Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 372: Ninh Nguyệt

Hoàng Phủ Bình Tình không biết Hàn Sâm đến cùng là bị điên hay là choáng váng rồi, vậy mà lại làm ra quyết định như vậy.
Mặc dù người đàn ông kia cũng chỉ là một hai năm gần đây mới tấn chức thành Tiến Hóa Giả, độ hoàn thành gen trong số những Tiến Hóa Giả cũng xem như là rất thấp, tố chất thân thể ở khoảng bốn mươi, nhưng đây cũng không phải là lĩnh vực mà người chưa tiến hóa có thể chạm đến.
Công kích của người chưa tiến hóa đối với người đàn ông kia căn bản là vô dụng, huống chi người đàn ông kia đã tu luyện Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật, là một loại tân võ học kỳ dị thoát thai từ cổ võ Thiết Bố Sam, có thể để cho tế bào toàn thân phát sinh cải biến, làm cho đao kiếm khó có thể thương tổn, Hàn Sâm đối mặt với y căn bản là một cơ hội nhỏ nhoi đều không có, hoàn toàn không có khả năng khiến y bị thương.
Đối mặt với một người như vậy, lại vẫn muốn đi, theo Hoàng Phủ Bình Tình thấy, Hàn Sâm quả thật là có chút điên rồi.
- Vì sao? Cho tôi một lý do?
Đôi mắt đẹp của Hoàng Phủ Bình Tình nhìn chằm chằm vào Hàn Sâm, có chút tức giận nói.
- Bởi vì tôi có thể đánh bại y.
Hàn Sâm lạnh nhạt nói.
Người đàn ông này rất mạnh, thậm chí là đạt đến trình độ tương tự lão quy, nhưng người đàn ông này có một chút không bằng lão quy, đó chính là tốc độ của y chậm hơn lão quy rất nhiều.
Càng quan trọng hơn là, Hàn Sâm đã không phải là Hàn Sâm trước kia, không chỉ năng lực thân thể đã đủ mạnh, hơn nữa trên tay hắn còn có dao găm thú hồn siêu cấp thần huyết Cổ Huyền Lang.
Sau khi Hàn Sâm xem video về người đàn ông kia, hắn đã có thể khẳng định, mình có thể chiến thắng người đàn ông này.
Có thể nói là Hàn Sâm có được dao găm Cổ Huyền Lang, chính là khắc tinh của người đàn ông này, tốc độ của người đàn ông kia chậm thân thể lại mạnh, bây giờ Hàn Sâm thích nhất chính là loại đối thủ như thế này.
Mà tố chất thân thể của đối phương cũng không mạnh đến tình trạng hắn không có cách nào sánh bằng, nếu như đối thủ là người đàn ông này mà nói, hắn hoàn toàn có thể đi tham gia tử đấu.
Hoàng Phủ Bình Tình trợn to mắt nhìn Hàn Sâm, cơ hồ cho rằng lỗ tai của mình có vấn đề, không thể tin tưởng hỏi:
- Cậu nói rằng cậu có thể đánh bại y?
- Đúng thế.
Hàn Sâm rất khẳng định trả lời.
- Cậu khẳng định là cậu không phát sốt hoặc uống say chứ?
Hoàng Phủ Bình Tình cơ hồ muốn mở đầu Hàn Sâm ra, nhìn xem trong đầu hắn đang nghĩ lung tung cái gì.
Một người chưa tiến hóa vậy mà tuyên bố mình có thể đánh bại người đàn ông kia, theo Hoàng Phủ Bình Tình, đây quả thực giống như là một con kiến công bố mình có thể nhấc con voi lên vậy.
- Tôi không phát sốt cũng không uống say, tôi rất tỉnh táo.
Hàn Sâm nghiêm mặt nói:
- Học tỷ, nếu như cô có thể xác định đối thủ của tôi là người đàn ông này, tôi nắm chắc nhất định có thể thắng, nhưng cô có xác định đối thủ của tôi là người đàn ông này không?
Hoàng Phủ Bình Tình nhìn Hàn Sâm im lặng một hồi lâu, cô ta không có cách nào tiếp nhận lời nói của Hàn Sâm, cô cũng không quá tin tưởng sẽ có loại chuyện này.
Nhưng mà bây giờ Hàn Sâm lại không có một chút ý tứ đùa giỡn nào, thoạt nhìn vô cùng nghiêm túc, khiến cho cô ta không thể không cân nhắc.
- Cậu thật sự không nói đùa đấy chứ?
Hoàng Phủ Bình Tình nhìn Hàn Sâm, lại trịnh trọng hỏi lại một lần.
- Tuyệt đối không nói đùa, không ai lại đem tính mạng của mình ra nói đùa cả.
Hàn Sâm nghiêm mặt nói.
Hoàng Phủ Bình Tình lộ ra vẻ cổ quái nhìn Hàn Sâm:
- Tôi không biết cậu điên hay là choáng váng rồi, cậu có biết đây chính là thật sự phải bỏ mạng không? Nếu đi thì sẽ không có đường lui, không vượt qua nổi thì chỉ có một con đường chết.
- Nếu như tôi thắng, có thể còn sống trở về hay không?
Vẻ mặt của Hàn Sâm không thay đổi hỏi.
Hoàng Phủ Bình Tình giận dữ nói:
- Người chủ trì khu vực VIP kia gọi là Ninh Nguyệt, cái tên này có lẽ cậu chưa từng nghe qua, nhưng anh của y chắc cậu không xa lạ gì, chính là anh họ Thần Thiên Tử của tôi.
- Em trai của Thần Thiên Tử?
Hàn Sâm hơi ngây ra một lúc, không khỏi có chút do dự.
- Chính xác mà nói, hẳn là anh em song bào thai, lúc trước sinh ra, Ninh Nguyệt chừng tám cân, vô cùng khỏe mạnh, mà thể cốt của Thần Thiên Tử cực yếu, sinh ra còn chưa tới bốn cân, cơ hồ là sắp chết non, nuôi như thế nào cũng không có khởi sắc. Ông nội bọn họ là một người cực tin vào vận mệnh, sau khi tìm một tiên sinh xem, tiên sinh kia nói là vì mệnh tinh của Ninh Nguyệt quá mạnh, cho nên ảnh hưởng tới anh trai của y, cuối cùng tiên sinh kia liền sửa lại thành cái tên Ninh Nguyệt bây giờ, nói là có thể trợ giúp anh trai y.
- Ngoại trừ ông nội của Ninh Nguyệt, không ai tin rằng chỉ sửa lại một cái tên liền có thể để cho Thần Thiên Tử tốt lên, nhưng mà không bao lâu sau khi sửa lại thành cái tên Ninh Nguyệt này, thể cốt của Thần Thiên Tử vậy mà thật sự khá lên, càng ngày càng có khởi sắc, người cả nhà đều vui mừng, nhưng mà từ đó về sau, thân thể của Ninh Nguyệt lại càng ngày càng tệ, về sau lại càng mắc bệnh nặng, cho tới bây giờ cũng không thể hoàn toàn chữa khỏi.
- Sau khi ông chết, dì lại đi xin một vị tiên sinh, hy vọng có thể điều trị cho Ninh Nguyệt, nhưng mà sau khi tiên sinh kia xem lại chỉ lắc đầu, cuối cũng chỉ nói một câu liền đi.
Hoàng Phủ Bình Tình nói đến đây dừng lại một chút.
- Nói cái gì?
Hàn Sâm không khỏi có chút tò mò.
- Nguyệt là âm, lấy làm tên của con trai vốn đã tổn hại tới dương khí, nếu là người bình thường lấy cái tên này, vậy cũng còn tốt, nhưng mà mệnh tinh của Ninh Nguyệt là ngôi sao chí dương, không được dính một chút âm khí nào, dùng Nguyệt làm tên sẽ không được chết tử tế, chỉ là…
Hoàng Phủ Bình Tình cười khổ nói:
- Vị tiên sinh kia nói đến đây, sau đó liền nhìn Thần Thiên Tử, lời kế tiếp liền không nói nữa, từ đó liền đi thẳng, nhưng mà ý của tiên sinh mọi người cũng đã hiểu rõ, nếu như Ninh Nguyệt đổi tên, chỉ sợ sẽ gây bất lợi cho Thần Thiên Tử.
- Cho nên Ninh Nguyệt vẫn là Ninh Nguyệt?
Hàn Sâm hỏi.
Hoàng Phủ Bình Tình lắc đầu nói:
- Dì cũng đã từng cân nhắc qua việc đổi tên cho Ninh Nguyệt, nhưng chính Ninh Nguyệt lại nói, tên Nguyệt là do ông nội ban tặng, hôm nay ông đã qua đời, nếu như đổi tên sẽ là bất hiếu, cái tên này vừa có thể trợ giúp anh, sửa thì sẽ tổn hại đến anh, nếu người bất nghĩa bất hiếu thì sống tiếp có gì vui nữa, Ninh Nguyệt ta chính là Ninh Nguyệt, cuộc đời này chỉ có một cái tên này, lúc nói lời này thì Ninh Nguyệt cũng mới tám tuổi mà thôi.
- Tên Ninh Nguyệt này được đấy.
Hàn Sâm im lặng một hồi mới tán thán nói.
- Ninh Nguyệt là một người cực kỳ bảo trì quy củ, nếu như cậu có thể thắng, y nhất định sẽ không làm khó cậu, ít nhất là tuyệt đối không có khả năng để cho cậu chết ở chỗ của y, nhưng mà cậu thật sự có thể thắng sao?
Hoàng Phủ Bình Tình lại quay lại đề tài vừa rồi, bây giờ cô cũng không có biện pháp tin tưởng, Hàn Sâm có thể thắng người đàn ông kia.
- Theo sự hiểu rõ của cô đối với tôi, cô cảm thấy tôi sẽ làm chuyện không có nắm chắc hay sao?
Hàn Sâm bình tĩnh nói.
Hoàng Phủ Bình Tình nao nao, cô hiểu Hàn Sâm, xác thực không phải là một người thích mạo hiểm, càng không phải là một kẻ ngu si hoặc người điên, nhưng mà bảo cô tin tưởng Hàn Sâm có thể thắng người đàn ông kia, thật sự là có chút rất khó khăn, sự chênh lệch giữa người chưa tiến hóa cùng Tiến Hóa Giả thật sự là quá lớn.
- Học tỷ, xin giúp tôi sắp xếp một chút, cần phải để cho đối thủ của tôi là người đàn ông kia.
Hàn Sâm nói.
- Được rồi.
Hoàng Phủ Bình Tình khẽ gật đầu, lại thở dài một cái nói:
- Hi vọng Ninh Nguyệt không ở đó, nói thật, mặc dù Ninh Nguyệt là người vô cùng ôn hòa tuân thủ quy củ, nhưng mà không biết vì cái gì, lúc tôi gặp y lại luôn cảm thấy có chút bất an. Mặc dù tính tình của Thần Thiên Tử rất xấu, nhưng mà nếu như phải so sánh, tôi lại càng muốn thân cận Thần Thiên Tử hơn một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận