Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2775. Vùng đất cực sinh

Ngọn lửa màu trắng rừng rực trên người Phượng Hoàng thoáng chốc đã bao trùm cơ thể Hàn Sâm, khiến Hàn Sâm thoạt nhìn giống như một cây đuốc cháy.
Ấy vậy mà Hàn Sâm lại không thấy bỏng cháy, ngọn lửa tưởng chừng rất kinh khủng lại không có chút độ nóng nào. Nhưng dưới sự thiêu đốt của ngọn lửa, áo giáp Động Huyền vốn mang màu đen dần chuyển sang màu trắng sáng rực.
Trừ điều này ra thì Hàn Sâm không cảm thấy cơ thể mình bị ảnh hưởng gì, sức mạnh của áo giáp Động Huyền cũng không bị kìm hãm.
Đợi đến khi ngọn lửa tắt hoàn toàn, áo giáp Động Huyền đã biến thành dạng pha lê bán trong suốt, tựa như ảo mộng, làm cho không ai có thể †in thực sự tồn tại.
Hàn Sâm hơi biến sắc, ngưng tụ sức mạnh Động Huyền Kinh, chợt phát hiện khi hắn kích hoạt lực Động Huyền thì cũng dẫn theo ngọn lửa trắng cháy hừng hực của Phượng Hoàng Viêm.
“Có sức mạnh Phượng Hoàng Viêm, ngươi mới có thể sử dụng lông Phượng Hoàng.” Thần Điểu Phượng Hoàng cười nói.
Hàn Sâm không thấy thế mà vui. Động Huyền Kinh của hắn không có vấn đề gì, nhưng áo giáp Động Huyền lại dính thêm Phượng Hoàng Viêm, chỉ cần sử dụng áo giáp Động Huyền thì sẽ kích hoạt Phượng Hoàng Viêm.
Thoạt nhìn sẽ tưởng đây là một chuyện tốt, Phượng Hoàng Viêm là một sức mạnh cao cấp, nhưng nó không phải sức mạnh của chính Hàn Sâm. Thần Điểu Phượng Hoàng nhuốm Phượng Hoàng Viêm lên áo giáp Động Huyền của hắn, e rằng không phải chỉ để giúp hắn dùng được lông Phượng Hoàng.
Tuy Hàn Sâm nghĩ đến việc này nhưng hắn không vạch trần nó.
“Đi thôi, nếu ngươi có thể đưa ấu điểu Phượng Hoàng kia về, ta sẽ cho phép tộc nhân sống ở đây qua rất nhiều thế hệ, được tộc ta che chở.” Phượng Hoàng nói.
“Nơi đây than hóa hết rồi, ai muốn ở lại chỗ này?” Hàn Sâm lẳng lặng oán thầm. Hình như điều kiện Phượng Hoàng đưa ra không có tí sức hấp dẫn nào cả.
Dường như đã nhìn thấu tâm tư Hàn Sâm, Phượng Hoàng tiếp tục: “Nơi đây vốn là đất phát tích của tộc Phượng Hoàng ta. Tiếc là hiện tại tộc Phượng Hoàng còn lại mỗi mình ta, chỉ cần một chút không gian. Nếu ngươi có thể mang ấu điểu Phượng Hoàng đến, thì ngoại trừ triệu dặm quanh đây, ta có thể mặc ngươi sử dụng mọi nơi, nếu có cường địch đến xâm phạm, ta cũng sẽ giúp ngươi đánh đuổi chúng.”
Dứt lời, Phượng Hoàng nhìn thoáng qua thế giới than hóa, nói: “Tử cực mà sinh, khổ tận cam lai. Mặc dù không gian dị chủng này chỉ là một vùng đất cằn cỗi nhưng nó không phải một vùng đất chết, hơn nữa nó còn có điểm tốt mà ngươi không tài nào tưởng tượng ra.”
“Điểm tốt gì?” Hàn Sâm không khỏi dò hỏi.
“Có tử mới có sinh, cái chết chỉ là thai nghén cho sinh mệnh mới. Nơi không gian dị chủng này có sức mạnh của cực sinh, bất kể là thực vật, động vật hay dị chủng, đều có tốc độ phát triển vượt xa bên ngoài.” Phượng Hoàng nói.
“Sao ta lại không cảm thấy nơi đây có gì đặc biệt?” Hàn Sâm có phần không tin lời Phượng Hoàng nói, bởi vì hắn không nhận thấy cơ thể mình có gì thay đổi, cũng không thấy sinh khí trong không gian dị chủng này.
“Ngươi có hạt giống không?” Phượng Hoàng hỏi Hàn Sâm.
“Hạt giống thì không, nhưng cây non có một gốc.” Hàn Sâm lấy ra một cây tiên nhân cầu từ tháp Thiên Mệnh.
“Ngươi trồng nó xuống đất căn đi.’ Phượng Hoàng chỉ.
Hàn Sâm nửa tin nửa ngờ, nhấc cây tiên nhân cầu khỏi cốc, đặt xuống mặt đất cháy đen.
Một cảnh tượng kỳ diệu đã xảy ra. Sau khi được trồng xuống, hắn thấy cây tiên nhân cần vốn chỉ to bằng nắm tay bỗng sinh trưởng với tốc độ có thể nhìn bằng mắt thường, chỉ trong giây lát nó đã lớn bằng quả bóng đá, thậm chí còn tiếp tục phát triển.
“Mọi sinh vật, chỉ cần hấp thu lực cực sinh ở đây thì đều có thể phát triển cấp tốc. Giống như gốc cây ngươi trồng, dưới tác động của lực cực sinh, nó có thể nhanh chóng đến mức gen của nó chống chịu được. Ngoại trừ nơi tộc Phượng Hoàng ta sinh sôi thì ngươi không thể †ìm ra nơi cực sinh thứ hai trong vũ trụ này.” Phượng Hoàng có phần đắc ý.
Trong lúc Phượng Hoàng nói, cây tiên nhân cầu dường như đã lớn bằng thùng nước, song vẫn không ngừng lớn lên, khiến Hàn Sâm sửng sốt khó nói nên lời.
“Toàn bộ đất ở đây đều có sức mạnh này ư?” Hàn Sâm hỏi Phượng Hoàng. Hắn biết rõ điều này có nghĩa là gì, nếu bất cứ sinh vật nào cũng sinh trưởng thần tốc ở đây thì đó quả thực là một BUG nghịch thiên.
“Đúng vậy.” Phượng Hoàng khẽ gật đầu.
Hàn Sâm bỗng thấy hơi động lòng. Nếu có được một không gian dị chủng như vậy thì sẽ giúp ích rất nhiều cho sự phát triển của nhân loại.
Huống hồ còn có được sự che chở của Phượng Hoàng cấp Chân Thần. Nhân loại trong vũ trụ gần như có thể nói là vững như Thái Sơn, ngoại trừ ba thượng tộc lón, e là không có ai tấn công nổi địa bàn mà Phượng Hoàng bảo vệ. Bây giờ Hàn Sâm hơi dao động, muốn đưa Tiểu Hồng Điểu đến đây.
“Xin Phượng Hoàng đại nhân yên tâm, tại hạ nhất định sẽ dốc lòng tìm bằng được con ấu điểu Phượng Hoàng kia, đưa nó đến cho ngài.” Hàn Sâm liếm môi, nói.
Phượng Hoàng rất hài lòng với biểu hiện của Hàn Sâm, không giữ hắn lại nữa, chỉ dặn hắn lúc nào đưa con ấu điểu Phượng Hoàng đến thì hãy gõ miệng chuông, nó sẽ đi đón Hàn Sâm và ấu điểu Phượng Hoàng.
Hàn Sâm mang theo lông Phượng Hoàng rời khỏi Cõi Niết Bàn, hơi rung rinh trước đề nghị của Phượng Hoàng.
“Tiếc là Tiểu Hồng Điểu là con lai, ngộ nhỡ Phượng Hoàng thấy ngứa mắt, thế thì chết, đừng nên mạo hiểm thì tốt hơn.”
Hàn Sâm không định đưa Tiểu Hồng Điểu đến đây thật, vừa ra khỏi không gian dị chủng đã bỏ đi thật xa.
“Tộc Thái Thượng chưa biết ta thoát khỏi vòng vây, hay đừng về Trấn Thiên Cung luôn, tránh để tộc Thái Thượng đánh hơi thấy tin tức, có thể trì hoãn thì cứ làm thế. Hàn Sâm chỉ suy nghĩ trong một chốc, hắn định đến Thần Vực săn giết dị chủng Thần Hóa, bổ sung gen Thần Hóa.
Song Hàn Sâm không dám ở lại vùng ven Cõi Niết Bàn, sau khi liên hệ với Tà Tình Đế, hắn định qua bên đđối phương một thời gian.
Tà Tình Đế nghe tin Hàn Sâm sẽ đến gặp, sảng khoái đồng ý, còn nói sẽ phái phi thuyền tới đón Hàn Sâm.
“Không cần đón ta đâu, ở bên chỗ ngươi an toàn không? Hiện tại ta
dính phải chút phiền phức, không tiện để lộ thân phận.” Hàn Sâm hỏi.
Tà Tình Đế ngậm một điếu xì gà, thích chí nói: “Ta vừa mua một tinh hệ trên tinh vực Thiên Cầm, nơi ấy có hai tinh cầu có sự sống, phong cảnh khá đẹp, ban đầu mua để nghỉ dưỡng, ngươi qua đó ở đi. Tỉnh vực Thiên Cầm thuộc về Vạn Bảo, bọn họ đảm nhiệm công tác phòng vệ an toàn chỗ ấy, trừ phi nổ ra đại chiến vũ trụ, bằng không chắc là không có ngoại tộc nào xông vào tấn công đâu.”
“Vãi thế, bây giờ bán truyện tranh kiếm tiền dễ thế à?” Hàn Sâm mở to mắt nhìn. Tà Tình Đế mua hẳn một tinh hệ làm nơi nghỉ dưỡng, khoa trương quá đi mất.
“Xin hãy gọi ta là thầy Tà, ta đây đang là tác giả hot bán chạy nhất vũ †rụ, ngươi hâm mộ trải dài cả trăm triệu chủng tộc trong vũ trụ…’ Tà Tình Đế dương dương đắc ý khoe.
“Thầy Tà, bây giờ phòng làm việc truyện tranh của thầy còn thiếu người không?” Hàn Sâm chảy nước miếng, tiền dễ kiếm thật đấy.
“Thiếu. Nhưng không có thiếu loại thần giữ của sức tưởng tượng thiếu thốn như ngươi đâu.” Tà Tình Đế đả kích thẳng mặt Hàn Sâm không hề lưu tình.
Hàn Sâm cạn lời. Tuy tính cách của hắn hơi thực tế nhưng cũng không đến mức sức tưởng tượng thiếu thốn chứ.
Nhưng Hàn Sâm không thể không thừa nhận, hắn thật sự không có tế bào nghệ thuật. Giao hẹn với Tà Tình Đế xong, hắn mới đi về phía tinh cầu mà Tà Tình Đế đang nghỉ phép.
Hết chương 2775.
Bạn cần đăng nhập để bình luận