Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Ầm!
Ngọn lửa trút nghiêng xuống như một vụ thiên tai, trong nháy mắt đã che mất băng ngọc tráo mà Hàn Sâm ngưng tụ ra, ngọn lửa vô cùng vô †ận tàn phá mặt đất, biến cả Xích Phần Thiên thành một địa ngục lửa, hòa tan tất cả mọi thứ.
Thấy thanh thế kinh khủng như vậy, tất cả mọi người đều thấy run rẩy trong lòng, bây giờ Vĩ Hỏa thú giống như là thần thú chủ quản hỏa diễm, làm người không kìm lòng được thấy sợ hãi.
Cứ như thể chỉ cần nó muốn thì có thể giáng xuống một tai nạn khôn cùng, biến cả thế giới thành lửa.
Nhưng mà một giây sau, ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào màn ảnh, chỉ thấy ở trong luyện ngục hỏa diễm khôn cùng ấy có một băng quang hiện lên, một bóng dáng thánh khiết đi ra từ trong ngọn lửa. Nơi mà bóng người đó đi qua, đến những ngọn lửa như có thể đốt trụi mọi thứ kia cũng bị đóng băng, hóa thành băng điêu trông như xúc tu khựng lại trong hư không.
“Sao có thể chứ!” Không ít thú Phá Giới đều tỏ ra hoảng sợ kinh hãi, không dám tin nhìn Hàn Sâm.
Tỷ lệ Phá Giới hơn sáu mươi phần trăm chống lại tỷ lệ Phá Giới trên chín mươi phần trăm, hơn nữa vẫn còn là thuộc tính khắc chế lẫn nhau, mà Hàn Sâm lại ngăn cản được ngọn lửa của Vĩ Hỏa thú, thật sự có hơi không dám tin.
Mặc dù tỷ lệ Phá Giới không đại biểu cho chiến lực chân chính, nhưng có một một mức độ chênh lệch như vậy, hơn nữa lại là thuộc tính tương khắc, thì rất khó lấy thấp khắc cao mới đúng.
Con ngươi của Vĩ Hỏa thú cũng co lại, nó tức giận gầm thét lên, ngọn lửa ở cả Xích Phần Thiên cháy mãnh liệt hơn, mà những ngọn lửa ép về phía Hàn Sâm thì càng cuồng bạo xao động hơn.
Người Hàn Sâm vẫn tản ra sự thánh khiết, trong ngọc trắng ngà, cứ như thể hắn không thuộc về thế gian này vậy, lực Băng Cơ Ngọt Cốt trên người đối kháng với ngọn lửa tạo thành hai thế giới khác nhau rõ ràng.
Ở phía trước Hàn Sâm là đại địa bị ngọn lửa bao trùm, trải đầy dung nham và lửa.
Mà ở phía sau Hàn Sâm thì lại là một con đường được ngưng kết từ băng tinh.
Hai loại lực lượng có sự chêch lệch về cấp độ này lại không thể phân ra được bên nào chiếm thượng phong, trong nhất thời rơi vào thế giằng co.
Ở một trên tinh cầu xa xôi, một tòa Thần miếu đúc bằng kim loại đứng ở bên cạnh suối nước và rừng rậm, một người phụ nữ đang ngồi ở trên một tảng đá bên dòng suối, thò đôi chân trắng noãn vào trong suối nước, nàng nhàn nhã ngồi đá bọt nước.
Mà ở bên cạnh suối nước cách đó không xa, một người đàn ông tóc trắng đang cầm cá nướng từ từ trên đống lửa.
Người phụ nữ một tay chống cằm, ánh mắt khẽ nhếch, xem Hàn Sâm đang chiến đấu với Vĩ Hỏa thú, bĩu môi nói: “Đúng là một thằng nhóc ngu ngốc, qua lâu như vậy rồi mà mới luyện Nghiễm Hàn Kinh tới trình độ này.”
Người đàn ông tóc trắng lại khẽ cười nói: “Lấy thân thể giống đực tu luyện Nghiễm Hàn Kinh, hắn không bị cắn trả đã là may mắn rồi, tu luyện được tới trình độ này cũng không phải dễ.”
Người phụ nữ kia thì lại tỏ ra rất không hài lòng: “Dù hắn là thân thể gì, nhưng đã kế thừa Nghiễm Hàn Kinh của ta rồi thì buộc phải làm được tốt nhất.”
Người đàn ông tóc trắng cười không nói gì, hắn quá hiểu cái tính không chịu thua kém này của người phụ nữ, không phải là nàng thấy bất mãn với biểu hiện của Hàn Sâm, nàng chỉ muốn Hàn Sâm làm tốt hơn nữa mà thôi.
“Đúng là một thằng oắt ngu ngốc, Nghiễm Hàn Kinh đang yên đang lành lại bị hắn sử dụng thành cái quỷ gì thế kia. Một đốm lửa nhỏ cũng không diệt xong, đúng là làm mất mặt ta quá.” Người phụ nữ lại bĩu môi chế nhạo, nhưng ánh mắt nàng lại nheo lại, dường như trong ánh mắt ấy mang theo cả ý cười.
Người đàn ông tóc trắng nói: “Nếu ngươi không hài lòng tới vậy thật, thì có thể tìm hắn về dạy dỗ cho cẩn thận mà, để cho hắn biết cái gì mới là Nghiễm Hàn Kinh thật sự”
Người phụ nữ nghe vậy thì lại lắc đầu thở dài: “Thôi dẹp, vũng nước này đục quá rồi, chúng ta đừng nữa nhúng tay vào nữa.”
Người đàn ông tóc trắng mỉm cười, chỉ là cầm cá đã nướng chín trong tay đưa cho người phụ nữ.
Người phụ nữ nhận lấy cá nướng, ăn một ngụm, ánh mắt thì vẫn nhìn Hàn Sâm đang chiến đấu, vừa ăn vừa nói: “Nhưng Nghiễm Hàn Kinh của hắn này luyện ra có hơi kỳ quái, có một khác biệt không nhỏ với Nghiễm Hàn Kinh của ta, thôi coi như là lối phong cách riêng đi, không biết sau khi hắn luyện tới cực hạn thì sẽ có gì đặc biệt.”
“Thuật gen giống nhau, người luyện khác nhau thì sẽ có chút khác nhau thôi. Huống hồ đàn ông và phụ nữ vốn đã có sự khác biệt bẩm sinh rồi, cho nên hiệu quả luyện ra được có hơi khác nhau thì cũng là bình thường.” Người đàn ông tóc trắng nói.
“Vậy ngươi nói xem, nếu ta và hắn đều luyện tới cực hạn thì Nghiễm Hàn Kinh của ai sẽ mạnh hơn?” Người phụ nữ nhìn người đàn ông tóc trắng hỏi với vẻ hứng thú bừng bừng.
“Đương nhiên là ngươi mạnh hơn chút.” Người đàn ông tóc trắng trả lời không hề lưỡng lự, trên khuôn mặt của hắn tràn đầy vẻ chân thành.
Người phụ kêu xí một cái, lườm hắn nói: “Ngươi trả lời ta cho thành thật vào, không được nói cho có lệ đâu đấy.”
Người đàn ông tóc trắng cười nói: “Lời ta nói là lời nói thật mà, nếu bàn về lực Nghiễm Hàn thuần túy thì đương nhiên ngươi cao hơn hắn một bậc. Nhưng nếu xét về thú vị thì ta cảm thấy Nghiễm Hàn Kinh cải biên của hắn thú vị hơn chút.”
“Thú vị?” Người phụ nữ nhìn người đàn ông với vẻ khó hiểu, không biết hắn có ý gì.
“Không biết luôn là thú vị, có vô số khả năng, làm cho không người ta không thể nhìn cái là thấu, trong nó ẩn chứa sự chờ mong khi thăm dò.” Người đàn ông tóc trắng nói tới đây thì trong mắt toát ra một tia sáng kỳ dị: “Giống như vậy nè.”
Ngay khi lời của người đàn ông tóc trắng vừa dứt, thì cục diện vốn là lực lượng tương đương bên trong Xích Phần Thiên xảy ra biến hóa. Lực Băng Cơ Ngọc Cốt trên người Hàn Sâm chợt co lại, băng ngọc tráo vốn được phóng ra đó cũng có lại theo.
Cục diện cân bằng bị phá vỡ, chi trong nháy mắt ngọn lửa cháy mãnh liệt trút nghiêng xuống, lại bao phủ bóng dáng thánh khiết kia của Hàn Sâm.
Sinh vật các tộc đang quan sát cuộc chiến đều là hoảng sợ, ngỡ Vĩ Hỏa thú chiếm thế thượng phong, đánh bại được Hàn Sâm.
Còn thú Phá Giới thì đều hưng phấn phát ra tiếng gầm, sắc mặt của sinh vật các tộc bên đại vũ trụ gen đều có hơi khó coi. Nếu đến đệ nhất cường giả mà đại vũ trụ gen công nhận cũng thua, thì đó quả thực là một đả kích lớn vô cùng với bọn họ.
“Tam Mộc và Bảo Nhi, bọn họ không sao chứ?” Tần Bạch cũng thấy lo lắng.
Hết chương 3365.
Bạn cần đăng nhập để bình luận