Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2583. Rút lui

Con quái vật này quả thực là một cỗ máy chiến đấu, toàn thân nó trên dưới ba trăm sáu mươi độ đều không có góc chết, mọi nơi trên cơ thể đều có một số lượng lớn xúc tu chui ra, các xúc tu đó có thể đan thành nhiều loại đồ vật khác nhau để thuận tiện cho nó chiến đấu.
Đáng sợ nhất chính là, các xúc tu đó không chỉ có được sức chống đỡ của cấp Thần Hóa, mà còn có sức mạnh sinh sôi không ngừng, cho dù bị chặt đứt bao nhiêu lần thì cũng sẽ mọc ra bấy nhiêu, khiến Hàn Sâm với Tiểu Hồng Điểu cũng thấy bó tay toàn tập.
Một người một chim cùng nhau vây đánh quái vật, nhưng lại rơi xuống thế hạ phong.
“Dị chủng Thần Hóa đáng sợ thật, không phải mấy dị chủng Thần Hóa giả bên trong Lĩnh Vực Hạch Tâm có thể sánh được.” Trong lòng Hàn Sâm thầm kinh ngạc, trong nhất thời vẫn chưa nghĩ ra cách để giết chết con quái vật này.
Chỉ trong chớp mắt, Lục Hạch Xà Cung đã bị Hàn Sâm gọi ra, hắn không có mũi tên cấp Thần Hóa, nên chỉ đành triệu hồi ra một hình tên Thú Hồn cấp Vương, đặt mũi tên lên trên Lục Hạch Xà Cung, kéo căng dây cung đến cực hạn.
Vèo!
Vào khoảnh khắc Hàn Sâm buông mũi tên ra, sáu trục bánh trên Lục Hạch Xà Cung đồng thời xoay tròn, sức mạnh kỳ dị phía trên mũi tên tăng lên, khiến mũi tên chỉ trong chốc lát đã biến mất không thấy đâu nữa.
Đợi đến khi lại nhìn thấy mũi tên thì nó đã bay đến trước người quái vật, đâm thẳng vào bên trong con mắt trên trán của nó.
“Lục Hạch Xà Cung có thể cung cấp cho mũi tên lực lượng xuyên qua không gian ư!” Hàn Sâm vui mừng khôn xiết.
Điều này có nghĩa là mỗi mũi tên do Lục Hạch Xà Cung bắn ra đều sẽ có khả năng dịch chuyển, phương pháp này càng khó né hơn tiễn pháp xoắn ốc của Hàn Sâm, căn bản không thể nhìn thấy quỹ tích của mũi tên thì đã bị mũi tên bắn trúng rồi.
Hơn nữa Hàn Sâm cũng nhìn ra, phía trên mũi tên còn mang theo sức mạnh dịch chuyển không gian, hiển nhiên cũng là do Lục Hách Xà Cung gia tăng thêm hiệu quả.
Nhưng một Thú Hồn tiễn cấp Vương, dưới sự hỗ trợ của Lục Hạch Xà Cung lại có thể đâm xuyên qua mắt con quái vật hơn nửa, khiến cho máu chảy ra từ trong mắt quái vật.
“Cung tốt!” Trong lòng Hàn Sâm có hơi vui vẻ, Lục Hạch Xà Cung có năng lực như vậy, thì hắn chẳng khác nào như hổ thêm cánh.
Nhưng mà Hàn Sâm còn chưa vui vẻ được bao lâu, thì đã thấy vết thương trong mắt quái vật mọc ra rất nhiều xúc tu, quấn chặt lấy Thú Hồn tiễn, sau khi đánh tan sức mạnh trên mũi trên, thì xé Thú Hồn tiễn ra thành những mảnh vụn.
Mà con mắt bị thương đó khôi phục lại thành như cũ rất nhanh trong sự đan cài dây dưa của các xúc tu.
“Đừng nói cả người của con quái vật này được tạo thành thì tơ mỏng đấy nhé?” Hàn Sâm thầm nghĩ trong lòng.
Rất nhanh suy đoán của Hàn Sâm đã được xác nhận, hắn lại sử dụng Lục Hạch Xà Cung bắn trúng cơ thể của quái vật một lần nữa, kết quả vẫn vậy, cho dù Hàn Sâm bắn vào chỗ nào, thì chỗ đó cũng sẽ mọc ra súc tu nhanh chóng bện thành hình khôi phục cơ thể quái vật lại như lúc ban đầu.
“Ta không tin không giết được ngươi!” Hàn Sâm thêm thuật Ô Quy vào mũi tên, muốn làm giảm tốc độ của con quái vật.
Thuật Ô Quy khắc trên cơ thể của con quái vật, quả nhiên khiến thân hình nó chậm lại một chút, nhưng sau đó Hàn Sâm kinh ngạc phát hiện ra rằng, vùng có thuật Ô Quy đó trên người quái vật lại bóc tách ra rơi xuống dưới, ngay tức khắc thuật Ô Quy mất tác dụng.
Hàn Sâm sử dụng rất nhiều cách, nhưng không có tác dụng gì mấy với con quái vật kia cả. Nó giống như một con thạch sùng có thể tái sinh cái đuôi vô số lần, mỗi bộ phận trên cơ thể cũng đều có thể bị gãy đứt bất cứ lúc nào, mà không có ảnh hưởng gì đến cơ thể nó.
“Con quái vật này còn làm người ta thấy ghê tởm hơn cả Baall” Hàn Sâm thầm nghĩ trong lòng.
Tiểu Hồng Điểu và Hàn Sâm đều không có cách nào hay để đối phó với con quái vật này. Mà con quái vật thì lại thỉnh thoảng đan xúc tu thành các loại vũ khí công kích bọn hắn, các loại thủ đoạn quỷ dị ùn ùn không dứt.
Đao thương kiếm gậy gì đó, tấm chắn hay nắm đấm gì đó, con quái vật này cứ giống như một cỗ máy giết người không gì không làm được, khiến Hàn Sâm và Tiểu Hồng Điểu đều rất đau đầu.
Dám người Cố Khuynh Thành đang giúp Bạch Hổ chém giết quái xà, nhưng hiệu quả cũng không được tốt lắm, càng ngày càng nhiều quái xà xông tới, số lượng bọn họ giết được chẳng nhiều bằng số quái xà bò lên, gần một nửa đại lục sắp bị bây rắn bao phủ lại.
“Meo!” Bạch Hổ đột nhiên nhìn lên không trung kêu to một tiếng gọi Hàn Sâm.
Hàn Sâm không hiểu Bạch Hổ có ý gì, lại nhìn thấy Bạch Hổ đã tung người nhảy lên, rồi chui xuống dưới mặt đất, đến khi xuất hiện lại đã ở xa trăm dặm, nó đứng ở đó nhìn đám người Hàn Sâm kêu to một tiếng.
Hàn Sâm lập tức hiểu ra, rõ ràng là nó đang muốn đám người Hàn Sâm đi theo nó.
Mặc dù Hàn Sâm không hiểu Bạch Hổ rốt cuộc là đang muốn làm gì, nhưng cứ giằng co như vậy thì bọn họ cũng không tốt được hơn là bao. Cho dù hắn và Tiểu Hồng Điểu có thể chống đỡ tiếp, nhưng đám người Phương Thanh Vũ cũng chỉ còn con đường chết.
“Bảo Nhi ngươi lái thuyền đi theo nó, chúng ta đi.” Hàn Sâm ném Bảo Nhi về phía cá voi trắng
Bảo Nhi ở không trung, xoay người một cái đáp đã xuống vững vàng trên cá voi trắng, nàng nhanh chóng đi vào Cá voi trắng, khởi động nó rời đi theo hướng của Bạch Hổ.
Đám người Cố Khuynh Thành đều đã rút về Cá voi trắng, còn Hàn Sâm và Tiểu Hồng Điểu thì vừa đánh vừa rút, không để cho quái vật có cơ hội đuổi theo.
Đàn rắn giống như biển màu đen cuồn cuộn ở phía dưới cá voi trắng, những nơi chúng đi qua không còn một ngọn cỏ nào, chẳng bao lâu đảo nấm giống như trong cổ tích kia đã biến thành một bãi đá hoang vu căn cỗi.
Hàn Sâm và Tiểu Hồng Điểu càng lùi càng xa, có vẻ con quái vật đó cũng không có ý muốn đuổi theo bọn họ, nó quay đầu lại gia nhập hàng ngũ ăn nấm. Hàn Sâm và Tiểu Hồng Điểu cũng không định chọc đến nó, một trái một phải bảo vệ cá voi trắng bay ở phía trên bầy rắn , đuổi theo Bạch Hổ.
Tình hình của bọn hắn bây giờ khá tệ, đồ ăn chỉ là một khía cạnh trong đó thôi, điều đáng sợ nhất là lũ rắn và con quái vật kia, cả hai đều là những thứ mà bây giờ đám người Hàn Sâm không cách nào giải quyết.
Cá voi trắng bay một mình trên mặt đất, sau khi vượt qua bầy rắn, bọn họ có thể nhìn thấy rừng nấm lớn phía sau đang nhanh chóng biến mất trong những cái nuốt của bầy rắn.
Sắc mặt của Hàn Sâm đột nhiên biến đổi, có một con rắn ở trong bầy rắn sau khi ăn không ít nấm thì cơ thể nó đột nhiên phồng lên, lớn hơn trước gấp mười mấy lần, trên người bắt đầu mọc ra những sợi tơ mỏng như xúc tu, trông giống một con quái vật nhỏ.
“Những thứ này không phải rắn…… Chúng đều là ấu thể của quái vật đó…” Hàn Sâm cuối cùng cũng hiểu ra, sắc mặt có chút khó coi.
Một con quái vật thôi đã khó đối phó như vậy rồi, nếu như những thứ này đều là quái vật, thì đây là một đợt tai nạn mang tính chất hủy diệt với bọn họ.
Trong lúc đám người đang thấy sợ hãi, thì trong bầy rắn kia lại có thêm vài con phồng người lên, biến thành một con quái vật toàn thân đầy xúc tu. Nhưng khí tức trên người bọn nó rõ ràng vẫn chưa đạt đến trình độ của con quái vật lớn kia. Tuy còn ở trong cấp Vương, nhưng gần như nó đã ngang cơ với Bán Bộ Thần Hóa.
“Rốt cuộc những thứ này là cái quái gì vậy?” Một hải tặc hoảng sợ nói. Không có ai trả lời hắn, bởi vì trong đây không có một ai biết đây là thứ gì.
Bạch Hổ vẫn đang chạy băng băng trong rừng nấm ở trước mặt, nhưng nếu như cá voi trắng không đi theo, thì nó sẽ dừng lại kêu lên
hai tiếng với cá voi trắng, đợi sau khi cá voi trắng theo kịp thì nó sẽ lại chạy tiếp, rõ ràng là muốn dẫn đám người Hàn Sâm đến nơi nào đó.
Hết chương 2583.
Bạn cần đăng nhập để bình luận