Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 322: Ăn Gian

Hai người rời khỏi phòng ngủ đi tới đại sảnh đặt máy giả lập 3D, lão Thạch hỏi rõ ID của Hàn Sâm xong liền chui vào một cỗ máy giả lập 3D, Hàn Sâm cũng chọn một cỗ máy rồi đi vào.
Vừa đăng nhập vào cộng đồng, lão Thạch đã gửi lời mời kết bạn tới, ID của lão Thạch là “Bá Vương Thương”, một cái tên thật hay, đặt ở trên người cậu ta, Hàn Sâm như thế nào cũng cảm giác có chút hèn mọn bỉ ổi.
Lão Thạch mời Hàn Sâm tiến vào phòng của cậu ta tạo, ngoại trừ lão Thạch, còn có một thân thể nhỏ nhắn xinh xắn, thoạt nhìn là một cô bé có chút thanh tú đứng ở bên cạnh lão Thạch, cũng có không ít sinh viên khoa cổ võ cũng ở nơi đây.
Thấy Hàn Sâm, một đám sinh viên cổ võ đều vô cùng hưng phấn, học trưởng học trưởng réo lên không ngừng, hiển nhiên đều rất có hứng thú đối với người học trưởng Hàn Sâm này.
Vài ngày trước mũi tên đánh bại Kinh Cực Nhã kia của Hàn Sâm thật sự là làm cho người ta rung động, rất nhiều sinh viên Hắc Ưng, cho dù không phải khoa cổ võ, đối với Hàn Sâm đều vô cùng bội phục.
Lão Thạch hơi có chút buồn rầu, mang theo Hàn Sâm tới đây vốn là vì muốn có chút mặt mũi, nhưng mà bây giờ bạn bè của nữ sinh kia đều vây quanh Hàn Sâm, cậu ta lại trực tiếp bị ăn quả bơ.
Cùng đám bạn cùng trường hàn huyên vài câu, Hàn Sâm nhìn thoáng qua hai người đang chiến đấu hỏi:
- Đang đối chiến cũng là sinh viên trường chúng ta à?
- Hoàng Kiếm Thu là bạn học của chúng ta, người khác không biết là ai.
Bạn gái Vu Cầm Cầm của lão Thạch nói ra.
- Hàn học trưởng, anh xem Hoàng Kiếm Thu có thể thắng không?
Tình thế trên sân rất kịch liệt, có một nữ sinh viên có chút lo lắng hỏi.
Hàn Sâm suy nghĩ một chút rồi nói ra:
- Thoạt nhìn trình độ của Hoàng Kiếm Thu kém hơn đối phương một chút, muốn thắng chỉ sợ là có chút khó khăn.
- Không tệ lắm, vẫn có một tên biết hàng đến.
Một giọng nói có chút khinh bạc từ bên cạnh truyền tới, bọn Hàn Sâm quay đầu nhìn lại, là một thiếu niên cao gầy, mang trên mặt vẻ khinh miệt cùng khinh thường.
Xem tuổi tác thì khoảng hơn hai mươi tuổi, có lẽ không phải là sinh viên của trường quân đội, xem ra là bạn của bên phía đối phương đến đây xem.
Hàn Sâm liếc nhìn người nọ, cũng không để ý đến y, tiếp tục quan sát Hoàng Kiếm Thu đối chiến.
Kết quả cũng đúng như lời của Hàn Sâm, Hoàng Kiếm Thu thua trận, sau khi trở lại khán đài cười khổ nói:
- Thật xin lỗi, làm cho mọi người mất thể diện.
- Thắng bại là chuyện thường của binh gia, lần sau lại thắng lại là được rồi.
Vu Cầm Cầm cùng các bạn học đều an ủi Hoàng Kiếm Thu vài câu.
Thế nhưng mà hai tên thanh niên bên kia lại vô cùng không đúng lúc nói:
- Thoạt nhìn thì sinh viên trường quân đội so với những người bình thường bọn tao cũng không có gì khác biệt, còn tưởng rằng mạnh cỡ nào chứ, thì ra cũng không có gì khác hơn cả, còn đòi làm cái gì mà trường Hắc Ưng danh tiếng…
Thanh niên kia nói như vậy, lập tức khơi dậy lửa giận của một đám sinh viên, mấy người nóng tính một chút trực tiếp phát ra lời mới đối chiến với đối phương.
- Được, vừa vặn hôm nay tao cũng rảnh, liền cẩn thận dạy dỗ đám thiên kiêu chi tử trường quân đội tự cho là đúng chúng mày, cho chúng mày biết rõ kỳ thật chúng mày cái gì cũng không bằng.
Thanh niên kia phách lối nói một câu, liền trực tiếp nhận lời mời đối chiến của một sinh viên, sau đó hai người liền tiến vào trong sân đối chiến.
Bọn Vu Cầm Cầm đang cổ vũ cho người kia, mà thanh niên cao gầy xem cuộc chiến ở ngoài sân lại càng khinh thường mở miệng châm chọc:
- Thực lực không được thì là không được, kêu to lên cũng vô dụng, nên thua vẫn sẽ thua thôi.
- Thắng bại chưa phân rõ, ai thua còn chưa biết.
Vu Cầm Cầm thở phì phò nói.
- Ha ha, tao nói chúng mày thua thì nhất định sẽ thua, ai tới đều giống nhau.
Thanh niên cao gầy lại phách lối nở nụ cười.
Một đám sinh viên mặc dù rất muốn phản bác lời nói của thanh niên cao gầy kia, nhưng mà người bạn học kia đã rơi xuống hạ phong, cho dù là muốn phản bác, cũng khó có thể nói ra khỏi miệng.
Cũng không lâu lắm, người bạn học kia cũng đã thua trận, có chút ủ rũ cúi đầu trở lại khán đài.
Mà hai thanh niên bên kia lại càng thêm hung hăng càn quấy, thanh niên cao gầy thậm chí còn nháy mắt nói với Vu Cầm Cầm:
- Cô em, tôi nói có đúng hay không? Tôi nói là mấy người thua, mấy người nhất định sẽ thua, đỗ vào trường quân đội liền tự cho là rất giỏi, kỳ thật căn bản chỉ là một đám tiểu quỷ cái gì cũng không hiểu mà thôi.
- Được rồi, không chơi nữa, không có ý nghĩa gì cả, căn bản không có đối thủ.
Thanh niên thắng đối chiến khác càng lộ ra vẻ vô cùng không thú vị.
Xem bộ dạng này của bọn họ, bọn Vu Cầm Cầm làm sao có thể nhịn được, liền lại muốn khiêu chiến bọn họ.
- Tôi tới đi.
Hàn Sâm lại đột nhiên lên tiếng ngăn bọn họ khiêu chiến lại, nhìn hai thanh niên kia lạnh nhạt nói.
Nói xong, Hàn Sâm liền gửi lời mời đối chiến cho thanh niên kia.
Hàn Sâm sở dĩ không cho mọi người tiếp tục khiêu chiến, đó là bởi vì vừa rồi hắn ở bên cạnh đã nhìn rõ ràng, bạn học của mình không thể nào thắng được.
Không phải nói là bọn Hoàng Kiếm Thu không đủ ưu tú, mà căn bản là vì hai thanh niên kia đang ăn gian.
Trong cộng đồng dũng sĩ giác đấu thì Tiến Hóa Giả đều có thể tùy tiện đi vào khu vực chưa tiến hóa, nhưng thường thì Tiến Hóa Giả sẽ không có hứng thú đi đến khu vực chưa tiến hóa, nhưng mà cũng có một chút ngoại lệ.
Giống như là hai thanh niên này, ở trong số những Tiến Hóa Giả chính là tồn tại cặn bã, ai cũng có thể hành hạ bọn họ, nhưng lại chạy đến khu vực chưa tiến hóa mạo người chưa tiến hóa để tìm cảm giác tồn tại, Tiến Hóa Giả bình thường đều khinh thường làm loại chuyện này, chỉ là hai người kia còn lấy chuyện này làm đắc chí, giống như bọn họ thật sự trở thành cao thủ rồi vậy.
Mặc dù bọn họ chỉ là cặn bã ở khu vực Tiến Hóa Giả, nhưng mà dù sao cũng là Tiến Hóa Giả, hẳn là Tiến Hóa Giả gen biến dị toàn mãn, đối với người chưa tiến hóa mà nói, cũng đã là cường giả đỉnh cấp, trong số những người chưa tiến hóa thì cơ hồ không có đối thủ.
Dù cho bọn Hoàng Kiếm Thu ưu tú như thế nào đi nữa, bây giờ cũng không thể đánh bại Tiến Hóa Giả, cho nên Hàn Sâm mới cản bọn họ lại, không để cho bọn họ tiếp tục khiêu chiến hai thanh niên kia nữa, nếu không thì chỉ để cho hai tên cặn bã kia càng thêm đắc ý mà thôi.
Hàn Sâm nguyên bản đối với Tiến Hóa Giả yếu như gà thì một chút hứng thú cũng không có, nhưng lại không thể nhìn bạn học của mình bị người bắt nạt như vậy.
Thanh niên kia trực tiếp lựa chọn đồng ý, lập tức cùng Hàn Sâm đồng thời tiến vào trong giác đấu trường, đợi quyết đấu bắt đầu.
- Học trưởng cố gắng lên… đại thần cố gắng lên… lão Tam cố gắng lên…
Một đám sinh viên đều đang cổ vũ cho Hàn Sâm.
- Cái gì đại thần học trưởng, ở trước mặt anh em bọn tao đều là cặn bã, ai tới đều giống nhau.
Thanh niên cao gầy vô cùng huênh hoang nói ra.
Đương nhiên y không cho rằng một đám sinh viên trường quân đội chưa tiến hóa, sẽ có người có thể đánh bại bọn họ, dù sao thì bọn họ cũng đã là Tiến Hóa Giả, hành hạ mấy sinh viên trường quân đội vẫn rất nhẹ nhàng khoái trá.
Về phần đại thần học trưởng gì đó trong miệng bọn Vu Cầm Cầm, thanh niên cao gầy càng chẳng thèm ngó tới, càng lợi hại thì hành hạ càng thoải mái, vừa vặn dạy bọn họ cách làm người như thế nào.
Đếm ngược đã chấm dứt, Hàn Sâm cùng thanh niên kia đồng thời tiến vào trong giác đấu trường, thanh niên kia ra vẻ cao thủ, ngoắc ngón tay với Hàn Sâm nói:
- Đến đây đi, thỏa thích thi triển tân võ học mạnh nhất của mày, đừng nói là tao không có cho mày cơ hội.
Bạn cần đăng nhập để bình luận