Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1443. Kiếm Duy Tâm

Hàn Sâm nghe giọng điệu của Lục Đạo, chắc là vừa có bài kiểm tra không lâu, vốn dĩ hắn nắm chắc hạng nhất, kết quả chỉ xếp hạng năm.
Hàn Sâm suy nghĩ một chút, hình như xếp ở vị trí thứ tư trước đó là Tinh Hạch thì phải, khi Lục Đạo kiểm tra, đến vị trí ấy mà Tinh Hạch cũng không lọt vào được.
“Ngươi đến từ đâu?” Hàn Sâm suy nghĩ rồi hỏi một câu, có được tự tin và hạch gen như vậy, có lẽ lai lịch không tầm thường.
“Ta là Đại Đế Chi Linh được thiên tiên sinh ra, tới từ hỗn độn, không cha không mẹ không có bối cảnh gì cả, ngươi không cần kiêng nể gì đâu, chỉ cần dùng toàn lực chiến đấu là được.” Lục Đạo thản nhiên nói.
Hàn Sâm bĩu môi nói: “Ngươi xem ta là thằng ngốc à? Thiên Tiên Đại Đế vừa ra đời đã là hạch gen Đại Đế, sao có thể là cấp Thanh Đồng được chứ? Con cháu của Đại Đế còn kém lắm”
Biểu cảm của Lục Đạo vẫn lạnh nhạt như cũ: “Quả thật lúc ta từ hỗn độn tới đây thì là hạch gen Đại Đế, chẳng qua ta không thích hạch gen ấy, thế nên đã tự bạo hạch gen rồi sinh ra một hạch gen mới, giống ngươi bây giờ, đều là cấp Thanh Đồng.”
“Ngươi nói thật hay đùa thế?” Hàn Sâm trợn to mắt nhìn Lục Đạo, dù sao hắn cũng không ngờ rằng trên thế gian lại còn có dị linh như vậy, bày đặt không cần hạch gen Đại Đế, hủy hạch gen của mình đi rồi ngưng tụ lại hạch gen Thanh Đồng lần nữa, điều này cũng quá vô lý.
“Sao ta lại phải lừa ngươi?” Lục Đạo nói cực kỳ nghiêm túc, không hề có một chút ý muốn trêu đùa nào.
“Vậy tại sao ngươi không thích hạch gen trước đây, thuộc tính cơ thể của ngươi vẫn như vậy, dù cho hạch gen ngưng tụ lần nữa thì cũng chẳng khác hạch gen trước kia là bao, làm vậy có ý nghĩa gì không?” Hàn Sâm khó hiểu hỏi.
“Không có quá trình mà có kết quả mới là không có ý nghĩa, ta muốn quá trình này, điều này rất có ý nghĩa đối với ta.” Lục Đạo nói xong nhìn Hàn Sâm nói: “Tuy rằng hạch gen của ta đã tự bạo, nhưng ở trong cơ thể Đại Đế thì sức mạnh vẫn ở cấp Đại Đế, ngươi cứ việc sử dụng toàn lực, ta sẽ căn cứ vào sức mạnh của ngươi mà áp chế bản thân, cùng đạt được đẳng cấp giống ngươi.”
“Được, để ta thử xem sức mạnh cấp Đại Đế có gì khác biệt.” Hàn Sâm nói xong thì hóa chưởng vi đao, một chưởng chém về phía Lục Đạo.
Hàn Sâm sử dụng U Linh Trảm, sức mạnh của nó là ngưng thời gian và không gian lại, trong phút chốc đã đến trước mặt Lục Đạo.
Lục Đạo lại rút kiếm, cũng chém ra một chưởng, cùng đánh vào bàn †ay của Hàn Sâm, hai luồng sức mạnh kinh khủng đánh tới nổ tung, cơ thể Lục Đạo đứng im như núi, ngay cả cổng thành vỡ nát dưới chân cũng không phải chịu một chút sức nén nào, nhưng Hàn Sâm lại phải lùi lại mấy mét trên không trung thì cơ thể mới đứng vững được.
“Ta đã biết rồi sức mạnh của ngươi, ta sẽ áp chế sức mạnh cùng cấp với ngươi, ra tay hết sức đi.” Lục Đạo suy nghĩ một chút rồi nói.
Hàn Sâm khẽ nhíu mày, thầm nghĩ: “Đây đúng là thân xác cấp Đại Đế, hậu duệ của sinh vật Thần siêu cấp bình thường cũng không thể có sức mạnh như thế này khi là hạch gen Thanh Đồng được.”
Vẻ mặt của Hàn Sâm sa sầm lại, nhưng đương nhiên Hàn Sâm sẽ không bỏ qua cơ hội đấu với cường giả cấp Đại Đế như vậy.
Hàn Sâm không sử dụng hạch gen Chân Huyết, hắn chỉ ngưng đọng sức mạnh toàn thân, vận chuyển bí kỹ Phượng Hoàng Phi Thiên đến cực hạn, biến thành một luồng ánh sáng trên bầu trời rồi xông về phía Lục Đạo.
Quả nhiên Lục Đạo không nói dối, hắn áp chế sức mạnh của mình đến mức ngang ngửa với Hàn Sâm, bất kể tốc độ và sức mạnh không yếu bằng Hàn Sâm, thế nhưng cũng không mạnh bằng Hàn Sâm.
“Dùng hạch gen của ngươi.” Lục Đạo tay không chặn ba đòn liên tiếp của Hàn Sâm, vẫn không thấy Hàn Sâm dùng hạch gen, cau mày nói.
“Ngươi cứ việc sử dụng hạch gen là được, ta sẽ sử dụng hạch gen khi †a cần. “Hàn Sâm nói.
“Thì ra là như vậy.” Lục Đạo đáp lại một tiếng, cuối cùng rút kiếm cổ trong tay ra.
Cổ kiếm rút ra khỏi vỏ, Hàn Sâm lập tức cảm thấy trong lòng phát lạnh, †hân kiếm ấy giống như gang, tối đen giống như vỏ kiếm, không có lấy một lia sáng sắc bén nào.
Nhưng thanh kiếm rút này ra lại khiến Hàn Sâm trong lòng phát lạnh, sinh ra cảm giác nguy hiểm cực độ, sống lưng ớn lạnh.
Nhìn thấy Lục Đạo cầm kiếm, Hàn Sâm bỗng nhiên tin rằng tên của hắn thật sự là Lục Đạo, dường như cả người của Lục Đạo và hạch gen Lục Kiếm của hắn đã hòa vào một tổng thể, giống như Lục Đạo Kiếm chính là một phần cơ thể của hắn.
“Lục Đạo Kiếm của ta có sáu sức mạnh khác nhau, những gì ta sử dụng bây giờ là tâm kiếm đầu tiên trong Lục Đạo Kiếm” Lục Đạo nói xong thì đâm một kiếm về phía Hàn Sâm.
Hàn Sâm chỉ biết Lục Đạo luân hồi các loại súc sinh gì đó, nhưng chưa từng nghe qua tới có tâm đạo gì đó.
Nhưng một kiếm này của Lục Đạo đâm ra lại mang đến cho Hàn Sâm áp lực vô cùng lớn, Hàn không kìm lòng nổi mà muốn lao vào để bị hắn đâm xuyên qua.
Loại cảm giác này giống như xem phim kinh dị, rõ ràng biết rằng cực kỳ đáng sợ nhưng lại nhịn không được mà xem tiếp, giống như thiêu thân lao vào lửa, biết rõ là sẽ chết, cũng bị những hấp dẫn tươi đẹp kia mà dũng cảm quên mình.
Hàn Sâm dùng bí kĩ Phượng Hoàng Phi Thiên để nhanh chóng né tránh đòn công kích của kiếm cổ, nhưng mà suy nghĩ trong lòng muốn xông lên để bị kiếm cổ đâm xuyên qua càng ngày càng mãnh liệt.
Cũng may tâm trí Hàn Sâm cực kỳ cứng cỏi, vẫn không lung lay, đổi thành người có ý niệm hơi yếu một chút, chỉ sợ rằng bản thân đã bị thanh kiếm đâm xuyên qua từ lâu.
Kiếm pháp của Lục Đạo ngày càng nhanh, sức hút nguy hiểm này ngày càng mạnh, Hàn Sâm vừa chiến đấu với Lục Đạo, vừa phải chống lại sự cám dõ, làm hắn đấu trận này vô cùng khó khăn.
Trong mắt Hàn Sâm, cả người Lục Đạo toát ra một loại mê hoặc khó tả, hận không thể hòa vào, cho dù chết trong tay một người tài giỏi tuyệt thế, cũng là một loại hạnh phúc.
Mặc dù Lục Đạo vẫn duy trì cấp sức mạnh như hắn, nhưng Hàn Sâm phát hiện bản thân mình lại yếu thế hơn, là chuyện trước đây chưa từng xảy ra.
“Tâm kiếm tà môn gì thế này!” Hàn Sâm vừa chiến đấu vừa chống cự lại xúc động trong lòng.
Giống như nhìn thấu suy nghĩ trong lòng của Hàn Sâm, Lục Đạo vừa đánh vừa nói: “Tâm đạo chính là đạo của tín niệm, thế gian vạn lý vạn pháp giai thông, chư bản sinh linh đều có đạo lý riêng của mình, không phân tốt xấu đúng sai, nếu dục vọng khiến người khác tin vào đạo lý của ngươi, vậy tín niệm của ngươi càng mạnh hơn, càng kiên định hơn so với những sinh linh khác, nói duy tâm, tất cả những gì ngươi nghĩ đều là tâm, cũng chỉ vì tâm kiếm.”
Hàn Sâm càng đánh càng thấy sức hấp dẫn cá nhân của Lục Đạo mạnh mẽ vô biên, đem bản thân ra so sánh thì còn kém hơn rất nhiều.
Thậm chí Lục Đạo còn thuận miệng nói hết bí mật sức mạnh của bản thân cho Hàn Sâm nghe, không giữ lại chút nào, mà Hàn Sâm thì vô cùng ích kỷ, có thứ gì tốt đều giấu đi cho mình, căn bản không muốn chia cho người ngoài.
So sánh hai người, ngay cả bản thân Hàn Sâm cũng cảm thấy khác nhau một trời một vực, hắn cũng cảm thấy Lục Đạo giống như thần linh, hơn nữa bị kiếm thuật của hắn hấp dẫn, hận không thể dấn thân vào thanh kiếm đó.
“Kiếm pháp lợi hại thật… Lục Đạo giỏi thật đấy… Hàn Sâm ta đã coi thường sinh linh trong Tí Hộ Sở này rồi…” Hàn Sâm cho rằng mình bất khả chiến bại trong cùng cấp bậc, nhưng hôm nay gặp được Lục Đạo mới biết được, trong dị linh cũng tồn tại một loại khiến người khác ngạc nhiên như vậy.
Hết chương 1443.
Bạn cần đăng nhập để bình luận