Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 304: Ác Ma Kiếm

Chu Thanh Vũ cùng Trịnh Trì nhìn tới trợn mắt há mồm, bọn họ chưa bao giờ thấy qua có người giết sinh vật thần huyết giống như là giết gà làm thịt chó như vậy, quả thực là không có cách nào tưởng tượng đây là nhân vật mạnh mẽ đáng sợ đến bực nào.
- Chuyện này thực sự quá đáng sợ.
Trơ mắt ra nhìn Hàn Sâm chém giết con Ô Linh Thú kia, con mắt của Chu Thanh Vũ đều có chút trợn trừng.
Mà giết chóc vẫn còn đang tiếp tục, dị sinh vật bị Hàn Sâm chém giết cả đám, thoạt nhìn rất nhẹ nhàng thoải mái, giống như tất cả đều chỉ là tiện tay mà thôi.
Thế nhưng mà động tác nhẹ nhàng này, người bên ngoài nhìn vào lại thấy nhiệt huyết sôi trào, cơ hồ nhịn không được muốn cùng một chỗ xông tới đánh giết.
- Tiểu tử này càng ngày càng đáng sợ.
Ma Cờ Bạc tựa ở vách động, đốt một điếu thuốc lá, hít sâu một hơi, chậm rãi nhả khỏi, nhìn Hàn Sâm đang đẫm máu giết chóc hừ hừ nói.
- Ma ca, Hàn đội vẫn luôn mạnh như vậy à?
Chu Thanh Vũ nhịn không được hỏi Ma Cờ Bạc.
- Nói như thế nào đây, trước kia tôi còn dạy hắn đao pháp.
Ma Cờ Bạc lại hít một hơi thuốc, phun ra một vòng khói, vẻ mặt tịch mịch như tuyết.
- Ma ca, thiệt hay giả thế?
Chu Thanh Vũ cùng Trịnh Trì đều trợn to mắt nhìn Ma Cờ Bạc, tựa hồ là có chút không dám tin tưởng.
- Hai đứa không thấy thủ pháp xuất đao xuất quỷ nhập thần của lão Hàn à, căn bản không biết đao từ nơi nào rút ra, đây chính là bí kỹ tổ truyền của nhà anh đây, nếu như không phải là thấy lão Hàn có thiên phú dị bẩm căn cốt kỳ giai, là kỳ tài luyện võ trăm năm khó gặp, làm sao tôi lại đem bí kỹ gia truyền dạy cho hắn, lão Hàn cũng không phụ kỳ vọng của tôi…
Ma Cờ Bạc một hồi lừa dối, lừa cho Chu Thanh Vũ cùng Trịnh Trì đều lộ ra vẻ mặt sùng bái nhìn anh ta.
Đánh chết Ma Cờ Bạc cũng không nói cho bọn họ biết, mình là bởi vì từ chỗ Hàn Sâm đổi vài bộ phim “con hêu”, mới truyền Tụ Trung Đao cho Hàn Sâm.
Hàn Sâm một đường giết chóc đi tới, Hoàng Kim Sa Trùng Vương đi theo bên cạnh hắn đã ăn sảng khoái, ngoại trừ Ô Linh Thú thần huyết bị Hàn Sâm lưu lại, trực tiếp kéo lên trên lưng của Hoàng Kim Sa Trùng Vương, những dị sinh vật khác đều bị Hoàng Kim Sa Trùng Vương chén hết rồi.
Dị sinh vật trong sào huyệt dị sinh vật này đặc biệt nhiều, hơn nữa sinh vật biến dị cũng có vô số, Hàn Sâm đã chém giết gần trăm con sinh vật biến dị.
- Săn giết Hắc Ám Thú biến dị, đạt được thú hồn Hắc Ám Thú biến dị, ăn thịt có thể ngẫu nhiên lấy được từ 0 đến 10 điểm gen biến dị.
Đây đã là cái thú hồn biến dị thứ ba mà Hàn Sâm lấy được, thú hồn nguyên thủy lấy được càng nhiều, Hàn Sâm đã lười tính toán rồi.
Hoàng Kim Sa Trùng Vương chỉ nhặt thi thể của sinh vật biến dị để ăn, thi thể của sinh vật nguyên thủy trực tiếp bỏ qua, sinh vật bình thường thì càng không cần nói, liền ngửi cũng không thèm ngửi.
Cho dù là sức ăn của Hoàng Kim Sa Trùng Vương lớn đến mức nào, thịt của trên trăm con sinh vật biến dị, nó đã ăn tới phát ợ một cái, thân thể đều lớn hơn một vòng, cơ hồ như muốn nứt ra như vậy.
Rốt cục, Hàn Sâm đã giết tới trước trứng dị sinh vật, nhìn tinh thể hình trứng cực lớn kia, Hàn Sâm không chút do dự một nhận chém xuống.
- Đang rút ra thú hồn…
Hàn Sâm vừa tiện tay giết vài con dị sinh vật còn thừa lại, vừa nhìn theo ánh sáng phát ra từ trong trứng dị sinh vật, dần dần tạo thành một cái thú hồn kỳ dị.
Cái thú hồn kia vậy mà trực tiếp biến thành một thanh trường kiếm toàn thân tỏa ra ngọn lửa màu đen quỷ dị, bay vào trong hồn hải thông qua mi tâm của Hàn Sâm.
- Rút ra hoàn thành, đạt được thú hồn Ác Ma Kiếm thần huyết.
Trong lòng Hàn Sâm hơi có chút thất vọng, thú hồn thần huyết tất nhiên là trân quý, nếu như người bên ngoài lấy được có khả năng sẽ mừng như điên, nhưng mà hắn cần lại là thú hồn siêu cấp thần huyết.
Nhưng cũng đã giết đến nơi này, Hàn Sâm dứt khoát trực tiếp dọn dẹp sạch sẽ toàn bộ dị sinh vật còn sót lại.
Lần này Hoàng Kim Sa Trùng Vương thật sự là ăn quá no, mặc dù còn có thi thể của sinh vật biến dị, nhưng mà nó đã ăn không nổi nữa, một mực đứng chỗ đó ợ một cái.
Hàn Sâm cho nó ăn lâu như vậy, cũng là lần đầu tiên nhìn thấy Hoàng Kim Sa Trùng Vương ăn no, đúng là khiến cho Hàn Sâm hơi kinh ngạc.
Nhưng như vậy cũng tốt, nguyên bản Hàn Sâm có ý định lưu lại một chút ít thịt sinh vật biến dị cho Chu Thanh Vũ, Trịnh Trì, cũng không uổng công bọn họ đi theo mình một chuyến.
Về phần Ma Cờ Bạc, gen biến dị đã sớm toàn mãn rồi, căn bản là không có hứng thú đối với mấy thứ này.
Hàn Sâm ở bên trong đồ sát dị sinh vật, Dương Mạn Lệ ở bên ngoài lại chờ có chút sốt ruột rồi, đi xuống lâu như vậy vẫn còn chưa đi ra, cô ta có chút sợ bọn Hàn Sâm ở dưới đó xảy ra chuyện.
- Chúng ta đi xuống xem một chút.
Dương Mạn Lệ đợi trái đợi phải, vẫn không thấy Hàn Sâm đi ra, rốt cục nhịn không được muốn dẫn người đi xuống dưới.
Bọn Nguyên thiếu biết rõ quan hệ giữa cô và Hàn Sâm, cũng không hoài nghi cô có tâm tư gì xấu.
- Chúng ta cũng đi xuống xem một chút đi, nếu như Sâm ca thật sự xảy ra chuyện, chúng ta cũng có thể giúp đỡ một chút.
Khánh thiếu nói một câu, cùng với Nguyên thiếu đều dẫn người đi theo Dương Mạn Lệ xuống dưới.
Ngón Tay Út hơi do dự một chút, cũng dẫn theo một người đi xuống, y bị tổn thương khá nhiều, không dám mang theo quá nhiều người.
Dương Mạn Lệ cầm đầu cả đám đi vào trong sào huyệt dị sinh vật, nhưng cảnh tượng đập vào mắt lại làm cho bọn họ há to miệng, cơ hồ là không thể tin được tất cả mọi chuyện mà con mắt của mình nhìn thấy.
Ở trong sào huyệt dị sinh vật rộng lớn, khắp nơi đều là thi thể dị sinh vật bị giết chết, ngổn ngang lộn xộn khắp nơi, toàn bộ sào huyệt dị sinh vật, cơ hồ đều bị máu tươi nhiễm đỏ, dưới màu xanh lục của dị tinh thể, lộ ra bộ dáng vô cùng yêu dị.
- Đây đều là bốn người bọn Sâm ca giết?
Khánh thiếu há to miệng, sau nửa ngày mới nói ra một câu như vậy.
- Trừ bốn người bọn họ ra, cũng không thấy có người khác.
Ngón Tay Út cũng vô cùng giật mình, không cách nào tưởng tượng được bốn người bọn Hàn Sâm lại có thể bộc phát ra lực sát thương khủng bố như vậy.
Cổ Ngón Tay Út hơi lay động, cho dù là toàn bộ Quyền Đầu Đoàn của bọn họ đến dốc sức liều mạng, chỉ sợ cũng chưa chắc có thể làm được tới mức này.
- Thật là đáng sợ.
Mọi người của Cương Giáp Đoàn sau lưng Dương Mạn Lệ cũng lộ ra vẻ kinh hãi.
Bọn họ giẫm lên thi thể cùng máu tươi đi vào bên trong, đi không bao lâu, liền thấy Hàn Sâm cùng bọn Ma Cờ Bạc đang xử lý thi thể trên mặt đất, thoạt nhìn là đem tất cả thi thể của sinh vật biến dị chồng chất lại với nhau.
- Sâm ca, bên trong Cương Giáp Tí Hộ Sở này, ngoại trừ Tệ thần thì tôi phục anh nhất.
Khánh thiếu giơ ngón tay cái lên với Hàn Sâm.
- Hàn huynh đệ quả nhiên có bản lãnh.
Ánh mắt của Ngón Tay Út phức tạp nhìn Hàn Sâm nói.
Dương Mạn Lệ nhìn Hàn Sâm không nói gì, chỉ là tâm tình có chút phức tạp, nguyên bản cô vốn đã đoán thực lực của Hàn Sâm vô cùng cao, nhưng vẫn không nghĩ tới, Hàn Sâm lại có thể dẫn đội chém giết toàn bộ sào huyệt dị sinh vật.
Bản thân Dương Mạn Lệ cũng là một thành viên của tiểu phân đội, tự nhiên biết rõ Chu Thanh Vũ cùng Trịnh Trì không được tính là có chiến lực rất mạnh, chính thức có thể xuất lực chỉ sợ cũng chỉ là Hàn Sâm cùng Ma Cờ Bạc, mà Ma Cờ Bạc am hiểu kỹ năng tinh xảo, chính diện liều mạng vốn không phải là sở trường của anh ta, có thể làm tới mức này, hiển nhiên là Hàn Sâm bỏ nhiều công sức nhất.
Một trận chiến trong sào huyệt dị sinh vật này, khiến cho uy tín của Hàn Sâm ở Cương Giáp Tí Hộ Sở tăng lên trên diện rộng, bởi vì tất cả mọi người đều cho rằng Kim Tệ lâu rồi chưa xuất hiện, đã sớm tấn chức Tiến Hóa Giả, cho nên Hàn Sâm ẩn ẩn đã có thanh danh đệ nhất nhân ở Cương Giáp Tí Hộ Sở.
Bạn cần đăng nhập để bình luận