Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2168. Thuỷ Tổ của tộc Rebet

Hàn Sâm về đến Nguyệt Chi Hiệp, bận rộn mấy ngày cuối cùng mới rảnh rỗi trở về tinh cầu Nhật Thực của mình.
Cả căn cứ đều rất bình thường. Có Linh, Hàn Linh Nhi và Tiểu Thiên Sứ ở đây, cộng thêm sự quan tâm của Isa, tinh cầu Nhật Thực vô cùng yên ổn.
Khoảng thời gian Hàn Sâm đi xa, Linh, Tiểu Thiên Sứ và Hàn Linh Nhi đều đã thăng cấp đến cấp Hầu Tước, tất cả phải nhờ vào tài nguyên dị chủng phong phú của tinh cầu Nhật Thực.
Đáng tiếc dù dị chủng của tinh cầu Nhật Thực nhiều nhưng cao nhất cũng chỉ là cấp Công Tước, hơn nữa dị chủng cấp Công Tước trên toàn bộ tinh cầu cũng không có bao nhiêu con, các nàng lại muốn thăng cấp Công Tước đã không còn dễ dàng như vậy nữa.
“Chỉ là một tinh cầu Nhật Thực, dùng để phát triển ở giai đoạn trước còn được, nếu muốn đi càng xa hơn thì một tinh cầu Nhật Thực là không đủ.” Thật ra Hàn Sâm cũng vẫn luôn phiền muộn vì vấn đề tài nguyên.
Không chỉ là bản thân Hàn Sâm, mọi người đều cần tài nguyên. Nếu không có nguồn ổn định thì không thể mang nhiều sinh vật Tí Hộ Sở hơn đến đại vũ trụ gen được.
Nhưng phần lớn tinh vực trong đại vũ trụ gen đều đã có chủ, phạm vi thế lực rắc rối phức tạp, cướp địa bàn của ai cũng đều có thể dính dáng đến một mạng lưới thế lực.
Muốn đến tinh vực hoang vu khai hoang cũng không phải là chuyện dễ dàng, không có cường giả cấp Vương trấn thủ, gặp phải sinh vật khủng bố nào cũng có thể toàn quân bị diệt chỉ trong một lần.
Hơn nữa cho dù có thể khai hoang thành công thì không có sự bảo hộ của thế lực lớn cũng rất dễ bị những thế lực khác cướp đi.
Hiện tại Hàn Sâm đã nằm ở một giai đoạn vô cùng khó xử, không tìm được nhiều tài nguyên hơn, mà tài nguyên của tinh cầu Nhật Thực lại không thể thoả mãn nhu cầu tiếp tục thăng cấp của hắn.
Gần đây Hàn Sâm đã nghiên cứu rất lâu mà vẫn luôn không nghĩ được lối thoát nào tốt.
Đặt tư liệu xuống, Hàn Sâm day trán, thấy Bảo Nhi đang chơi với thạch trùng Hải Xuyên, lúc này mới nghĩ đến còn có nó ở đây, bèn mang theo Bảo Nhi và thạch trùng Hải Xuyên cùng đi đến núi lửa gần đó.
Lực chiến đấu của thạch trùng Hải Xuyên gần như bằng không, mang bên người cũng không có tác dụng gì. Sau khi tiến vào núi lửa, Hàn Sâm bèn đặt nó ở bên cạnh hồ dung nham.
Thạch trùng Hải Xuyên nhìn thấy dung nham con mắt nhỏ chợt sáng bừng lên, nhanh chóng lăn về phía dung nham.
Ùm!
Thạch trùng Hải Xuyên tiến vào trong dung nham, chẳng bao lâu đã thấy trên người nó dính một lớp dung nham bò ra, chỉ chốc lát sau chỗ dung nham kia đã ngưng tụ thành một lớp vỏ đá.
Đợi sau khi vỏ đá hoàn toàn đông cứng lại thành màu đen, thạch trùng Hải Xuyên lại lăn vào trong dung nham, lặp lại như vậy mấy lần, rất nhanh đã biến thành một quả cầu đá hình bầu dục to cỡ nắm tay.
Hàn Sâm không có tâm trạng nhìn tiếp nữa, dựa theo tốc độ này cũng không biết phải đến lúc nào thạch trùng Hải Xuyên mới lại biến thành Hải Xuyên Sơn vạn trượng lần nữa.
“Đợi nó lăn to ra một chút lại đến lấy Hải Xuyên Thạch trên người nó.” Hàn Sâm để thạch trùng Hải Xuyên lại đây, mang theo Bảo Nhi trở về căn cứ.
Sau khi về đến căn cứ, Hàn Sâm chợt kinh ngạc. Không ngờ Isa đã đến †inh cầu Nhật Thực, đang ngồi trên quảng trường trong căn cứ. Tất cả sinh vật trong căn cứ đều hầu hạ ở hai bên, giống như Nữ Hoàng giá lâm thật sự.
“Nữ Hoàng đại nhân.” Hàn Sâm tiến lên phía trước hơi hành lễ, trong lòng tự hỏi, không biết tại sao Isa lại tự mình đến tinh cầu Nhật Thực.
Isa đưa mắt liếc nhìn Bảo Nhi đang nắm tay Hàn Sâm, đứng bên cạnh Hàn Sâm, sau đó đứng dậy nói: “Dẫn ta đi dạo xung quanh một chút, xem thử thành quả quy hoạch mấy năm nay của ngươi như thế nào.”
Hàn Sâm nghĩ thầm: “Hai năm nay ta có ở đây đâu, e rằng hiểu biết của ngươi về tinh cầu Nhật Thực còn nhiều hơn cả ta ấy chứ, còn cần phải đi tham quan nữa hả?”
Mặc dù trong lòng nghĩ vậy nhưng đương nhiên Hàn Sâm sẽ không nói ra, đáp một tiếng rồi đi trước dẫn đường, bước ra bên ngoài căn cứ.
Đi đến bên Kính Hồ, dọc theo bờ sông, Hàn Sâm đang tự giới thiệu tình hình nơi này, Isa lại đột nhiên cất lời, thản nhiên nói: “Hàn Sâm, ngươi có từng nghe nói về câu chuyện của Thuỷ Tổ tộc Rebet ta chưa?”
“Cũng từng nghe qua một chút.” Hàn Sâm ngẫm nghĩ rồi đáp. Hắn không hứng thú lắm với lịch sử tộc Rebet, cũng chưa từng nghiên cứu lịch sử của tộc Rebet.
Nhưng thân ở Nguyệt Chi Hiệp, đương nhiên khó tránh khỏi sẽ nghe được một vài chuyện về Thuỷ Tổ tộc Rebet, dù sao đó cũng là biểu tượng tinh thần và tự hào của tộc Rebet.
Isa vừa đi vừa nói: “Mặc dù tộc Rebet ta đã là thượng tộc, nhưng ở trong sòng chảy lịch sử cũng chỉ được xem là một chủng tộc mới nổi. Tuy là thượng tộc nhưng lại không thể so sánh với đại tộc hào môn chân chính. Thuỷ Tổ đại nhân có thể dẫn dắt tộc nhân đi đến ngày hôm nay, quả thực không phải người bình thường có thể sánh được, ngươi có biết Thuỷ Tổ đại nhân có xuất thân ra sao không?”
“Nghe nói là huyết mạch Thần tộc Thượng Cổ truyền thừa” Hàn Sâm trả lời.
lsa mỉm cười: “Đó chỉ là cách nói bóng bẩy mà thôi, lưu truyền lâu như vậy, ngay cả bản thân bọn ta cũng sắp tin rồi.”
Dừng một chút, lsa mới nói tiếp: “Thuỷ Tổ đại nhân vốn xuất thân là nô lệ, trước kia tộc ta vẫn ở xã hội nguyên thuỷ, khi đó còn chưa từng ra khỏi tinh cầu, căn bản không biết tu luyện là gì. Có một đại tộc đến tinh cầu Rebet, chiếm đoạt hết toàn bộ tộc ta trở thành nô lệ. Từ đó Thuỷ Tổ của tộc ta mới bắt đầu hành trình của đại vũ trụ, từng bước vượt mọi chông gai, cuối cùng đốt đèn lập tộc, trở thành một trong những thượng tộc khiến muôn vàn chủng tộc trên vũ trụ đều ngưỡng mộ, ngươi có biết Thuỷ Tổ đại nhân dựa vào cái gì không?”
“Chắc Thuỷ Tổ đại nhân phải có thiên phú hơn người, lại thêm cả sự cố gắng của bản thân mới có thể lấy được thành tựu vĩ đại như vậy.” Hàn Sâm tự nhiên phải dùng hết lời hay để ca ngợi.
Isa khẽ mỉm cười: “Lúc đó tộc Rebet chỉ là chủng tộc bình thường, mà thiên phú của Thuỷ Tổ đại nhân cũng rất bình thường. Sau khi bắt đầu †u luyện, nàng cũng chỉ ngưng tụ ra chiến giáp gen, sau này có được một quả trái cây dị chủng mới có thể trở thành Nam Tước, tư chất thiên phú như vậy có rất nhiều trong vũ trụ, một chưởng võ xuống chắc cũng có thể vỗ chết cả triệu.”
“Nói như vậy, Thuỷ Tổ đại nhân chắc chắn là tâm tính hơn người, có được trí tuệ vĩ đại và nghị lực lớn lao mà người bình thường không thể sánh bằng rồi.” Hàn Sâm nói.
Isa lại lắc đầu: “Có lẽ Thuỷ Tổ đại nhân có trí tuệ vĩ đại nhưng Thuỷ Tổ đại nhân không phải là một người thích chịu khổ. Chuyện nàng thích nhất chính là tắm rửa và đi ngủ, ngay cả cuối cùng tạo ra lực Tuyệt Nha cũng là bởi vì nàng khá lười biếng, chuyện có thể một đao giải quyết, nàng tuyệt đối không muốn lại lãng phí thêm sức lực xuất đao thứ hai.”
Hàn Sâm nhất thời không biết nên nói gì, bởi vì hắn nghe thế nào cũng cảm thấy Thuỷ Tổ đại nhân của tộc Rebet hình như chỉ là một người phụ nữ rất bình thường.
Nhưng chỉ là một người phụ nữ có vẻ rất bình thường như vậy lại đưa tộc Rebet từ tinh cầu nguyên thuỷ bước ra ngoài, từ nô lệ dẫn dắt lên vị trí thượng tộc hào môn, điều này quả thực khiến Hàn Sâm cảm thấy cực kỳ khó tin.
“Bây giờ có phải ngươi đang rất tò mò, tại sao Thuỷ Tổ đại nhân có thiên tư và tính cách như vậy lại có thể xây dựng lên một bộ tộc thịnh thế, khiến tộc Rebet leo lên Thần điện gen đúng không?” Isa cười híp mắt nhìn Hàn Sâm nói.
“Đúng là tò mò thật.” Hàn Sâm không hề che giấu suy nghĩ của mình.
Trong mắt Isa thoáng qua một tia sáng kỳ lạ, vẻ mặt hơi phức tạp nói: “Thuỷ Tổ đại nhân của tộc ta có thể đi đến một bước hiện tại, ngoại trừ sự cố gắng và trí tuệ của bản thân nàng ra thì những gì nàng đã dựa
„”
vào chính là hai chữ “Hoàng Cực”.
Hết chương 2168.
Bạn cần đăng nhập để bình luận