Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2993. Dịch gen Thánh thể

“Tìm một nơi nói chuyện chút đi” Bạch Hoàng mỉm cười nhìn Hàn Sâm rồi nói.
“Được.” Hàn Sâm cũng muốn biết, tại sao Bạch Hoàng lại xuất hiện cứu hắn vào lúc đó, với lại tại sao lúc trước Bạch Hoàng lại cho hắn nhiều lợi ích đến vậy.
Bạch Hoàng cũng không nói thêm gì nữa, trực tiếp đi trước dân đường. Hàn Sâm vốn tưởng Bạch Hoàng sẽ đưa hắn đến tộc Hoàng Cực, kết quả lại không phải. Bạch Hoàng dừng lại ở một vành đai thiên thạch, tuỳ ý ngồi lên một tảng thiên thạch tinh thể, mỉm cười vẫy tay với Hàn Sâm: “Ngồi đi.”
“Tìm ta có chuyện gì?” Hàn Sâm ngồi xuống hỏi. Bạch Hoàng chỉ về Thần cung trong hư không rồi nói: “Chắc ngươi cũng đã được chứng kiến thực lực của Thần Linh cấp Huỷ Diệt rồi, chỉ dựa vào sức của một người thì gần như không thể chiến thắng được bọn họ ở trong Thần Miếu. Nhưng nếu như chúng ta liên thủ thì có lẽ sẽ vẫn còn một cơ hội, ngươi cảm thấy thế nào?”
Hàn Sâm quan sát Bạch Hoàng từ trên xuống dưới, không hề trả lời câu hỏi của hắn, bình tĩnh nói: “Tại sao lại là ta, cho ta một lý do.”
Bạch Hoàng đã biết trước Hàn Sâm sẽ hỏi như thế, cười nhẹ rồi nói: “Thật ra rất đơn giản, là bởi vì nó.”
Bạch Hoàng xoa chiếc nhẫn mà hắn đeo trên ngón tay. Đó là một chiếc nhẫn kim loại, bên trên khảm một viên bảo thạch màu đen, trên đó không hề có dao động sức mạnh đặc biệt, nhìn thoáng qua còn tưởng rằng đó là một chiếc nhẫn trang sức bình thường. Nhưng khi Hàn Sâm tỉ mỉ xem kỹ lại thì trong lòng hắn lại chấn động: “Viên bảo thạch màu đen đó, sao lại giống với tinh thể màu đen mà Hoành Tà đưa cho ta quá vậy.”
Thấy phản ứng của Hàn Sâm, Bạch Hoàng mỉm cười, vuốt ve tinh thể màu đen trên chiếc nhãn rồi nói: “Chiếc nhẫn này là một trong những bảo vật mà Thủy Tổ tộc ta đem ra từ trong Thánh Vực. Thủy Tổ đã từng để lại di huấn, sinh vật khiến cho chiếc nhẫn này sinh ra phản ứng chính là người mà tộc Hoàng Cực ta phải hết lòng phò tá. Chỉ có sinh vật này mới có thể đem lại tự do và sức mạnh thật sự cho Tộc Hoàng Cực.”
“Nó có phản ứng với ta?” Hàn Sâm chau mày hỏi. Trên thực tế Hàn Sâm không tin Bạch Hoàng là một người sẽ tuân thủ di huấn của Thủy Tổ. Cường giả có thể trở thành hoàng đế, ai chẳng là anh hùng sở hữu lòng tin mạnh mẽ và lý tưởng kiên định, sao có thể vì một di huấn của Thủy Tổ mà bất chấp tất cả đế giúp một sinh vật ngoại tộc được coi là kẻ địch như Hàn Sâm.
Bạch Hoàng khẽ gật đầu: “Phải, chiếc nhẫn này được truyền từ đời hoàng đế này qua đời hoàng đế khác của tộc ta nhưng lại chưa từng có phản ứng. Vì thế nên bọn ta cũng đã từng nghi ngờ lời di huấn của Thủy Tổ đại nhân có phải là thật hay không. Không ngờ thời gian trôi qua đã mấy trăm triệu năm, ta lại thật sự đợi được. Khi ngươi đến bên cạnh ta, chiến nhẫn này đã có phản ứng. Sự rúng động từ sâu thẳm linh hồn đó, chỉ có người đeo chiếc nhẫn này mới có thể cảm ứng được nhưng nó lại vô cùng mạnh mẽ và rõ ràng. Khoảnh khắc đó, ta biết được, ngươi chính là người mà tộc Hoàng Cực chờ đợi không biết bao nhiêu tỷ năm.” Hàn Sâm nhìn Bạch Hoàng không lên tiếng. Loại chuyện này chỉ tồn tại trong tiểu thuyết diễn nghĩa, Hàn Sâm vốn không tin lại có người trung thành đến vậy.
Cũng không phải nói trên thế giới này không có người trung thành như thế, giống như đám Cửu Thiên Đế và Ma Nữ cực kỳ trung thành với Tần Tu, Hàn Sâm cũng tin rằng bọn họ thật sự trung thành.
Nhưng tộc Hoàng Cực thì lại khác. Một người trung thành thì không khó nhưng truyền từ đời này qua đời khác, tất cả mọi người đều trung thành như thế thì Hàn Sâm lại không tin.
Cái gọi là ba đời quên cội, một người đi ra nước ngoài phát triển, trải qua ba đời, người đời sau sẽ không còn nhớ đến Tổ quốc thật sự của họ nữa, huống chỉ là tộc Hoàng Cực đã truyền không biết bao nhiêu đời. Nói bọn họ vẫn còn trung thành với di huấn của Thủy Tổ, kẻ nào tin thì đầu óc chắc chắn có vấn đề.
Bạch Hoàng dường như đã nhìn thấu tâm tư của Hàn Sâm, vuốt ve chiếc nhẫn rồi nói: “Tất nhiên, di huấn của Thủy Tổ đại nhân không phải là nguyên nhân chủ yếu mà ta đối xử với ngươi như thế. Nguyên nhân chủ yếu nằm ở bên trong di huấn, ngươi chính là mấu chốt trong vận mệnh của tộc Hoàng Cực bọn ta, khiến ta không thể không đối xử với ngươi như thế”.
“Là mấu chốt gì?” Hàn Sâm hỏi.
“Hoàng thể của tộc Hoàng Cực bọn ta có nguồn gốc từ một dự án nghiên cứu gọi là dịch gen Thánh thể của Thánh Chủ. Nếu nghiên cứu dịch gen Thánh thể thành công thì có thể khiến cho tất cả sinh vật đều kích phát ra được tiềm lực và sức mạnh gen gốc của bản thân, từ đó thực hiện sự siêu tiến hoá gen, mỗi sinh vật đều có thể sở hữu Thánh Thể Siêu Cấp của riêng mình.”
Nói đến đây, Bạch Hoàng chợt nhìn sang Hàn Sâm, dường như định hỏi gì đó nhưng cuối cùng vẫn không mở lời, lại tiếp tục nói về chủ đề lúc nấy: “Nhưng cho đến khi Thánh Vực bị huỷ diệt, dịch gen Thánh thể vẫn chưa được nghiên cứu thành công. Mà khi đó, Thủy Tổ tộc ta đã sử dụng bán thành phẩm của dịch gen Thánh thể nên đã có được một loại thể chất đặc biệt, mượn sự giúp đỡ của loại thể chất đặc biệt đó mới may mắn sống sót được trong trận đại nạn, đồng thời khởi nguồn cho thời đại huy hoàng của tộc Hoàng Cực ta.
“Loại thể chất đặc biệt đó chính là Hoàng thể?” Hàn Sâm nói.
Bạch Hoàng gật đầu: “Không sai, chính là Hoàng thể. Loại thể chất đặc biệt này còn có tính di truyền mạnh mẽ nhưng lại hơi khác so với sự di truyền thông thường. Lúc đầu, hậu bối của tộc Hoàng Cực ta đều có thể thức tỉnh Hoàng thể, hơn nữa Hoàng thể mà mỗi một người thức tỉnh đều không giống nhau. Nhưng theo thời gian trôi qua, cùng với sự kế thừa và sự pha loãng không ngừng của huyết mạch, đến ngày nay, chỉ sau khi thăng cấp lên cấp Vương, tộc nhân của tộc Hoàng Cực ta mới có khả năng thức tỉnh Hoàng thể. Đa số tộc nhân tộc Hoàng Cực ta đã khó để thức tỉnh Hoàng thể một lần nữa.”
“Điều đó thì có liên quan gì với chiếc nhẫn này?” Hàn Sâm nhìn chằm chằm chiếc nhẫn rồi hỏi.
Bạch Hoàng tháo chiếc nhân xuống đưa đến trước mặt Hàn Sâm rồi nói: “Theo như di huấn của Thủy Tổ, chiếc nhẫn này chính là thiết bị mà lúc ấy dùng để kiểm tra Thánh thể. Nó sẽ chỉ có phản ứng với Thánh thể thật sự thành công.”
Hàn Sâm đón lấy chiếc nhẫn, cầm trên tay. Lúc này, chiếc nhẫn trông có vẻ rất bình thường lại khiến cho linh hồn Hàn Sâm run rẩy, dường như có thể nghe thấy một sự rúng động của linh hồn bên trong viên bảo thạch màu đen đó.
“Không ngờ lại thần kỳ đến vậy. Nhưng hình như viên bảo thạch màu đen trên chiếc nhẫn có cảm giác hơi khác so với tinh thể đen.” Hàn Sâm vừa vuốt ve viên bảo thạch trên chiếc nhẫn, vừa tỉ mỉ cảm nhận nó.
“Thủy Tổ đại nhân tin rằng, Thánh chủ chắc chắn sẽ để lại người kế nhiệm. Cho dù hắn chết rồi thì cũng nhất định sẽ có người nghiên cứu thành công dịch gen Thánh thể. Chỉ cần bọn ta vẫn giữ gìn lại chiếc nhẫn này, luôn đợi cho tới khi dịch gen Thánh thể thật sự xuất hiện, là có thể tiến hoá Hoàng thể của bọn ta một cách hoàn hảo, trở thành Thánh thể thật sự, và sẽ không suy yếu dần qua từng đời giống như Hoàng thể nữa.” Ánh mắt Bạch Hoàng sáng quắc nhìn chằm chằm Hàn Sâm.
“Nếu ngươi muốn có được dịch gen Thánh thể từ chỗ ta thì ngươi nghĩ sai rồi, ta chưa sử dụng dịch gen Thánh thể bao giờ, cũng không biết làm sao để chế tạo ra thứ đó.” Hàn Sâm nói rồi ném trả chiếc nhẫn lại cho Bạch Hoàng.
Bạch Hoàng đón lấy chiếc nhẫn, mỉm cười nói: “Chuyện này để sau chúng ta từ từ bàn bạc. Hôm nay đến tìm ngươi chủ yếu là để liên thủ chém giết Thần Linh cấp Huỷ Diệt, không biết ngươi có hứng thú không?” Hàn Sâm biết ngay Bạch Hoàng vẫn còn có chuyện gì đó chưa nói, do dự một chút rồi hỏi: “Ngươi muốn giết vị Thần Linh cấp Huỷ Diệt nào?”
“Nữ Thần Sát Na.” Bạch Hoàng từ tốn nói ra bốn chữ.
Hết chương 2993.
Bạn cần đăng nhập để bình luận