Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 3468. Ngoại truyện 2: Vũ trụ của ta ở đó (2)

“Vì sao?” Ánh mắt của Linh hình như không có tí thay đổi gì.
Cổ Ma thấy Linh không hề bị dao động thì buộc lòng phải ném mồi nhử tiếp: “Bởi vì bên trong thân thể của ngươi có chứa gen Thần siêu cấp vĩ đại nhất vũ trụ.”
Những lời này của Cổ Ma cũng không phải nói ngoa, mà là một câu nói thật, nếu không thì Cổ Ma cũng chẳng sẽ tới tìm Linh.
Nếu như nói người biết được lai lịch chân chính của Linh ở trên thế giới này, thì cũng chỉ có một mình Cổ Ma thôi.
Ban đầu Cổ Ma bị điện chủ tiền nhiệm của Thần điện Gen phái tới hội Thần Loạn nằm vùng, kết quả điện chủ tiền nhiệm lại đánh với hội trưởng hội Thần Loạn tới mức thành người một nhà luôn, rồi sau đó lại xảy ra sự cố là Nhân Tổ làm phản.
Vì có thể tiếp tục kế hoạch của bọn họ, Cổ Ma chỉ đành chuyển sinh tới vũ trụ phản ngược. Kế hoạch ban đầu của bọn họ là vốn là kế hoạch của bọn họ là, Cổ Ma sẽ triệu hồi điện chủ tiền nhiệm của Thần điện Gen hàng lâm vũ trụ phản ngược ở chính vũ trụ phản ngược ấy. Khi đó lão điện chủ sẽ mượn cơ thể của Cổ Ma ở vũ trụ phản ngược để giáng trần, đi tìm Nhân Tổ và tiếp tục thực hiện kế hoạch.
Nhưng ai ngờ người tính không bằng trời tính, bởi vì khi điện chủ tiền nhiệm khởi động lại đại vũ trụ đã xảy ra vào vấn đề, hơn nữa Cổ Ma lại triệu hồi hắn ở nơi như Tí Hộ Sở; nên điện chủ tiền nhiệm được triệu hồi tới vốn đã bị trọng thương, lại cộng thêm bị lực lượng quy tắc của Tí Hộ Sở bài xích nữa nên thành thử ra buộc phải để thể Thần Linh đang bị trọng thương dung hợp với A Tu La, còn chân linh thì lại chuyển thế trùng sinh thành một người đàn ông nhân loại tên là Hàn Kính Chi.
Sau lại, mặc dù Hàn Kính Chi đã thức tỉnh được ký ức của kiếp trước, nhưng cuối cùng thì hắn đã không còn là chủ của Thần điện Gen trước kia nữa.
Sau khi Hàn Kính Chi lấy lại được ký ức của kiếp trước thì lại sinh ra ý nghĩ kỳ lạ, hắn muốn lấy gen của bản thân dung hợp với gen của A Tu La, để xem thử sẽ tạo ra được sinh vật thế nào, liệu sinh vật đó có cơ hội bước tới một bước kia không.
Trong gen của A Tu La có chứa gen của lão điện chủ, mà Hàn Kính Chỉ thì lại tự xưng là người đã vượt qua lão điện chủ, mặc dù phần lớn là bốc phét nhưng không thể phủ nhận được rằng sự kết hợp của hai người này, đúng là đã cho ra đời một sinh vật có vô hạn khả năng.
Đáng tiếc, suy cho cùng Hàn Kính Chi vẫn chỉ là Hàn Kính Chi, mà không phải chủ Thần điện Gen, thực lực khi đó của hắn hoàn toàn không cướp được gen của A Tu La, thế nên chỉ đành sử dụng phương pháp khá là lằng nhằng, vào trong tộc Tu La để lừa gạt, nói dối là muốn giúp tộc nhân của tộc Tu La nghiên cứu cách để tiến vào Tí Hộ Sở mà không bị bài xích, hắn đã lừa mất nguyên dịch gen ở trong hoàng mộ của tộc Tu La.
Sau lại chuyện bại lộ, lão lừa đảo mang theo vật thí nghiệm bỏ trốn, hắn luôn bị tộc Tu La đuổi giết, không còn cách nào nữa đành phải vào trong Tí Hộ Sở tị nạn. Ai dè hắn xui xẻo đụng phải một sinh vật Thần siêu cấp, kết quả suýt nữa thì bị ăn sạch và cũng làm mất luôn vật thí nghiệm và thể thí nghiệm.
Mà Linh chính là thể thí nghiệm đó, khi Hàn Kính Chi lại gặp nàng thì
nàng đã đi theo Hàn Sâm rồi, hơn nữa tốc độ tiến hóa của nàng cũng không nhanh như trong tưởng tượng của lão lừa đảo, thế nên lão lừa đảo cũng không cưỡng chế mang Linh đi, để cho nàng ở lại bên cạnh Hàn Sâm.
Chuyện này Cổ Ma sau khi gặp lại lão lừa đảo thì mới được nghe hắn kể.
Lão lừa đảo từng nói với Cổ Ma, nếu như sau khi hắn ra ngoài nhưng không về nữa, mà con cháu đời sau của Hàn gia không nghĩ ra được cách để ra ngoài thì Cổ Ma cũng có thể tìm Linh để thử vận may, với gen của nàng thì khả năng đi được tới một bước kia cũng sẽ chẳng thấp hơn Tần Tu.
Trong mười mấy năm qua, thực lực của Cổ Ma đã đạt đến cực hạn của vũ trụ này, nhưng rồi hắn lại giống như lão điện chủ năm đó, không tài nào tăng tiến được thêm, hắn cũng muốn bước ra khỏi cánh cửa kia để xem thử, thế nên mới tới Hàn gia để thử vận may.
Hắn vốn cũng không muốn lợi dụng Linh, nhưng khi nhìn thấy Linh vốn đã được định sẵn là một nhân vật trác tuyệt, lại đang bị sai khiến như một con ở ở trong Hàn gia thì hắn quả thật là không chịu được.
Cho dù hắn không muốn mượn lực lượng của Linh để bước ra khỏi cánh cửa kia thì hắn cũng không muốn Linh có một cuộc sống như thế, suy cho cùng thì Linh cũng được coi là đời sau của lão điện chủ.
“Chỉ cần ngươi muốn, ta sẽ dạy ngươi phải kích hoạt gen Thần siêu cấp trong người như thế nào, để ngươi trở thành chủ của vũ trụ…” Cổ Ma tiếp tục đầu độc.
“Không cần.” Linh nói một câu đầy lạnh nhạt, rồi vít ga đi vòng qua Cổ Ma, tiếp tục đi về phía trước.
Dù là người tốt tính như Cổ Ma thì lúc này cũng phải thấy có hơi bực. Nếu là người khác thì cũng thôi, Linh có gen kép của lão điện chủ, nhưng lại sa đọa đế mức này, cam tâm tình nguyện là kẻ hầu người hạ cho người ta, dù kẻ đó là Hàn Sâm thì hắn cũng vẫn không chấp nhận được.
“Ngươi không cần thì ta càng muốn cho ngươi.” Người của Cổ Ma cứ như bóng am quỷ ảnh, chỉ trong phút chốc đến trước mặt Linh, duõi †ay muốn bắt lấy tay nàng, hắn muốn dẫn nàng rời khỏi nơi này.
Trong lòng Cổ Ma thầm nghĩ: “Đợi ngươi chiếm được lực lượng kia thật thì ngươi sẽ không còn nghĩ như vậy nữa.”
Nhưng mà tay của Cổ Ma vừa mới vươn ra thì lại thấy Linh khế chuyển †ay, vừa khéo né được bàn tay của hắn.
Cổ Ma hơi ngẩn ra, trong mắt toát ra sự nghỉ ngờ, một giây sau, hai tay của Cổ Ma bộc phát ra lực lượng rất khó tưởng tượng, hắn như thể hóa thân thành Thiên Thủ Ma Thần vậy, vô số bàn tay nhào về phía Linh.
Người Linh như cành liễu đung đưa theo gió, nhẹ nhàng lay động, song lại tránh được tất cả công kích của Cổ Ma.
Cổ Ma càng ngày càng thấy kinh ngạc, hắn phát hiện Linh cứ như thể biết trước vậy, nàng lui tới vị trí mà hắn không tài nào công kích tới, lần nào nàng cũng né được công kích của hắn.
“Năng lực dự báo tương lai sao? Chuyện này không thể nào… Nàng vẫn chưa thức tỉnh… Không thể nào có lực lượng của lão điện chủ…” Cổ Ma nhìn chằm chằm vào Linh, ánh mắt của hắn càng ngày càng nóng rực.
“Ngừng”” Linh đột nhiên quát lớn rồi lui về phía sau mấy bước, rời khỏi vòng chiến.
“Ngươi đổi ý rồi à?” Cổ Ma nhìn chằm chằm vào Linh, hỏi.
“Không, ta chỉ muốn nói với ngươi, đừng có mà cố phá hư hao xe của †a, ta sẽ rất tức giận đó.” Linh nói.
Cổ Ma có hơi ngẩn ra: “Có ý gì?”
“Không có ý gì hết, ta chỉ cho ngươi một cơ hội để thay đổi vận mệnh thôi.” Linh nói.
Cổ Ma nhìn thoáng qua chiếc xe máy con màu hồng phấn ở bên cạnh, trong lòng hắn đột nhiên dấy lên một ý nghĩ không tài nào đè nén được. Một giây sau, trên khuôn mặt của Cổ Ma lộ ra vẻ quyết tuyệt, hắn ngưng tụ ra một lực lượng kinh khủng và tung một quyền đánh về phía chiếc xe máy con màu hồng phấn ấy.
“Quả nhiên vận mệnh không thể thay đổi được sao?” Linh thở dài, trên người nàng có một lực lượng kỳ dị dâng lên, nàng hơi giơ ngón tay lên rồi chỉ về phía Cổ Ma.
Một luồng lực lượng kỳ dị dâng lên ở trên người Linh, nó giống như một vụ nổ lớn của vũ trụ lúc mới sinh ra, cứ như thể có vô số ngôi sao đang phát sinh thay đổi và chuyển động vậy.
“Lực Vũ Trụ… Ngươi đã đi tới một bước này rồi ư…” Cổ Ma còn chưa nói hết câu thì đầu ngón tay của Linh đã bắn ra một lực lượng vô hình, trong phút chốc đã đánh nát lực lượng từ tay của hắn, lực lượng vô hình kia đánh thủng lồng ngực của hắn, nó ghim chặt hắn xuống nền đất như một cây giáo vô hình.
Máu tươi tràn ra từ lỗ máu nơi lồng ngực hắn, trong nháy mắt đã chảy đầy đất.
“Ta đã cảnh cáo ngươi rồi, đừng có mà đụng vào xe của ta, nhưng ngươi lại vẫn chọn cho mình vận mệnh bết bát nhất.” Linh đẩy xe vừa đi vừa nói.
“Vì sao chứ? Vì sao ngươi đã đạt đến cảnh giới này rồi, mà vẫn muốn làm một người hầu của Hàn gia? Chẳng nhẽ ngươi không biết, ngươi thừa sức trở thành chủ nhân của cả vũ trụ sao?” Cổ Ma nhìn Linh với vẻ rất khó tin, hắn hỏi.
Linh liếc về phía tiểu viện, sau đó mới thản nhiên nói: “Cả vũ trụ của ta đều ở đó.”
Cổ Ma có hơi ngẩn ra, nhìn Linh lái xe máy bàn đạp con màu hồng phấn kia ở trên đường nhỏ dần dần đi xa với vẻ đầy ngơ ngác.
Gió nhẹ thổi qua mặt đất, nó cuốn theo một đợt cánh hoa, đùa nghịch mái tóc dài màu đen của Linh, ở trên lớp vỏ ngoài của mặt bên chiếc xe ấy có một hàng chữ được phun lên bằng nước sơn.
“Lâm Dữ Linh!”
Hết chương 3468.
Bạn cần đăng nhập để bình luận