Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 3014. Không quen

Hàn Sâm hơi ngẩn ra, Hàn Kính Chi bảo hắn đến tìm Hàn Vũ Phi, nhưng Hàn Vũ Phi lại không nhận ra Hàn Kính Chi, chuyện này hơi lạ à nha.
“Ngươi không biết Hàn Kính Chi sao? Đó là một ông lão chuyên coi bói, đôi mắt vừa hẹp vừa dài..” Hàn Sâm miêu tả sơ sơ gương mặt của Hàn Kính Chỉ.
Hàn Vũ Phi lắc đầu: “Ngươi đã biết ta vẫn luôn ở trong núi Lưỡng Giới, trừ phi là người của thời đại Thánh vực, không thì ta thế nào được?”
Hàn Sâm lập tức ngẩn ra, thầm nghĩ: “Đúng ha, với số tuổi hiện có, số tuổi hiện giờ của Hàn Kính Chi nếu ở trong loài người thì được coi là trường thọ, nhưng trước mặt Hàn Vũ Phi, số tuổi của hắn còn chưa bằng số lẻ của nàng thì làm sao hắn biết Hàn Vũ Phi được chứ?”
“Đi vào rồi nói” Hàn Vũ Phi quay người và đi vào trong phòng thí nghiệm.
Hàn Sâm gọi Long Nữ lên cùng, tinh linh băng tuyết đóng kín cửa lại.
Trong căn phòng thí nghiệm bằng băng này toàn là băng, nhiệt độ rất thấp, thậm chí Hàn Sâm còn nhìn thấy một vài cái tủ và hũ được chế ra từ băng. Nhìn xuyên qua khối băng hơi trong suốt ấy là có thể nhìn thấy rất nhiều thứ kỳ lạ, có bộ phận của sinh vật, có một số chất lỏng đủ mọi màu sắc, ngoài ra còn có dị chủng hoàn chỉnh đã bị đông cứng bên trong một chiếc tủ thật lớn.
“Ngươi ngồi xuống đi.” Họ đi đến một căn phòng trông như phòng nghỉ, Hàn Vũ Phi ngồi lên một cái ghế băng nhìn Hàn Sâm và hỏi: “Ngươi nói Hàn Kính Chi đó bảo ngươi đến tìm ta, sao hắn lại biết ta ở nơi này? Với lại sao hắn biết tên của ta?”
“Hắn chỉ nói ta đến đây tìm ngươi, ngoài ra không nói gì khác nữa, ta còn tưởng hắn quen ngươi chứ.” Hàn Sâm nói với giọng buồn bực, hiện giờ xem ra hắn đã bị Hàn Kính Chi lừa rồi.
“Ta có thể khẳng định với ngươi trước nay ta chưa từng nghe thấy cái tên ấy ở đây, đương nhiên cũng không biết người đó.” Hàn Vũ Phi suy nghĩ rồi lại hỏi: “Vậy hắn bảo ngươi đến tìm ta vì điều gì?”
“Chắc ngươi đã biết việc ta có Lam Huyết đúng không?” Hàn Sâm hỏi lại.
“ Lam Huyết? Lam Huyết nào?”
“Ngươi không thấy chuyện xảy ra trong Thần Cung hay sao?” Hàn Sâm hơi ngẩn ra.
“Ta có rất nhiều nghiên cứu cần phải thực hiện, lấy đâu ra thời gian để xem những chuyện đó.” Hàn Vũ Phi thuận miệng trả lời.
Hàn Sâm đành phải tường thuật lại chuyện mình bị Nhân Đế xối Lam Huyết, sau khi Hàn Vũ Phi nghe xong thì sắc mặt khẽ biến, nắm luôn lấy bàn tay Hàn Sâm. Không đợi Hàn Sâm phản ứng, nàng đã lấy một cây kim chẳng biết từ nơi nào ra và đâm vào đầu ngón tay của hắn, sau đó rút ra một ống máu.
Không đợi Hàn Sâm lên tiếng, Hàn Vũ Phi nhanh chóng bước ra khỏi phòng nghỉ ngơi và đi đến một căn phòng thí nghiệm với đầy đủ các loại thiết bị.
Hàn Sâm và Long Nữ vừa muốn đi vào thì lại nghe thấy Hàn Vũ Phi đang đứng quay lưng về phía họ lên tiếng: “Các ngươi đứng ở ngoài, đừng vào.”
Hàn Sâm biết những nơi như phòng thí nghiệm ấy không phận sự miễn vào, không may chạm vào thiết bị nào đó sẽ khiến thí nghiệm không suôn sẻ, thế nên họ đành ngồi đợi bên ngoài.
May thay vách tường trong phòng thí nghiệm đều làm từ băng nên tương đối trong suốt, ngồi bên ngoài vẫn có thể nhìn thấy tình hình bên trong.
Hàn Vũ Phi dùng những ống nghiệm và các thiết bị tiến hành nghiên cứu và phân tích Lam Huyết, một tiếng trôi qua, nàng mới bước ra khỏi phòng thí nghiệm.
“Không tệ, dòng máu bên trong người ngươi chính là huyết mạch Thánh Chủ.” Hàn Vũ Phi đánh giá Hàn Sâm và nói: “Như vậy, thân thể ngươi vốn đã có gen di truyền của Thánh Chủ, nếu không thì chẳng thể dung hợp được những Lam Huyết đó, nhưng cái tên cho ngươi Lam Huyết đã lấy huyết mạch Thánh Chủ ở nơi nào? Nồng độ cao như vậy sắp gần bằng bản thân Thánh Chủ luôn rồi.”
“Người đó có khả năng là Thánh Chủ hay không nhỉ?” Hàn Sâm vẫn luôn nghi ngờ, Nhân Đế và Tần Tu có thể là một người chăng?
“Không thể” Hàn Vũ Phi cực kỳ khẳng định.
“Tại sao?” Hàn Sâm không biết vì sao Hàn Vũ Phi lại khẳng định như vậy.
“Đi theo ta, ta phải kiểm tra thân thể của ngươi một lần nữa.” Hàn Vũ Phi vừa dẫn Hàn Sâm đi tới phòng thí nghiệm vừa giải thích: “Huyết mạch Thánh Chủ rất khác với sinh vật bình thường, nếu gã mà ngươi nói kia là Thánh Chủ thật, vậy thì hắn không thể nói chuyện trực tiếp với ngươi được.”
“Ý ngươi là sao?” Hàn Sâm nghỉ ngờ hỏi.
Hàn Vũ Phi vừa đi vừa nói: “Chắc ngươi đã từng nghe nói Thánh Chủ luôn mặc áo giáp, chưa có ai nhìn thấy hình dáng thật của hắn phải không?”
“Đúng vậy.” Trước kia Hàn Sâm có đã từng nghe như thế, nhưng sau khi hắn gặp tàn hồn của Tần Tu và tượng đá của hắn rồi thì cũng chẳng để ý gì tới chuyện đó nữa.
Hàn Vũ Phi nói: “Thánh Chủ luôn mặc áo giáp là do thân thể của hắn khác với người thường. Nếu như không mặc áo giáp, thân thể của hắn sẽ xảy ra vấn đề lớn, đừng nói tới chuyện cắt đứt tay để cho ngươi Lam Huyết, vì Thánh Chủ vốn không thể để lộ tay ra ngoài áo giáp. Vì thế người cho ngươi Lam Huyết chắc chắn không phải Thánh Chủ.”
Trong lúc nói chuyện, Hàn Vũ Phi dẫn Hàn Sâm vào bên trong phòng thí nghiệm.
Những đồ vật trong phòng thí nghiệm khác xa với trước kia, kiến trúc của nó được xây dựng bởi các vật dụng công nghệ cao, nhiệt độ cũng cao.
Để Hàn Sâm nằm vào trong khoang thiết bị, Hàn Vũ Phi khởi động thiết bị, tiến hành quét toàn thân để phân tích.
“Thánh chủ bị bệnh à? Tại sao không mặc áo giáp thì sẽ xảy ra chuyện?” Hàn Sâm nằm vào khoang thiết bị rồi hỏi.
“Chắc ngươi cũng cảm giác được phải không? Sau khi máu của ngươi biến thành Lam Huyết, các quy tắc của đại vũ trụ và lực lượng đều sẽ sinh ra một loại ngăn cách với ngươi.” Hàn Vũ Phi nói.
“Đúng vậy.” Hàn Sâm gật đầu, hắn đâu chỉ cảm nhận, mà còn cảm nhận được rất mãnh liệt là đằng khác.
“Thân thể Thánh Chủ không chỉ xuất hiện sự ngăn cách đơn giản như vậy. Nếu không có áo giáp bảo vệ, thân thể của hắn sẽ bị quy tắc lực lượng của đại vũ trụ bài xích, bắt buộc phải chống lại toàn bộ lực lượng của đại vũ trụ, kết quả thế nào cũng đoán được.” Hàn Vũ Phi vừa khởi động thiết bị vừa nói.
Hàn Sâm nghe xong thì chợt nghĩ tới gì đó: “Sao ta cứ thấy quen quen thế nhỉ, trông khá giống ở trong Tí Hộ Sở, sau khi thăng lên cao cấp thì sẽ bị quy tắc của Tí Hộ Sở cấp thấp bài xích.
“Kì quái…” Hàn Vũ Phi nhìn số liệu trên màn hình thì nhíu mày. “Có gì kì quái sao?” Hàn Sâm hỏi.
“Trong thân thể của ngươi, ngoài gen Lam Huyết thì còn một loại gen khác nữa. Loại gen này vô cùng giống gen Lam Huyết, nhưng nó lại không cách nào dung hòa được với gen Lam Huyết. Do sự tồn tại loại gen này nên khiến ngươi không thể triệt để hóa Lam Huyết…” Hàn Vũ Phi nghiêm túc nói.
“Đó là hình xăm Cửu Mệnh Huyết Miêu phải không?” Hàn Sâm nói một lượt về lai lịch của hình xăm Cửu Mệnh Huyết Miêu.
Hiện giờ Hàn Sâm đã có hơi tin vào lời nói của Hàn Kính Chi, trông vẻ hình như Hàn Vũ Phi có thể giải quyết được phiền phức trên người hắn, vì dù gì Hàn Vũ Phi cũng có chút hiểu biết về Lam Huyết.
“Gen Cửu Mệnh Huyết Miêu sao? Việc này không thể nào, trừ phi…” Hàn Vũ Phi nhìn số liệu trên màn hình rồi lẩm bẩm một mình, bỗng nhiên nghĩ tới điều gì đó, rồi nhanh nhẹn thao tác thiết bị, nó lại quét thân thể Hàn Sâm một lần nữa.
Hết chương 3014.
Bạn cần đăng nhập để bình luận