là những sinh vật biến dị cực kỳ nhạy cảm với mùi, cũng không có cách nào tìm được vị trí của Hàn Sâm.
Mà những dị sinh vật có năng lực nhận biết cường đại đó, cũng bởi vì Động Huyền Khí, nên cũng không cảm giác được vị trí của Hàn Sâm.
Hàn Sâm giống như một U Linh mà nhân loại không thấy được, nhanh chóng di chuyển trong rừng kiếm, đồng thời một lần nữa giơ trường cung trong tay lên, lắp mũi tên Hảo Diễm Hào Thú vừa gọi về lên dây cung.
- Không thấy? Làm sao có thể không thấy ai?
Kinh Cức Bá Tước nhìn trong vòng vây của bọn họ không có bóng dáng địch nhân, lập tức nhíu mày.
Rống!
Khi Kinh Cức Bá Tước đang suy tư, lại đột nhiên nghe được bên cạnh mình truyền đến một tiếng hét thảm, chỉ thấy một mũi tên hỏa diễm đâm xuyên qua ánh mắt của Kim Trảo Lang là sinh vật biến dị, mũi tên kia trực tiếp bắn thủng mắt trái Kim Trảo Lang, đâm sâu trong đầu vào Kim Trảo Lang.
Kim Trảo Lang ngã xuống đất rú thảm không ngừng, hỏa diễm tiễn cũng lập tức biến mất, máu tươi từ mắt trái tuôn ra chảy đầy đất.
Tuy Kim Trảo Lang còn chưa chết, nhưng cũng cách cái chết không xa.
Kinh Cức Bá Tước lộ ra vẻ cuồng nộ, thân hình lóe lên, nhảy lên ngựa phóng tới chỗ vừa bắn ra mũi tên.
Không có ai, vẫn không có người, không thấy bóng dáng người nào, cũng không cảm giác được khí tức địch nhân, giống như một mũi tên kia chính là do U Linh bắn ra.
- Ai? Rốt cuộc là ai? Đi ra chiến một trận với Kim Cức tôi một trận.
Kinh Cức Bá Tước gào lên tiếng nói.
Rống!
Trả lời cô ta là một tiếng rống thảm thiết, một cự thú nguyên thủy trực tiếp bị bắn chết tại chỗ.
Toàn bộ đội ngũ Kim Cức Tí Hộ Sở lập tức rối loạn, tất cả mọi người đều đang tìm kiếm vị trí địch nhân, nhưng căn bản không tìm thấy được.
Dị sinh vật và Dị Linh đều hốt hoảng nhìn bốn phía, giống như khắp nơi đều có địch nhân ẩn núp, tùy thời đều bắn ra một mũi tên lấy mạng của bọn họ.
Răng rắc!
Lại có một mũi tên bắn trúng mắt phải Kim Trảo Lang sắp chết, lần này trực tiếp bắn chết Kim Trảo Lang đang kêu rên trên mặt đất, vẫn là mũi tên hỏa diễm kia.
Mấy con sinh vật biến dị tức giận đánh về phía vị trí mũi tên, nhưng vẫn chẳng phát hiện bất cứ thứ gì.
Tất cả dị sinh vật và Dị Linh đều cảm thấy lạnh cả người, hoàn toàn không thấy được bóng dáng địch nhân, mũi tên vô thanh vô tức đoạt đi sinh mạng, bọn họ cảm giác mình giống như là bị tử thần theo dõi vậy, chẳng biết lúc nào cái mạng nhỏ của mình sẽ bị câu đi.
“Săn giết sinh vật biến dị Kim Trảo Lang, thu được thú hồn Kim Trảo Lang, có thể ăn thịt, hấp thu có thể ngẫu nhiên gia tăng từ 0 đến 10 điểm gen biến dị.”
Khi Kim Trảo Lang chết đi, một tiếng thông báo đã vang lên trong đầu Hàn Sâm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận