Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Ầm!
Mười sáu chiến trường được ngăn cách bởi sức mạnh vô hình. Sau khi trận chiến chấm dứt, màn chắn vô hình giữa hai chiến trường sẽ sụp đổ, hai người chiến thắng tiếp tục đánh với nhau, chọn ra top tám.
Toàn bộ trận chiến Bia Gen là vậy, không hề có thời gian nghỉ ngơi, chỉ cần có hai chiến trường kết thúc cùng lúc thì cuộc chiến mới sẽ được mở ra, mãi đến khi tìm ra hạng nhất mới thôi.
Hàn Sâm đợi một hồi mới thấy kết giới không gian vô hình mở ra, nơi vốn không thể nhìn thấy không bị hạn chế tầm nhìn nữa.
“Đối thủ thứ hai của ta là ai? Hy vọng không phải Tần Tu.” Hàn Sâm nghĩ vậy, hắn đưa mắt nhìn sang, khi thấy bóng dáng kia là ai, không khỏi sửng sốt một chốc.
“Hàn Sâm!” Nhìn thấy Hàn Sâm, Vương Vũ Hàng cũng cả kinh, cười khổ rồi thốt lên.
“Tệ thật đấy.” Hàn Sâm tiến lại trước mặt Vương Vũ Hàng, cũng gượng cười.
Tuy tỷ lệ không cao nhưng bọn ho vẫn bị ghép cặp với nhau, hiển nhiên điều này không phải chuyện tốt lành gì, điều ấy chứng tỏ trong hai người họ chắc chắn sẽ có một người bị loại.
Trong Hoa Viên Không Trung, đám Lâm Phong, Hoàng Phủ Tĩnh cùng cảm thấy khá buồn bực vì Hàn Sâm đụng độ Vương Vũ Hàng, nhưng chuyện đã đến nước này thì họ đành chấp nhận thôi.
“Hai nhân loại chạm trán nhau, có trò hay để xem rồi đây, các ngươi thấy trong hai người họ thì ai mạnh hơn?”
“Đương nhiên là Vương Vũ Hàng, chúa tể kim loại kia chỉ thiếu nửa bước là có thể thăng cấp Phá Giới viên mãn, song lại tự huỷ khi đối đầu với Vương Vũ Hàng, thực lực ấy kinh khủng nhường nào. Tên Hàn Sâm giở mưu hèn kế bẩn để vào vòng hai, rõ ràng vòng thứ nhất là giả vờ đánh nhau hòng gian lận. Trận này Vương Vũ Hàng tất thắng.”
“Ta không biết Hàn Sâm có giả vờ giao chiến hay không, nhưng Vương Vũ Hàng quả thực rất mạnh. Khi đứng trước mặt hắn, một trong tứ đại Thiên Vương mới của hội Thần Loạn đã tự ngắt đầu mình để nhận lấy cái chết, thử hỏi trong vũ trụ này còn có ai làm được như vậy?”
Đại đa số nhân loại trong đại vũ trụ đế quốc đều cho rằng Vương Vũ Hàng mạnh hơn Hàn Sâm, có lẽ Vương Vũ Hàng sẽ là người giành chiến thắng.
Song các sinh vật thuộc đai vũ trụ gen lại không nghĩ vậy, hiển nhiên họ biết nhiều hơn về quan hệ giữa Vương Vũ Hàng và Hàn Sâm.
“Vương Vũ Hàng gặp Hàn Sâm chưa hẳn là một chuyện xấu, như vậy Hàn Sâm sẽ có đủ thời gian nghỉ ngơi, đối mặt với vòng tám người bằng trạng thái tốt nhất.”
“Tiếc thật, Vương Vũ Hàng và Kim Tệ đều rất mạnh, giá mà bọn họ đừng gặp nhau sớm thế”
“Tiếc cho Vương Vũ Hàng, sức mạnh của hắn thực sự rất kỳ dị, nhưng kia lại là Kim Tệ đại nhân, đương nhiên tốt hơn hết hãy để Kim Tệ thăng cấp vào vòng tiếp theo. Ta thấy Kim Tệ đại nhân là người duy nhất có thể đánh bại Tần Tu.
Quan điểm của hai đại vũ trụ hoàn toàn đối lập với nhau nhưng đều đổ dồn sự chú ý lên trận chiến này, thậm chí có rất ít người theo dõi trận đấu của Tần Tu.
Không phải họ không muốn xem Tần Tu chiến đấu, nhưng Tần Tu mà đánh thì chẳng có gì hay, chẳng có ai chịu nổi uy lực từ một chưởng của hắn.
Trong chiến trường, Vương Vũ Hàng vuốt mặt, nói: “Thôi được rồi, có thể giúp ngươi tiến vào vòng sau, coi như ta đã hoàn thành nhiệm vụ xuất sắc, chuyện còn lại giao cho ngươi đấy.”
Câu nói của Vương Vũ Hàng khiến thất đại đế quốc thuộc đại vũ trụ đế quốc bỗng xôn xao cả lên, rõ ràng tên Vương Vũ Hàng được bọn họ đánh giá cao hơn đang định chủ động nhận thua, rút lui khỏi chiến trường.
“Sao lại như thế? Rõ ràng Vương Vũ Hàng mạnh lắm mà, tại sao lại nhường cơ hội cho Hàn Sâm? Cho dù cùng là Nhân tộc thì cũng phải để người mạnh hơn được đi tiếp chứ?”
“Nhân duyên của Hàn Sâm tốt thật đấy, cả hai ván đều chạm trán người quen, nhưng không có thực lực chân chính sẽ khó tiến xa lắm, ta không tin trong top tám người toàn là người quen của hắn.”
Trong thất đại đế quốc có rất nhiều người cảm thấy bất công thay Vương Vũ Hàng, thậm chí có thể nói là thương xót cho hắn, suy cho cùng thì cảnh tượng Vương Vũ Hàng đánh bại chúa tể kim loại thực sự đẹp đến nỗi người ta phải trầm trồ kinh hãi.
Sinh vật của các tộc trong đại vũ trụ gen lại cảm thấy đây là một chuyện rất hiển nhiên. Rõ ràng Kim Tệ mạnh hơn nhiều, hắn đáng được đi tiếp, quyết định của Vương Vũ Hàng là điều rất bình thường.
“Đừng đi.” Hàn Sâm níu Vương Vũ Hàng lại, nói: “Không cần vội, chúng †a nói chuyện chút đi.”
“Nói chuyện?” Sinh vật các tộc đang theo dõi trận chiến sửng sốt, sau đó cố gắng tìm hiểu chuyện đang xảy ra, rồi cùng tỏ vẻ kỳ quái.
Đám vương công quý tộc của đại vũ trụ đế quốc vốn không ưa Hàn Sâm không khỏi thốt lên: “Tên Hàn Sâm này là Thần Tài cao quý mà vẫn vô sỉ quá, khiến đồng bọn tự nhận thua thì thôi, lại còn để bọn họ tiết kiệm thời gian cho hắn tranh thủ nghỉ ngơi, đúng là không biết xấu hổ”
“Không chỉ không biết xấu hổ thôi đâu, phải là cực kỳ vô sỉ mới đúng. Hắn giả vờ đánh một trận, chẳng tốn tí sức nào, bây giờ còn đòi nghỉ ngơi, dơ hết chỗ nói.”
“Nói gì?” Vương Vũ Hàng hơi tò mò, nhìn Hàn Sâm.
Thực ra Vương Vũ Hàng hao tổn rất nhiều sức lực vào trận chiến với chúa tể kim loại trước đó, hắn vốn không muốn đánh tiếp, định đi về nghỉ ngơi, vừa khéo sao lại gặp Hàn Sâm.
“Để ý Hoa Viên Không Trung giúp ta, ta sợ Tần Tu còn giở thủ đoạn gì đó.” Hàn Sâm ghé sát lại, nói nhỏ với Vương Vũ Hàng.
Hắn không lo cho bản thân, nhưng không yên tâm về người nhà.
“Ta không dám khẳng định tuyệt đối không xảy ra sơ hở gì, nhưng nếu Tần Tu thực sự có mưu kế, chỉ cần ta còn sống thì chắc chắn không một kẻ nào có thể làm tổn thương đến những người trong Hoa Viên Không Trung.”
“Tốt, vậy nhờ cả vào ngươi, nhỡ đâu… Nếu thực sự không chống đỡ nổi, cứ báo cho Tiểu Kim Kim, ta sẽ cho nó tự do sử dụng sức mạnh của nó..” Hàn Sâm nói với vẻ lưỡng lự.
“Hiểu rồi, nếu không phải cực bất đắc dĩ thì ta không quấy rầy tên kia đâu.” Vương Vũ Hàng khế gật đầu, hắn cũng biết cơ thể Tiểu Kim Kim có phần cổ quái.
Trước khi xảy ra đại nạn thú Phá Giới, Tiểu Kim Kim từng mở ra Hoàng Kim Đại Môn, Vương Vũ Hàng không biết trong Hoàng Kim Đại Môn có gì, nhưng hậu quả thì hết sức kinh khủng.
Hoàng Kim Đại Môn chưa được mở ra hoàn toàn nhưng thú Phá Giới chiến đấu cùng Tiểu Kim Kim lại bị tiêu diệt ngay lập tức, đồng thời huỷ diệt hết thảy mấy nghìn dặm xung quanh nó.
May mà khi ấy chiến trường của Tiểu Kim Kim nằm khá xa căn cứ, bằng không e rằng các tinh anh trong Hoa Viên Không Trung đã cùng đi đời với căn cứ rồi.
Từ sau lần ấy, Hàn Sâm đã cảnh báo Tiểu Kim Kim, không cho phép nó tự tiện mở Hoàng Kim Đại Môn. Cái kiểu tấn công trên mọi mặt của cánh cửa này thực sự rất đáng sợ. Tiểu Kim Kim vâng lời Hàn Sâm, nếu Hàn Sâm không cho phép, dù có bị người ta đánh chết thì nó cũng không mở Hoàng Kim Đại Môn.
“Được rồi, ngươi về trước đi.” Dặn dò xong xuôi, Hàn Sâm lùi về sau hai bước, nói.
“Vậy chuyện trong này giao hết cho ngươi. Hãy xử lý tên khốn Tần Tu kia, rồi dẫn Uyển nhi tóc đen trở về.” Vương Vũ Hàng võ vai Hàn Sâm, sau đó chủ động nhận thua, rời khỏi chiến trường.
Rất nhiều người thấy Hàn Sâm lọt vào vòng trong một cách nhẹ nhàng như vậy thì trong lòng cảm thấy cực kỳ bất mãn, đặc biệt là người của thất đại đế quốc vốn đã không ưa Hàn Sâm, không khỏi lên tiếng chế
nhạo hắn.
Hết chương 3426.
Bạn cần đăng nhập để bình luận