Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2708. Thần Linh Phong Bạo

Thuận theo sự nở rộ của hoa sen, cả người Bảo Liên ngồi xếp bằng trong hư không hệt như Phật Đà, đoá hoa sen biến thành một cái bóng hư ảo bao lấy cơ thể hắn, giống như một tôn Phật sinh ra từ trong hoa sen.
Hàn Sâm cảm nhận được khí tức kỳ lạ toát ra từ trên người Bảo Liên, không nhịn được cảm thán: “Hoàng Thể của Hoàng Cực Tộc quả nhiên đáng sợ, chỉ mới khởi động Hoàng Thể mà đã khiến cho khí tức của Bảo Liên tăng lên vô số lần, Thần Hoá cùng cấp của chủng tộc bình thường rất khó để cạnh tranh với tộc Hoàng Cực.”
Lúc Hàn Sâm còn đang suy ngẫm, Bảo Liên đã nhắm mắt lại, lạnh nhạt nói: “Ta vốn không muốn giết ngươi nhưng ngươi lại tự tìm đường chết, vậy thì không thể trách ta được rồi.”
“Có bản lĩnh gì thì cứ dùng hết ra đây, cần gì nhiều lời thế.” Hàn Sâm nói.
Bảo Liên không lên tiếng, chỉ là đột nhiên mở mắt ra, ánh mắt lập tức chiếu xuống người Hàn Sâm.
Hàn Sâm chỉ cảm thấy ánh mắt của Bảo Liên rơi xuống người mình, lập tức có một luồng sức mạnh quấn quanh người hắn nhưng Hàn Sâm lại không cảm nhận được đó là sức mạnh gì, lúc có lúc không, lúc ẩn lúc hiện.
Sau cái liếc mắt này, không ngờ Bảo Liên chẳng thèm quay đầu lại mà trực tiếp xoay người rời đi.
“Thắng thua chưa định, ngươi muốn đi đâu?” Hàn Sâm chau mày nói.
“Ngươi sắp chết rồi, mau đi chuẩn bị chuyện hậu sự đi.” Lạnh lùng nói hết lời, Bảo Liên cũng không quay đầu lại đã đi mất tăm, hơn nữa tốc độ cực kỳ nhanh, trong chớp mắt đã không thấy bóng dáng đâu nữa.
Hàn Sâm vốn dĩ muốn đuổi theo Bảo Liên nhưng sức mạnh lúc có lúc không trên người khiến trong lòng hắn nảy sinh nỗi lo sợ mơ hồ.
Nhưng lúc này có Linh Lung và Lý Khả Nhi ở bên cạnh, Hàn Sâm không tiện sử dụng Động Huyền Kinh, chỉ đành nhìn về phía hai người nói: “Các ngươi có nhìn ra thứ mà Bảo Liên sử dụng lúc nãy là sức mạnh gì không?”
Lý Khả Nhi lắc đầu nói: “Bảo Liên là hậu duệ của vị hoàng đế tiền nhiệm tộc Hoàng Cực, hoàng đế Bảo Hoàng. Hiện giờ Bạch Hoàng chấp chưởng tộc Hoàng Cực, thực lực của gia tộc nhánh Bảo Hoàng không hiển hách, rất nhiều cường giả đều không nổi danh”
“Nhìn ra được là sức mạnh của hệ nào không?” Hàn Sâm lại hỏi.
Linh Lung nhìn chằm chằm cơ thể Hàn Sâm. Nàng vẫn luôn quan sát, rất lâu sau mới mở miệng nói: “Thứ mà Tộc Thái Thượng bọn ta giỏi nhất chính là sức mạnh cảm ứng. Nhưng sức mạnh của Bảo Liên thật sự hơi cổ quái, vậy mà lại nhìn không ra đó là thuộc hệ nào, có vẻ hao hao giống với sức mạnh của hệ Nhân Quả, nhưng lại có chút không giống.”
Đến Linh Lung và Lý Khả Nhi còn nhìn không ra, Hàn Sâm không nhịn được thầm chau mày, khởi động Vật Ngữ Gen kiểm tra cơ thể nhưng lại không phát hiện thấy điểm bất thường.
Sức mạnh toàn thân vận chuyển không ngừng, cũng không phát hiện trên người có vết thương ẩn, không biết sức mạnh của Bảo Liên rốt cuộc có tác dụng gì.
“Không lẽ tên Bảo Liên đó cố ý lừa ta?” Hàn Sâm kiểm tra cơ thể nhiều lần, cũng không nhìn ra vấn đề gì.
Linh Lung và Lý Khả Nhi cũng dùng rất nhiều cách để kiểm tra cơ thể Hàn Sâm, kết quả cũng không có được kết luận gì hữu ích.
Song luồng sức mạnh lúc có lúc không đó lại không có cách nào loại bỏ được, khiến trong lòng Hàn Sâm mơ hồ cảm thấy có gì đó không đúng.
Đúng lúc Hàn Sâm đang khổ sở kìm nén để không dùng đến Lĩnh Vực Động Huyền thì đột nhiên nghe thấy một âm thanh sét đánh khủng khiếp truyền đến từ trên bầu trời.
Ba người không nhịn được bèn ngẩng đầu nhìn qua, chỉ thấy bầu trời vốn đang trong xanh nhanh chóng bị đám mây tối đen như mực bao phủ, chỉ một khoảng thời gian ngắn bằng cái chớp mắt, bầu trời đã biến thành màu đen như đêm tối.
“Thần Linh Phong Bạo tới rồi, chúng ta mau đi thôi!” Linh Lung và Lý Khả Nhi đều vô cùng kinh ngạc, kéo theo Hàn Sâm rồi trực tiếp dùng Tinh Không Đại Na Di, muốn rời xa khỏi phạm vi của Thần Linh Phong Bạo.
Đám Linh Lung là thân phận Bán Bộ Thần Hoá nhưng lại dám đi lại trong Thần Vực chính là dựa vào sức mạnh của Thần Du Thuật, có thể tránh xa được khu vực có Thần Linh Phong Bạo.
Nếu không, với thực lực của bọn họ, tuỳ tiện bắt gặp vài con dị chủng Thần Hoá cũng đủ để bọn họ chết không có chỗ chôn thân.
Sau khi Tinh Không Đại Na Di, Hàn Sâm xuất hiện trong một sa mạc. Cũng không biết dịch chuyển được khoảng cách bao xa, trên bầu trời đã không còn dấu vết của Thần Linh Phong Bạo nữa.
Nhưng chưa đợi đến khi ba người hoàn hồn lại thì đã nghe thấy một tiếng sấm sét giữa trời quang truyền tới từ trên không trung, đám mây đen khủng khiếp đó lại bao phủ bầu trời một lần nữa.
“Sao lại xui xẻo như vậy? Lại gặp phải Thần Linh Phong Bạo?” Linh Lung hơi chau mày.
“Đừng nói nhiều nữa, chúng ta mau đi thôi.” Lý Khả Nhi gấp gáp nói. Một khi bị cuốn vào trong Thần Linh Phong Bạo thì bọn họ mười phần chắc chín là kết cục tử vong rồi.
Ba người sử dụng Tinh Không Đại Na Di một lần nữa đến một nơi khác. Nhưng chỉ mới đứng vững chưa được bao lâu thì trên bầu trời lại xuất hiện dấu hiệu của Thần Linh Phong Bạo lần nữa.
Lần này đến Hàn Sâm cũng cảm thấy có gì đó không đúng, sắc mặt hơi thay đổi nói: “Không phải do sức mạnh của Bảo Liên đang tác quái đấy chứ?”
“Không thể nào… Bảo Liên chỉ là một Thần Hóa Nguyên Cơ, hắn làm gì có sức mạnh làm ảnh hưởng đến Thần Linh Phong Bạo, đừng nói là Thần Hóa Nguyên Cơ, cho dù là Chân Thần cũng không thể tuỳ tiện triệu hồi Thần Linh Phong Bạo được.” Lý Khả Nhi nói.
Ba người chỉ có thể sử dụng Tinh Không Đại Na Di thêm lần nữa. Nhưng Tỉnh Không Đại Na Di liên tiếp mấy lần, mỗi lần bọn họ vừa mới đi ra thì Thần Linh Phong Bạo lại bắt đầu nổi lên.
“Không thể sai được, chắc chắn do sức mạnh của Bảo Liên đã ảnh hưởng đến Thần Linh Phong Bạo.” Cho dù khả năng này khiến người ta không dám tin, nhưng trừ điều này ra thì thật sự không còn cách giải thích nào khác nữa.
Trước khi gặp được Bảo Liên, bọn họ không hề phát hiện thấy có Thần Linh Phong Bạo. Bây giờ Thần Linh Phong Bạo cứ luôn xuất hiện, rõ ràng là có liên quan đến sức mạnh của Bảo Liên.
Tuy Linh Lung và Lý Khả Nhi khó mà tin nổi một Thần Hóa Nguyên Cơ như Bảo Liên lại có thể khống chế Thần Linh Phong Bạo nhưng sự thật bày ra trước mắt khiến bọn họ không thể không tin.
“Thần Linh Phong Bạo đến quá nhanh, chúng ta căn bản không có đủ thời gian để mở cổng lớn của Thần Vực rời khỏi nơi này. Nhưng cứ tiếp tục Tinh Không Đại Na Di thì sức lực của chúng ta cũng không chống đỡ được.” Lý Khả Nhi biến sắc nói.
Tinh Không Đại Na Di tiêu hao rất nhiều thể lực, khoảng cách dịch chuyển càng xa thì tiêu hao sẽ càng lớn, nhưng khoảng cách dịch chuyển gần thì lại không có cách nào rời xa phạm vi của Thần Linh Phong Bạo.
Thần Du Thuật của Hàn Sâm vẫn chưa luyện đến cảnh giới của Tinh Không Đại Na Di, bắt buộc phải do Linh Lung hoặc Lý Khả Nhi đưa hắn cùng dịch chuyển, nếu như thế thì tiêu hao sẽ càng lớn hơn.
Nếu Tinh Không Đại Na Di liên tiếp như thế thì hai người họ cũng chỉ kiên trì được hai mươi, ba mươi lần là cùng, hơn nữa theo sự tiêu hao của thể lực thì khoảng cách mà bọn họ dịch chuyển cũng sẽ càng ngày càng ngắn.
“Khả Nhi, ngươi dịch chuyển đến chỗ nào đó trước đi, Linh Lung đưa ta dịch chuyển đến một vị trí khác, sau đó chúng ta sẽ tập họp lại.” Hàn Sâm nói với Lý Khả Nhi.
Hai người đều có thể cảm ứng được ý kiến của Hàn Sâm, cũng không nói nhiều bèn làm theo những gì Hàn Sâm nói.
Kết quả khiến ba người càng chắc chắn vấn đề đang nằm trên người Hàn Sâm. Sau khi Lý Khả Nhi tự dịch chuyển đi thì không gặp lại Thần Linh Phong Bạo nữa.
Còn Linh Lung đưa Hàn Sâm dịch chuyển thì sẽ luôn bị Thần Linh Phong Bạo đuổi theo.
“Là ta đã đánh giá thấp cường giả Thần Hoá trong thiên hạ này rồi.” Hàn Sâm không thể không thừa nhận, lần này hắn thua rồi, hơn nữa còn thua rất triệt để, không ngờ lại bị một Thần Hóa Nguyên Cơ như Bảo Liên ép đến bước đường này.
Bây giờ vấn đề nghiêm trọng là Linh Lung và Lý Khả Nhi có thể đi theo hắn vào đây, nhưng cánh cổng mà Linh Lung và Lý Khả Nhi mở ra thì Hàn Sâm lại không đi vào được, bắt buộc phải do hắn tự mở cánh cổng của Thần Vực mới được. Song nhìn thời gian mà Thần Linh Phong Bạo xuất hiện, không đợi được đến khi hắn mở cổng ra thì đã bị cuốn vào trong phong bạo rồi.
Hiện giờ hắn bị ép đến bước đường cùng, trừ khi Thần Linh Phong Bạo đột nhiên không đuổi theo hắn nữa, nếu không hắn chắc chắn sẽ bị cuốn vào trong phong bạo. Nghĩ đến cảnh tượng vô số dị chủng Thần Hoá hoành hành trong phong bạo, Hàn Sâm cũng không nhịn được mà nổi cả da gà.
Hết chương 2708.
Bạn cần đăng nhập để bình luận