Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Tu tut
Giống như tiếng còi của thuyền biển, khoảnh khắc tiếng còi phát ra thì có hàng loạt gợn sóng mà mắt thường có thể thấy vọt ra từ trong miệng của cự thú Vô Nhãn, giống như gợn nước bao vây thủ tọa Trấn Thiên Cung ở bên trong, hóa thành từng vòng sóng âm, trói người của thủ tọa Trấn Thiên Cung lại luôn.
Lực Thái Thượng trên người thủ tọa Trấn Thiên Cung tuôn trào điên cuồng, nhưng lại không xé rách được vòng sóng âm đó, người bị nhốt chặt trong vòng sóng âm.
Cự thú Vô Nhãn xoay người quay về, vòng sóng âm tự động kéo thủ tọa Trấn Thiên Cung theo, chẳng bao lâu sau đã đi đến bên cạnh Ma Nữ.
Mà bên khác, Đại Quốc Sư Cổ Uyên hoàn toàn không có cơ hội lên tiếng, tốc độ của Côn Bằng thật sự quá nhanh, những đòn tấn công liên tục của nó khiến Đại Quốc Sư Cổ Uyên ứng phó đầy vật vã. Chỉ trong nháy mắt trên người đã xuất hiện rất nhiều vết thương, cuối cùng người Đại Quốc Sư lóe lên lui vào trong bóng tối, Côn Bằng đuổi theo một rồi thì quay lại, nhìn vẻ mặt của hắn là biết không đuổi kịp Cổ Uyên rồi.
“Thuật gen của thằng cha này có hơi cổ quái, có thể di chuyển tự do trong lực Tịch Diệt, để hắn chạy thoát mát rồi.” Sau khi quay về thì Côn Bằng nói.
“Không sao, mục đích tộc Hoàng Cực đến đây làm gì chẳng khó đoán,
không cần để ý đến hắn.” Ma Nữ nói.
Ánh mắt của tất cả mọi người lại tập trung lên người bọn Hàn Sâm, thủ †ọa Trấn Thiên Cung vẫn luôn giấy giụa nhưng không thoát được sự trói buộc của sóng âm.
“Giao Thánh Linh ra đây, ta có thể làm chủ tha cho ngươi một mạng.” Ma Nữ nhìn chằm chằm Hàn Sâm nói.
Hàn Sâm không trả lời Ma Nữ, nhưng ánh mắt đánh giá đám người Ma Nữ, hắn có nhìn thấy mấy người đám Ma Nữ trong ghi hình mà Lão Miêu mang về, hắn biết được hắn tìm đúng nơi rồi, chắc là Tiểu Hoa đang ở đây.
“Hỏi ngươi đấy, liếc cái gì mà liếc?” Lão Điêu tức giận quát.
Cửu Thiên Đế vội vàng lách mình tới trước Hàn Sâm, nói với Ma Nữ: “Ma Nữ, các ngươi phải tin ta, thật sự là chủ thượng bảo ta bảo vệ Hàn công tử đi Thánh Điện, chủ thượng có lưu lại tàn hồn bên trong tượng ngọc của Thánh Viên…”
“Bịa đặt, ngươi cứ bịa tiếp đi.” Xích Khôi cười lạnh nói: “Tượng ngọc của Thánh Viên đó là chủ thượng chuẩn bị cho tiểu thư Uyển Nhi, sao có thể lưu lại tàn hồn trong đó được?”
Cửu Thiên Đế lập tức cứng họng, hắn không tài nào giải thích được, âm thầm kêu khổ trong lòng: “Chủ thượng à chủ thượng, vì tình yêu của ngươi, lão nô có liều cái mạng này thì cũng chẳng sao, nhưng chết ở trong tay của chính người mình thì thật là quá oan uổng, chủ thượng dự liệu như thần sao lại không tính đến tình huống này chứ?”
“Hàn công tử, ngươi đi trước đi, để lão nô cản bọn họ lại.” Cửu Thiên Đế bất chấp mọi thứ nói với Hàn Sâm ở đẳng sau.
Lão Điêu và Xích Khôi nghe xong đều nhếch mép cười: “Ngươi chặn bọn ta á? Chặn thế nào? Sử dụng Nhất Thuấn Thiên Niên của ngươi à? Coi như có thể kéo dài được tuổi thọ của ngươi, nhưng có thể kéo dài được mấy giây đây?”
“Lão nô tài, ngươi quả là trung thành với chủ tử mới đấy.” Ma Nữ nheo mắt lại quan sát Hàn Sâm.
“Lão Cửu, ngươi lui ra.” Hàn Sâm đột nhiên nói với Cửu Thiên Đế đang đứng trước mặt.
“Hàn công tử…. Cửu Thiên Đế muốn nói gì đó, nhưng lại bị Hàn Sâm vung tay ngắt ngang.
Hàn Sâm ra hiệu cho Cửu Thiên Đế lui sang một bên, nhìn về phía Ma Nữ hỏi: “Các hạ là dì Mị?”
Ma Nữ và Lão Điêu đều giật mình, cái tên dì Mị Lão Điêu này là cách gọi nhau giữa bọn họ, người ngoài vốn không hề biết.
Đặc biệt là cái tên dì Mị này, là cái tên sau này Tiểu Hoa đến mới có, cũng chỉ có một mình Tiểu Hoa gọi như vậy, đám Lão Điêu đều gọi Ma Nữ là sắc nữ.
“Ngươi biết ta?” Ma Nữ nhíu mày quan sát Hàn Sâm từ trên xuống dưới, trông thì có hơi quen mắt đấy.
“Tại hạ là Hàn Sâm, đến đây để tìm Tiểu Hoa, mong các vị giơ cao đánh khẽ, để cha con ta được đoàn tụ.” Hàn Sâm hơi chắp tay lại nói, hắn định tiên lễ hậu binh, nếu như không nói được vậy thì chỉ có thể cưỡng ép đánh vào.
“Ngươi là Hàn Sâm!” Đám người Dì Mị đều ngẩn người sau khi nghe cái tên này.
Bọn họ biết cha ruột của Tiểu Hoa tên là Hàn Sâm, thế nhưng với bọn họ, cha ruột của Tiểu Hoa là ai không quan trọng một chút nào, vì vậy bọn họ hoàn toàn không quan tâm Hàn Sâm trông như thế nào, cho dù có nhìn thấy rồi thì cũng không để ở trong lòng, nên nhất thời cũng không nhận ra.
“Ngươi là… Cha ruột của tiểu chủ nhân…” Lão Điêu cũng trợn tròn mắt nhìn Hàn Sâm trực tiếp kêu lên.
Cửu Thiên Đế có hơi sững sờ, không biết rốt cuộc đây là tình huống gì, đầu óc nhất thời bị quay mòng mòng:
“Ý gì? Lão Điêu nói Hàn Sâm là cha của tiểu chủ nhân bọn họ? Bọn Lão Điêu lại nhận chủ nhân mới, hơn nữa còn là con của Hàn công tử…. Đợi đã…”
Hai mắt Cửu Thiên Đế đột nhiên sáng lên, giống như nhớ đến điều gì, lập tức vỗ đùi nghĩ thầm trong lòng: “Thì ra là thế… Thì ra là thế.. Ta biết mà, chủ thượng tính toán không bỏ sót cái gì, sao có thể không tính đến tình huống này chứ… Hóa ra là như vậy… Ha ha ha…”
“Không ngờ được, quả là không ngờ được, chủ thượng lại có cả con với Hàn công tử, với tính khí của Lão Điêu và Ma Nữ, nếu như không phải máu thịt của chủ thượng, thì đời nào bọn họ nhận chủ, không sai, chắc chắn là như vậy, không sai, hóa ra người chủ thượng kêu ta bảo vệ lại là cha ruột của tiểu chủ nhân… A.. Không đúng… Cha ruột… Sao chuyện này có thể xảy ra được… Thôi mặc kệ… Với thần uy của chủ thượng… Thì có gì là không thể chứ?” Cửu Thiên Đế càng nghĩ càng thấy đúng, cảm thấy lần này mình được cứu rồi.
Cửu Thiên Đế nghĩ đến đây cười ha hả nói: “Hóa ra đều là người một nhà, vậy các ngươi còn đánh cái gì, các ngươi còn không mau đón Hàn công tử vào trong Thánh Điện đi?”
Đám người Ma Nữ ngơ ngác nhìn nhau, trong lúc nhất thời không biết nên xử lý như nào mới ổn, dù thế nào bọn hắn cũng không thể nào ngờ được, cha ruột của Tiểu Hoa, một tên xuất thân từ Tí Hộ Sở, ở trong tình huống không hề có ai giúp đỡ lại như vậy có thể thăng lên đến cấp Thần Hóa, hơn nữa còn thu phục được lão quái vật Cửu Thiên Đế, chạy đến Thánh Vực đòi người.
Chuyện này quả thực vượt xa dự liệu của bọn họ, trước đây bọn họ hoàn toàn không hề nghĩ đến sẽ xảy ra chuyện như thế này.
Thủ tọa Trấn Thiên Cungđang bị nhốt muốn nhân lúc bọn họ đang chiến đấu với Cửu Thiên Đế và Hàn Sâm thì tìm cơ hội để trốn thoát, ai biết được bọn họ lại đột nhiên thành họ hàng thân thích, Hàn Sâm lại trở thành cha của tiểu chủ nhân Thánh Vực, làm hắn cũng giật mình trong lòng.
“Chẳng lẽ…Đứa trẻ trở thành tiểu chủ nhân của Thánh Vực kia…” Thủ tọa Trấn Thiên Cung nhớ đến Tiểu Hoa, năm đó hắn muốn mang Tiểu Hoa về Trấn Thiên Cung, nhưng tiếc là chủ quan nhất thời bị Hàn Sâm cướp mất, không ngờ đứa bé kia lại trở thành chủ nhân mới của Thánh Vực.
Trong bỗng chốc tất cả mọi người đều suy nghĩ đủ thứ, không một ai lên tiếng nói chuyện làm bầu không khí trở nên vô cùng quỷ dị.
Hết chương 2950.
Bạn cần đăng nhập để bình luận