Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 904: Trùng Đấu

Trong bụi hoa hồng cành lá xanh biếc cùng đóa hoa kiều diễm ướt át, một cô gái tóc vàng mắt màu tím đứng lên.
Khác với nữ nhân loại, trên trán cô gái tóc vàng mắt tím này có một khối bảo thạch màu xanh, giống như là một sợi dây chuyền, thoạt nhìn vô cùng xinh đẹp, nhưng mà nhìn kỹ, nó là sinh trưởng ở trong da thịt đấy.
Dị Linh, một nữ Dị Linh xinh đẹp.
Ngũ quan lập thể tinh xảo, chỉ là có chút lạnh lùng, nhưng mà cho dù là như thế, vẫn có thể khiến người ta cảm thấy cô ta rất diễm lệ.
Nếu chỉ là như thế, Hàn Sâm cũng sẽ không kinh ngạc, nhưng lúc này Hàn Sâm lại nhìn thiếu chút nữa liền tròng mắt đều trợn lồi ra rồi.
Cô gái mới từ trong bụi hoa hồng đứng lên này, vậy mà trên người không có một sợi vải, nhô đằng trước cong đằng sau, đường cong khoa trương nhìn không sót một thứ gì, đôi chân trắng dài càng là làm người quáng mắt, làn da trắng nõn gần như có thể nặn ra nước.
Hàn Sâm nhìn thấy thế máu mũi đều sắp chảy ra rồi, bộ ngực cao vút và bộ mông đẹp màu mỡ, hơn nữa vòng eo tinh tế hết sức nhỏ kia, quả thực chính là hình thái chỉ có thể xuất hiện trong truyện manga, nữ nhân loại dường như rất ít có khả năng có được hình thể khoa trương như vậy.
Nhưng mà mặc dù khoa trương, lại cực kỳ hài hòa, cũng không có cảm giác không khỏe, chỉ là vừa nhìn liền khiến lòng người nóng nảy xao động.
Nữ Dị Linh từ trong bụi hoa hồng đi ra, thần thái vô cùng cao ngạo lạnh lùng, trong tích tắc đi ra ngoại bụi hoa, những bụi hoa hồng đó giống như là sống lại, túm tụm ở bên cạnh cô ta, ngưng tụ thành một bộ áo giáp hoa hồng bọc thân thể nóng bỏng kia lại.
Nữ Dị Linh kia giống như là nữ vương kiêu ngạo ở trong hoa viên, đi tới bên cạnh cái khe lớn, thò tay từ bên trên cành hoa trên người bẻ một cành, cắm trên mặt đất nhóm lửa.
Lúc này Hàn Sâm mới biết được, những thứ nhìn giống như nến hương đó, kỳ thực chính là cành hoa hồng.
Rất nhanh, trên mặt đất đã được cắm một loạt cành hoa đã nhóm lửa, trong sơn cốc tràn ngập một mùi thơm kỳ quái, Hàn Sâm vốn cho là những con Thiết Xác Trùng kia chẳng mấy chốc sẽ bị hấp dẫn trở về, thế nhưng mà cũng không xảy ra chuyện như vậy.
Hàn Sâm cảm thấy có chút kỳ quái, như thế nào lần này lại không hấp dẫn đàn Thiết Xác Trùng tới, chẳng lẽ là mùi thơm trên cành hoa thiêu đốt đã mất hiệu lực?
Nữ Dị Linh cũng không sốt ruột, chỉ là nhìn cành hoa thiêu đốt, sau đó lại ngẩn đầu nhìn ra cửa sơn cốc.
Không bao lâu sau, đột nhiên nghe được ở cửa sơn cốc truyền đến âm thanh xèo xèo quái dị, chỉ thấy một tia sáng màu đen nhanh chóng phóng tới, rất nhanh sẽ đã đến phía trước cành hoa đang thiêu đốt.
Hàn Sâm đứng ở xa xa nhìn, tia sáng màu đen kia chính là một con Thiết Xác Trùng, nhưng mà hình thể của nó nhỏ hơn Thiết Xác Trùng bình thường một chút, thế nhưng màu sắc lại đen nhánh, giống như do huyền thiết đúc thành.
Hơn nữa trên lưng của con Thiết Xác Trùng này lại mọc ra một đôi cánh màu đen, tốc độ bay cực nhanh, hoàn toàn không phải những con Thiết Xác Trùng bình thường chỉ biết bò kia có thể so sánh.
Thiết Xác Trùng đã rơi vào bên cạnh cành hoa đang thiêu đốt, há miệng ra cắn lấy cành hoa, răng rắc răng rắc đấy, thoạt nhìn ăn vô cùng đã ghiền.
Nữ Dị Linh cũng đã lui sang một bên, lạnh lùng nhìn con Thiết Xác Trùng kia đang gặm ăn cành hoa, thoạt nhìn cũng không có ý định muốn động thủ.
- Có vẻ như Dị Linh này muốn thu phục con Thiết Xác Trùng kia, chỉ là tại sao cô ta lại không động thủ? Chẳng lẽ là cành hoa kia có độc, cô ta muốn chờ độc tính phát tác?
Trong lòng Hàn Sâm cảm thấy kỳ quái.
Hiện tại nhìn lại, hình như đây là cơ hội ra tay rất tốt, nhưng mà nữ Dị Linh kia lại không ý định ra tay, chỉ là lạnh lùng nhìn con Thiết Xác Trùng gặm ăn cành hoa.
Lúc Hàn Sâm đang kỳ quái, lại đột nhiên nghe được ở cửa sơn cốc truyền đến động tĩnh khác thường, không bao lâu sau liền thấy một con rết lớn toàn thân đỏ ngầu bò tới, thân thể vậy mà bắn ra, vượt qua cái khe lớn, đã đi đến bên cạnh cành hoa đang thiêu đốt, há miệng liền cắn về phía cành hoa.
Lúc trước Dị Linh cắm xuống rất nhiều cành hoa, Thiết Xác Trùng và con rết đỏ thẫm dài hơn một mét kia đều cùng ăn, cũng không phát sinh xung đột.
Thế nhưng mà không bao lâu sau, lại có mấy con côn trùng có hình thù kỳ quái bò tới, có đỏ có xanh, có đen, hình dáng đều rất quái dị, Hàn Sâm cũng không hình dung ra nổi hình dáng của bọn chúng.
Những con côn trùng kia đều nhào đầu về phía trước ăn cành hoa, lúc mới bắt đầu cành hoa còn rất nhiều, giữa bọn chúng còn không có xung đột, nhưng mà theo cành hoa giảm bớt, lúc cần tranh đoạt, những con côn trùng đó lại bắt đầu phát sinh xung đột.
Trên người con rết màu đỏ thẫm kia bốc cháy lên ngọn lửa màu đỏ ngầu, bắt đầu cắn nhau với một con dị sinh vật thoạt nhìn giống như là con nhện, nhưng lại có giáp xác màu xanh lá.
Tuy con rết lớn màu đỏ thẫm có thể phun ra lửa, nhưng con nhện giáp xác màu xanh kia cũng không có nửa phần ý tứ thối nhượng, ánh sáng màu xanh trên người lập loè, cùng con rết lớn đỏ thẫm triền đấu.
Chỉ là trong chốc lát, chỗ đó đã là lôi điện đan xen ánh lửa ngút trời, những con côn trùng kỳ quái đều cắn xé nhau, đều đang lấy mạng đổi mạng, không ai có ý định lùi bước, thoạt nhìn cả đám đều rất hưng phấn.
Mà nữ Dị Linh thì đứng ở xa xa nhìn những con côn trùng đó híz-khà-zzz cắn xé, trong mắt không buồn không vui, cũng không có biến hóa quá lớn.
- Những cành hoa kia là thuốc kích thích à?
Hàn Sâm nhìn tới trợn mắt há hốc mồm, những con côn trùng đó bộc phát ra lực lượng vô cùng khủng bố, chỉ sợ đều là lực lượng mà sinh vật biến dị mới có.
Nhiều côn trùng cấp biến dị như vậy, lại bị nữ Dị Linh kia đùa bỡn trong lòng bàn tay, làm cho trong ánh mắt của Hàn Sâm nhìn về phía cô ta không khỏi nhiều hơn mấy phần cảnh giác.
Côn trùng biến dị hiển nhiên đều có chút không khống chế được rồi, cắn nhau khắp nơi đều là chi đứt thân gãy, cũng không phân rõ ai là ai, nhìn thấy côn trùng liền cắn, đã hỗn loạn tùng phèo.
Từng con côn trùng bị cắn chết nuốt vào, thoạt nhìn cực kỳ thảm thiết.
Rất nhanh đã nhìn thấy từng con côn trùng biến dị chết đi, cuối cùng vậy mà chỉ còn lại con Thiết Xác Trùng kia, mà lúc này móng vuốt của Thiết Xác Trùng đều đã bị cắn đứt vài cái, nhưng mà vẫn còn đang liều mạng ăn thi thể của những con côn trùng khác.
Theo Thiết Xác Trùng nuốt thi thể những con côn trùng khác, thân thể của nó vậy mà cũng đã phát sinh biến hóa không hiểu, mấy cái móng vuốt vậy mà lần nữa sinh ra, lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được sinh trưởng.
Mà giáp xác màu đen của nó nguyên bản giống như là huyền thiết, lúc này cũng xuất hiện rất nhiều điểm lấm tấm có màu sắc rực rỡ, đáng sợ hơn là trên người nó vậy mà bốc cháy lên ngọn lửa đỏ thẫm giống như của con rết, còn có màu xanh biếc giống như là con nhện lục giáp kia.
Hiện tại trên người của con Thiết Giáp Trùng này, Hàn Sâm thấy được lực lượng vốn chỉ thuộc về những con côn trùng khác.
Răng rắc!
Trùng xác của con Thiết Xác Trùng vỡ ra, giống như là lột da vậy, có cái gì đó từ phía dưới trùng xác của con Thiết Xác Trùng nhúc nhích, dần dần chui ra, Thiết Xác Trùng chỉ còn lại một cái xác trống rỗng.
Thiết Xác Trùng tân sinh toàn thân trắng như tuyết, giống như là ngọc thạch, đôi mắt lại đỏ thẫm như son, bốn cánh mỏng như cánh ve gần như là trong suốt.
Xèo. . .xèo!
Thiết Xác Trùng tân sinh phát ra tiếng kêu bén nhọn.
- Cuối cùng lột xác lại là Thiết Xác Trùng?
Dị Linh khẽ nhíu mày, giống như kết quả này có chút nằm ngoài dự liệu của cô ta, Thiết Xác Trùng ở trong vùng rừng rậm này, chính là một loại côn trùng biến dị yếu nhất, không nghĩ tới nó lại sống sót đến cuối cùng.
Dị Linh cũng không do dự nữa, nhìn con Thiết Xác Trùng lột xác thành bạch ngọc, không biết từ nơi nào lấy ra một cái hộp bằng dây leo, mở cái hộp ra đưa tới chỗ Thiết Xác Trùng, ở trong hộp dây leo lập tức có một con côn trùng leo ra ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận