Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 744: Đại Chiến

Trên thân thể trong suốt như quả đông lạnh kia bị thiên sứ dùng đại kiếm chém ra một lỗ hổng thật dài, nhưng một giây sau miệng vết thương trên thân thể nó lại tự động khép lại.
Một xúc tu dài hẹp cuốn về phía Thánh Chiến Thiên Sứ, nhưng Thánh Chiến Thiên Sứ liên tục dùng đại kiếm trong tay chém ra, chặt đứt toàn bộ những xúc tu kia.
Hàn Sâm nhìn thấy thế thì vô cùng vui mừng, nhưng hắn không thể vui mừng quá lâu, xúc tu bị chém rụng thế mà lại sống lại.
Sinh vật như sứa này là sinh vật siêu cấp thần huyết, năng lực tái sinh rất mạnh, Thánh Chiến Thiên Sứ dùng đại kiếm không biết đã chặt đứt bao nhiêu xúc tu của nó, ngay cả trên người nó cũng bị chém ra rất nhiều vết thương sâu hơn một mét, thế nhưng chỉ trong nháy mắt nó liền khôi phục như lúc ban đầu, căn bản không có bất cứ tác dụng gì.
Hàn Sâm thấy thế thì vô cùng sốt ruột, tiếp tục như vậy cũng không phải biện pháp.
Nhìn nhìn Xích Diễm Bạo Long Đột trong tay mình, binh khí có thuộc tính hỏa mới có thể khắc chế con sứa kia, nhưng đáng tiếc Thánh Chiến Thiên Sứ là sủng vật, ngoại trừ sủng vật trang giáp trước kia Hàn Sâm lấy được, hắn không có cách nào để tiểu thiên sứ sử dụng Xích Diễm Bạo Long Đột.
Hàn Sâm vừa chém sợi tơ nước, vừa yên lặng quan sát con sứa kia, tìm một cơ hội để mình có thể xông lên, nói không chừng dựa vào hiệu quả khắc chế của Xích Diễm Bạo Long Đột sẽ có thể giết chết nó.
Con sứa kia vô cùng liều lĩnh, nó căn bản không sợ bị thương, xúc tu bị chém đứt hoặc là thân thể bị chém rách, chỉ một lát sau sẽ hồi phục như lúc ban đầu.
Hàn Sâm âm thầm nhíu mày, Thánh Chiến Thiên Sứ gần như đã chém trúng tất cả mọi nơi trên người nó, nhưng con sứa này giống như không có nhược điểm gì, để mặc Thánh Chiến Thiên Sứ chém trúng, dù sao nó đều có thể lập tức khôi phục.
- Chẳng lẽ thật sự không có nhược điểm? Nếu thật sự như thế, chẳng phải là bất tử chi thân rồi sao?
Hàn Sâm thầm nhíu mày, tuy về lý luận thì không có khả năng, nhưng thực tế lại có vẻ đúng là như thế.
Đúng lúc này, trong mắt Thánh Chiến Thiên Sứ đột nhiên lóe sáng, dáng người cao gầy uyển chuyển đột nhiên nhảy lên thật cao, hai tay nắm chặt đại kiếm giơ quá đỉnh đầu, hung ác chém xuống con sứa kia.
OÀ..ÀNH!
Sau một kích toàn lực của Thánh Chiến Thiên Sứ, thân thể con sứa kia trực tiếp bị chém thành hai nửa, ầm ầm rơi vào trong nước, Hàn Sâm nhìn thấy thế liền cuồng hỉ.
- Tiểu thiên sứ, làm tốt lắm.
Hàn Sâm hưng phấn kêu to, nhưng vừa kêu xong, lại thấy con sứa bị chém thành hai khúc kia hợp lại với nhau, một lần nữa lao ra khỏi mặt nước, quơ xúc tu cuốn về phía tiểu thiên sứ.
Hàn Sâm nhìn mà trợn mắt há hốc mồm:
- Móa ơi, chẳng lẽ nó thật sự có Bất Tử Chi Thân, như vậy rồi mà vẫn không chết?
Tuy Thánh Chiến Thiên Sứ vẫn ra tay vô cùng sắc bén, nhưng không giết được con sứa này thì tất cả đều sẽ uổng công, Hàn Sâm nhìn một lúc lâu vẫn không nhìn ra được con sứa này có nhược điểm gì.
Khi Hàn Sâm đang buồn rầu, ánh mắt vô tình quét qua gốc hoa Thủy Tiên trong đầm nước kia, trong đầu hắn giống như đột nhiên thức tỉnh.
Cuộc chiến kịch liệt như thế mà cây hoa Thủy Tiên kia vẫn hoàn toàn không bị ảnh hưởng, ngay cả một chiếc lá một cánh hoa cũng không bị tổn thương, vẫn nở rộ ở đó.
- Kỳ quái, đầm nước này cũng không lớn, chiến đấu hỗn loạn như vậy, sao nó có thể không chịu một chút ảnh hướng nào?
Hàn Sâm kỳ quái dò xét bụi hoa Thủy Tiên kia.
Quan sát thêm một lúc lâu, cuối cùng Hàn Sâm đã có thể xác định, con sứa kia rõ ràng là đang cố ý bảo vệ cây hoa Thủy Tiên này, cho dù xúc tu của nó bị chém rụng rơi xuống hoa Thủy Tiên, ngay lập tức sẽ có tơ nước dâng lên, đỡ đoạn xúc tu kia sang một bên khác để bảo vệ hoa Thủy Tiên.
- Không đúng, có vẻ không phải con sứa này đang khống chế sợ tơ nước, là do cây hoa Thủy Tiên này đang khống chế.
Hàn Sâm nhìn ra vẻ khác lạ.
Tơ nước từ trong đầm nước không ngừng tuôn ra công kích hắn và tiểu thiên sứ, nếu như tơ nước này là do con sứa kia khống chế, như vậy khi con sứa kia bị thương, tơ nước phải dừng lại hoặc tán loạn mới đúng.
Thế nhưng từ nãy đến giờ, dù con sứa kia bị thương tới đâu, sợi tơ nước đều bắn tới hắn và tiểu thiên sứ, không dừng lại chút nào, giống như sợi tơ nước và con sứa kia hoàn toàn không liên quan tới nhau.
Cho dù khi con sứa kia bị chém thành hai nửa cũng như thế, chuyện này không khỏi khiến Hàn Sâm hơi nghi ngờ.
- Chẳng lẽ cây hoa Thủy Tiên này giống như hạt sen huyết phong mà lúc trước gặp phải, kỳ thật bên trong hoa Thủy Tiên cũng có sinh vật siêu cấp thần huyết, con sứa này cũng không phải bản thể?
Hàn Sâm tự suy đoán, càng nghĩ càng thấy có khả năng này.
Nhưng cây hoa Thủy Tiên kia mãi vẫn không có gì động tĩnh, cứ lặng lẽ đứng ở đó như vậy, thật sự rất khó có thể tin tưởng nó mới là thứ kinh khủng nhất.
Hàn Sâm dần bước tới gần đàm nước, dù phải hay không phải, hắn đều muốn thử một lần, nếu không cứ chiến đấu tiếp như vậy cũng không có ý nghĩa gì.
Trong nháy mắt khi Hàn Sâm đến gần đầm nước, hắn trực tiếp phát động Phi Thiên Thuật lướt qua hư không, giống như đang đạp lên mặt đất vô hình vậy, nhanh chóng xông tới cây hoa Thủy Tiên kia, Xích Diễm Bạo Long Đột trong tay bắn ra hỏa diễm hóa thành một vòi rồng, trực tiếp cuốn tới cây hoa nọ.
Lúc này tiểu thiên sứ cũng đồng loạt ra tay, đại kiếm điên cuồng trực tiếp chém con sứa kia thành hai nửa, khiến nó tạm thời không thể xông tới bảo vệ hoa Thủy Tiên.
Cây hoa Thủy Tiên vốn đang yên lặng trong đầm nước, lúc này từng đóa hoa như biến thành một khuôn mặt nhỏ nhắn vặn vẹo, đánh thẳng về phía Hàn Sâm, đồng thời sợi tơ nước trong đầm cũng điên cuồng bắn tới, giống như núi lửa phun trào vậy, cuốn thẳng tới Hàn Sâm vốn đang xông vào kia.
Trong nháy mắt, tất cả sợi tơ nước đã ngưng kết, biến thành một ngọn núi băng, đóng băng Hàn Sâm ở bên trong.
- Phá!!!
Hàn Sâm nổi giận gầm lên một tiếng, khói đen trên người chập chờn, từ trong thân thể hắn phát ra tiếng chuông cổ xưa thần bí, khiến những sợi tơ nước đang đóng băng phải rung động lắc lư theo, Xích Diễm Bạo Long Đột trong tay điên cuồng khoan về phía trước, cứ thế đâm vào mặt băng do tơ nước biến thành, gió và lửa xoáy lập tức phá băng xông ra, tiếp tục lao tới cây hoa Thủy Tiên.
OÀ..ÀNH!
Xích Diễm Bạo Long Đột hung hăng đánh tới hoa Thủy Tiên, lực lượng hung ác khiến những đóa hoa kia phát ra từng tiếng thét quỷ dị, từng đợt sương trắng tràn ra ngoài.
Mặc dù Hàn Sâm tu luyện qua Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật, có tính kháng hàn cực mạnh, thế mà khi hắn bị dính sương trắng kia, cả người hắn giống như là rơi vào trong hầm băng vậy, tóc lông mi, thậm chí là mồ hôi trên người đều hóa thành băng sương.
Rầm Ào Ào!
Khi hoa Thủy Tiên bị phá đi, sứa và đám tơ nước lập tức hóa thành nước rơi xuống, vốn là hàn đầm lại nhanh chóng kết thành băng, chỉ chốc lát mặt nước đã hoàn toàn bị đông cứng.
Ở dưới rễ cây hoa Thủy Tiên bị chém đứt kia có một thân ảnh nho nhỏ vọt ra.
Đó là một thiếu nữ lõa thể, sau lưng có một đôi cánh bướm trong suốt xinh đẹp, tóc dài tuyết trắng, hai mắt lạnh lẽo như băng, ngoài thân dường như có bông tuyết vờn quanh.
Chỉ là thiếu nữ này rất nhỏ, chỉ lớn bằng bàn tay nhỏ, giống như yêu tinh trong truyền thuyết vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận