Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1141: Âm Đấu Dị Thú

Trong lòng Hàn Sâm kinh hãi, ánh mắt càng thêm tập trung, nhìn chằm chặp vào thân ảnh trên cây.
Sau khi nhìn rõ ràng thân ảnh kia, Hàn Sâm thoáng ngẩn người, thân ảnh kia là một thiếu nữ dáng người uyển chuyển như tiên, dây thắt lưng của thiếu nữ trên nhánh cây chập chờn phất phới, giống như muốn cưỡi gió bay đi.
Cô gái kia rất đẹp, nhưng không tươi đẹp như nhân loại, trên người cô có một loại thánh khiết không thể hình dung, cô chỉ ngồi trên cây kia, hai chân trắng nõn tùy ý rủ xuống, tạo cho người nhìn một loại cảm giác dường như người này bước ra từ trong tranh.
- Dị Linh ? Hay dị sinh vật hình người?
Trong mắt Hàn Sâm lộ ra một tia nghi hoặc, vậy mà hắn lại không nhìn thấu khí tức trên người cô gái kia, không thể phân biệt được chân thân của cô.
Khi Hàn Sâm đang dò xét cô gái kia, ánh mắt của thiếu nữ vậy mà cũng nhìn về phía hắn, sau đó nở nụ cười, giống như Thái Dương khiến người ta cảm thấy vô cùng ôn hòa.
Hàn Sâm nao nao, khoảng cách từ chỗ hắn tới Địa Mẫu Thụ còn có rất xa, cô gái kia không thèm nhìn những sinh vật siêu cấp thần huyết kinh khủng kia, hết lần này tới lần khác lại nhìn về phía hắn, lại còn cười với hắn như vậy, điều này khiến Hàn Sâm có chút lâng lâng.
- Soái ca luôn khổ như thế.
Hàn Sâm chỉnh lại đầu tóc và quần áo của mình, lại nở một nụ cười mà hắn tự cho là rất tuấn tú với cô gái kia.
Nhưng trong lòng Hàn Sâm lại không dám có nửa phần chủ quan, cô gái kia tuyệt đối không phải người hiền lành, rất nhiều sinh vật khủng bố đều không dám tới gần Địa Mẫu Thụ, chỉ có cô dám ngồi trên nhánh Địa Mẫu Thụ, hơn nữa những sinh vật khủng bố kia lại không dám làm gì cô, chỉ như thế đã biết được cô rất khủng bố rồi.
Hàn Sâm cười cười như vậy, thiếu nữ kia lại lộ ra một chút kinh ngạc.
- Cậu quen cô ấy à?
Nữ Hoàng tự nhiên cũng thấy thiếu nữ nhìn về phía Hàn Sâm, liền hỏi một câu.
Hàn Sâm khẽ lắc đầu:
- Không biết, nhìn không ra là nhân loại, Dị Linh hay loại dị sinh vật hình người, nhưng thoạt nhìn cũng không có ác ý gì.
Nữ Hoàng còn muốn nói điều gì, lại đột nhiên nghe được một tiếng giống như bò kêu vang lên, chỉ thấy đàn Thiềm Thừ huyết sắc kia không ngừng kêu lớn, đừng nhìn thân thể của bọn nó không lớn lắm, nhưng tiếng kêu lại giống như lôi minh vậy.
Đặc biệt cái con Huyết Thiềm Thừ Vương kia, phần bụng không ngừng động, tiếng hô như sấm rền, khiến tâm thần người nghe đại loạn.
Huyết Thiềm Thừ Vương tách ra, bò qua Địa Mẫu Thụ, nó bò không nhanh, giống như có điều kiêng kị gì, những sinh vật khủng bố kia cũng không có ngăn nó, nhìn nó chậm rãi bò tới dưới Địa Mẫu Thụ.
Huyết Thiềm Thừ Vương bò tới dưới tàng cây ngẩng đầu nhìn thiếu nữ phiêu dật như tiên kia, nó không ngừng phát ra tiếng kêu như bò rống, hạt mụn huyết sắc trên người nó càng lớn lên như quả cầu, giống như đang khiêu khích cô gái kia.
Thiếu nữ nhìn bộ dáng Huyết Thiềm Thừ, lại chỉ mỉm cười, bàn tay trắng nõn như ngọc không biết lấy từ nơi nào ra một cây sáo như dương chi bạch ngọc.
Môi son đặt trên cây sáo, lập tức từ cây sáo kia truyền ra âm thanh vừa mỹ diệu vừa quỷ dị.
Trong lòng Hàn Sâm cả kinh, lúc này cô gái kia lại còn thổi sáo, tuyệt đối không phải vì muốn thưởng thức âm nhạc, tám chín phần là có được lực lượng âm hệ.
Hàn Sâm vội vàng vận chuyển Động Huyền Khí, che dấu thất cảm lại, để tránh tiếng sao kia có ảnh hưởng gì.
Thế nhưng rất nhanh sau đó Hàn Sâm đã phải mở to hai mắt nhìn, cho dù hắn có kiến thức rộng rãi, nhưng cũng chưa bao giờ thấy qua âm nhạc lại có thể nhìn thấy.
Âm nhạc mà cô gái kia thổi ra, thật sự có thể nhìn thấy được, nguyên một đám âm phù từ trong sáo nhảy ra, hóa thành tia nước nhỏ rơi xuống, dùng mắt thường có thể nhìn rõ ràng.
Không chỉ là Hàn Sâm, Nữ Hoàng cũng tỏ vẻ kinh ngạc nhìn thiếu nữ thổi ra âm phù kia, cô cũng giật mình giống như Hàn Sâm.
Những âm phù đó rơi trên mặt đất, lại ngưng tụ thành một con đại xà, khí thế trên người đại xà kia cũng cực kỳ kinh khủng, dựa vào tiết tấu âm nhạc trực tiếp vọt tới Huyết Thiềm Thừ Vương đang khiêu khích kia.
Một hồi chiến đấu kinh tâm động phách lập tức bắt đầu, âm phù biến thành đại xà chiến đấu với con Huyết Thiềm Thừ Vương khó phân thắng bại, không hề rơi xuống hạ phong.
Huyết Thiềm Thừ Vương hét lớn một tiếng, trong miệng phun ra huyết quang hóa thành một đạo huyết nhận đâm về đại xà, thân thể đại xà cuốn một cái, roi thép từ trong cơ thể bắn ra đập bay huyết nhận.
Hai hung thú kinh khủng chiến đấu dưới Địa Mẫu Thụ, rất nhiều dị sinh vật đều vây xem, nhưng không có con nào tiến lên ngăn cản hoặc nhúng tay.
Hàn Sâm nhìn cảnh tượng này chấn động không thôi, thiếu nữ kia chỉ dựa vào một cây sáo lại có thể thổi ra âm phù biến thành đại xà, mà đại xà lại có thể chống lại một con sinh vật siêu cấp thần huyết, loại lực lượng này thật là đáng sợ.
Hàn Sâm biết mình hôm nay đã gặp cường giả âm hệ chân chính, chỉ là không biết thiếu nữ kia rốt cuộc là Dị Linh hay dị sinh vật, Hàn Sâm đã hoàn toàn loại bỏ khả năng thiếu nữ là nhân loại.
- Lực lượng âm hệ còn có thể vận dụng như thế.
Nữ Hoàng nhìn trong chốc lát, cũng nhịn không được tán thưởng một tiếng.
Hai hung thú đại chiến dưới tàng cây, đánh đến mức nham thạch văng tung tóe không gian vặn vẹo, nhưng chúng đều hết sức khắc chế, đều không lan đến gần Địa Mẫu Thụ.
Âm phù biến thành đại xà, có xu hướng chế trụ Huyết Thiềm Thừ, con Huyết Thiềm Thừ kia nhổ ra huyết quang không có tác dụng lớn đối với nó, hoàn toàn không thể đánh trọng thương đại xà.
Mà theo tiết tấu của âm nhạc kia, đại xà đã chế trụ Huyết Thiềm Thừ, thân thể càng quấn càng chặt, khiến Huyết Thiềm Thừ Vương không cách nào phản kháng, chỉ một lát nữa là bị đại xà nuốt vào.
Bành!
Những huyết cầu trên người Huyết Thiềm Thừ Vương nổ tung ra, hóa thành độc huyết tanh hôi phun ra bắn lên trên người đại xà, lập tức chỉ thấy thân thể đại xà kia bị thối rữa, vặn vẹo vài cái lại lập tức biến thành âm phù tán đi.
Còn con Huyết Thiềm Thừ Vương kia sau khi nổ tung những huyết châu, thân thể cũng có chút uể oải, tuy đại xà đã tan rã, nó cũng không dám lại khiêu khích thiếu nữ, chậm rãi bò về đàn Huyết Thiềm Thừ, ngồi ở đó bất động.
Huyết Thiềm Thừ Vương vừa mới rời đi, chỉ thấy từ trong một khe ở không gian dưới mặt đất có một con hung thú lao ra, bộ dáng của của con hung thú kia vô cùng mạnh, một đường chạy như điên tới Địa Mẫu Thụ.
Hàn Sâm nhìn kỹ, là một đầu dị sinh vật có bộ lông vàng toàn thân óng ánh, đôi mắt vô cùng lớn, cái đuôi dài lại xoã tung.
Con dị sinh vật này tương tự như con sóc, nhưng thân thể còn lớn gấp đôi con cọp.
Chỉ là trên người nó sát khí rất nặng, trên người lóe ra một loại kim quang kỳ dị, một đường điên cuồng xông tới với tốc độ cực nhanh, đàn Nham Thử muốn mở đường cũng không kịp, lập tức có rất nhiều Nham Thử bị xô chết, khiến đàn Nham Thử vội vàng nhường đường.
Con Nham Thử Vương kia nhìn thấy tình cảnh này, trong mắt lóe lên vẻ tức giận, nhưng cũng không có động tác gì, tựa hồ như cũng có chút kiêng kị.
Đại Nhã Tặc vọt tới dưới cây Địa Mẫu, hét lớn một tiếng với thiếu nữ trên cây, kim quang trên người rung động, lại khiêu khích cô gái kia.
Trong mắt thiếu nữ lóe lên một tia chán ghét, sáo ngọc trong tay cô đã sớm biến mất, cô lại đưa tay trảo một cái, một cây đàn tỳ bà xuất hiện ở trong ngực của cô, sau đó bàn tay như ngọc của thiếu nữ khẽ gãy trên dây, âm nhạc mang theo sát ý chảy xuôi, nguyên một đám âm phù nhảy lên, lập tức ngưng tụ thành một đầu Kim Sí Đại Điêu trên không trung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận