Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1886. Giam cầm

Bên trong đài phun nước màu vàng tuôn ra từng tia ánh sáng màu vàng óng, những tia sáng màu vàng óng đó giống như nước suối rơi xuống người Cổ Na và Cổ Nhã, nhanh chóng chữa trị vết thương trên người các nàng, khiến những vết thương trên người các nàng nhanh chóng khép lại.
Không chỉ là vết thương, Hàn Sâm có thể cảm giác được rõ ràng, sinh cơ trên người Cổ Na và Cổ Nhã cũng đang nhánh chóng hồi phục.
Con vương giả cự thú kia thấy cảnh này, lập tức chạy tới trước đài phun nước, bỏ móng vuốt vào trong suối nước, muốn dùng nước suối để hồi phục sức mạnh của bản thân.
“AI” Vương giả cự thú kêu thảm một tiếng, móng vuốt bị nước suối ăn mòn đến da tróc thịt bong.
Nước suối này có tác dụng cực tốt đối với Cổ Na và Cổ Nhã, nhưng đối với vương giả cự thú thì là một thứ nguy hiểm.
Cổ Nhã lạnh lùng nhìn vương giả cự thú, nói: “Ta đã nói rồi, nơi này là Thiên quốc của người Kana, nhưng mà đối với các người thì nơi này lại là Luyện Ngục. Ở chỗ này, chỉ có người Kana mới có thể sử dụng sức mạnh, hơn nữa còn thu được thần lực vô hạn gia cố, gần như là người bất tử. Mà các ngươi, lại bị cướp đoạt tất cả sức mạnh, trở thành sinh vật bình thường nhất.”
Dừng một chút, Cổ Nhã khế cười rồi lại nói: “Việc này vẫn phải cảm ơn các ngươi, nếu không cho dù chúng ta có huyết mạch của Nữ thần Kana thì cũng không phá nổi thần quang đi vào đến đây.”
“Chẳng lẽ nói này chính là Thiên quốc của Luyện ngục Thiên quốc trong truyền thuyết?” Ý Phật Vương nhíu mày hỏi.
“Không sai, bên ngoài là Luyện Ngục, nơi này chính là Thiên quốc.” Cổ Nhã trả lời.
“Nghe nói Thiên quốc là ở trên mây, sao lại ở chỗ này? Vết nứt đó rõ ràng là do ngoại lực chém ra…” Kim Ngọc Vương hỏi.
“Trên mây có Thiên quốc, chẳng qua chỉ là những lời đồn của người ngoài truyền sai về Luyện ngục Thiên quốc mà thôi, kim vân phía bên ngoài, chẳng qua chỉ là lối vào trong tượng Nữ thần đi thông Thiên quốc, cũng chính là đi thông Luyện Ngục mà thôi, những kim vân này sẽ không giết người, nhưng ở trong Thiên quốc lại có thể giết người, chỉ cần có sức mạnh là được.” Cổ Na nói, đấm một phát vào đầu vương giả cự thú.
Một vương giả cự thú vô cùng mạnh mẽ lại bị Cổ Na đấm một phát bay ra ngoài, cơ thể lộn mấy vòng trên mặt đất rồi mới đụng vào vách tường của cung điện, miệng phun ra một ngụm máu tươi.
Vương giả cự thú tức giận gào thét đứng dậy, nó đường đường là thân vương giả, sao mà chịu được nỗi nhục này, đứng dậy muốn tái chiến.
Thế nhưng chưa kịp đứng lên, Cổ Na đã đấm một cái vào mặt của nó, lại đập nó bay ra ngoài lần nữa, trực tiếp rơi vào trong mây.
Cố Nhã không ra tay, đi vào trong cung điện đối diện với suối nước.
Trong chốc lát, thấy biển mây bốc lên, từ trong mây xuất hiện một đoàn lại một đoàn mây trôi, mỗi một đoàn mây trôi đều giống như lồng giam, nhốt rất nhiều sinh vật, trong đó có cả vương giả cự thú vừa mới rơi vào biển mây.
Hàn Sâm đã phát hiện, những sinh vật bị giam trong mây trôi này, có một số tên là hắn tận mắt nhìn thấy bị hút vào trong kim vân, trong lòng biết Cổ Nhã nói không sai, những sinh vật bị hút vào trong kim vân hẳn đều ở đây.
Chỉ là bọn hắn đều bị giam trong mây trôi, mặc dù không chết, nhưng cũng khó khôi phục tự do, chung quy vẫn khó thoát khỏi cái chết.
Chỉ thấy trong đó có rất nhiều đoàn mây trôi bay về phía cung điện, Hàn Sâm rất nhanh thì thấy, bên trong những đám mây trôi đều giam tộc Kana.
Hàn Sâm đếm qua đại khái, phần lớn tộc Kana đều ở nơi này, bọn họ vốn chỉ có mấy chục người, hiện tại ở đây có khoảng ba bốn mươi người, chắc là đã có kế hoạch từ trước, khi có cơ hội, bọn họ sẽ cố ý bị kim vân hút vào nơi đây.
Nhưng mà bọn hắn cũng giống như những sinh vật khác, vẫn bị mây trôi cầm tù, thoạt nhìn bọn hắn cũng không có năng lực thoát khỏi sự vây khốn.
Bây giờ lại khác, hiển nhiên những mây trôi kia bị chỉ phối bởi sức mạnh nào đó, đưa tất cả người Kana đến quảng trường, sau đó mây trôi tự động tiêu tán, giải trừ sự giam cầm đối với người Kana.
Những người Kana kia cũng vô cùng vui mừng, nhao nhao quỳ lạy hành lễ với Cổ Na, mấy người Hàn Sâm nghe không hiểu ngôn ngữ của Kana.
“Ném tất cả bọn chúng vào biển mây, đám người này đều đáng chết.” Cổ Na chỉ vào đám vương giả, căm hận nói.
Những người Kana kia lập tức chạy về phía mấy người Kim Ngọc Vương, hiện tại mấy người Kim Ngọc Vương ngay cả chiến giáp gen cũng không thể sử dụng, còn không bằng người bình thường, sức mạnh hoàn toàn bị giam cầm, mặc dù còn đủ loại kỹ xảo, thế nhưng sức mạnh và tốc độ chênh lệch quá lớn, rất nhanh đã bị đám người Kana ném xuống biển mây.
“Này! Này! Chúng ta là người một nhà!” Có người Kana lao về phía đám người Hàn Sâm, cũng muốn ném bọn hắn xuống biển mây, Vương Vũ Hàng vội kêu lên, còn phất tay gọi Cổ Na: “Cổ Na, bọn ta không có ác ý với ngươi, hơn nữa còn cùng chung hoạn nạn, dù sao cũng được coi là bạn bè chứ?”
Cổ Na nhìn Vương Vũ Hàng một cái, sau đó lại nhìn Hàn Sâm, căm hận nói: “Các ngươi cũng không phải là loại người tốt lành gì, ném hết xuống cho ta.”
Hàn Sâm biết trước đó mình mạnh mẽ bắt cóc Cổ Na, chắc chắn trong lòng Cổ Na rất bất mãn với hắn, sao có thể coi hắn là bạn bè.
“Các ngươi cũng quá không nghĩa khí đi.” Vương Vũ Hàng thấy những người Kana lại chạy đến, đành phải lùi về sau.
“Bây giờ ngươi nói cái gì cũng vô dụng, đừng chờ người ta ra tay, tự chúng ta nhảy xuống đi.” Hàn Sâm ngược lại dứt khoát, trực tiếp nhảy vào trong mây.
Hàn Mộng Nhi và Long Nữ cũng nhảy theo, công tước Băng Điểu cũng không muốn bị bọn họ ném xuống, cũng tự mình nhảy.
Vương Vũ Hàng thấy trốn cũng không thoát, đành phải nhảy theo.
Chỉ trong chốc lát, bọn Hàn Sâm đã nổi lên từ trong mây, chẳng qua đều bị nhốt trong mây trôi.
Mấy người vương giả cự nhân và Kim Ngọc Vương cũng giống vậy, bên trong Thiên quốc của người Kana này, sự giam cầm của sức mạnh vô cùng đáng sợ, ngoài tộc Kana ra, ngay cả cường giả cấp Vương cũng không thể may mắn thoát khỏi, e là chỉ có cường giả cấp Thần Hóa mới có thể phá vỡ sự giam cầm nơi này.
Cổ Nhã đi ra từ trong cung điện, trong tay nàng cầm một viên đá quý màu vàng sáng chói, mặc dù không biết viên đá quý đó rốt cuộc là vật gì, nhưng có thể đoán được đại khái, Cổ Nhã dựa vào sức mạnh của viên đá quý kia mới có thể khống chế mây trôi.
Hàn Sâm ngồi trong mây trôi, ánh mắt bình tĩnh đánh giá mấy người Cổ Na, hắn không muốn khoanh tay chịu chết, đang suy nghĩ xem nên xử lý tình hình trước mắt thế nào.
Bên trong Thiên quốc của người Kana, ngoại trừ tộc Kana ra, tất cả sức mạnh đều bị áp chế, ngay cả vương khí như Quỷ Nha đao, hiện tại cũng không còn một tia khí tức, thứ như vũ trang gen càng là muốn triệu hoán cũng không triệu hoán được.
Nhưng mà trên người Hàn Sâm vẫn còn một thứ, không bị sức mạnh của Thiên quốc áp chế.
Hàn Sâm lấy phôi đao trong tay, đồng thời trong cơ thể có một luồng sức mạnh đang chậm rãi vận chuyển, ngoại trừ phôi đao ra, trong cơ thể hắn cũng có một luồng sức mạnh không bị sức mạnh của Thiên quốc áp chế.
Cổ Na và Cổ Nhã đi tới gần cung điện, nhìn những sinh vật đang bị giam cầm trong mây, hai mắt đều vô cùng lạnh giá, hình như có sát ý phun trào trong đó.
Hết chương 1886.
Bạn cần đăng nhập để bình luận