Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 470: Đồ Án Trên Tấm Thẻ

- Dù gì mấy người cũng là nghiên cứu viên chính thức của Liên Minh, chưa từng nghĩ đến hậu quả sao?
Kỷ Yên Nhiên nhíu mày nhìn mấy nghiên cứu viên kia nói ra.
- Hậu quả? Hạm trưởng đại nhân, cô quá ngây thơ rồi, cô cảm thấy sau khi chúng tôi đắc thủ còn có thể ở lại Liên Minh ư?
Một tên nghiên cứu viên khinh thường cười lạnh nói.
- Vì đồ vật trong một cái di tích Tinh Tộc, thậm chí mấy người còn không biết đến cùng bên trong có thứ gì, đã định buông tha tất cả sao?
Kỷ Yên Nhiên lại hỏi.
Đồng thời Kỷ Yên Nhiên cũng đã hiểu rõ, căn bản là những người bọn giáo sư Lý đã sớm có dự mưu, cũng không phải tạm thời thấy hơi tiền liền nổi máu tham.
Không có bối cảnh mạnh mẽ ủng hộ, những người này sẽ không dám làm chuyện như vậy.
- Ha ha, cô biết ở trong di tích là thứ gì không?
Mấy nghiên cứu viên kia nhìn nhau cười cười, có vài phần ý đùa cợt.
- Không phải là một ít tinh hạch thôi sao? Trong di tích Tinh Tộc còn có thể có cái gì?
Kỷ Yên Nhiên làm như không hiểu hỏi.
- Ha ha, là thứ mà nằm mơ cưng cũng không tưởng tượng ra nổi đâu.
Một nghiên cứu viên cười nói.
Kỷ Yên Nhiên còn muốn hỏi lại, nhưng mà mấy nghiên cứu viên kia đã không nói thêm gì nữa, một nghiên cứu viên đi tới, trực tiếp dùng sức mạnh dán miệng Kỷ Yên Nhiên lại.
- Trước kia cô là hạm trưởng cao cao tại thượng, hiện tại nha, vẫn nên thành thật chờ đi, nếu không đừng trách mấy người chúng tôi tâm ngoan thủ lạt.
Sau khi nghiên cứu viên kia nói xong, thấy bộ dáng Kỷ Yên Nhiên bị trói, trong lòng vậy mà nổi lên chút tâm tư, thò tay định sờ lên mặt Kỷ Yên Nhiên.
Sắc mặt của Kỷ Yên Nhiên lập tức đại biến, ô ô kêu lên lùi lại phía sau, nhưng mà cô bị trói chặt căn bản không lui được, chỉ lát nữa là sẽ bị tay của tên nghiên cứu viên kia sờ lên.
- Aaaaa!
Đột nhiên chỉ thấy một bóng người hiện lên, bàn tay của nghiên cứu viên kia bị chém bay lên giữa không trung, ôm cánh tay đứt phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết.
- Là mày?
Mấy nghiên cứu viên khác nhìn rõ người đang đứng ở trước mặt Kỷ Yên Nhiên, lập tức mặt lộ ra vẻ kinh hãi.
- Không phải tao thì còn có thể là ai?
Hàn Sâm thò tay trực tiếp chặt đứt xiềng xích trên người Kỷ Yên Nhiên.
Mấy nghiên cứu viên khác vội vàng móc ra súng laser, liền bắn tới hai người bọn Hàn Sâm.
Thế nhưng mà còn chưa đợi bọn họ bóp cò súng, một cô gái lãnh diễm cao ngạo đã xuất hiện ở sau lưng bọn họ, trường thương trong tay quét ra, lập tức đánh ngã bọn họ xuống đất.
Hàn Sâm giống như là mãnh thú xông tới, đè một người xuống đất đánh cho một quyền, trực tiếp đánh ngất mấy nghiên cứu viên đi, căn bản không cho bọn họ cơ hội đánh trả.
- Sao anh lại ra đây? Bọn Lý Minh Đường đâu?
Kỷ Yên Nhiên vừa mừng vừa sợ, thoáng cái nhào vào trong ngực Hàn Sâm.
- Em đang ở nơi này, sao anh có thể không ra được?
Hàn Sâm cưng chìu sờ lên đầu Kỷ Yên Nhiên, tiếp tục nói:
- Bọn Lý Minh Đường đã xâm nhập vào khu vực trung tâm, có lẽ nhất thời sẽ không ra được.
Sau khi sự vui mừng của Kỷ Yên Nhiên qua đi, cô đi đến bên cạnh mấy nghiên cứu viên, cứu tỉnh một tên nghiên cứu viên, dùng súng laser chĩa vào đầu y nói:
- Trả lời vấn đề của tao, nếu không mày cũng biết hậu quả rồi đấy.
- Ha ha.
Tên nghiên cứu viên kia chỉ lộ ra một nụ cười quỷ dị, một giây sau, chỉ thấy ở trong thất khiếu của y chảy ra máu, trong nháy mắt đã không sinh cơ nữa.
Kỷ Yên Nhiên và Hàn Sâm đều rất giật mình, người bình thường có ai không sợ chết, nếu có cơ hội sống sót thì ai cũng không muốn chết, nhưng mà nghiên cứu viên này lại quyết tuyệt đến như vậy, một lời không hợp liền trực tiếp tự độc chết chính mình, chuyện này thật sự không hợp với lẽ thường.
Cứu tỉnh mấy nghiên cứu viên khác, kết quả đều giống nhau, không biết bọn họ dấu độc dược ở nơi nào, sau khi tỉnh lại cũng không nói hai lời, liền trực tiếp độc chết bản thân.
- Không đúng, vô cùng không đúng, bọn họ cũng không phải phạm vào tử tội, sau khi trở về cùng lắm chỉ bị ngồi tù, còn có cơ hội đi ra, tại sao cả đám đều tự tử như vậy, chuyện này có vấn đề.
Kỷ Yên Nhiên nhìn thi thể của mấy tên nghiên cứu viên, mặt mũi đều là vẻ khiếp sợ.
Mặc dù là những sát thủ lãnh khốc vô tình, cũng không thể nào làm được chuyện không muốn sống quyết tuyệt như vậy, phản ứng của mấy nghiên cứu viên này quả thực không giống như nhân loại bình thường.
- Lý Minh Đường và những người này đều rất cổ quái, không biết bọn họ đang mưu đồ chuyện gì.
Hàn Sâm thò tay lấy mọi thứ ở trên người nghiên cứu viên ra.
Không có đồ vật gì khả nghi, thậm chí ngay cả vật phẩm cá nhân đều có rất ít, trên cơ bản đều là một ít công cụ thăm dò di tích cần phải dùng đến.
Thế nhưng mà ở trong đó có một vật hấp dẫn sự chú ý của Hàn Sâm, trên người mỗi nghiên cứu viên này đều có một cái ví, bên trong để rất nhiều loại thẻ khác nhau, có thẻ nhớ, có thẻ tín dụng, một vài thẻ làm việc và thẻ ra vào, còn có rất nhiều thẻ của các công ty hoặc là cửa hàng khác nhau.
Nhưng mà ở bên trong rất nhiều loại thẻ này, có một tấm thẻ tầm thường hấp dẫn sự chú ý của Hàn Sâm, thoạt nhìn hẳn là một tấm thẻ ra vào, thẻ ra vào giống như vậy, người bình thường đều có không ít, trong đơn vị làm việc hoặc là trong nhà đều phải dùng đến.
Thế nhưng mà mấy nghiên cứu viên này, trên người mỗi người đều có một tấm thẻ ra vào như vậy, mặc dù màu sắc và đồ án khác nhau, nhưng mà Hàn Sâm vẫn nhìn ra đây là thẻ ra vào cùng loại.
Bởi vì sau lưng tấm thẻ này, đều có một đồ án một con thú màu đỏ đầu đuôi tương liên, như cáo không phải cáo, như mèo không phải mèo, cái đồ án này Hàn Sâm không thể quen thuộc hơn được nữa, chính là đồ án Cửu Mệnh Huyết Miêu.
Đồ án ở mặt sau mấy tấm thẻ của mấy nghiên cứu viên này mặc dù phức tạp, nhưng mà đều có đồ án Cửu Mệnh Huyết Miêu, nếu người bình thường không nhìn kỹ, cơ hồ không phân biệt ra được, nhưng mà Hàn Sâm quá nhạy cảm đối với đồ án Cửu Mệnh Huyết Miêu, cho nên liếc mắt đã nhìn ra.
Phát hiện này khiến cho Hàn Sâm có chút giật mình, trong lòng kinh nghi bất định.
- Có phát hiện gì ư?
Kỷ Yên Nhiên thấy Hàn Sâm ngẩn ra, liền ngồi xổm xuống bên cạnh Hàn Sâm hỏi một câu.
- Không có gì.
Hàn Sâm khẽ lắc đầu, sau đó nhét những tấm thẻ kia trở lại.
Bởi vì loại đồ như những tấm thẻ này, đều có chip thông minh ở bên trong, rất dễ bị người khác truy ra, hơn nữa đây cũng chỉ là thẻ ra vào mà thôi, cũng không biết là thẻ ra vào ở nơi nào, số lượng lại nhiều như vậy, hiển nhiên không phải là hàng cao cấp gì, cầm cũng không có tác dụng gì.
- Hiện tại chúng ta nên làm gì?
Kỷ Yên Nhiên trong lúc nhất thời cũng không có chủ ý gì.
- Anh muốn tiến vào trong khu vực trung tâm nhìn một chút.
Hàn Sâm do dự nói ra, nếu như hắn tiến vào, một mình Kỷ Yên Nhiên ở lại chỗ này, vạn nhất gặp phải nguy hiểm gì thì sẽ rất phiền toái.
- Vậy thì cùng đi đi.
Kỷ Yên Nhiên nói.
- Em đã luyện thành Vi Tinh Thể rồi sao?
Hàn Sâm có chút kinh ngạc nhìn Kỷ Yên Nhiên, hắn là dưới cơ duyên xảo hợp mới luyện thành Vi Tinh Thể, không sợ tia laser tinh năng bên trong, Kỷ Yên Nhiên còn trẻ như vậy đã luyện Vi Tinh Thể đến cảnh giới tiểu thành, vậy thì có chút lợi hại rồi.
Em chưa từng luyện qua Vi Tinh Thể, nhưng mà Thuần Dương Chân Cốt của Kỷ gia cũng không sợ tia laser tinh năng này.
Kỷ Yên Nhiên có chút đắc ý.
- Em chắc chắn chứ?
Hàn Sâm không biết Thuần Dương Chân Cốt là Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật dạng gì, cho nên lại xác nhận lại một lần.
- Nếu không thì anh cho rằng trong nhà sẽ yên tâm để cho em tới nơi này hay sao?
Kỷ Yên Nhiên le lưỡi, dí dỏm cười nói.
- Vậy chúng ta liền lặng lẽ đi vào, nhìn xem đến cùng bọn Lý Minh Đường đang mưu đồ chuyện gì.
Hiện tại trong lòng Hàn Sâm đã muốn điều tra thỏa đáng.
Sợi dây chuyền Cửu Mệnh Huyết Miêu có phản ứng đối với nơi này, ở trên người đám nghiên cứu viên bọn Lý Minh Đường lại có thẻ ra vào có đồ án Cửu Mệnh Huyết Miêu, những thứ này đều khiến cho Hàn Sâm vạn phần nghi hoặc khó hiểu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận