Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1173: Người Thứ Nhất

Hàn Sâm dùng Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh mở ra chín đạo khóa gen, thân thể nổi lên màu ửng hồng kỳ dị, thân hình lại giống như chim yến bay lượn ra, hiểm hiểm tránh né quyền thế của Khô Cốt Đế.
Khô Cốt Đế nhìn tới chính là Đế Linh có thân thể mạnh mẽ, tố chất thân thể của Hàn Sâm vẫn chưa đến tiêu chuẩn Đế cấp, đương nhiên sẽ không đối cứng với y.
Phượng Hoàng Phi Thiên bí kỹ được Hàn Sâm vận chuyển tới cực hạn, cả người giống như chim phượng hoàng bay lượn ở trong hư không, thân hình như ẩn như hiện, đồng thời với tránh ra công kích của Khô Cốt Đế, còn có thể không ngừng phản kích.
Lực lượng của Khô Cốt Đế chiếm cứ ưu thế, nhưng mà tốc độ cùng thân pháp lại không theo kịp Phượng Hoàng Phi Thiên bí kỹ, trong khoảng thời gian ngắn nắm đấm xé rách không khí hình thành từng cơn chấn động, nhưng từ đầu đến cuối lại không thể làm Hàn Sâm bị thương.
- Bên trong nhân loại chúng ta vậy mà lại có cường giả như thế?
Vài Siêu Việt Giả nhân loại thấy thế thân thể liền run rẩy, hưng phấn tới mức nổi da gà.
Khâu Bình nheo mắt lại nhìn Hàn Sâm chiến đấu, trong lòng cũng hơi kinh ngạc, thân pháp bực này ở trong số những Siêu Việt Giả nhân loại đã có thể nói là tuyệt thế.
Liền rất nhiều Dị Linh cùng dị sinh vật nhìn đều có chút ngạc nhiên, thân pháp kia xác thực là vô cùng huyền bí, để cho rất nhiều Dị Linh nguyên bản không để ý tới Hàn Sâm đều có chút ngoài ý muốn.
Thần sắc của Khô Cốt Đế lại không hề thay đổi, ánh sáng màu máu trong mắt càng tăng lên, đột nhiên chỉ thấy bàn tay y hướng lên trên lồng ngực của mình chộp một trảo, khôi giáp trước ngực giống như xương cốt bị y vén lên.
Sau đó một tay vậy mà vồ vào bên trong ngực của chính mình, ngay lúc Hàn Sâm đang nghi hoặc, Khô Cốt Đế từ trong ngực của y lấy ra một cục xương.
Khúc xương kia óng ánh sáng long lanh, giống như một khúc thủy tinh, nhưng lại khiến người ta biết rõ, đó chính là một cục xương, loại cảm giác này không có cách nào hình dung.
Hàn Sâm lộ ra vẻ nghiêm túc nhìn khúc xương trong tay Khô Cốt Đế, không tùy tiện công kích qua, chấn động bên trên khúc xương kia làm người ta sợ hãi.
Khô Cốt Đế nhìn Hàn Sâm cười lạnh, nắm khúc xương hình dạng kỳ dị kia ở trong tay, một bàn tay xương cốt khác nắm thành quả đấm, giống như là gõ trống hướng về khúc xương trái tim kia gõ một cái.
Coong!
Âm thanh giống như là hòa thượng gõ mõ từ trên khúc xương trái tim kia vang lên, Hàn Sâm chỉ cảm thấy một luồng lực lượng kì dị đánh úp lại, lập tức ngưng tụ lực lượng toàn thân đi ngăn cản ba động kỳ dị kia.
Thế nhưng mà chấn động kia lại giống như là hoàn toàn không có cách nào ngăn cản, trực tiếp xâm nhập vào trong trái tim Hàn Sâm, khiến cho trái tim Hàn Sâm mạnh mẽ hơi nhảy lên một cái, giống như là muốn nổ tung vậy.
Hàn Sâm hơi có chút kinh ngạc nhìn tới Khô Cốt Đế, người này thoạt nhìn bộ dáng có vẻ thô kệch, vốn cho rằng y là Đế Linh lấy tiến hóa cường độ thân thể làm chủ, lại không nghĩ rằng y chủ tu lực lượng âm hệ.
Coong! Đ-A-N-G...G! Đ-A-N-G...G!
Khô Cốt Đế giống như là ma tôn phật đà đứng ở phía trên võ đấu trường, một tay nâng khúc xương trái tim, một tay liên tục đánh lên phía trên khúc xương kia.
Một luồng sóng sức mạnh kỳ dị trực tiếp truyền vào bên trong trái tim Hàn Sâm, khiến cho trái tim Hàn Sâm giống như là bị cự chùy đánh trúng, nếu như thay đổi người khác, chỉ sợ là trái tim đã sớm nổ tung.
Coi như là đổi thành sinh vật siêu cấp thần huyết bình thường, chỉ sợ trên trái tim cũng đã trải đầy vết rạn.
Đáng tiếc là Khô Cốt Đế lại vừa vặn gặp được Hàn Sâm tu luyện Cổ Tà Chú, Cổ Tà Chú của hắn đã luyện đến cảnh giới Bất Tử Chú, cường độ của trái tim mạnh hơn những bộ phận khác trên thân thể rất nhiều, so với trái tim cứng cỏi của những sinh vật siêu cấp thần huyết kia cũng không kém hơn là bao.
Hơn nữa Hàn Sâm đã sớm thành thói quen để trái tim vận động cường độ cao, lực lượng của Khô Cốt Đế trực tiếp tác động lên trái tim của hắn so với lúc bình thường hắn vận chuyển Bất Tử Chú còn hơi mạnh hơn một chút, nhưng vẫn ở trong phạm vi Hàn Sâm có thể chịu đựng được.
Trái tim bị tiếng trống giống như tiếng sấm vang ầm ầm ảnh hưởng, nhưng từ đầu đến cuối lại không bị vỡ tan, chỉ là để cho Hàn Sâm cảm thấy khí huyết sôi trào, nhịn không được phun ra một ngụm máu tươi.
- Tên Khô Cốt này thật đúng là đã ra sức, đã vậy còn nhanh sử dụng ra bản lĩnh sở trường, tâm cổ thập hưởng, khô cốt thành núi, đối phó với những sinh vật có trái tim yếu ớt lại không còn gì thích hợp hơn.
Anh Quỷ nheo mắt lại nhìn Hàn Sâm ở trên võ đấu trường, ánh mắt kia giống như là đang nhìn một người chết.
Mà lúc này ở trên khán đài cũng đã hoàn toàn đại loạn, mặc dù trong võ đấu trường có cấm chế ngăn cách, nhưng mà tiếng trống kia vẫn truyền ra ngoài, khiến cho tim những sinh vật thần huyết cùng Dị Linh hoàng tộc đều đập nhanh, có rất nhiều con đều phun ra máu tươi, một đám sinh vật đều hoảng sợ lui về phía sau, sau đó tiếp tục thối lui ra khỏi võ đạo tràng.
- Chỉ sợ là lần này Hàn Sâm sẽ dữ nhiều lành ít, Đế Linh quả thật không phải là nhân loại chúng ta có thể địch nổi.
Vài nhân loại liên tục phun ra máu, từ trong võ trường vọt ra, trên mặt còn tràn đầy vẻ kinh hãi.
- Đáng tiếc, dùng thân pháp của Hàn Sâm, nếu như gặp phải một sinh vật siêu cấp thần huyết có lực lượng thân thể mạnh mẽ, chưa hẳn đã không có hi vọng kiên trì qua thời gian hai khắc, nhưng mà lực lượng của Khô Cốt Đế kia lại có mặt ở khắp nơi, căn bản không có khả năng tránh né, thân pháp dù nhanh hơn cũng vô dụng.
Trong lòng tất cả mọi người vẫn còn sợ hãi, đồng thời cũng cảm thán thời vận của Hàn Sâm không tốt, vừa vặn gặp phải một khắc tinh.
Khâu Bình cũng đi ra ngoài võ đấu trường, vẻ mặt có chút phức tạp nhìn tới phương hướng võ đấu trường, mặc dù không nhìn thấy tình huống bên trong, nhưng lại vẫn có thể nghe được bên trong truyền tới âm thanh tâm cổ khủng bố.
Mặc dù đã đứng ở bên ngoài võ đấu trường, âm thanh tâm cổ kia vẫn làm cho trái tim của y run rẩy từng đợt, giống như muốn làm cho cơ tim tắc nghẽn vậy.
- Hi vọng hắn sẽ không bởi vì chuyện giữa mình và Vũ Thần mà chết.
Trong lòng Khâu Bình có chút sầu lo.
- Cậu không hi vọng hắn chết đi đúng không?
Âm thanh của một cô gái đột nhiên vang lên bên cạnh Khâu Bình.
Sắc mặt của Khâu Bình biến hóa, quay đầu nhìn sang bên cạnh, đã thấy một nữ Dị Linh thanh tú không biết lúc nào đã đứng ở bên cạnh hắn.
- Tôi chẳng qua là cảm thấy hắn chết đi như thế thì thật sự là đáng tiếc, thực lực của hắn có thể làm rất nhiều chuyện cho Trường Sinh đại nhân.
Khâu Bình khôi phục biểu lộ lạnh nhạt vốn có.
Nữ Dị Linh kia lại cười nhạt một tiếng:
- Khâu Bình, sự kiên nhẫn của tôi cũng có hạn, nếu như cậu còn không giết Trương Vũ Thần, như vậy hôm nay người này sẽ là người đầu tiên bởi vì cậu mà chết, kế tiếp mỗi người cũng sẽ dần dần chết đi ở trước mặt cậu, ngoại trừ Trương Vũ Thần. Cậu đã không muốn để cho Trương Vũ Thần chết như vậy, tôi sẽ để mạng y lại cho cậu.
Thân thể Khâu Bình khẽ run lên, y biết rõ cô gái này nói ra thì nhất định sẽ làm được.
Cô gái kia đã không còn kiên nhẫn nữa, y đã kéo dài thêm hai mươi năm, sự kiên nhẫn của cô ta đã hoàn toàn bị mài sạch sẽ.
Mặc dù Khâu Bình là người đàn ông như vậy, đối mặt với lựa chọn như vậy cũng không thể làm gì, y không có dũng khí tự tay giết chết người bạn tốt nhất của mình, nhưng mà không giết Trương Vũ Thần, như vậy tất cả bạn bè cùng đồng bào của y ở chỗ này sẽ đều phải chết.
- Tại sao phải lựa chọn tôi?
Khâu Bình nhìn cô gái kia, hận ý chôn giấu hai mươi năm trong lòng đã giống như là núi lửa khó có thể đè ép lại.
- Không vì cái gì, tôi thích.
Ánh mắt của cô gái kia nhìn Khâu Bình giống như là đang nhìn một con cá đang giãy dụa ở trên thớt.
Trong lòng Khâu Bình cực kỳ hận, liền rút đao ra, một đao đâm về phía cô gái ở bên cạnh.
Đao của Khâu Bình đã rửa sạch, xoá hết sự hào nhoáng, đó là đao pháp mà ngay cả Hàn Sâm cũng phải than thở sợ hãi, nhưng mà cô gái kia lại chỉ gảy nhẹ ngón tay ngọc, thanh đao kia đã rời tay bay lên không trung.
Tay kia của Khâu Bình rút ra dao găm, nhưng không đâm về cô gái kia, mà là đâm về phía trái tim của mình.
Khâu Bình không muốn lựa chọn giết chết bất kỳ ai, cho nên y chỉ có thể giết chính mình.
Cô gái kia lạnh lùng nhìn về phía Khâu Bình, cũng không ngăn cản y, nhưng mà lúc con dao găm kia sắp đụng phải làn da của Khâu Bình liền ngừng lại, mặc kệ hai tay của Khâu Bình dùng sức ra sao, cũng không thể đâm vào mảy may.
Cô gái kia đột nhiên nắm Khâu Bình lên, thân hình lóe lên liền đi tới bên trong võ đấu trường, trực tiếp ném Khâu Bình không có cách nào nhúc nhích lên trên trên khán đài, để cho y nhìn thấy Hàn Sâm ở trong võ trường đang phun ra máu tươi, lạnh lùng nói ra:
- Đây là người đầu tiên chết bởi vì sự nhu nhược của cậu, cậu phải nhìn cho rõ ràng cẩn thận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận