Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 874: Huyết Cốt Tiểu Đao

Hàn Sâm theo hướng ánh mắt của Mệnh Vận Chi Tử quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Linh không biết từ lúc nào đã từ bên trong Dạ Quỷ Thụ Vương đi ra, đang đi tới bên này.
Linh đã khôi phục trạng thái nhân loại, chỉ là ở trong tay lại nhiều hơn một thanh Tiểu Đao màu đỏ.
Tiểu đao kia cả chuôi cũng chỉ dài một thước, toàn thân huyết hồng óng ánh, nhìn giống như là một đoạn bạch cốt nhuộm đỏ bằng máu tươi.
Hàn Sâm khẽ nhíu mày, không biết tại sao Mệnh Vận Chi Tử nhìn thấy Linh lại sợ hãi như vậy.
- Không có khả năng. . . điều này không có khả năng. . .
Mệnh Vận Chi Tử giống như bị điên thét lên chói tai, giống như là sợ hãi tới cực điểm.
Hàn Sâm nhìn về phía Mệnh Vận Chi Tử, vừa muốn kêu y câm miệng, lại đột nhiên nhìn thấy ánh sáng màu máu lóe lên, thanh Huyết Cốt Tiểu Đao kia đã đâm vào bên trong trái tim của Mệnh Vận Chi Tử.
Thân thể của Mệnh Vận Chi Tử lập tức run rẩy, giống như máu trong người đều tuôn về phía trái tim vậy, trong nháy mắt đã biến thành một cái thây khô, trạng thái tử vong giống những người kia như đúc.
Hàn Sâm nhìn thấy thế lông mày nhíu lại, chuyện này hiển nhiên là có chút kỳ quái, không biết Linh từ nơi nào lấy ra một thanh cốt đao như vậy, còn đột nhiên giết chết Mệnh Vận Chi Tử.
Linh đi đến trước mặt Mệnh Vận Chi Tử, thò tay rút tiểu cốt đao từ bên trong trái tim Mệnh Vận Chi Tử ra.
- Vì sao lại giết y?
Hàn Sâm nhìn Linh nhíu mày hỏi.
- Đáng chết.
Linh trả lời một câu, ánh mắt trang sáng không nhiễm một tia tạp chất nào.
- Tôi hỏi cô, tại sao phải giết y?
Hàn Sâm hỏi lần nữa.
Thế nhưng mà Linh lại nhìn Hàn Sâm không nói gì, chỉ là cùng Hàn Sâm nhìn nhau như vậy, ánh mắt giống như lúc trước.
Hàn Sâm bất đắc dĩ chuyển hướng ánh mắt tới cốt đao trong tay cô ta, hỏi
- Đao này là từ đâu tới?
- Hốc cây.
Linh đáp.
- Cô đi vào trong hốc cây chính là vì lấy cây đao này?
Hàn Sâm có chút kinh ngạc hỏi.
Linh khẽ gật đầu khẳng định đáp án.
- Làm sao cô biết bên trong hốc cây kia có một thanh cốt đao như vậy?
Hàn Sâm nghi ngờ hỏi.
Linh trước đó hẳn là chưa từng tới không gian thứ hai Tí Hộ Sở mới đúng, làm sao cô lại biết trong hốc cây của Dạ Quỷ Thụ Vương có một cây đao như vậy?
- Nó đang kêu gọi tôi.
Linh giương huyết sắc cốt đao trong tay lên.
Hàn Sâm thò tay ra lấy cốt đao trong tay Linh:
- Cho tôi xem thử xem.
Thế nhưng mà Linh lại rút tay về, lắc đầu nói:
- Không thể đụng vào.
- Vì sao không thể đụng vào?
Hàn Sâm nhíu mày hỏi, Linh càng ngày càng kì quái.
- Sẽ chết.
Linh rất chân thành nói.
Hàn Sâm ngây ra một lúc, không biết ý tứ chân chính của Linh là gì, là đụng phải cây đao này sẽ chết, hay là nói mình đụng phải đao của cô ta, cô ta sẽ giết chết mình.
Nhìn ánh mắt của Linh trong sáng như nước suối, mặc dù trong lòng Hàn Sâm có nghi ngờ, nếu như nói Linh sẽ giết hắn, hắn lại không thể nào tin tưởng.
Không hỏi Linh nữa, Hàn Sâm ôm thi thể của Mệnh Vận Chi Tử đi ra, muốn nhìn một chút xem có thể từ trên người y tìm ra một vài vật hữu dụng hay không.
Đáng tiếc là y phục trên người Mệnh Vận Chi Tử đã hư thối không chịu nổi, trải qua một trận giày vò vừa rồi, đã sớm trở thành từng miếng vải, bên trong căn bản không có thứ gì.
Nhưng mà lúc Hàn Sâm nhìn ra phía sau lưng y lại hơi ngẩn người, đồ án Cửu Mệnh Huyết Miêu đỏ tươi trên lưng Mệnh Vận Chi Tử vậy mà không thấy đâu nữa.
Hàn Sâm lật tới lật lui nhìn rất nhiều lượt, đều kiểm tra rõ ràng mỗi một góc thi thể, quả nhiên ngay cả một chút bóng dáng hình xăm đều không thấy đâu nữa.
- Cô biết y là ai không?
Hàn Sâm đứng dậy nhìn về phía Linh đang đứng ở bên cạnh.
Linh khẽ lắc đầu, Hàn Sâm thấy cũng không hỏi ra được kết quả gì, dứt khoát không hỏi nữa, đi đến cỗ quan tài của Mệnh Vận Chi Tử.
Quan tài giống như dùng gỗ của Dạ Quỷ Thụ chế tạo ra, bên trong không có thứ gì, chỉ là một cái quan tài trống không.
Tìm không ra kết quả, Hàn Sâm lại đi qua chỗ Dạ Quỷ Thụ Vương bên kia, khiến cho Hàn Sâm kinh ngạc chính là, xung quanh Dạ Quỷ Thụ Vương vậy mà không còn bị trôi đi khí tức sinh mệnh nữa.
Hàn Sâm một đường đi đến phía trước Dạ Quỷ Thụ Vương, nhìn hốc cây mà Linh đánh ra kia, bên trong uốn lượn khúc chiết nhìn không thấy cuối cùng, liếc nhìn sang Linh ở bên cạnh, thấy cô đang yên lặng đứng ở bên cạnh, không giống với bình thường, Hàn Sâm cắn răng, chui vào bên trong hốc cây.
Hốc cây cũng chỉ là hốc cây mà thôi, mặc dù không gian bên trong rất lớn, thế nhưng mà cũng không có thứ gì đặc biệt, Hàn Sâm dạo qua một vòng ở bên trong, kết quả cũng không tìm được cái gì cả.
- Kỳ quái.
Hàn Sâm nhíu mày nhìn về phía Linh ở bên cạnh, cũng muốn hỏi cô xem đã xảy ra chuyện gì, nhưng lại không hỏi ra chuyện gì quan trọng cả.
Không tra được cái gì, Hàn Sâm đành phải cưỡi Kim Mao Hống tìm bọn Lưu Phương cùng Vương Kiến Cương, may là bọn họ chỉ bị kinh hãi một chút, cũng không bị thương gì, Hàn Sâm mang theo bọn họ đi ra ngoài Dạ Quỷ Lâm.
Nhắc tới cũng kỳ quái, mặc dù Dạ Quỷ Trùng cùng Dạ Quỷ Thụ đều còn tồn tại, nhưng mà bọn họ lại dễ dàng đi ra bên ngoài Dạ Quỷ Lâm, mảnh Dạ Quỷ Lâm này cũng chỉ lớn vài trăm dặm mà thôi, cũng không lớn giống như trong tưởng tượng vậy.
Có thể tìm được đường sống trong chỗ chết, lại từ trong Dạ Quỷ Lâm thoát hiểm ra, Lưu Phương cùng Vương Kiến Cương đều cảm thấy rất may mắn, nhưng trong lòng Hàn Sâm lại có thêm rất nhiều nghi hoặc.
Thanh Huyết Cốt Tiểu Đao kia của Linh đã không thấy, không biết cô thu đi nơi nào rồi, Hàn Sâm chú ý thật lâu, cũng không thấy cô giấu nó ở chỗ nào.
- Đã sợi dây chuyền Cửu Mệnh Huyết Miêu chính là thánh vật của Huyết Mệnh Giáo, như vậy mình đã có thể luyện Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh rồi ư?
Hàn Sâm nghĩ tới chỗ này, cũng bắt đầu có chút hưng phấn.
Mặc dù hắn đã luyện Động Huyền Kinh, nhưng mà kỹ nhiều cũng không có gì xấu, huống chi Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh là công pháp có thể tạo phúc cho hậu đại, luyện một chút cũng không có chỗ nào hỏng.
Hàn Sâm thử dựa theo phương pháp bêm trong Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh tu luyện, cầm sợi dây chuyền Cửu Mệnh Huyết Miêu tu luyện Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh, cũng chỉ là thời gian nửa tháng, đã sơ bộ đạt đến trạng thái nhập môn, chỉ là muốn luyện thành đệ nhất trọng mở ra khóa gen vẫn cần rất nhiều thời gian.
Vừa tu luyện Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh, vừa đi tới Lam Tinh Tí Hộ Sở, lại đi thêm bảy tám ngày, ở một con sông lớn, Hàn Sâm rốt cục gặp được một con siêu cấp thần huyết đời thứ hai.
Đó là một quái vật giống như thuồng luồng giống như rắn, lúc Hàn Sâm bay qua con sông kia, nó vậy mà từ trong nước sông lao ra muốn nuốt lấy Hàn Sâm.
Kết quả lại bị Hàn Sâm cùng Tiểu Ngân Ngân dừng lại đánh cho một trận tơi bời, trực tiếp bị Hàn Sâm ở dưới trạng thái biến thân Ngân Huyết Mi Hầu đập bể xương sọ.
“Săn giết sinh vật siêu cấp thần huyết Giang Hà Giao, không đạt được thú hồn, thịt có thể ăn, thu được gen sinh mệnh tinh hoa, hấp thu có thể ngẫu nhiên thu được 0 đến 10 điểm siêu cấp thần gen.”
Hàn Sâm đã luyện hóa được gen sinh mệnh tinh hoa của Giang Hà Giao, cuối cùng đã lấy được 6 điểm siêu cấp thần gen, khoảng cách đại viên mãn chỉ còn lại có hai điểm siêu cấp thần gen mà thôi.
Thịt của con Giang Hà Giao bị tiểu yêu tinh ăn hơn phân nửa, còn lại một bộ phận lại để cho Tiểu Ngân Ngân ăn hết.
- Không gian thứ ba Tí Hộ Sở, không bao lâu nữa liền vượt qua rồi, hi vọng đến lúc đó vận may không quá kém.
Trong lòng Hàn Sâm có chút lo sợ bất an, Liên Hoa Ấn trên trán vẫn khiến cho Hàn Sâm có chút để ý.
Trên đường có đi qua một Tí Hộ Sở nhân loại, Hàn Sâm trở lại Liên Minh bổ sung một ít vật tư, sau đó lại nghe ngóng tình huống của sinh vật siêu cấp thần huyết ở xung quanh.
Lại để cho Hàn Sâm có chút vui mừng chính là, gần đó có một ngọn núi lớn nhiều năm bị lôi điện đánh, nghe đồn chỗ đó có sinh vật siêu cấp thần huyết hệ lôi điện qua lại, cũng có thể săn giết cho Tiểu Ngân Ngân tẩm bổ một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận