Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2945. Bia Định Mệnh

Dưới ánh sáng của thạch đăng, tất cả những gì thấy được là những tòa kiến trúc đổ nát. Chín mươi chín phần trăm toàn bộ Thánh Vực đã bị biến thành đống đổ nát trong chiến tranh. Chỉ một số nơi đặc biệt như Thánh Viên mới có thể giữ được nguyên vẹn.
Bước đi trên đống đổ nát tăm tối, Hàn Sâm làm như lời Tần Tu nói, ra khỏi cửa sau của Thánh Viên đi thẳng về phía trước, bay qua từng tòa kiến trúc đổ nát, nhưng vẫn không nhìn thấy tộc điện của Thánh tộc trong truyền thuyết.
Đột nhiên, Hàn Sâm nhìn thấy một bức tượng còn tương đối nguyên vẹn giữa đống đổ nát trước mặt, hóa ra là bức tượng hình Quỷ Xa.
“Con quỷ đó, có phải là một trong Tứ Thánh Thú Quỷ Xa của Thánh Vực không?” Hàn Sâm chỉ vào bức tượng hỏi.
“Thưa, nó chính là tượng đá Quỷ Xa. Bức tượng đá này vốn được dựng ở quảng trường trước Thánh Điện, không biết sao nó lại rơi ở đây.” Cửu Thiên Đế vội vàng đáp.
Hu hu hu….Hu hu hưu…
Trong bóng tối vang lên tiếng khóc của phụ nữ khiến người nghe thấy nổi da gà.
“Lão Cửu, ngươi có biết tiếng khóc này phát ra từ đâu không?” Hàn Sâm nhíu mày hỏi. Dọc theo đường đi, hắn đã nghe thấy tiếng phụ nữ khóc rất nhiều lần.
“Thưa, tiếng khóc đó là của Không Mị, là tiếng kêu đói của nó. Chắc là Không Mị đang nhìn chúng ta, nhưng vì ánh đèn trong tay ngươi nên Không Mị không dám lại gần.” Cửu Thiên Đế đáp.
“Rốt cuộc Không Mị là loại dị chủng gì?” Hàn Sâm hỏi.
Cửu Thiên Đế cười nói: “Cái này, ta cũng không nói rõ được, thứ đó chỉ sống trong bóng tối của Thánh Vực, không bao giờ đến Trường Minh Đăng. Ánh sáng thông thường có thể chiếu sáng được bóng tối nhưng lại không thể chiếu rõ được hình thể của Không Mị, chỉ có thể nhìn thấy một cái bóng đen lơ lửng trên không trung, tựa như hình bóng của một tiên nữ đang bay, nhưng khuôn mặt và chỉ tiết lại hoàn toàn không rõ được. “
“Nói mới nhớ, thạch đăng này của ngươi thật lợi hại. Ta chưa nghe nói ngoài đèn chong bên ngoài ra thì không có thứ gì có thể xua tan được bóng tối của Thánh Vực.” Cửu Thiên Đế cẩn thận từng li từng tí vuốt
mông ngựa, nhưng thật ra là muốn dò xét nguồn gốc của thạch đăng.
Hàn Sâm không nói gì, chỉ cầm thạch đăng tiếp tục đi về phía trước.
Đột nhiên, Hàn Sâm nhìn thấy phía trước xuất hiện ánh sáng của đèn chong, giống như đom đóm, hiển nhiên nó còn cách bọn họ một đoạn.
Hàn Sâm mừng thầm trong lòng, bước nhanh về phía có ánh đèn, Cửu Thiên Đế cũng theo sau.
Khi đến gần chỗ sáng, Hàn Sâm lập tức nhìn thấy, đó là một tấm bia đá rất lớn, mỗi bên của bia đá có một ngọn đèn chong, hai ngọn chong này lớn hơn mấy lần so với đèn thường, ánh sáng bao phủ bán kính mấy trăm mét, như thể một chiếc lồng ánh sáng được hình thành trong bóng tối.
Hàn Sâm thấy hình dáng của vài người đang đứng trước tấm bia đá, trong số đó có Cổ Uyên và ba vị Thần Hoá của Tộc Hoàng Cực, ngoài bọn họ ra còn có hình dáng của một người khác, Hàn Sâm nhìn lướt qua thì chấn động vô cùng, hình dáng đó là thủ tọa Trấn Thiên Cung mà hắn bất ngờ gặp được ở ngoài cổng Tí Hộ Sở.
Lúc trước, thủ tọa Trấn Thiên Cung muốn cướp Tiểu Hoa mang về làm đệ tử của Trấn Thiên Cung, cuối cùng bị Hàn Sâm giành về, kể từ đó Hàn Sâm không bao giờ gặp lại hắn.
Cho dù đến Trấn Thiên Cung mấy lần, cũng không thấy vị thủ tọa Trấn Thiên Cung này, không ngờ tới hắn lại ở đây.
Hàn Sâm muốn che mặt lại, nhưng đã quá muộn, ánh mắt của thủ tọa Trấn Thiên Cung và bọn Cổ Uyên đã nhìn về phía hắn.
Hàn Sâm cau mày, thủ tọa Trấn Thiên Cung biết hắn đi ra từ Tí Hộ Sở, nếu như thân phận của hắn bị bại lộ thì sẽ có chút phiền phức.
Bọn Cổ Uyên đều rất kinh ngạc khi nhìn thấy Hàn Sâm, họ nhìn chằm chằm vào thạch đăng trên tay hắn. Thạch đăng có thể chiếu sáng được bóng tối của Thánh Vực như đèn chong, còn có thể di chuyển tùy ý, nó thật sự khiến bọn họ rất bất ngờ.
Mặt chủ toạ Trấn Thiên Cung cũng mang đầy sự ngạc nhiên, nhưng điều khiến hắn ngạc nhiên lại có hơi khác so với bọn Cổ Uyên.
Hàn Sâm mang theo hai mẹ con Kim Ngư và Cửu Thiên Đế đi đến trước tấm bia đá, sau đó thu lại thạch đăng, định chào hỏi Cổ Uyển, nhưng lại nghe Cổ Uyên lắc đầu cười khổ: “Hàn Sâm, ngươi không nên đến đây. “
“Sao lại nói như vậy?” Hàn Sâm kinh ngạc hỏi.
Cổ Uyên nói: “Mặc dù, ở đây có đèn chong, nhưng nó là đường cùng, tất cả chúng ta đều bị mắc kẹt ở đây, và không ai có thể thoát ra được.”
Hàn Sâm nghĩ thầm: “Là đường cùng sao lúc nãy ngươi không nói, chờ †a đi vào rồi mới nói thì còn có tác dụng gì nữa.”
Cơ mà hắn và Cổ Uyên không thân cũng chẳng quen, đương nhiên không có lý do gì để Cổ Uyên nhắc nhở hắn, hắn cũng không trông cậy vào Cổ Uyên, nhẹ giọng hỏi: “Nơi này có thể vây nhốt được Đại Quốc Sư ngươi, không biết nó có chỗ nào thần kỳ?”
Cổ Uyên chỉ vào tấm bia: “Ngươi nhìn tấm bia đá đó đi, xong tự nhiên sẽ hiểu thôi.”
Hàn Sâm quay đầu nhìn sang tấm bia đá, lúc ánh mắt lướt qua khuôn mặt của thủ tọa Trấn Thiên Cung, thì thấy hắn đang nhìn chằm chằm vào bản thân, nhưng cũng không có hành động gì tiếp theo.
Ánh mắt nhìn về bia đá, ngay lập tức Hàn Sâm nhìn thấy trên bia đá khắc ba chữ lớn.
“Bia Định Mệnh.” Hàn Sâm đọc ba chữ trên tấm bia, nhưng vẫn chưa hiểu tại sao bọn họ lại bị mắc kẹt ở đây.
Cổ Uyên nhìn vẻ mặt của Hàn Sâm là biết hắn không biết nguồn gốc của bia Định Mệnh, nên giải thích: “Bia bia Định Mệnh là dị bảo gen thiên phú được Thánh Kỳ Lân một trong số tứ đại Thánh Thú tạo ra, bia đó có thể quyết định vận mệnh, sinh tử. Năm đó, Thánh Kỳ Lân sử dụng bảo vật này, trong Đại Vũ Trụ không ai địch nổi. Bây giờ, bia Định Mệnh rơi vào đây, dù không có Thánh Kỳ Lân điều khiển, nhưng sức mạnh định mệnh vẫn còn đó, một khi nó đi vào phạm vi của bia Định Mệnh, sẽ bị sức mạnh của nó ảnh hưởng, đặt bản mệnh của bản thân vào đây, nếu rời khỏi bia Định Mệnh, bản mệnh sẽ vỡ vụn, thân thể cũng sẽ chết theo.”
“Còn có chuyện thế này sao?” Hàn Sâm hơi kinh ngạc nhìn bia Định Mệnh.
“Công tử, xác thực như thế, ngươi nhìn mặt sau của bia Định Mệnh đi, phía trên có mệnh ảnh của chúng ta.” Cửu Thiên Đế cung kính nói với Hàn Sâm.
Bọn Cổ Uyên ngẩn người, Cửu Thiên Đế và Hàn Sâm ở cùng một chỗ đã khiến bọn họ cảm thấy có chút kỳ quái, hiện giờ bộ dáng của Cửu Thiên Đế nói chuyện với Hàn Sâm không chỉ đơn giản là tôn kính, thậm chí có thể nói là hơi khúm núm như người hầu.
Cửu Thiên Đế đi phía trước dẫn đường, Hàn Sâm mang theo hai mẹ con Kim Ngư đi đến phía sau bia Định Mệnh, một cường giả Thần Hoá của Tộc Hoàng Cực thấp giọng nói với Cổ Uyên: “Nhìn như thể Cửu Thiên Đế đã đầu phục Hàn Sâm, chuyện này thật đúng là không thể tin được, lão quái vật kia sao có thể bị Hàn Sâm thu phục chứ?”
Cổ Uyên lắc đầu không nói, thủ toạ Trấn Thiên Cung ở bên cạnh nghe thấy lời này, lông mày càng nhíu chặt hơn.
“Tên này rõ ràng là người mà mình nhìn thấy trước cổng Tí Hộ Sở. Xem như hắn ra khỏi Tí Hộ Sở đến đại vũ trụ, với tư chất của hắn, cũng không thể đạt được thành tựu quá lớn. Bây giờ, mới mấy năm không thấy, hắn đã Thần Hoá, còn thu phục được lão quái vật như Cửu Thiên Đế, những năm ta bị nhốt ở đây, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Thủ toạ Trấn Thiên Cung nhìn chằm chằm Hàn Sâm với ánh mắt kì lạ.
Hết chương 2945.
Bạn cần đăng nhập để bình luận