Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Ầm!
Tiểu hành tinh bị mũi tên kia bắn xuyên thẳng qua trung tâm. Sau một chớp mắt, tiểu hành tinh phát nổ, tạo ra sóng xung kích như muốn lật tung cả bầu trời đầy sao gần đó. Đám cường giả cấp Vương gần đó. từng người một không ngừng quay cuồng trên bầu trời đầy sao.
May là bọn họ vẫn còn cách tiểu hành tinh một khoảng. Nếu không, không biết sẽ có bao nhiêu vị vương giả bị ảnh hưởng nặng nề vì một vụ nổ như vậy.
Sắc mặt Phong Thu Xuyên tái nhợt. Nếu mũi tên kia thực sự bắn trúng hắn, cơ thể hắn sẽ bị bắn nổ tung, tuyệt đối không có khả năng may mắn.
Ngay cả khi hắn tự sử dụng Phong Chỉ Huyền, thì cũng khó có thể tạo ra sức mạnh như vậy. Dù sao hắn vẫn chưa thăng lên Thần Hóa, không thể phát huy hết sức mạnh của Phong Chi Huyền.
“Cảm ơn Hàn sư nương tay.” Phong Thu Xuyên hành lễ với Hàn Sâm. “Có muốn bắn nữa không?” Hàn Sâm nhìn Phong Thu Xuyên hỏi.
“Không cần. Tại hạ thua rồi, tại hạ sẽ giữ lời hứa, kéo xe cho Hàn sư. Đây là vinh hạnh của tại hạ.” Phong Thu Xuyên nói.
Hàn Sâm ném Phong Chi Huyền và bao đựng tên lại cho Phong Thu Xuyên. Cây cung này đã nhận Phong Thu Xuyên làm chủ. Mặc dù Hàn Sâm có thể kéo nó, nhưng hắn cần phải sử dụng sức mạnh của Hồn Y Khổng Tước Vương, Băng Cơ Ngọc Cốt và Động Huyền Kinh để cưỡng ép điều khiển. Bắn một mũi tên còn mệt hơn đánh một trận, cho dù Phong Chỉ Huyền có tốt thì hắn cũng không tiện dùng.
Huống chỉ Hàn Sâm nói là mượn, cũng không có lý do gì để không trả lại.
Phong Thu Xuyên nhận lại cung tên, khoác lên sau lưng, sau đó bước đến chiếc xe đồng, đứng song song với Cực Ương Sinh, kéo một sợi dây thừng nói: “Cực công tử, sau này chúng ta sẽ là đồng nghiệp, xin giúp đỡ ta nhiều hơn.”
“Đồng nghiệp cái đầu nhà ngươi, ta giúp đỡ cái đầu nhà ngươi.” Cực Ương Sinh cảm thấy tức giận trong lòng, nghĩ sao mình có thể gặp một người ngu như vậy, đã phải kéo xe cho người ta, lại vẫn cười híp mắt, như thể hắn vẫn rất hạnh phúc.
Mọi người thấy Phong Thu Xuyên đi lên đúng cùng Cực Ương Sinh cùng nhau kéo chiếc xe đồng mới kịp phản ứng.
“Cha của Thần vẫn là Cha của Thần, quá mẹ nó thần rồi. Đến cả
chuyện này mà cũng có thể làm được, cưỡng ép kéo Phong Chỉ Huyền, mà không có cả phản phệ. Tên kia thực sự chỉ là một cấp Vương sao? Ngươi có chắc đó không phải là cường giả Thần Hóa ngụy trang chứ?”
“Vớ vẩn, cường giả Thần Hóa có thể tiến vào Lĩnh Vực Hạch Tâm sao?”
“Nói cũng đúng, nhưng hãy nhìn vào sức mạnh của mũi tên hắn bắn vừa rồi đi, có vẻ như đã ngưng tụ thành xích trật tự rồi đúng không?
“Vũ y kia chắc chắn là dị bảo Thần Hóa rất đáng gờm, nên mới có thể ban tặng cho hắn sức mạnh đáng sợ như vậy.”
“Không có gì ngạc nhiên khi ngay cả tộc Hoàng Cực cũng không thể làm gì được hắn, thực sự là quá mạnh.”
Mặc dù hoàng tử và công chúa của Tộc Hoàng Cực đã có mặt ở đây, nhưng không ai dám ra tay chống lại Hàn Sâm. Bọn họ cũng không xuất hiện để ngăn cản hắn, sức mạnh mà Hàn Sâm đã hiển hiện ra trong mũi tên đó kinh khủng đến mức khiến mọi người kinh sợ.
Trong Lĩnh Vực Tâm Hạch này, đến cả Tộc Hoàng Cực cũng không dám đứng cản trước mặt hắn.
Tất cả các tộc đều đang nghiên cứu những hình ảnh về màn bắn cung của Hàn Sâm, cuối cùng cho ra kết luận là vũ y trên người của Hàn Sâm là bảo vật bí ẩn chưa từng xuất hiện, có thể nâng sức mạnh của Hàn Sâm lên cấp Thần Hóa.
“Tên khốn đó, sao lại có vận may tốt như vậy chứ, đầu tiên là Ngưng Thị của Medusa, và bây giờ là một chiếc vũ y bí ẩn. Rốt cuộc thì hắn có được bao nhiêu bảo bối rồi?” Sau khi lục hoàng thúc của Tộc Hoàng Cực xem hết đoạn hình ảnh cũng không khỏi lẩm bẩm vài lời.
“Có vẻ như chúng ta không có cơ hội bắt được hắn trong Lĩnh Vực Hạch Tâm rồi. Nhất định phải nhanh chống tìm thấy hắn trong Lĩnh Vực Hỗn Loạn càng sớm càng tốt.” Tứ hoàng thúc Mộng Liệt lạnh nhạt nói.
“Xuân Vũ vẫn đang tích cực tìm kiếm ở bên kia, hy vọng sẽ có kết quả.”
Lục hoàng thúc hiển nhiên không đặt nhiều hy vọng vào Xuân Vũ.
Bây giờ tất cả các chủng tộc đã đạt được một nhận thức chung: không thể chọc đến Hàn Sâm trong Lĩnh Vực Hạch Tâm.
Hết chương 2556.
Bạn cần đăng nhập để bình luận